Ánh mắt Ninh Tiểu Xuyên không ngừng biến hóa, trong lòng đang suy tư, mặc dù Thiên Đế Nhận nói rất hùng hồn đạo lý, thế nhưng, Ninh Tiểu Xuyên vẫn không hoàn toàn tin tưởng nó.
Hắn đưa sinh mệnh chi thủy tiến vào cốt châu, muốn xem cốt châu sẽ xuất hiện biến hóa như thế nào?
Thế nhưng, cốt châu vẫn là dáng vẻ như trước, cũng không sinh ra lực “Đạo”.
Thiên Đế Nhận thở dài một cái, nói:
– Tại sao lại không tin ta chứ? Sở dĩ Huyền Thú Giám có thể thai nghén ra lực “Đạo”, đó là vì bên trong nó ẩn tàng một bí mật rất lớn, ngươi căn bản không thể suy đoán được. Ngươi nên biết rằng, năm xưa ngay cả Thiên Đế cũng không thể tìm hiểu hết toàn bộ bí mật của nó. Thậm chí ngay cả cốt châu trong tay ngươi, cũng ẩn chứa một bí mật rất lớn.
Con ngươi Ninh Tiểu Xuyên co rút lại, nói:
– Ý của ngươi là, năm xưa Thiên Đế cũng từng nắm giữ cốt châu và Huyền Thú Giám?
– Tất nhiên, nếu như Thiên Đế không đạt được cốt châu thì làm sao lại khắc công pháp tu luyện “Thiên Địa Huyền Khí” lên đó? Thật ra, ta cũng không biết tại sao sau khi Thiên Đế thành Thần đã lưu lại cốt châu và Huyền Thú Giám. Lại càng không biết tại sao cả hai thứ này đều rơi vào trong tay ngươi một cách mơ hồ ngớ ngẩn như vậy?
Ninh Tiểu Xuyên cười nói:
– Không phải ngươi cũng rơi vào tay của ta một cách mơ hồ ngớ ngẩn hay sao?
– Đây là chuyện khiến ta cảm thấy buồn bực nhất.
Thiên Đế Nhận nói.
Ninh Tiểu Xuyên bây giờ cũng rất đau đầu, nếu là võ kinh và Đạo kinh khác không thể tu luyện, vậy chẳng phải chỉ có thể đi tìm Thiên Địa kinh hay sao?
Đi Thiên Đế Sơn? Hay là đi tìm Linh Hư Tôn Giả Tuyết Linh Hư?
Muốn tìm được Thiên Địa kinh từ hai nơi này, dường như cũng không phải chuyện dễ dàng.
Còn may Ninh Tiểu Xuyên bây giờ vẫn có thể tu luyện được Diệt Thế kinh, bằng không thì có lẽ đã dừng lại cả đời tại Địa Tôn cảnh tầng thứ chín rồi.
– Nếu như năm đầu Huyền thú bên trong Huyền Thú Giám đều có thể ngưng tụ ra yêu nguyên, đạt tới cảnh giới Thiên Nhân. Vậy thì thực lực của ta sẽ tăng lên tới một trình độ rất khủng khiếp, đủ để áp chế Linh Hư Tôn Giả.
Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên thầm nghĩ vậy.
Thể chất của Linh Hư Tôn Giả không hề yếu hơn hắn, hơn nữa lại có Bạch Vân Động Thiên mà Thiên Đế lưu lại, không ai biết bây giờ nàng đã tu luyện tới cảnh giới nào rồi.
Ninh Tiểu Xuyên nhìn Ngư Giao phía đối diện, hỏi:
– Ngư Giao, ngươi phải tu luyện bao lâu mới có thể ngưng tụ ra yêu nguyên?
Ngư Giao khẽ mấp máy môi, nói:
– Cái này… rất khó nói. Dù sao thì nô tài cũng không biết phải mất bao nhiêu yêu văn mới có thể ngưng tụ ra yêu nguyên. Thế nhưng, chỉ cần lớp vảy trên người nô tài biến thành màu vàng, háo thân thành Kim Giao, nhất định sẽ ngưng tụ ra yêu nguyên.
Ninh Tiểu Xuyên khẽ gật đầu, chỉ cần là Giao tộc đạt tới Thiên Nhân cảnh, sẽ thoát biến thành “Kim Giao”, cũng giống như thường dân đột nhiên biến thành Vương Hầu, địa vị trong Giao tộc cũng sẽ phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.
