Ninh Tiểu Xuyên lại ném một gốc Kỳ Lân thảo vào Dưỡng Tâm Chân Đỉnh.
– Grào…
Kỳ Lân thảo bị Âm Dương Minh Hỏa luyện hóa thành dược tro, ngưng tụ thành 32 đầu dược khí Kỳ Lân, phi hành xung quanh Âm Dương Minh Hỏa, phát ra tiếng ngâm dài.
Ầm…
Hai luồng Dưỡng Tâm dịch hướng về dược khí Kỳ Lân, lập tức dung hợp làm một thể.
Kỳ Lân màu trắng, chợt biến thành màu xanh ngọc, thân hình càng trở nên ngưng thực, tựa như 32 đầu Kỳ Lân phỉ thúy, phi hành trong Dưỡng Tâm Chân Đỉnh.
Ninh Tiểu Xuyên lại truyền một lượng lớn Huyền Khí vào trong Dưỡng Tâm Chân Đỉnh, khiến cho Âm Dương Minh Hỏa thiêu đốt càng thịnh, dùng thủ pháp cực nhanh, đem một bình Cửu Thải Huyền Thủy và gốc Đại Địa Kỳ Hoa thả vào Dưỡng Tâm Chân Đỉnh.
Phốc…
Sau khi dung nhập với Cửu Thải Huyền Thủy, 32 đầu Kỳ Lân lập tức biến thành chín màu.
Kết hợp với dược tính của Đại Địa Kỳ Hoa, thân thể của Kỳ Lân lập tức thu nhỏ hơn một nửa, cuộn tròn lại, tạo thành một viên Cửu Thải Kỳ Lân, chỉ có đầu của Kỳ Lân là lộ ra ngoài mặt viên cầu.
Ninh Tiểu Xuyên chớp lấy thời cơ, một hơi ném mười loại phụ dược vào trong đỉnh.
Sau khi đốt luyện được một canh giờ, bên trong Dưỡng Tâm Chân Đỉnh đã sinh ra dược lý, một tia đan khí ngưng tụ thành.
Trên trán Ninh Tiểu Xuyên ứa ra mồ hôi, Huyền Khí trong cơ thể tiêu hao cực nahnh, liền vội vàng nuốt vào ba giọt Cửu Thải Huyền Thủy.
Huyền Khí ẩn chứa trong Cửu Thải Huyền Thủy rất nồng đậm, tựa như ba viên trung cấp đan nổ tung trong cơ thể, nhanh chóng bổ sung Huyền Khí mà Ninh Tiểu Xuyên bị tiêu hao.
Lại trải qua ba canh giờ luyện chế, 32 đầu Cửu Thải Kỳ Lân trong Dưỡng Tâm Chân Đỉnh đã trộn lẫn với nhau, cứ hai viên dung hợp làm một, thể tích bành trướng lên gấp đôi, hóa thành 16 đầu Kỳ Lân màu sắc càng rực rỡ.
Nếu là trước kia, Ninh Tiểu Xuyên nhất định sẽ đem Kỳ Lân tiếp tục va chạm vào nhau, thẳng cho đến khi hoàn toàn thành đan mới thôi.
Thế nhưng, bây giờ Ninh Tiểu Xuyên đã có ý nghĩ khác.
Hắn muốn khắc trận pháp lên đan, khiến cho phẩm cấp của Đại Địa Độc Tôn đan trở nên cao hơn.
Đương nhiên, khắc trận pháp trong đan dược có tính mạo hiểm rất lớn, chỉ cần không chú ý một chút, sẽ khiến Huyền dược trong đỉnh lô biến thành cặn bã, lãng phí Huyền dược vất vả mới thu thập được, quả thật là được không bù mất.
Sau khi Ninh Tiểu Xuyên do dự trong giây lát, liền dứt khoát quyết định mạo hiểm thử một lần.
Nếu như bây giờ không dám thử, sau này cũng sẽ không dám thử, làm người thì luôn phải dũng cảm bước ra bước đầu tiên.
Lúc khắc trận pháp vào trong đan dược, sẽ rất tiêu hao tâm thần, nhất định phải chú ý cẩn thận, chỉ cần sơ sót một chút thì cũng thất bại.
Ngay lúc Ninh Tiểu Xuyên điều động tâm thần ra khỏi cơ thể, khắc trận pháp, thì đột nhiên kết giới ngoài cửa bị người khác chấn động một chút.
