Còn có loại lựa chọn thứ ba, đó chính là ngưng tụ Võ Hồn Pháp Thân ra hình thái bản thân, đó chính là “Bản Tượng Pháp Thân”.
Như vậy có thể ngưng tụ võ thể, cường hóa cơ thể, bộc phát ra lực lượng cường đại nhất của thân thể.
Ninh Tiểu Xuyên chỉ suy ngẫm một lúc, liền quyết định bắt đầu ngưng tụ Võ Hồn Pháp Thân.
Một viên cầu huyết sắc lơ lửng trên đỉnh đầu, bắt đầu phát sinh biến hóa, chậm rãi ngưng tụ thành hình một cái đại đỉnh đỏ như máu, mọc ra bốn cái chân đỉnh, hai cái tai đỉnh.
Võ Hồn Pháp Thân chậm rãi thành hình.
– Xoẹt xoẹt…
Ninh Tiểu Xuyên suy tư một chút, lại lập tức khắc lên đỉnh văn tự thần bí, đúc luyện cùng Võ Hồn Pháp Thân.
Những văn tự này, chính là Ninh Tiểu Xuyên dựa theo văn tự trên Diệt Thế Thần Bia mà khắc xuống, mặc dù không rõ ý tứ của những bia văn này, nhưng mỗi lần Ninh Tiểu Xuyên nhìn thấy bia văn, trong đầu sẽ hiện ra cảnh tượng núi thây biển máu, trời đất sụp đổ, cực kỳ rung động nhân tâm.
Bởi vậy có thể đoán được, bia văn của Diệt Thế Thần Bia, tuyệt đối cường đại vô cùng, chẳng qua là hiện tại hắn vẫn không biết nó rốt cuộc có bí mật gì mà thôi.
Dùng bia văn để đúc luyện Võ Hồn Pháp Thân, nhất định có thể gia tăng lực lượng cho Võ Hồn Pháp Thân.
Mất một ngày, Ninh Tiểu Xuyên cuối cùng cũng ngưng tụ Võ Hồn Pháp Thân thành công.
Một cái cự đỉnh đỏ thẫm cao tới 9 mét, toàn thân tản mát huyết quang, trên đỉnh đúc luyện ra hình thái “Vạn Long Củng Nguyệt”, ở trên thân đỉnh dày đặc bia văn của Diệt Thế Thần Bia.
Khoảnh khắc Võ Hồn Pháp Thân cô đọng thành công, bia văn lại phát ra ánh sáng thần kỳ rực rỡ.
Trên cự đỉnh, không ngờ lại lăng không xuất hiện một bức tranh “Thi Sơn Huyết Hải đồ”.
Đây chính là một bức “Diệt Thế đồ” tự động ngưng tụ ra trên Võ Hồn Pháp Thân của Ninh Tiểu Xuyên, do khí tức của bia văn dẫn động lực lượng trong thiên địa mà tạo thành.
– Tại sao lại có thể như vậy?
Ninh Tiểu Xuyên kinh ngạc vô cùng.
Tuế Hàn Vũ nói:
– Bia văn Diệt Thế đại biểu cho “áo nghĩa” cao nhất của Diệt Thế Đạo. Ngươi khắc bia văn Diệt Thế vào Võ Hồn Pháp Thân của mình, đối với ngươi mà nói, chính là một chuyện rất tốt.
– Chuyện tốt?
Ninh Tiểu Xuyên kinh ngạc.
Tuế Hàn Vũ nói:
– Võ Hồn của ngươi đã không còn giống Võ Hồn của người khác nữa rồi.
– Không giống ở chỗ nào?
– Võ Hồn của ngươi có thể phát triển.
Tuế Hàn Vũ nói:
– Bia văn Diệt thế ghi lại ba ngàn áo nghĩa Diệt Thế, được xưng là “ba ngàn Diệt Thế Đạo”. Mỗi một áo nghĩa đều có thể hóa thành một bức tranh “Diệt Thế đồ”. Trên Võ Hồn Pháp Thân của ngươi bây giờ chỉ có một bức tranh Diệt Thế đồ. Nếu ngươi có thể ngưng tụ ra bức tranh Diệt Thế đồ thứ hai, lực lượng Võ Hồn Pháp Thân của ngươi sẽ tăng lên gấp đôi. Nếu như ngưng tụ ra ba bức tranh Diệt Thế đồ, Võ Hồn Pháp Thân của ngươi sẽ càng mạnh hơn rất nhiều.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
– Vậy nếu ngưng tụ ra ba ngàn bức tranh Diệt Thế đồ thì sao?
