Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên thầm nghĩ, Thần Nữ mà Nhạc Minh Tùng nhắc tới, có lẽ chính là “Linh Hư Tôn Giả”.
Với thân phận, thiên tư và tu vi của Linh Hư Tôn Giả, được phong làm Thần Nữ cũng là chuyện rất bình thường.
Nhạc Minh Tùng nói:
– Những người này chỉ là những nhân vật hàng đầu trong đám đệ tử ngoại môn mà thôi, ngoài bọn hắn ra, còn có vô số thiên chi kiêu tử từ các đại văn minh tập trung về Thiên Đế Sơn, không có kẻ nào là yếu cả. Nghe nói Thiên Xu Đại Đế quốc cũng có hai, ba nhân kiệt trẻ tuổi đạt tới Thiên Nhân cảnh, bối cảnh rất cường đại, cũng là nhân vật hàng đầu Thiên Môn khảo thí lần này. Ngoại trừ những nền văn minh thuộc sự quản hạt của Thiên Đế Sơn ra, thiên tài tuấn kiệt tại các nền văn minh của Bắc Cương cũng sẽ tới đây, trong đó nói không chừng còn có một số nhân vật nghịch thiên nữa.
– Cho nên, ba hạng đầu và đệ tử hạch tâm thì chúng ta không cần tranh giành nữa. Có thể trở thành đệ tử nội môn của Thiên Đế Sơn cũng đã không tệ rồi.
Ninh Tiểu Xuyên hỏi:
– Ba hạng đầu và đệ tử hạch tâm có gì khác nhau ư?
– Đương nhiên là có khác nhau.
Nhạc Minh Tùng nói:
– Dựa theo chế độ Thiên Môn khảo thí trước kia, thông thường, tu sĩ có thể vượt qua Thiên Môn, đều có tư cách trở thành đệ tử nội môn của Thiên Đế Sơn. Một trăm năm trước, tại Thiên Môn khảo thí kỳ trước, tổng cộng có hơn một ngàn người trở thành đệ tử nội môn. Thế nhưng, lần đó cũng chỉ tuyển ra 40 người trở thành đệ tử hạch tâm mà thôi. Nói cách khác, trong 10 đệ tử nội môn, cũng chưa chắc có được 1 đệ tử hạch tâm. Nên biết rằng, phàm là người có thể trở thành đệ tử nội môn, cũng đã là nhân kiệt kinh thiên động địa rồi, mỗi người đều không phải kẻ đơn giản. Bây giờ ngươi đã hiểu việc trở thành đệ tử hạch tâm khó khăn như thế nào chưa?
– Đương nhiên, khiến người ta hâm mộ nhất vẫn là ba hạng đầu. Không chỉ có thể đạt được ban thưởng phong phú, mà còn có thể nhận được phong hiệu, chỉ cần không vẫn lạc, tương lai nhất định trở thành bá chủ đỉnh cấp Bắc Cương.
Ba hạng đầu của Thiên Môn khảo thí có thể nhận được phong hiệu? Ninh Tiểu Xuyên ngược lại chưa từng nghe qua điều này.
Cấp bậc phong hiệu là: Thần, Thánh, Linh.
Ví dụ như, đệ tử xếp thứ nhất, nếu là nam tử thì được gọi là “Thần Tử”, còn nếu là nữ tử thì được gọi là “Thần Nữ”.
Đệ tử xếp hạng thứ hai, nếu là nam tử thì được gọi là “Thánh Tử”, còn nếu là nữ tử thì được gọi là “Thánh Nữ”.
Đệ tử xếp hạng thứ ba, nếu là nam tử thì được gọi là “Linh Tử”, còn nếu là nữ tử thì được gọi là “Linh Nữ”.
Giống như trạng nguyên, bảng nhãn, thám hoa trong khoa cử, chỉ có ba đệ tử lọt vào ba hạng đầu, mới có tư cách đạt được phong hiệu.
Đệ tử đạt được phong hiệu, lập tức có thể danh chấn thiên hạ, trở thành một trog ba người trẻ tuổi cường đại nhất Thiên Đế Sơn, có thể nói là danh lợi cùng thu, tương lai nói không chừng còn có thể trở thành người cầm lái cao tầng của Thiên Đế Sơn.