Ninh Tiểu Xuyên giật mình, tại thời điểm mấu chốt này, tuyệt đối đừng để xảy ra sơ suất, nếu như lò Huyền dược này đều biến thành cặn bã, Ninh Tiểu Xuyên cũng không biết đi đâu mà khóc.
– Người nào?
Ninh Tiểu Xuyên cố gắng khống chế tâm thần, vừa khắc trận pháp, vừa trầm giọng nói.
Bên ngoài gian phòng, kết giới bị phá.
Một thiếu nữ xinh đẹp thoạt nhìn chỉ mới mười bốn, mười lăm tiến vào, một bộ sa y màu xanh nhạt khoác lên người, thân thể trắng muốt như ẩn như hiện.
Trước ngực của nàng có hai đồi núi rất lớn, không ngừng phập phồng theo hô hấp, phát ra từng đạo gợn sóng nhộn nhạo. Khiến lòng người thán phục đó là đôi ngọc phong sung mãn này và niên kỷ của nàng, lại chênh lệch rất lớn a.
Ninh Tiểu Xuyên gần đây bị Ngân Trì phu nhân khiêu khích tà hỏa đốt người, nhìn thấy xuân quang tiết lộ như vậy, huyết dịch trong cơ thể lập tức sôi trào, hỏa diễm thiêu đốt Dưỡng Tâm Chân Đỉnh đột nhiên cường thịnh, suýt nữa hỏa táng 16 đầu Kỳ Lân.
Ninh Tiểu Xuyên thầm giật mình, vội vàng khống chế dục hỏa trong cơ thể, khống chế hỏa diễm trong Dưỡng Tâm Chân Đỉnh.
– Công tử, không ngờ lại là một vị Dưỡng Tâm Sư.
Thiếu nữ dung mạo xinh đẹp thoáng kinh ngạc, không ngờ lúc này Ninh Tiểu Xuyên đang luyện đan, bản thân dường như tới không đúng lúc rồi.
Ninh Tiểu Xuyên biết thiếu nữ này, nàng chính là thị nữ bên cạnh Ngân Trì phu nhân, tên là “Hoài Nhu”, có mỹ mạo không tầm thường, tuyệt đối không hề kém hơn những thiên chi kiều nữ của bất kỳ Hầu Phủ nào.
Trước kia, Hoài Nhu đều đi theo bên cạnh Ngân Trì phu nhân, hoàn toàn bị Ngân Trì phu nhân lấn át, cho nên Ninh Tiểu Xuyên cũng không chú ý tới nàng lắm.
Thế nhưng, chỉ là một thị nữ, vậy mà có thể phá vỡ được kết giới do Ninh Tiểu Xuyên bố trí, lập tức càng khiến Ninh Tiểu Xuyên cảnh giác với nàng hơn.
– Đi ra ngoài.
Ninh Tiểu Xuyên mang mặt nạ màu vàng, đôi mắt dưới mặt nạ b ắn ra hai luồng hàn ý, lạnh giọng quát.
Hoài Nhu không hề có ý muốn đi ra ngoài, ngược lại còn đến sau lưng Ninh Tiểu Xuyên, đôi tay mềm mại nhỏ gọn từ phía sau ôm lấy Ninh Tiểu Xuyên, trên người tản mát ra một mùi thơm cơ thể của nữ tử, cực kỳ mê người.
Ninh Tiểu Xuyên đang vào thời khắc mấu chốt khắc trận pháp vào đan dược, thân thể không thể động đậy, nhưng vẫn có thể cảm nhận được hai thứ mềm mại dán sát vào lưng, có chút nóng bỏng, lại co giãn mười phần, mềm mại như tơ lụa.
Ninh Tiểu Xuyên có thể khẳng định, bên trong nàng chắc chắn không mặc gì, chỉ phủ ngoài một tầng sa mỏng che kín thân thể.
Cho nên, lúc nàng dựa lên người Ninh Tiểu Xuyên, xúc cảm mới có thể mãnh liệt như vậy.
– Công tử, ngươi cảm thấy ta và phu nhân, ai mê người hơn?
Âm thanh của Hoài Nhu rất ướt át, bờ môi ghé sát đến lỗ tai Ninh Tiểu Xuyên, phun ra từng đạo nhiệt khí.
Ninh Tiểu Xuyên hít sâu một hơi, nếu không phải lúc này là thời khắc mấu chốt khắc trận pháp vào đan dược, thì hắn đã vỗ ra một chưởng đánh chết nàng rồi.