Tuế Hàn Vũ nhìn Ninh Tiểu Xuyên một cái thật sâu, nói:
– Nếu ngươi có thể lĩnh ngộ được Ba ngàn Diệt Thế Đạo, ngươi có thể trường sinh bất tử, thiên nan diệt, địa nan táng (*). Trong bốn đời truyền nhân Diệt Thế Đạo, chỉ có Tổ sư Diệt Thế Đạo đời thứ nhất mới có thể luyện Ba ngàn Diệt Thế Đạo đến đại viên mãn.
(*) trời khó diệt trừ, đất khó chôn vùi
Ninh Tiểu Xuyên vẫn cho rằng, Võ giả có thể sống được hơn 200 tuổi đã là rất giỏi rồi, thế nhưng, không ngờ trên đời này vẫn có người có thể trường sinh bất tử.
Trường sinh bất tử thực sự tồn tại ư? Chẳng phải đây chỉ là một truyền thuyết thôi sao?
Ninh Tiểu Xuyên nói:
– Ta vẫn luôn có một nghi vấn, Diệt Thế Đạo rốt cuộc có bao nhiêu truyền nhân?
Tuế Hàn Vũ trầm mặc một lát rồi nói:
– Từ xưa đến nay, tính thêm ngươi thì tổng cộng chỉ có bốn truyền nhân. Mỗi một thời đại, Diệt Thế Đạo chỉ truyền cho một người. Cho nên, việc lựa chọn truyền nhân là cực kỳ nghiêm khắc, thực ra, với tính cách của ngươi, căn bản không thích hợp để tu luyện Diệt Thế Đạo, chính là bởi vì Diệt Thế chi khí lựa chọn ngươi, cho nên ngươi mới miễn cưỡng có tư cách trở thành truyền nhân đời thứ tư của Diệt Thế Đạo. Tr?yệ? hay l?ô? có tại ~ t rù?tr?yệ?﹒?? ~
Thiên Đế Nhận cười ha hả nói:
– Khó trách là ta chưa từng nghe nhắc đến Diệt Thế Đạo, thì ra tổng cộng chỉ có vài truyền nhân. Quả thật làm ta chết cười mà, loại bàng môn tiểu đạo này không ngờ vẫn chưa thất truyền, đúng là kỳ tích mà. Ninh Tiểu Xuyên à, ngươi có được thiên phú vạn năm khó gặp, tốt nhất đừng lãng phí thời gian đối với loại bàng môn tiểu đạo này.
Tuế Hàn Vũ trực tiếp phớt lờ Thiên Đế Nhận, nói:
– Ninh Tiểu Xuyên, ngươi có biết tôn chỉ của Diệt Thế Đạo là gì không?
Mặc dù Ninh Tiểu Xuyên tu luyện Diệt Thế Đạo, thế nhưng hắn chỉ tu luyện kiếm đạo trong đó, trên thực tế cũng không rõ tôn chỉ và áo nghĩa của Diệt Thế Đạo.
Tuế Hàn Vũ nói:
– Tôn chỉ của Diệt Thế Đạo là “Diệt Thế”. Hủy diệt thiên địa, diệt tuyệt sinh linh, trảm trừ hết tất cả dối trả, dơ bẩn, gian nịnh, giả nhân giả nghĩa, hung ác, sau đó mở ra một thế giới mới, thành lập một trật tự mới.
Ninh Tiểu Xuyên khẽ nhíu mày, nói:
– Nhất định phải Diệt Thế sao? Có phải là quá cực đoan rồi không?
– Ngươi hỏi vấn đề này, chứng tỏ lòng dạ ngươi không đủ hung ác, không đủ tà, không đủ ma, không đủ lạnh. Tính cách của ngươi không thích hợp tu luyện Diệt Thế Đạo. Ngươi vốn dĩ nên là một thầy thuốc, thế nhưng lại ngộ nhập Diệt Thế Đạo. Ngươi vốn nên bình đạm sống hết một đời, lại bị vận mệnh đưa đẩy lên đầu sóng ngọn gió. Tương lai ngươi sẽ trở thành thần y hành y tế thế hay là sẽ trở thành Ma Vương nhất niệm tàn sát đây? Ngay cả ta cũng không thể nhìn thấu.
