Ninh Tiểu Xuyên lấy Huyền Khí cửu phẩm Xích Lân kiếm ra.
Đây chính là bội kiếm của Nam Cung Vô Nguyệt.
Có thể đạt tới cấp bậc Huyền Khí cửu phẩm, tất nhiên không phải vật phàm, sử dụng tài liệu luyện chế cũng thập phần hiếm thấy, trân quý không gì sánh được.
Hơn nữa, trong thân kiếm còn có một cái Hư thế giới rộng mấy trăm dặm.
Ninh Tiểu Xuyên cởi nửa phần áo bào trên ngực, lộ ra làn da màu lúa mì, lồng ngực rắn chắc, vận chuyển Thiên võ nguyên khí trong cơ thể, khiến cho huyết dịch nhanh chóng lưu chuyển, phóng thích Thần Thông “Vạn Kiếm Hóa Vũ” đã được luyện nhập vào trong xương sườn.
Mười loại Thần Thông của Ninh Tiểu Xuyên đã sớm tương dung với cốt cách, cho nên mỗi một khối cốt cách đều ẩn chứa lực lượng Thần Thông.
Hắn cầm chuôi Xích Lân kiếm, từ từ đâm vào ngực, mũi kiếm đâm vào da, chảy xuống từng giọt huyết dịch.
Xoẹt xoẹt…
Xích Lân kiếm từ từ tiến vào trong ngực Ninh Tiểu Xuyên, từng đạo kiếm khí từ miệng vết thương phát tán ra, tản mát bạch quang chói mắt.
Ninh Tiểu Xuyên dùng lực lượng Thần Thông luyện hóa Xích Lân kiếm, muốn luyện nhập nó vào trong cơ thể, trở thành thanh kiếm Thần Thông thứ năm.
Muốn luyện hóa một thanh Huyền Khí cửu phẩm, tất nhiên không phải là một chuyện dễ dàng, mà quả thực giống như đang chiến đấu với một vị tuyệt thế cao thủ.
Huyền Khí cửu phẩm là tồn tại mà Huyền Khí bát phẩm không thể so sánh, bên trong đã thai nghén ra Hư thế giới, có linh tính rất mạnh, sẽ sinh ra lực bài xích cường đại với Võ giả.
Nếu Ninh Tiểu Xuyên không thể áp chế nổi binh hồn của Huyền Khí cửu phẩm, rất có thể sẽ bị Huyền Khí cửu phẩm cắn trả, tạo thành vết thương không thể khôi phục đối với võ thể.
Mất hết ba ngày thì Ninh Tiểu Xuyên mới có thể hoàn toàn luyện nhập Xích Lân kiếm vào trong cơ thể.
– Vạn Kiếm Hóa Vũ.
Trong đó, hào quang của Xích Lân kiếm là sáng chói nhất, khí tức cũng mênh mông cuồn cuộn, bay tại trung tâm năm thanh chiến kiếm, tạo thành một cái kiếm trận.
Ninh Tiểu Xuyên điều động năm thanh chiến kiếm, chém xuống mặt đất dưới chân Song Đầu Thạch Thú, một ngọn núi nguy nga lập tức bị năm đạo kiếm khí bổ trúng, lập tức vỡ vụn, tại trung tâm ngọn núi xuất hiện một cái hạp cốc cực lớn.
Trong hạp cốc vẫn còn sót lại kiếm ý chấn động cuộn trào. Trong vòng ba ngày, kiếm ý cũng chưa hoàn toàn biến mất khỏi hạp cốc.
– Thật lợi hại, sau khi luyện hóa xong thanh Xích Lân kiếm cấp bậc Huyền Khí cửu phẩm này, uy lực của Cụ Tượng Thần Thông lại tăng lên vài lần, uy lực bạo phát ra so với Đan Luân Tinh Thần Cầu mà một mình ta toàn lực thúc giục, còn cường đại hơn rất nhiều.
Cùng là Huyền Khí cửu phẩm, thế nhưng luyện nhập Huyền Khí cửu phẩm vào trong Thần Thông, hóa thành Cụ Tượng Thần Thông, sẽ bạo phát ra uy lực càng cường đại hơn.
– Sau khi ta luyện hóa Xích Lân kiếm, dường như cũng hấp thu được tinh khí và binh hồn của Xích Lân kiếm, tu vi rõ ràng cũng đề thăng không ít, đã hoàn toàn củng cố cảnh giới Tam Bộ Thiên Thê rồi.
Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên hết sức cao hứng.
Nếu như hắn thi triển ra một chiêu Cụ Tượng Thần Thông này, thì cũng đủ lực lượng chống lại Võ giả Ngũ Bộ Thiên Thê rồi.
Với cảnh giới của Ninh Tiểu Xuyên bây giờ, hoàn toàn có thể luyện nhập chín thanh kiếm vào trong cơ thể.
Hiện nay hắn chỉ mới luyện nhập năm thanh kiếm mà thôi, nếu như có thể tìm được bốn thanh hảo kiếm khác, tập hợp đủ thanh chín kiếm, đến lúc đó thi triển ra Thần Thông “Cửu Kiếm Tề Phi”, không biết uy lực sẽ cường đại đến mức nào?
Ninh Tiểu Xuyên đã chém giết nhiều vị cao thủ của Lôi tộc, lại trảm sát Nam Cung Minh và Nam Cung Vô Nguyệt, cho nên cũng thu được túi Càn Khôn của bọn hắn.
Trong những túi Càn Khôn này, tất nhiên cũng có rất nhiều chiến kiếm phẩm cấp rất cao.
Ninh Tiểu Xuyên tìm được hai thanh chiến kiếm Huyền Khí, một thanh là chiến kiếm cấp bậc Huyền Khí bát phẩm, còn thanh chiến kiếm còn lại là Huyền Khí thất phẩm.
Phẩm cấp của Huyền Khí thất phẩm đã là không tệ rồi, có thể dùng để luyện hóa thành Cụ Tượng Thần Thông.
Việc luyện hóa chiến kiếm cấp bậc Huyền Khí bát phẩm và Huyền Khí thất phẩm, đối với Ninh Tiểu Xuyên mà nói, xem như tương đối dễ dàng, rất nhanh đã luyện nhập hai thanh kiếm này vào trong cơ thể.
Cứ luyện nhập được thêm một thanh kiếm vào trong cơ thể, thì lực lượng của thân thể lại tăng cường đến một trình độ nhất định.
Với lực lượng thân thể của Ninh Tiểu Xuyên hiện nay, thậm chí còn cường đại hơn một số Thiên Nhân yếu nhược.
– Với bảy thanh kiếm Cụ Tượng Thần Thông này, nếu như tiếp tục tu luyện, nói không chừng lúc ta đạt tới Ngũ Bộ Thiên Thê, sẽ có chiến lực sánh ngang với Thiên Nhân a. Ai nói là tu sĩ dưới Thiên Nhân thì tuyệt đối không phải là đối thủ của Thiên Nhân? Ta quyết không tin. Nghịch thiên mà hành sự mới chân chính là tuyệt thế thiên kiêu.
Ninh Tiểu Xuyên hoàn toàn tràn ngập tự tin đối với bản thân.
Nếu như dưới cảnh giới Thiên Nhân mà có thể đánh bại Thiên Nhân, như vậy thì quả thực không khác gì phàm nhân đánh bại Thần Tiên, tuyệt đối là thần thoại, mà cũng có thể xem là truyền kỳ.
Ninh Tiểu Xuyên cảm thấy bản thân nhất định có thể làm được.
Thế nhưng, hắn bây giờ chỉ mới là cảnh giới Tam Bộ Thiên Thê, vẫn chênh lệch không nhỏ so với Thiên Nhân.
Diệt Thế Kiếm Quyết có tổng cộng bốn chiêu.
Ninh Tiểu Xuyên đã tu luyện ba chiêu đầu đến đại thành, đạt tới cảnh giới Tam Bộ Thiên Thê.
Bây giờ, chỉ còn một chiêu kiếm quyết cuối cùng.
Chỉ cần tu luyện thành công bốn chiêu kiếm quyết, như vậy sẽ có thể đạt tới cảnh giới Tứ Bộ Thiên Thê.
Ninh Tiểu Xuyên đem tâm thần dung nhập vào trong trái tim, hóa thành một đạo hư ảnh cực nhỏ, tiến vào Huyết khiếu, đứng bên dưới Ma kiếm.
Ma kiếm giống như một tòa kiếm sơn huyết sắc cực lớn, dựng đứng trước mặt hắn.
Căn bản không cần Ninh Tiểu Xuyên triệu hóa thì hình chiếu của Tuế Hàn Vũ đã xuất hiện trên thân Ma kiếm, thần sắc vẫn lạnh lẽo như băng, trên người không có một tia tình cảm nào.