Lò Đại Địa Độc Tôn đan này trân quý bực nào, nếu như bị phá hủy trong tay nàng, cho dù có bán nàng vào Quan Ngọc Lâu tiếp khách thì cũng không đủ bù đắp 1% tổn thất của Ninh Tiểu Xuyên.
– Ta bảo ngươi… Cút!
Ninh Tiểu Xuyên cắn răng.
Hoài Nhu giống như căn bản không nghe thấy, lúc này Ninh Tiểu Xuyên đã thật sự nổi giận. Trong mắt nàng, chỉ cần Ninh Tiểu Xuyên là một nam nhân, thì tuyệt đối không có khả năng cự tuyệt nàng.
Xoẹt xoẹt…
Nàng xé mở áo của Ninh Tiểu Xuyên, ngón tay vuốt lên ngực hắn, sau đó không ngừng lần xuống dưới, tiến vào trong quần.
Đôi môi đỏ thắm gợi cảm của nàng điên cuồng hôn lên ngực Ninh Tiểu Xuyên, đầu lưỡi linh hoạt mềm mại như không xương lướt qua cổ Ninh Tiểu Xuyên.
Nàng giống như một đầu xà tinh xinh đẹp quấn quanh người Ninh Tiểu Xuyên, dùng đủ loại phương thức khiêu khích Ninh Tiểu Xuyên. Giống như muốn biến Ninh Tiểu Xuyên thành một đầu dã thú, đẩy ngã nàng xuống đất, cuồng bạo chiếm hữu nàng.
Ánh mắt Ninh Tiểu Xuyên trở nên lạnh lùng, liền lợi dụng tâm thần, điều động Âm Dương Minh Hỏa trong Dưỡng Tâm Chân Đỉnh ra, hóa thành một đạo hỏa cầu đường kính một mét, đánh Hoài Nhu bay ra ngoài.
Thân thể Hoài Nhu bị Minh Hỏa thiêu đốt, lập tức bốc cháy, trong miệng không ngừng phát ra tiếng hét thảm.
Ngân Trì phu nhân bay xuống bên cạnh Hoài Nhu, đánh ra một đạo hàn khí, dập tắt ngọn lửa trên người nàng.
Nhưng thân thể Hoài Nhu đã bị Âm Dương Minh Hỏa thiêu đốt đến máu thịt be bét, toàn thân cháy đen, ngay cả gương mặt xinh đẹp cũng biết thành đống than, căn bản không nhìn rõ đâu là mắt, đâu là mũi nữa.
– Phu nhân… cứu ta…
Hoài Nhu đau đớn cuộn tròn, không ngừng r3n rỉ cầu xin Ngân Trì phu nhân.
Ngón tay Ngân Trì phu nhân đặt lên cổ tay Hoài Nhu.
Một luồng lực lượng Âm Dương liệt diễm liền chạy ngược về phía tay nàng, phát ra một luồng diễm nhiệt cực nóng.
– Âm Dương Minh Hỏa.
Ngân Trì phu nhân thầm kinh hãi, liền vội vàng thu tay lại.
Âm Dương Minh Hỏa là một đoàn Huyền hỏa lợi hại, do Âm Dương nhị khí tụ tập lại mà thành, còn mãnh liệt gấp trăm lần Địa Tâm Nham Tương Liệt Hỏa.
Hoài Nhu đã bị Âm Dương Minh Hỏa nhập thể, căn bản không có cách cứu chữa.
Phốc…
Ngân Trì phu nhân chém ra một đạo kiếm khí, đâm thủng tâm mạch của Hoài Nhu, kết thúc nỗi thống khổ của nàng.
Ngân Trì phu nhân nhìn thi thể cháy đen trên mặt đất, lắc đầu, trong lòng thầm nghĩ:
– Muốn trách thì cũng chỉ có thể trách ngươi không biết trời cao đất rộng, nếu như Xuyên công tử dễ đối phó như vậy thì hắn cũng đã không phải là Trang chủ của U Linh sơn trang rồi.
Ninh Tiểu Xuyên mất hai canh giờ mới khắc được trận pháp vào trong đan dược, sau đó thu Dưỡng Tâm Chân Đỉnh vào trái tim, lợi dụng tâm hỏa để dưỡng dục đan dược.
Đại Địa Độc Tôn đan đã luyện thành hơn phân nửa, bây giờ chỉ cần thời gian để dưỡng dục là được.
– Phu nhân, lần này ngươi làm vậy là không đúng rồi, thị nữ của ngươi thiếu chút nữa đã phá hủy cả lô Đại Địa Độc Tôn đan của ta.