– Diệt Thế kinh cần tu luyện ra Vô Địch kiếm ý thì mới có thể bước vào cảnh giới Tam Bộ Thiên Thê. Nhưng nếu chỉ dựa vào tọa thiền tu luyện thì không có khả năng lĩnh ngộ được “Vô Địch kiếm ý”. Chẳng lẽ phải ra ngoài đi lại một chuyến ư?
Ninh Tiểu Xuyên cũng rất hiếu kỳ đối với Cửu Việt Thiên Thành, dù sao thì nơi này cũng là trung tâm của một nền ngũ phẩm văn minh trung cấp, nói không chừng còn có thể mua được một viên Huyền thạch địa phẩm.
Ninh Tiểu Xuyên rời khỏi động phủ, đi ra khỏi sơn môn của Tước Sơn đạo quán.
Hai tên đạo sĩ thủ sơn trẻ tuổi vừa nhìn thấy hắn, liền khom người hành lễ, nói:
– Bái kiến Ninh công tử.
Ninh Tiểu Xuyên chính là bằng hữu của sư thúc tổ bọn hắn, nhất định không phải là nhân vật bình thường, cho nên bọn hắn tất nhiên phải cung kính hành lễ rồi.
Ninh Tiểu Xuyên cười đáp:
– Không cần hành lễ với ta, ta chỉ muốn hỏi thăm các ngươi, tại Cửu Việt Thiên Thành này, chợ giao dịch lớn nhất ở đâu?
Một tên đạo sĩ trẻ tuổi nói:
– Nơi phồn hoa nhất Cửu Việt Thiên Thành chính là Kim Yến hồ ở trong thành, chín đại tộc đều xây dựng cửa hàng và phòng đấu giá ở nơi đó, nếu như Ninh công tử muốn mua tài nguyên tu luyện, có thể tới đó xem một chút.
– Đa tạ.
Thân hình Ninh Tiểu Xuyên khẽ động, liền biến mất tại chỗ, tốc độ nhanh đến mức mắt thường khó có thể phân biệt nổi.
Hai tên đạo sĩ trẻ tuổi hai mặt nhìn nhau, một tên đạo sĩ trong đó thở dài nói:
– Ninh công tử trẻ tuổi như vậy mà tu vi đã cường đại như thế, khó trách lại trở thành bằng hữu của sư thúc tổ.
– Đúng vậy, chỉ riêng tốc độ của hắn cũng đã thập phần dọa người rồi, có lẽ tu vi Võ Đạo ít nhất cũng đã bước vào Địa Tôn cảnh, đủ để sánh ngang với những thiên tài đỉnh cấp của chín đại tộc kia rồi.
Một đạo sĩ khác nói.
Không lâu sau, Ninh Tiểu Xuyên đã đi tới khu vực trung tâm của Cửu Việt Thiên Thành. Nơi này long xà hỗn tạp, tu sĩ nhân loại và Huyền thú các tộc đều tập trung cùng một chỗ. Trên đường phố có thể trông thấy đám người Man tộc khôi ngô, còn có thể nhìn thấy tu sĩ Đạo môn mặc đạo bào, ngoài ra còn có rất nhiều Huyền thú cực lớn hành tẩu trên đường.
Ninh Tiểu Xuyên tới vài cửa hàng liên tiếp của mấy đại tộc, nhưng cũng không tìm được Huyền thạch địa phẩm, ngược lại còn bị hai người quen phát hiện ra thân ảnh của hắn.
Yến Thủy Nhất và Yến Minh Châu đều đội mũ rộng vành, ngồi trên một gian lầu các gần cửa sổ, vừa vặn nhìn thấy Ninh Tiểu Xuyên từ trong cửa hàng của Tử tộc đi ra.
– Ninh Tiểu Xuyên.
Trong mắt Yến Minh Châu bắn ra một tia hàn khí, giữa năm ngón tay phóng xuất từng tia nguyên khí Võ Đạo, khiến không khí xung quanh thân thể của nàng rét lạnh đi vài phần.
Yến Thủy Nhất phất tay một cái, cũng không thấy nàng đặt tay lên người Yến Minh Châu, thế nhưng lại có một luồng lực lượng vô hình khiến cho toàn thân Yến Minh Châu không thể nhúc nhích nổi. Nàng thản nhiên nói:
– Minh Châu, không nên vọng động!