– Biểu cảm này có lẽ bởi vì truyền nhân của Diệt Thế Đạo đều nhìn thấu sinh tử tương lai, nhìn thấu vạn vật thế gian, chỉ một lòng cầu Đạo mà thôi.
Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên thầm nghĩ như vậy.
Tuế Hàn Vũ nói:
– Bây giờ ta có thể truyền cho ngươi chiêu kiếm quyết thứ tư của Diệt Thế Đạo, Diệt Thế Vô Kiếm.
– Vô Kiếm?
Ninh Tiểu Xuyên không khỏi nghi hoặc.
– Đúng vậy, trước là hữu kiếm, sau là vô kiếm. Nếu như ngươi có thể hiểu thấu đáo hoàn toàn một chiêu này, ra tay xuất kỳ bất ý, thậm chí còn có khả năng diệt sát cả Thiên Nhân.
Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên chấn động, nói:
– Kiếm quyết đại thừa có thể diệt sát cả Thiên Nhân?
Tuế Hàn Vũ khẽ gật đầu, nói:
– Đúng vậy, đây là chỗ cường đại của Diệt Thế Đạo, có thể bỏ qua thiện ác hữu báo, đấu pháp này chuyên môn nghịch thiên, trời mạnh bao nhiêu thì chúng ta lại càng mạnh bấy nhiêu.
Cho dù là thiếu niên Thần Linh, cũng phải tu luyện tới cảnh giới Ngũ Bộ Thiên Thê, mới có được lực lượng đánh một trận với Thiên Nhân. Như vậy cũng đã có thể xem là nghịch thiên rồi.
Thế nhưng, bây giờ Ninh Tiểu Xuyên chỉ mới cảnh giới Tam Bộ Thiên Thê, chỉ cần tu luyện thành công chiêu kiếm quyết thứ tư là “Diệt Thế Vô Kiếm”, sẽ có được lực lượng giết chết Thiên Nhân.
Nói cách khác, truyền nhân của Diệt Thế Đạo, còn cường đại hơn cả thiếu niên Thần Linh.
– Ngươi cũng đừng nên cao hứng quá sớm, chiêu kiếm quyết này còn khó hơn ba chiêu kiếm quyết trước cộng lại gấp mười lần, người có thể hiểu thấu được nó cũng không có mấy người. Chiêu kiếm quyết này, ta cũng chỉ biểu diễn một lần, nếu ngươi không thể hiểu được thì chứng tỏ ngươi căn bản không có tư cách làm truyền nhân Diệt Thế Đạo, sau này ta cũng sẽ không xuất hiện nữa. Nhìn cho rõ đây!
Ninh Tiểu Xuyên mở to hai mắt mà nhìn, quan sát bóng dáng của Tuế Hàn Vũ trên thân Ma kiếm.
Thế nhưng, đúng lúc này, Ma kiếm đột nhiên biến mất.
Biến mất không thấy nữa.
Nháy mắt sau, Ma kiếm lại lần nữa xuất hiện trước mặt Ninh Tiểu Xuyên.
Biểu diễn kiếm quyết đã kết thúc.
Tuế Hàn Vũ nói:
– Ngươi hiểu được bao nhiêu?
Nếu là thường nhân, tất nhiên sẽ không hiểu được gì.
Ninh Tiểu Xuyên trầm tư giây lát, nói:
– Trong lòng không có kiếm.
Tuế Hàn Vũ thoáng kinh ngạc, có chút tán dương, khẽ gật đầu, nói:
– Nói tiếp đi!
Ninh Tiểu Xuyên nói:
– Trong lòng không có kiếm, không những trong lòng bản thân không có kiếm, mà trong lòng địch nhân cũng không có kiếm. Địch nhân không nhìn thấy kiếm của ngươi, vậy thì hắn chắc chắn phải chết.
– Đây là một chiêu tu luyện kiếm quyết “Tâm Kiếm Hợp Nhất”, cũng là tu luyện kiếm quyết “tốc độ xuất kiếm”.
– Tâm niệm nhanh bao nhiêu, kiếm sẽ xuất nhanh bấy nhiêu. Nếu như tâm kiếm nhanh đến mức ngay cả bản thân cũng không cảm thụ được, vậy thì kiếm đã đâm vào trái tim của địch nhân rồi. Khó trách có thể giết chết cả Thiên Nhân, nếu như tu luyện đến tình trạng “Tâm Kiếm Hợp Nhất”, như vậy thì tốc độ xuất kiếm thật khó mà tưởng tượng nổi.