Cho nên, lần này những thiên tài tuấn kiệt tới tham dự Thiên Môn khảo thí, cho dù phải chen vỡ đầu thì cũng muốn trở thành ba hạng đầu, có thể nói là long tranh hổ đấu.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
– Cái gì mà ba hạng đầu với đệ tử hạch tâm, tất cả đều không phải là thứ mà ta theo đuổi. Gần đây ta đang tu luyện Cụ Tượng Thần Thông, còn thiếu ba thanh chiến kiếm cao cấp, không bằng ngươi luyện giúp ta ba thanh đi?
– Không có vấn đề, huynh đệ chúng ta là quan hệ gì chứ? Thế nhưng, ngươi nhất định phải giúp ta giải quyết hai kẻ đuổi giết kia a.
Nhạc Minh Tùng lập tức đáp ứng.
Ninh Tiểu Xuyên mỉm cười, nói:
– Không vấn đề gì, cứ giao cho ta!
– Còn nữa, tài liệu luyện khí cũng là do ngươi chuẩn bị, muốn luyện chế được chiến kiếm cao cấp thì cũng phải sử dụng tài liệu cao cấp.
Nhạc Minh Tùng nói.
Ninh Tiểu Xuyên đáp:
– gần đây ta quả thật tìm được một loại tài liệu rất cao cấp, không biết là ngươi có thể luyện chế được hay không a?
– Hừ, ta là ai chứ? Ta là hàng xóm của đệ tử của Luyện Khí Sư đệ nhất thiên hạ, có tài liệu nào mà ta không thể luyện chế được chứ? Lấy ra ta xem nào, nếu chỉ là một đống sắt vụn thì ta sẽ cười đến rụng răng a.
Nhạc Minh Tùng đột nhiên lộ vẻ cao thâm khó lường.
Ninh Tiểu Xuyên lấy một khối Thứ Thần Cốt từ trong túi Càn Khôn ra, đưa cho Nhạc Minh Tùng.
Mặc dù khối xương này chỉ lớn bằng đầu ngón cái, nhưng nó lại nặng hơn ngàn cân, thiếu chút nữa là đè gãy tay Nhạc Minh Tùng.
Tu vi của Nhạc Minh Tùng cũng không tệ, rất nhanh liền nắm chắc khối Thứ Thần Cốt này, ánh mắt lập tức sáng lên, hét:
– Ai da, đây không phải là…
Hắn dùng ống tay áo xoa xoa Thứ Thần Cốt, đưa tới gần mắt cẩn thận quan sát, con ngươi không ngừng phóng đại, miệng cũng há hốc, nói:
– Ninh Tiểu Xuyên, đây… đây là Thứ Thần Cốt a, ngươi làm sao có được? Gần đây phát tài ư? Không ngờ loại bảo bối này lại rơi vào tay ngươi, tại sao ta lại không có vận khí tốt như ngươi chứ?
Ninh Tiểu Xuyên nói:
– Ở Cửu Việt Cương, cách đây không lâu, Táng Thần Sơn xuất thế, ta cũng đào được vài khối Thứ Thần Cốt từ trong đó.
Nhạc Minh Tùng mở trừng trừng hai mắt, nói:
– Táng Thần Sơn lại xuất thế? Đây là xương cốt của Tử Kim Hoàng Chủ?
– Đúng vậy.
Ninh Tiểu Xuyên đáp.
– Đại ca, sao ngươi không nói sớm, vậy thì chúng ta còn đi Thiên Đế Sơn làm gì nữa? Bây giờ lập tức tới Cửu Việt Cương thôi, nơi đó chính là mộ địa của Thứ Thần, Tử Kim Hoàng Chủ đã từng thống nhất cả Bắc Cương, thành lập Hoàng triều bất hủ, nơi đó khẳng định có rất nhiều bảo tàng, nói không chừng chúng ta còn tìm được Tử Kim Thần Kiếm trong truyền thuyết nữa.
Nhạc Minh Tùng liền không thể bình tĩnh được nữa, liền kéo tay Ninh Tiểu Xuyên, muốn đi Cửu Việt Cương.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
– Muộn rồi, Táng Thần Sơn đã chìm vào lòng đất rồi.
Lúc Ninh Tiểu Xuyên quay trở về Ngọc Lam Đế quốc, đã dò xét Đại Hoang một lượt, phát hiện Táng Thần Sơn và U Linh hà đã biến mất không còn vết tích.