Ninh Tiểu Xuyên thoáng nhìn qua Tuế Hàn Vũ, mặc dù nàng rất xinh đẹp, tựa như tiên nữ trong tranh. Thế nhưng, trên người nàng chỉ có một luồng sát khí, tử khí, ma khí, khiến cho mọi người vừa nhìn nàng, đều sẽ sinh ra sợ hãi với nàng.
Bởi vậy có thể thấy được, nàng tuyệt đối không phải là một người thiện lương chính nghĩa, mà càng giống ma nữ hủy thiên diệt địa hơn.
Ở trên người của nàng, hắn chỉ có thể nhìn thấy tử vong.
Có lẽ, nàng mới thật sự đại biểu cho Diệt Thế Đạo, chống đỡ nổi “ý niệm Diệt Thế”.
Chúng sinh đều chết, chỉ còn một mình ta.
Trên người Tuế Hàn Vũ hàn khí bức người, tà khí lẫm liệt, nói:
– Nhập môn Diệt Thế Đạo là không còn đường quay đầu. Thương sinh trong thiên hạ không chết, thì ta chết. Táng thiên, táng địa, táng bản thân.
Ninh Tiểu Xuyên cau mày, nói:
– Thật sự không còn đường quay đầu?
Nếu như tu luyện Diệt Thế Đạo, mà cuối cùng lại biến thành vô tình, lãnh huyết như Tuế Hàn Vũ, thì Ninh Tiểu Xuyên quả thật không muốn tu luyện chút nào.
Tuế Hàn Vũ liếc nhìn Ninh Tiểu Xuyên, nói:
– Tiến về phía trước có thể táng thiên địa, nếu như quay đầu lại, thì chỉ có thể táng chính mình. Con đường tu luyện vốn dĩ có quá nhiều điều thân bất do kỷ, bất luận là đạo nào cũng đều không giống nhau.
Nàng lại nói:
– Ngươi đã ngưng tụ thành Võ Hồn Pháp Thân, xem như chính thức bước vào Địa Tôn cảnh tầng thứ nhất. Vốn dĩ với lực lượng huyết dịch Thứ Thần, ngươi có thể trực tiếp đột phá đến Địa Tôn cảnh tầng thứ ba, chẳng qua, bây giờ ngươi còn trẻ tuổi, cảnh giới đột phá quá nhanh, cũng chỉ có hại đối với ngươi. Cho nên ta mới đem những huyết dịch Thứ Thần còn lại dung nhập vào sâu bên trong huyết mạch của ngươi, theo thời gian trôi qua, huyết dịch của Thứ Thần sẽ chậm rãi tản mát ra trong cơ thể ngươi.
Nói cách khác, mặc dù cảnh giới hiện nay của Ninh Tiểu Xuyên chỉ là Địa Tôn cảnh tầng thứ nhất, thế nhưng, khoảng thời gian tiếp theo, tốc độ tu luyện của hắn sẽ nhanh hơn rất nhiều.
Bởi vì lực lượng huyết dịch Thứ Thần ẩn tàng trong huyết mạch, sẽ chậm rãi phóng thích, trong lúc vô tình cải tạo, khiến cho cảnh giới của hắn tăng trưởng nhanh chóng.
Ninh Tiểu Xuyên nhắm hai mắt lại, hoàn toàn có thể cảm nhận được toàn thân tràn ngập lực lượng, cường đại hơn trước kia rất nhiều. So với bản thân trước đây, quả thực không phải là cùng một cấp bậc lực lượng.
Tuế Hàn Vũ nói:
– Sau khi ngươi hoàn toàn khống chế được Ma kiếm, ta sẽ xuất hiện lần nữa, đến lúc đó, ta sẽ truyền cho ngươi Diệt Thế Đạo chân chính.
Dứt lời, bóng dáng của Tuế Hàn Vũ đã biến mất khỏi Ma kiếm, ngay cả một tia khí tức cũng không lưu lại.
– Hoàn toàn khống chế Ma kiếm…
Ninh Tiểu Xuyên khẽ lẩm bẩm.
Muốn hoàn toàn khống chế Ma kiếm thì Ninh Tiểu Xuyên nhất định phải luyện ra chín đạo Diệt Thế chi khí. Hiện nay, hắn đã tu luyện được bảy đạo Diệt Thế chi khí rồi, chỉ còn thiếu hai đạo mà thôi.
– Ta thật mong chờ có thể khống chế được Ma kiếm hoàn toàn, đến lúc đó sẽ phát huy được uy lực như thế nào?
