Phía sau Nam Cung Vô Nguyệt có rất nhiều Võ giả, đạo sĩ, Huyền thú cao cấp, đều là những cường giả đỉnh cấp mà Nam Cung phủ bồi dưỡng. Bọn họ đều tập trung trên quảng trường, thần sắc cực kỳ lạnh lùng.
Phụ thân của Tử Hàm Yên – Tử Liên Sơn thì bị trói chặt trên trụ đồng.
Hai tên đại lực sĩ tu vi Địa Tôn cảnh tầng thứ chín, trong tay cầm đại đao nặng ngàn cân, đứng hai bên trụ đồng, tùy thời nhận lệnh mà chém đầu Tử Liên Sơn.
– Cha…
Tử Hàm Yên cũng chạy tới quảng trường, thương tâm vô cùng, lao thẳng về phía Tử Liên Sơn.
Vụt…
Một lão đạo tóc xanh từ sau lưng Nam Cung Vô Nguyệt đi ra, trong tay cầm một cái phất trần, vung lên hư không, tạo thành một trận cuồng phong vô hình, thổi ngược Tử Hàm Yên trở về.
Lão đạo này tên là Hàn Trần Tử, tu vi đạt tới Tam Bộ Thiên Thê, có địa vị không tầm thường trong Nam Cung phủ.
Tử Hàm Yên còn chưa đạt tới Thiên Thê cảnh, tất nhiên còn lâu mới là đối thủ của hắn.
– Tử Hàm Yên, nếu ngươi ngoan ngoãn làm đỉnh lô của bổn công tử, phụ thân của ngươi cũng đã không chịu tội, ngươi đi theo Ninh Tiểu Xuyên, cũng không có gì tốt đẹp cả.
Nam Cung Vô Nguyệt lộ ra nụ cười châm chọc, muốn bức nàng phải ngoan ngoãn khuất phục.
Ninh Tiểu Xuyên từ trên đỉnh đại điện bay xuống, đứng bên cạnh Tử Hàm Yên, thoáng nhìn qua Nam Cung Vô Nguyệt, sau đó thi triển thân pháp, phóng về phía Tử Liên Sơn.
Hắn dự định sẽ cứu người trước, sau đó mới thu thập Nam Cung Vô Nguyệt.
– Nực cười, thật sự là ngây thơ, không ngờ đến lúc này mà còn muốn cứu người.
Chín lão đạo từ sau lưng Nam Cung Vô Nguyệt đồng thời bước về phía trước một bước, trong cơ thể chín người phóng ra nguyên khí hùng hậu, hóa thành chín đạo cột sáng phóng lên trời.
Bọn họ đồng thời kết xuất thủ ấn, đánh ra Đạo pháp.
Trên quảng trường, đường vân trận pháp tại bề mặt của 36 cái trụ đồng liền nhanh chóng vận chuyển, tạo thành một tòa đại trận công kích.
Ninh Tiểu Xuyên vừa mới bay về phía Tử Liên Sơn, toàn bộ hoàn cảnh trong quảng trường lập tức phát sinh biến hóa. Tầng mây đen trên bầu trời bị bao trùm, trong tầng mây phóng ra 36 đầu Phi Long màu xanh, giương nanh múa vuốt công kích về phía Ninh Tiểu Xuyên.
Tử Liên Sơn bị trói chặt trên lưng một đầu Phi Long màu xanh, lúc này cũng đã ngất đi.
Ninh Tiểu Xuyên tất nhiên biết mình đã xâm nhập vào trận pháp mà Nam Cung Vô Nguyệt đã sớm bố trí kỹ lưỡng, thế nhưng, trong lòng hắn lại không hề sợ hãi chút nào, trong cơ thể phóng xuất một luồng khí thế ngạo nhiên vô địch, giết thẳng vào giữa 36 đầu Phi Long.
Hắn đánh một chưởng lên đầu Phi Long đang kéo Tử Liên Sơn theo, cứu Tử Liên Sơn xuống, vác trên lưng mình.
Phành…
Phành…
Ninh Tiểu Xuyên xuất kiếm trảm bát phương, đánh nát toàn bộ 36 đầu Phi Long, biến tất cả thành từng mảnh vỡ thanh đồng.
Trong quảng trường, 36 trụ đồng lập tức biến thành mảnh vụn.
Ninh Tiểu Xuyên từ trong trận pháp lao ra, giao Tử Liên Sơn cho Tử Hàm Yên.