Ninh Tiểu Xuyên mang theo mặt hạ màu vàng đi ra khỏi phòng, đứng trên bậc thang, từ trên cao nhìn xuống Ngân Trì phu nhân.
– Nô gia xin bồi tội với Trang chủ, chuyện như vậy, sau này tuyệt đối sẽ không phát sinh nữa.
Ngân Trì phu nhân là người tâm cao khí ngạo, cho tới bây giờ đều không để bất kỳ nam tử nào vào mắt, ngay cả chính nàng cũng không hiểu tại sao mình lại cúi đầu trước Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên cũng hơi kinh ngạc, với tu vi của Ngân Trì phu nhân, không ngờ lại nói chuyện mềm mỏng như vậy, quả thực nằm ngoài dự liệu của hắn, vốn dĩ hắn lửa giận ngập trời, nhưng lúc này cũng không phát tác được.
Nửa tháng sau, Ninh Tiểu Xuyên vẫn ở lại trong Tề Thiên Hầu Phủ, vừa dựng dục Đại Địa Độc Tôn đan, vừa tu luyện “Thiên Địa Huyền Khí” tầng thứ tám, thỉnh thoảng còn chỉ điểm Tề Danh tu luyện.
Thiên phú của Tề Danh không tồi, lại thêm một lượng lớn tài nguyên của Tề Thiên Hầu Phủ, tu vi của hắn cũng tăng lên cực nhanh, chỉ trong nửa tháng đã liên tục đột phá hai tầng, đạt tới Huyền Khí tầng thứ năm.
Mặc dù so với tốc độ tu luyện của Ninh Tiểu Xuyên trước đây thì vẫn hơi chậm hơn một chút, chẳng qua như vậy cũng đủ khiến Ngân Trì phu nhân cao hứng đến mất ngủ rồi, mỗi đêm đều đến tìm Ninh Tiểu Xuyên tâm sự, giao lưu tri thức và học vấn liên quan đến dưỡng tâm luyện dược.
Quen biết Ngân Trì phu nhân càng lâu, Ninh Tiểu Xuyên mới phát hiện Ngân Trì phu nhân cũng không sa đọa giống như lời nói của thế nhân.
Nàng rất giỏi thi từ, thơ của nàng còn hay hơn cả Hoàng thành đệ nhất tài tử, lại có ý cảnh nhất định. Nàng sở trường ca phú, cầm sắt quản huyền, mọi thứ đều tinh thông, điệu múa mỹ diệu như tiên tử lâm trần.
Luận tài năng, nàng tuyệt đối không hề thua kém Ngọc Ngưng Sanh.
Tại tạo nghệ dưỡng tâm luyện dược, có đôi khi còn có thể làm lão sư của Ninh Tiểu Xuyên.
Một nữ nhân sa đọa vào chuyện nam nữ, tuyệt đối không có khả năng tu luyện tới Địa Tôn cảnh, lại càng không có khả năng đạt được tài tình trác tuyệt như vậy.
Có điều, Ninh Tiểu Xuyên là Ninh Tiểu Xuyên, Ngân Trì phu nhân là Ngân Trì phu nhân. Chuyện của nàng thì Ninh Tiểu Xuyên cũng không hỏi nhiều.
Một ngày nọ, đan dược bên trong Dưỡng Tâm Chân Đỉnh đã thai nghén thành hình, 16 viên Huyền đan lơ lửng trong đỉnh, tản mát ánh sáng chín màu chói mắt.
Dưỡng Tâm Chân Đỉnh còn chưa mở ra, đã có thể ngửi thấy dược khí nồng đậm từ bên trong phát ra.
Hương khí truyền khắp toàn bộ Tề Thiên Hầu Phủ, tạo thành một đám mây dược khí trên không trung của phủ đệ.
Sau khi Ngân Trì phu nhân ngửi thấy dược khí, liền đẩy cửa đi ra, trên gương mặt trứng ngỗng trắng hồng thoáng lộ nét mừng:
– Hắn thành công rồi.
Một khắc sau, Ngân Trì phu nhân hạ xuống bên ngoài gian phòng của Ninh Tiểu Xuyên, đứng dưới một gốc mai.
Ninh Tiểu Xuyên lấy Địa Tâm Nham Tương Huyết ra, nhìn chằm chằm vào Dưỡng Tâm Chân Đỉnh đang ở lửng giữa không trung.
Chỉ còn thiếu một bước cuối cùng, có thể thành công luyện ra Đại Địa Độc Tôn đan hay không, phải xem bước này như thế nào.