Có lẽ đã chìm vào lòng đất rồi.
– Haizz, mộ địa của Thứ Thần a, không biết phải chờ bao nhiêu năm nữa thì Táng Thần Sơn mới lộ ra lần nữa.
Nhạc Minh Tùng nhìn khối Thứ Thần Cốt trong tay, liếc nhìn Ninh Tiểu Xuyên đầy thâm ý, nói:
– Ngươi thật sự chỉ đào được Thứ Thần Cốt trong Táng Thần Sơn?
– Hỏi nhiều như vậy làm gì? Ngươi rốt cuộc có thể luyện chế được không?
Ninh Tiểu Xuyên bực bội nói.
– Ta là ai chứ? Luyện được, tất nhiên luyện được… Trên người ngươi còn mấy khối Thứ Thần Cốt?
Nhạc Minh Tùng hỏi.
Ninh Tiểu Xuyên lại lấy ra hai khối Thứ Thần Cốt, nói:
– Chỉ có ba khối, không còn nữa.
– Thật sự chỉ có ba khối?
Nhạc Minh Tùng hỏi lại lần nữa.
– Chỉ có ba khối.
Ninh Tiểu Xuyên mặt không đổi sắc.
Trên người Ninh Tiểu Xuyên tất nhiên không chỉ có ba khối, thế nhưng, hắn tuyệt đối sẽ không lấy ra.
Nhạc Minh Tùng thật sự không đáng tin cậy, một khi giao cho hắn quá nhiều tài liệu, nói không chừng hắn sẽ tư tàng. Loại Luyện Khí Sư không đáng tin cậy như vậy, tốt nhất nên đưa cho hắn ít tài liệu một chút thì hơn.
Nhạc Minh Tùng cầm ba khối Thái Cổ, thở dài nói:
– Thứ Thần Cốt là tài liệu rất hiếm có, có thể dùng để luyện chế Huyền Khí cửu phẩm. Thế nhưng ba khối Thứ Thần Cốt này thật sự quá nhỏ, ta cũng không nắm chắc có thể luyện chế thành Huyền Khí cửu phẩm.
Huyền Khí cửu phẩm?
Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên khẽ động, nếu như có thể luyện chế được ba kiện chiến kiếm cấp bậc Huyền Khí cửu phẩm, uy lực của Cụ Tượng Thần Thông sẽ được đề cao tới mức nào?
Bất luận như thế nào cũng phải luyện cho bằng được.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
– Nếu ngươi có thể luyện chế được ba kiện Huyền Khí cửu phẩm, ta sẽ cho ngươi thêm 900 thiên “Kỳ Môn Khí Điển”.
– Được.
Tinh thần của Nhạc Minh Tùng lập tức chấn động, trên mặt lộ ra nét cười, giống như đang đợi câu nói này của Ninh Tiểu Xuyên, liền nói:
– Mặc dù độ khó rất cao, thế nhưng, tạo nghệ luyện khí của ta dù sao cũng vượt xa thường nhân, nếu cho thêm vài thứ tài liệu trân quý khác, có lẽ muốn luyện chế ra ba kiện Huyền Khí cửu phẩm thì cũng không phải là chuyện khó.
Nhạc Minh Tùng nói càng nhẹ nhàng thì Ninh Tiểu Xuyên lại càng không nắm chắc, Huyền Khí cửu phẩm há có thể dễ luyện ra như vậy?
Đương nhiên, lúc ở Ngọc Lam Đế quốc, Nhạc Minh Tùng quả thật đã bày ra thủ đoạn luyện khí siêu phàm, khiến Ninh Tiểu Xuyên cũng có vài phần tin tưởng đối với năng lực của hắn.
– Cần tài liệu gì?
Ninh Tiểu Xuyên thu hồi ba khối Thứ Thần Cốt lại, cũng không có ý định gửi nhờ nó trên người Nhạc Minh Tùng.
Nhạc Minh Tùng cũng không để ý, chỉ cần đạt được 900 thiên Kỳ Môn Khí Điển, vậy thì thù lao này lại càng phong phú hơn bất cứ thứ gì.