Trận pháp được bố trí tỉ mỉ, không ngờ lại dễ dàng bị đánh nát như vậy, lực lượng thân thể của Ninh Tiểu Xuyên, rốt cuộc đã cường đại đến mức nào?
Chín lão đạo đồng thời trợn trừng mắt, mỗi người đều xuất ra một tấm kính phong cách cổ xưa, giết thẳng tới chỗ Ninh Tiểu Xuyên.
Chín lão đạo này đều là cảnh giới Thiên Thê, tu vi thấp nhất cũng là Nhất Bộ Thiên Thê, cao nhất thì đạt tới Tứ Bộ Thiên Thê.
Chín lão đạo Thiên Thê cảnh đồng thời xuất thủ, e rằng đã vượt qua một vị cường giả Ngũ Bộ Thiên Thê rồi.
Ầm ầm ầm…
Bọn hắn chân đạp một đoàn hư vân màu xanh, đứng tại chín phương vị xung quanh Ninh Tiểu Xuyên, đồng thời đem cổ kính chiếu về phía Ninh Tiểu Xuyên.
Trên mặt kính bắn ra chín đạo cột sáng rực rỡ.
Cột sáng chiếu rọi lên người Ninh Tiểu Xuyên, không ngờ lại xuyên qua thân thể của hắn.
– Huyền Khí gì đây?
Trên mặt Ninh Tiểu Xuyên lộ ra thần sắc nghi hoặc, đột nhiên cảm thấy ba đại Võ Hồn Ấn của mình đang bị chín đạo cột sáng kia luyện hóa, giống như chín đoàn hỏa diễm đang thiêu đốt Võ Hồn Ấn.
– Muốn luyện hóa Võ Hồn của ta?
Ninh Tiểu Xuyên chợt nhếch môi, ném ra một cái cổ đăng thanh đồng, bạo phóng hào quang càng rực rỡ hơn chín cái cổ kính, tạo thành một quả cầu hỏa diễm cực lớn, bao trùm chín lão đạo bên trong quả cầu hỏa diễm.
Ninh Tiểu Xuyên điểm ra một chỉ, Ma kiếm liền phóng ra ngoài.
Phốc…
Một vị lão đạo cảnh giới Nhị Bộ Thiên Thê bị Ma kiếm đâm xuyên người, cổ kính trong tay bị đánh nát, huyết dịch trong cơ thể cũng bị hút cạn.
Ninh Tiểu Xuyên giết về phía một lão đạo Nhất Bộ Thiên Thê khác, giữa năm ngón tay ngưng tụ thành lưu quang thiểm điện, hóa thành một cái trảo ấn thiểm điện cực lớn.
Lão đạo Nhất Bộ Thiên Thê kia cũng không liều mạng với Ninh Tiểu Xuyên, ngược lại nhanh chóng thối lui phía sau, một vị lão đạo cảnh giới Tam Bộ Thiên Thê từ sau lưng của hắn lao ra, đánh ra một chiêu Đạo pháp, ngưng tụ thành một khối hàn băng thanh ngọc, công kích tới trước mặt Ninh Tiểu Xuyên.
Hai vị đạo nhân Tam Bộ Thiên Thê khác, cũng đánh ra Đạo pháp công kích Ninh Tiểu Xuyên.
Một người trong đó đánh ra một sợi dây leo thô to, giống như một sợi roi thần, không ngừng quấn lấy Ninh Tiểu Xuyên.
Tên còn lại thi triển Đạo pháp, hóa thành một đầu cự thú hỏa diễm, vươn ra móng vuốt sắc bén, chụp vào sau lưng Ninh Tiểu Xuyên.
Những đạo nhân Nhất Bộ Thiên Thê khác đều đứng bên ngoài vây công, đánh ra Huyền Khí, không ngừng tập kích Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên nhanh chóng vận chuyển huyết dịch trong cơ thể, thi triển ra kiếm quyết “Diệt Thế Kiếm Ngục”, bảy loại kiếm ý từ trong cơ thể bạo phát, hòa hợp thành một thể với Ma kiếm, cùng lúc đấu pháp với tám vị đạo nhân Thiên Thê cảnh.