– Cô cô, hắn chính là Ninh Tiểu Xuyên.
Yến Minh Châu dạt lớp sa mỏng trên cái mũ rộng vành của mình ra, để lộ dung nhan xinh đẹp, bờ môi hồng nhuận phơn phớt, chiếc mũi cao thẳng, tuyệt đối là hồng nhan họa thủy có thể khiến cho nam tử trong thiên hạ đều phải điên cuồng.
Yến Thủy Nhất bình tĩnh nói:
– Ta biết hắn là Ninh Tiểu Xuyên.
– Vậy tại sao người lại ngăn cản ta?
Yến Minh Châu khó hiểu hỏi.
Yến Thủy Nhất nói:
– Báo thù có rất nhiều phương thức, tại sao ngươi lại muốn lựa chọn phương thức ngu xuẩn nhất? Yến Minh Châu dù sao cũng là thiên chi kiêu nữ của Yến tộc chúng ta, chỉ mới bị đối thủ đả kích một lần cũng trở nên thấp thỏm không yên như vậy sao? Tài trí của ngươi trước kia đâu rồi?
Nguyên khí giữa năm ngón tay của Yến Minh Châu chậm rãi tán đi, cố gắng khống chế phẫn uất trong lòng, ôn nhu nói:
– Cô cô giáo huấn rất đúng. Nếu như Ninh Tiểu Xuyên đã đến Cửu Việt Thiên Thành, căn bản không cần chúng ta ra tay, Lôi tộc và Tư Đồ tộc nhất định sẽ không tiếc sức mà thu thập hắn.
Yến Thủy Nhất nói:
– Bây giờ mới có chút bộ dạng đấy.
– Bây giờ ta sẽ truyền tin cho Lôi tộc và Tư Đồ tộc, tin rằng Ninh Tiểu Xuyên tuyệt đối không thể sống qua đêm nay được.
Yến Minh Châu cũng tràn ngập hận ý đối với Ninh Tiểu Xuyên, chỉ hận không thể bằm thây vạn đoạn hắn, sau đó nghiền xương thành tro.
– Trước hết hãy chờ một chút đã, nói không chừng sẽ có trò hay để xem đấy!
Yến Thủy Nhất nhìn chằm chằm xuống đường phố, trong mắt lộ ra một nụ cười thản nhiên.
– Ồ?
Yến Minh Châu cũng nhìn xuống.
Trên đường phố rộng rãi bên dưới, có một chiếc xa giá kim sắc cực lớn, do chín đầu Huyền thú hình rồng kéo xe, gần như chiếm hai phần ba con đường. Tất cả mọi người đi đường đều vội vàng thối lui, trong đó có vài người không tránh lui kịp, tức thì bị Long Tượng đụng chết, biến thành một đống thịt nát.
Trên chiếc xa giá kim sắc là một cái cung điện cỡ nhỏ, vàng son lộng lẫy, vô cùng hoa lệ, quả thực không khác gì lúc Đế Vương xuất hành.
Ninh Tiểu Xuyên lui vào một góc trên đường, đứng dưới mái hiên, hỏi:
– Đây là người nào? Không ngờ lại phô trương như vậy, dám công nhiên giết người. Nhưng dường như cũng không có người nào ra mặt quản hắn thì phải?
– Người trẻ tuổi, đây là lần đầu tiên ngươi tới Cửu Việt Thiên Thành à?
Một trung niên nhân mặc hắc y đứng bên cạnh, liếc nhìn Ninh Tiểu Xuyên, đánh giá hắn một phen.
– Đúng vậy.
Ninh Tiểu Xuyên nói.
Trung niên nhân mặc hắc y nói:
– Người trẻ tuổi như ngươi, ta thấy nhiều rồi, trong người luôn có một luồng nhiệt huyết, cho rằng Cửu Việt Thiên Thành chính là Thánh Địa tu luyện hoàng kim, muốn trở nên nổi bật, danh chấn thiên hạ, trở thành thiếu niên tài tuấn được thiên hạ kính ngưỡng. Đáng tiếc, Cửu Việt Thiên Thành này cũng không đơn giản như ngươi tưởng tượng, những người muốn trở nên nổi bật dưới chân những đại nhân vật, nhất định sẽ phải bước qua vô số thi hài xương trắng. Có nhìn thấy vị ngồi trong xa giá Long Tượng kia không? Đó chính là con trai độc nhất của Nam Cung Minh – một trong hai vị Phó điện chủ Ma Liêu Điện, tên là Nam Cung Vô Nguyệt, còn được gọi là “Vô Nguyệt công tử”.