Cảnh giới của Ninh Tiểu Xuyên hiện nay là Nhân Kiếm Hợp Nhất, muốn tu luyện đến tình trạng Tâm Kiếm Hợp Nhất, có yêu cầu rất cao đối với tâm trạng và tâm thần của Võ giả.
Cũng may là Ninh Tiểu Xuyên có Thất Khiếu Thần Ma Tâm Cung, nhất định sẽ tu luyện thành công nhanh hơn so với người khác.
Tuế Hàn Vũ nói:
– Ngộ tính của ngươi quả thật nằm ngoài dự liệu của ta, xem ra, Diệt Thế Kiếm tìm ngươi làm truyền nhân đời thứ tư của Diệt Thế Đạo, cũng không phải nhầm người. Tiếp theo, ngươi hãy cố gắng tu luyện đi, nếu như có thể tu luyện thành công chiêu kiếm quyết này, như vậy ngươi sẽ có vốn liếng để đứng vững chân trong giới tu sĩ này.
– Đợi chút, sư tôn, người đã từng nghe qua Phong Thần động phủ chưa?
Ninh Tiểu Xuyên chợt hỏi.
– Phong Thần động phủ?
Tuế Hàn Vũ nói:
– Trong truyền thuyết, vào thời đại Phong Thần, đã trải qua Phong Thần chi chiến, khu vực chiến trường đó đã bị phong ấn trong Phong Thần động phủ. Đương nhiên, đây cũng chỉ là truyền thuyết mà thôi, bởi vì chưa từng có người nào trốn ra được khỏi Phong Thần động phủ. Còn có một truyền thuyết khác, đó là chiến trường Phong Thần, chính là mảnh đất dưới chân ngươi đang đứng.
– Mảnh đất dưới chân ta đã từng là chiến trường Phong Thần? Có ý gì? Bắc Cương? Thiên Hư Đại lục? Hay là…
Ninh Tiểu Xuyên nói.
– Những lời này chỉ là truyền thuyết mà thôi, truyền thuyết có rất nhiều loại, nhưng lại không có mấy cái là thực. Hơn nữa, ngươi bây giờ cũng không cần biết những chuyện này, cứ cố gắng tu luyện đi, tranh thủ tiến vào Thiên Nhân cảnh.
Tuế Hàn Vũ vừa dứt lời, thân ảnh liền biến mất khỏi Ma kiếm.
– Chuyện về thời đại Phong Thần, cách ta quá xa xôi, nghĩ nhiều như vậy làm gì? Tốt nhất cứ tu luyện thành Diệt Thế Vô Kiếm rồi hẵng nói.
Mặc dù Ninh Tiểu Xuyên hiểu thấu bản chất của Diệt Thế Vô Kiếm, thế nhưng, lúc chính thức tu luyện lại cảm thấy gian nan không gì sánh nổi, bởi nó yêu cầu rất cao đối với tâm tình.
Ninh Tiểu Xuyên ngồi trên lưng Song Đầu Thạch Thú, vượt qua Đại Hoang, tiến thẳng về phía Ngọc Lam Đế quốc.
Bên trong Đại Hoang có quá nhiều nguy hiểm, căn bản không thể hoàn toàn bình tâm mà tu luyện kiếm quyết.
– Muốn tu luyện thành công Diệt Thế Vô Kiếm thì nhất định phải bế quan, không được bị quấy rầy.
Ninh Tiểu Xuyên không lập tức tu luyện kiếm quyết, dự định sau khi trở lại Ngọc Lam Đế quốc, sẽ bế quan một thời gian ngắn, nếu không tu luyện thành công “Diệt Thế Vô Kiếm” thì tuyệt đối sẽ không xuất quan.
Hắn lấy thi thể của Nam Cung Minh từ trong túi Càn Khôn ra.
Đây là thi thể của Thiên Nhân, bị phong ấn bên trong hàn băng.
– Huyết dịch của Thiên Nhân, rốt cuộc cường đại hơn huyết dịch của Võ giả bình thường bao nhiêu lần?
Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên hết sức tò mò, lòng bàn tay bốc lên một đoàn hỏa diễm, bao trùm lấy khối thi thể hàn băng, chậm rãi hòa tan.