Hắn cũng không sử dụng lực lượng của Huyền Thạch Nhân Ngẫu, dự định sẽ mượn sức của tám vị tu sĩ Đạo môn Thiên Thê cảnh để kích phát tiềm lực trong cơ thể, tu luyện “Diệt Thế Kiếm Ngục” đến tình trạng đại viên mãn.
Kiếm quyết đạt tới đại thừa, thì cũng là lúc đạt tới Tam Bộ Thiên Thê.
Lực lượng Chí Tôn trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên được kích phát ra, mỗi một giọt huyết dịch đều chuyển hóa thành hình “kiếm”, kiếm ý trên người càng ngày càng dày đặc, tốc độ xuất kiếm cũng càng lúc càng nhanh, chỉ trong chớp mắt đã thi triển ra 182 đạo “Diệt Thế Kiếm Ngục”.
Xung quanh thân thể, đều là kiếm khí lượn lờ.
Tám vị lão đạo cảm thấy áp lực càng lúc càng lớn, giống như bị bao phủ trong một cái lồng giam do kiếm khí ngưng tụ mà thành, đạo bào trên người không ngừng bị xé nát, từ khắp bốn phương tám hướng đều là kiếm khí.
Ầm…
Vị lão đạo tóc trắng đạt tới Tứ Bộ Thiên Thê, đột nhiên bước ra phía trước một bước, thân thể được bạch quang bao trùm, thi triển ra lực lượng Pháp Thân, giữa hai tay ngưng tụ thành một cái ấn ký Thái Cực, phá vỡ kiếm khí, đánh thẳng về phía Ninh Tiểu Xuyên.
Cùng lúc đó, Ninh Tiểu Xuyên cũng đâm ra một kiếm toàn lực.
Trong cơ thể của hắn nổ vang một tiếng, Thiên võ nguyên khí trở nên cuồn cuộn như phiên giang đảo hải, kiếm ý trên người lại mạnh hơn gấp đôi.
Diệt Thế Kiếm Ngục đại thừa.
Tam Bộ Thiên Thê.
Phành…
Ma kiếm phá vỡ ấn ký Thái Cực, một kiếm đâm trúng tim của lão đạo tóc trắng cảnh giới Tứ Bộ Thiên Thê.
Ma kiếm điên cuồng hấp thu huyết dịch trong cơ thể lão đạo.
– Làm sao… làm sao có thể?
Lão đạo tóc trắng không thể tin nổi nhìn thoáng qua Ma kiếm trước ngực, thân thể càng lúc càng khô quắt, cuối cùng triệt để hóa thành một cái xác khô.
Còn bảy vị đạo nhân kia thì đều kinh sợ không thôi, nhìn Ma kiếm trong tay Ninh Tiểu Xuyên mà trong lòng không kìm được sinh ra sợ hãi, khiếp đảm.
Ngay cả Nam Cung Vô Nguyệt ở rất xa cũng đứng bật dậy, đôi mắt nheo lại thành một đường thẳng, thốt lên:
– Cảnh giới đột phá?
Phốc…
Phốc…
Thân thể Ninh Tiểu Xuyên liên tiếp biến hóa bảy lần phương vị, để lại bảy đạo tàn ảnh trong hư không, cuối cùng, bảy đạo tàn ảnh lại ngưng tụ cùng một chỗ, xuất hiện trước mặt Nam Cung Vô Nguyệt.
Sau lưng hắn, bảy vị lão đạo đồng thời ngã xuống đất, trên cổ chảy ra một tia máu/.
Chỉ trong chớp mắt đã giết bảy vị cường giả Thiên Thê cảnh của Đạo môn, quả thực khiến mọi người tại đây khiếp sợ đến tột đỉnh.
Phành…
Tư Đồ Cảnh cầm một thanh trường thương màu tím, đánh nát hai cánh cửa lớn, xông vào bên trong, đứng bên cạnh Ninh Tiểu Xuyên, nhìn Nam Cung Vô Nguyệt chằm chằm, nói:
– Nam Cung Vô Nguyệt, tử kỳ của ngươi đã đến rồi.
Bốp bốp…
Nam Cung Vô Nguyệt vỗ tay, cười nói:
– Không ngờ, thật không ngờ các ngươi thật sự có bản lĩnh như vậy, chỉ tiếc rằng bổn công tử đã đột phá tới cảnh giới Ngũ Bộ Thiên Thê, tu luyện ra Võ Đạo Pháp Tướng, chỉ bằng vào hai người khác ngươi thì chẳng khác gì đi tìm cái chết.