Ninh Tiểu Xuyên đứng dậy, phất tay một cái, lập tức cảm thấy tất cả mọi thứ trong thiên địa đều như nằm trong tay mình. Đây là lực lượng của Võ Tôn sao?
Hai chân hắn khẽ gập lại, thân thể trầm xuống, sau đó đột nhiên phóng lên.
Ầm…
Thân thể huyết nhục của hắn phá tan bùn đất sâu trăm mét, đụng nát một tảng nham thạch, lại một lần nữa quay trở về mặt đất.
Ninh Tiểu Xuyên đứng trên bãi cỏ xanh, xung quanh đều là cây cối thô to, hắn khẽ nhắm mắt lại, hít một hơi thật sâu.
Thiên địa Huyền Khí trong phạm vi mười dặm, đều biến thành từng tia khí lưu, tràn vào trong cơ thể hắn.
Một nhịp hô hấp có thể hút sạch toàn bộ thiên địa Huyền Khí trong phạm vi mười dặm.
Võ Tôn khác căn bản không thể làm được chuyện này, thế nhưng, Ninh Tiểu Xuyên lại làm được.
Đó là bởi vì Ninh Tiểu Xuyên cường đại hơn những Võ Tôn khác, thể chất cường đại hơn gấp mười, gấp trăm, thậm chí gấp nghìn lần.
Thất Khiếu Thần Ma Tâm Cung trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên đã thức tỉnh, tâm thần cảm ứng trở nên cường đại không gì sánh nổi, gần như chỉ trong nháy mắt, hắn đã cảm nhận được khí tức của Mộc Hồng Lai.
Vụt…
Thân thể Ninh Tiểu Xuyên khẽ động, liền trực tiếp biến mất tại chỗ.
Một khắc sau, hắn đã đứng trên một tòa núi lớn, tựa như lăng không xuất hiện, căn bản không người nào có thể nhìn thấy rõ hắn làm thế nào có thể xuất hiện ở nơi này.
Tốc độ nhanh tới một trình độ nhất định, có thể vượt qua năng lực phân biệt của mắt thường.
Rất hiển nhiên, tốc độ của Ninh Tiểu Xuyên hiện nay, đã vượt qua năng lực phân biệt của mắt thường.
Ngọn núi này cao tới ngàn mét, dốc cao hiểm trở, bốn phía vách núi đều bị từng tảng đá lớn màu trắng bao trùm, chỉ có một vài loại thảm thực vật sinh trưởng.
Mộc Hồng Lai bị Ma kiếm chém trọng thương, ma khí xâm nhập vào người hắn, ăn mòn võ thể. Cho nên hắn vẫn một mực ẩn thân trong ngọn núi lớn này để trị thương, muốn bức ma khí ra khỏi cơ thể.
Ninh Tiểu Xuyên vừa xuất hiện dưới chân núi thì Mộc Hồng Lai đã cảm ứng được khí tức của hắn, đôi mắt tà khí dày đặc đột nhiên bừng mở, trong hốc mắt tràn ngập tơ máu.
Ninh Tiểu Xuyên duỗi ra một ngón tay, chỉ lên bầu trời, Võ Nguyên khí câu thông với thiên địa, xuất hiện cảnh tượng mây mù dày đặc.
Bầu trời lập tức phong vân biến sắc, mây đen không ngừng tập trung lại, cuồn cuộn trên không trung, che kín cả mặt trời. Nếu như nhìn lên trên trời, quả thực giống như một vùng biển lớn màu đen, sóng đen cuộn trào, hiện ra cảnh tượng như khô lâu, ma trảo,…
Ầm…
Một đạo thiểm điện màu tím, từ trong mây xẹt qua, xuyên qua bầu trời, rạch phá trời đất thành hai nửa.
Ngay sau đó, càng lúc càng có nhiều thiểm điện xuất hiện, giống như hơn mười đạo Điện Long vặn vẹo trên bầu trời, sau đó bổ xuống, kết thành lưới, đồng thời còn kèm theo thanh âm lôi đình, khiến cho toàn bộ Huyền thú trong núi đều giật mình lo sợ.
Bầu không khí càng ngày càng trở nên nặng nề và khắc nghiệt.
Ninh Tiểu Xuyên đứng dưới mấy đen, mái tóc trên đầu tung bay theo gió, ánh mắt trở nên thâm thúy bình tĩnh, tựa như đã trở thành trung tâm của toàn bộ thế giới.