Ninh Tiểu Xuyên không khỏi hiếu kỳ, hỏi:
– Rất lợi hại phải không?
Trung niên nhân mặc hắc y đã biết thiếu niên trước mặt nhất định là một kẻ vô tri ngây thơ, liền thở dài đáp:
– Người trẻ tuổi, còn may là hôm nay ngươi gặp ta, bằng không, ngươi đắc tội với vị Vô Nguyệt công tử ấy, vậy thì kết cục thê thảm rồi.
– Có biết thập đại cao thủ thế hệ trẻ tại Cửu Việt Cương không? Vô Nguyệt công tử xếp hạng nhất, có thể được xưng là đệ nhất nhân kiệt của Cửu Việt Cương, ngay cả những cường giả thế hệ trước đắc tội hắn, cũng chỉ có một con đường chết mà thôi.
Ninh Tiểu Xuyên khẽ gật đầu, nói:
– Như vậy là hắn rất mạnh?
Trung niên nhân mặc hắc y thấy Ninh Tiểu Xuyên không nghe lọt tai lời nói của hắn, liền sốt ruột nói:
– Mặc dù Vô Nguyệt công tử cường đại, thế nhưng còn chưa đến mức không người nào dám đắc tội với hắn. Chẳng qua, hắn còn một thân phận khác, đó chính là con trai độc nhất của Nam Cung Minh – Phó điện chủ của Ma Liêu Điện. Ngươi phải biết rằng, Điện chủ của Ma Liêu Điện là Liêu rất ít khi hỏi đến tục sự. Tất cả mọi chuyện của Ma Liêu Điện, gần như đều do hai vị Phó điện chủ quản lý, hơn nữa, hai vị Phó điện chủ này đều là Thiên Nhân.
– Ngươi nghĩ xem, với thân phận của Vô Nguyệt công tử, còn kẻ nào dám đắc tội với hắn?
Ninh Tiểu Xuyên nói:
– Ngay cả chín đại tộc cũng không dám đắc tội với hắn.
Trung niên nhân mặc hắc y cười nhạt, nói:
– Chín đại tộc cũng không dám đắc tội với Ma Liêu Điện, bằng không thì Tử tộc cũng không cần phải thỏa hiệp với Ma Liêu Điện, lấy một vị thiên chi kiêu nữ của Tử tộc làm cống phẩm, đưa vào Ma Liêu Điện. Ai cũng biết là vị thiên chi kiêu nữ này được Vô Nguyệt công tử nhìn trúng, nên mới lấy danh là tiến cống để thu nàng làm đỉnh lô luyện công, nhằm trùng kích Thiên Nhân cảnh. Chuyện này ngay cả lão tổ tông của Tử tộc cũng ra mặt can thiệp, thế nhưng vẫn không chống lại nổi sự cường thế của Ma Liêu Điện, cuối cùng đành phải lựa chọn thỏa hiệp.
Ninh Tiểu Xuyên không khỏi cảm thấy nao nao, hỏi:
– Vị thiên chi kiêu nữ nào của Tử tộc?
Trung niên nhân mặc hắc y chỉ về phía trung tâm đường cái, nói:
– Hôm nay chính là ngày tiến cống, đó chính là cống phẩm để tiến cống cho Liêu, thiên chi kiêu nữ của Tử tộc ở trong đó, được gọi là “Cống nữ”.
Ninh Tiểu Xuyên nhìn qua, liền thấy đằng sau xa giá Long Tượng kim sắc, có hơn mười chiếc xe ngựa, ít nhất có 300 tu sĩ Võ Đạo mặc áo giáp hộ tống đoàn xe cống phẩm, còn có một vài thiếu nữ trẻ tuổi mặc đồ trắng, không ngừng rắc hoa và rải rượu lên đường.
Tại trung tâm đội ngũ tiến cống, có ba cái xa giá bằng Tử Mộc rộng lớn, xung quanh đều buông xuống một tấm màn màu trắng, chỉ có thể loáng thoáng nhìn thấy trong xe là một nữ tử thân hình mỹ lệ yểu điệu.