Nam Cung Vô Nguyệt vừa dứt lời, thân thể liền biến mất tại chỗ, thanh chiến kiếm huyết sắc chỉ trong chớp mắt đã đâm tới vị trí trái tim của Ninh Tiểu Xuyên.
Tốc độ quả thực nhanh tới cực điểm, với tu vi của Nam Cung Vô Nguyệt, cho dù so sánh với Đát Nguyệt công chúa và Ngư Tịnh Thư, cũng không hề thua kém chút nào.
Phành…
Một bộ khô lâu màu đen cực lớn bay ra, đứng chắn trước ngực Ninh Tiểu Xuyên, một chưởng đập lên vai Nam Cung Vô Nguyệt.
Toàn thân Nam Cung Vô Nguyệt chấn động, cảm giác như có năm tòa núi lớn đè lên vai, xương cốt toàn thân đều phát ra tiếng kêu, thân thể nghiêng về phía trước, hung hăng ngã xuống đất, tư thế như chó vồ phân.
Nam Cung Vô Nguyệt ngã mạnh ra đất, tạo thành một cái hố lớn, ngay cả sống mũi cũng bị đánh gãy.
Lúc hắn ngẩng đầu lên thì trên mặt đã dính đầy máu tươi, trong mắt lộ ra thần sắc không thể tin nổi, hét lên:
– Làm sao… làm sao có thể…
Bộ khô lâu lại tung ra một cước, đá bay Nam Cung Vô Nguyệt, thân hình hắn đụng mạnh vào thạch điêu hình thú cực lớn, khiến cho thạch điêu cao hơn 80 mét tứ phân ngũ liệt, biến thành từng khối đá vụn, bốc lên bụi bậm mù mịt.
Đám Võ giả của Nam Cung phủ cũng bị dọa cho phát run.
Vô Nguyệt công tử cường đại lại bị người khác một kích đánh cho nằm rạp trên mặt đất, quả thực quá kinh người, căn bản không giống như chuyện thực phát sinh.
Ninh Tiểu Xuyên nhặt thanh chiến kiếm “Xích Lân” cấp bậc Huyền thú cửu phẩm lên, phóng về phía cơ thể Nam Cung Vô Nguyệt.
Nhổ cỏ tất nhiên phải nhổ tận gốc.
– Đủ rồi!
Sâu trong Nam Cung phủ vang lên một tiếng quát lớn.
Chiến kiếm Xích Lân bay ra ngoài, đột nhiên phóng ngược trở về, đâm về phía Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên lập tức thi triển thân pháp, lướt ngang ra ngoài hơn năm mét, né tránh một kích của chiến kiếm Xích Lân.
Ầm…
Chiến kiếm Xích Lân đánh trúng tòa đại điện sau lưng Ninh Tiểu Xuyên, khiến cho đại điện ba tầng xây bằng ngọc thành nát vụn, trên mặt đất lưu lại một cái hố kiếm sâu hơn mười mét.
Ninh Tiểu Xuyên sờ vết máu trên cổ, triệu hồi bộ khô lâu trở về, chắn ở trước mặt, ánh mắt liếc nhìn về phía sâu trong Nam Cung phủ, thần sắc trở nên ngưng trọng, nói:
– Ta cũng muốn xem xem Phó điện chủ của Ma Liêu Điện trong truyền thuyết rốt cuộc là hạng nhân vật như thế nào?
Ninh Tiểu Xuyên đặt tay lên cánh tay của bộ khô lâu màu đen, một đạo tâm thần từ trong trái tim bay ra, tiến nhập vào trong cơ thể bộ khô lâu.
Một cái hư ảnh Ninh Tiểu Xuyên to bằng nắm tay xuất hiện tại vị trí trái tim của bộ khô lâu, dùng tâm thần khống chế bộ khô lâu.
Đồng thời, lòng bàn tay của bộ khô lâu xuất hiện 16 đạo ma khí đỏ như máu, ngưng tụ thành một thanh Ma kiếm khổng lồ.
Bộ khô lâu màu đen thoáng cái bành trướng hơn trăm mét, phóng về phía sâu trong Nam Cung phủ.
Đạo tâm thần của Ninh Tiểu Xuyên theo bộ khô lâu phóng đi, nhằm đối phó với Nam Cung Minh, còn thân thể hắn thì vẫn ở nguyên tại chỗ.