Nhạc Minh Tùng viết xuống một tờ danh sách, giao cho Ninh Tiểu Xuyên, nói:
– Những tài liệu này đều quý hiếm không gì sánh được, ngươi lấy được càng nhiều tài liệu thì càng có thể luyện chế ra được chiến kiếm có uy lực lớn hơn.
Ninh Tiểu Xuyên nhận lấy danh sách, xem qua một lượt, trên đó tổng cộng viết hơn mười loại tài liệu, ví dụ như Tinh Thần Thiết ngân cấp, Phong Lôi Kim Sa, Huyền thạch địa phẩm…
Mỗi loại tài liệu đều có giá trị xa xỉ, hơn nữa còn có một số tài liệu mà Ninh Tiểu Xuyên chỉ mới nhìn thấy lần đầu, trước đây chưa từng nghe qua.
Khác ngành như khác núi.
Ninh Tiểu Xuyên đi theo con đường Dưỡng Tâm Sư, cho nên cũng không hiểu nhiều về tài liệu của Luyện Khí Sư, cũng chỉ có thể phán đoán đại khái giá trị của những tài liệu này, có lẽ Huyền thạch trên người sẽ hao tổn gần như không còn.
Chẳng qua, nếu như thật sự có thể luyện chế được ba kiện Huyền Khí cửu phẩm, cho dù tốn nhiều Huyền thạch thì cũng đáng giá.
Ninh Tiểu Xuyên thu tấm danh sách này lại, trước tiên tìm kiếm trong túi Càn Khôn của mình một lượt.
Trong túi Càn Khôn của hắn có rất nhiều bảo bối, phần lớn đều là có được từ việc chém giết cao thủ của Lôi tộc và Nam Cung Vô Nguyệt, Nam Cung Minh. Từ trước tới nay đều không có thời gian chỉnh lý, bây giờ mới có cơ hội xem qua một lượt.
Không ngờ, thực sự tìm ra được hai loại tài liệu có tên trong danh sách, đó là “Phong Lôi Kim Sa” và “Địa Hỏa Thiết”.
Chỉ những tài liệu này thì hiển nhiên còn lâu mới đủ để luyện chế Huyền Khí cửu phẩm, những tài liệu khác, đều cần dùng một lượng lớn Huyền thạch để mua.
Muốn mua tài liệu thì tất nhiên phải đến Thiên Đế Sơn, tài liệu và tài nguyên tại Thiên Đế Sơn, tuyệt đối phong phú hơn bất kỳ nơi nào khác. Đừng nói là tài liệu luyện chế Huyền Khí cửu phẩm, cho dù là tài liệu luyện chế Chí Tôn Khí đi nữa, nếu như vận khí tốt, thậm chí còn có thể tìm được tại thị trường giao dịch của tu sĩ Thiên Đế Sơn.
Ninh Tiểu Xuyên và Nhạc Minh Tùng một đường không ngừng tiến về Thiên Đế Sơn, nhất định phải đến nơi trước khi diễn ra Thiên Môn khảo thí.
Một khi Thiên Môn đóng lại, như vậy thì phải đợi thêm một trăm năm nữa.
Suốt cả ngày hôm đó, Song Đầu Thạch Thú chạy được hơn 3 vạn dặm, càng lúc càng bỏ xa Thường Cổ Lương và Mặc Hải Lam.
Tu vi của hai người đó mặc dù rất cao, thế nhưng liên tục thi triển Đạo pháp phi hành cũng tiêu hao rất nhiều nguyên khí, nhất định phải dừng lại nghỉ ngơi, cho nên cũng không thể đuổi kịp tốc độ của Song Đầu Thạch Thú được.
Đến khi trời tối, Song Đầu Thạch Thú quay trở về trong Huyền Thú Giám nghỉ ngơi, đổi thành Bạch Đầu Cửu Trảo Ưng chở hai người Ninh Tiểu Xuyên phi hành.
Tu vi của Bạch Đầu Cửu Trảo Ưng hiện nay có thể so với Võ giả Tứ Bộ Thiên Thê, sải cánh dài hơn hai trăm thước, quả thực như một đám mây xanh lướt qua bầu trời, bay về phía nam.
– Mẹ ơi, cái quỷ gì đây? Ninh Tiểu Xuyên, gần đây ngươi dính phải uế vật ư?
Trên lưng Bạch Đầu Cửu Trảo Ưng, chợt truyền đến tiếng hét của Nhạc Minh Tùng.