Vũ Thanh Sầu không khỏi cảm thấy hứng thú, nói:
– Ninh huynh đệ, ngươi còn có bằng hữu khác cũng chuẩn bị tham gia Thiên Môn khảo thí ư?
Ninh Tiểu Xuyên há có thể không biết trong lòng nàng đang nghĩ gì? Vì vậy khẽ gật đầu, nói:
– Đúng vậy, ta có hai, ba vị bằng hữu, nói không chừng đã tới Thiên Đế Sơn rồi, nếu có thể tìm được bọn họ, ta tất nhiên sẽ lôi kéo bọn họ gia nhập Vạn Kiếm Cung, khiến cho thế lực của Vạn Kiếm Cung càng trở nên lớn mạnh hơn.
Vũ Thanh Sầu nói:
– Bằng hữu của Ninh sư đệ có được Chuẩn Khảo lệnh thì nhất định đều là thiên tài tuấn kiệt khó lường, nếu có thể gia nhập Vạn Kiếm Cung, sau này chúng ta cũng có chiến hữu cùng tiến cùng thối rồi. Thiên tài tuấn kiệt có Chuẩn Khảo lệnh, bây giờ có lẽ đều tập trung tại Thiên Môn Thành, sau khi trở lại Vạn Kiếm Cung yết kiến mấy vị Trưởng lão, ta sẽ dẫn hai vị sư đệ đến Thiên Môn Thành.
– Vậy thì đa tạ sư tỷ.
Ninh Tiểu Xuyên cười đáp.
Rời khỏi nơi khảo thí, quả nhiên có tu sĩ của vài thế lực tới tìm Ninh Tiểu Xuyên và Nhạc Minh Tùng, trong đó còn có đệ tử nội môn của Thiên Đế Sơn, bởi vậy có thể thấy được những thế lực này xem trọng hai người Ninh Tiểu Xuyên như thế nào.
– Cơ sư đệ, Lan sư tỷ, các ngươi đã tới muộn một bước rồi, hai vị tiểu huynh đệ đó đã gia nhập Vạn Kiếm Cung chúng ta, từ nay về sau, bọn họ đều là đệ tử ngoại môn của Thiên Đế Sơn, tất cả đều là người một nhà rồi.
Tiền sư thúc rời khỏi nơi khảo thí, lộ ra nụ cười dương dương đắc ý.
Trong hư không có một nữ tử mặc chiến giáp lam sắc bay xuống, khí khái bức người, cặp đồng tử giống như hai khối hỏa cầu, quả thực tựa như nữ chiến thần. Nàng nói:
– Đã biết sẽ có kết quả như vậy, không ngờ vẫn bị Vạn Kiếm Cung các ngươi giành trước một bước.
Nam tử trẻ tuổi tay cầm quạt xếp đứng trên mái nhà cong cách đó không xa, không gian xung quanh bị khí tràng từ trên người hắn phát ra ảnh hưởng, trở nên vặn vẹo gấp khúc, Võ giả bình thường căn bản không thể nhìn thấy rõ dung mạo thực sự của hắn. Hắn khẽ thở dài, nói:
– Vận khí của Vạn Kiếm Cung các ngươi thật tốt, không ngờ đồng thời gặp được hai vị thiên tài ba ngàn năm khó gặp, cũng không sợ bị người khác ghen ghét đố kỵ a.
– Hắc hắc, Toàn Chân Quán và Vương Tôn Phủ các ngươi mời chào được thiên tài tuấn kiệt còn ít sao? Đám người chúng ta chỉ dựa vào cơ duyên mà thôi.
Tiền sư thúc nói.
Nếu như hai vị thiên tài ba ngàn năm khó gặp kia đều đã gia nhập Vạn Kiếm Cung thì những thế lực khác tất nhiên cũng không nghĩ ngợi gì nữa, tất cả đều lần lượt rời đi.
Lúc Vũ Thanh Sầu dẫn theo Ninh Tiểu Xuyên và Nhạc Minh Tùng tới đạo tràng của của Vạn Kiếm Cung thì Tiền sư thúc cũng đốt một tấm phi phù, dùng phi phù truyền tin tức trở về Vạn Kiếm Cung.
Nên biết rằng, Vạn Kiếm Cung chỉ có tổng cộng ba vị đệ tử đạt tới đẳng cấp thiên phú “ba ngàn năm khó gặp” mà thôi, bây giờ đột nhiên tăng thêm hai người, tất nhiên khiến cho mấy vị Trưởng lão của Vạn Kiếm Cung đều vui vẻ vô cùng, lại càng thêm nắm chắc vài phần đối với Thiên Môn khảo thí năm nay.
Mấy vị Trưởng lão này sau khi thảo luận, đều đem tin tức truyền về cho bảy vị Cung chủ của Vạn Kiếm Cung.
Loại hỉ sự này thật sự rất đáng ăn mừng, tất nhiên lại báo cáo cho bên trên rồi.
Ba ngày sau, cuối cùng Vũ Thanh Sầu cũng dẫn hai người Ninh Tiểu Xuyên tới đạo tràng của Vạn Kiếm Cung.
Đạo tràng của Vạn Kiếm Cung tọa lạc tại giải đất trung tâm lãnh địa Thiên Đế Sơn, dịa mạch giao hội, Huyền Khí nồng đậm, vị trí đắc địa, tùy thời đều có thể trông thấy long hổ điềm lành, tuyệt đối là một vùng Linh địa thích hợp để tu luyện.
Dọc theo bậc thang đá, leo lên đỉnh núi.
Đứng trên vách đá dựng đứng hiểm trở, nhìn về phía xa xa, không ngờ nhìn thấy một đầu cự long màu tím quấn quanh một tòa núi lớn, toàn thân tản mát tử quang, mỗi một khối lân phiến đều tựa như tử tinh bảo thạch, đôi mắt sáng chói giống như mặt trời và mặt trăng chìm trong tầng mây, tản mát khí tức hung thú khủng bố không gì sánh được.
Ninh Tiểu Xuyên thoáng kinh hãi, đó là một đầu Giao Long đã đắc đạo, trên cổ có một sợi xích sắt thô to như thùng nước, trói chặt nó vào ngọn núi.
Đỉnh núi nguy nga chìm trong mây, quả thực giống như một cái Khốn Long trụ.
Vũ Thanh Sầu cũng nhìn ra được sựkinh ngạc của Ninh Tiểu Xuyên và Nhạc Minh Tùng, liền nhìn về phía đầu Bàn Long xa xa, nói:
– Đó chính là đầu Giao Long mà Hoắc Trưởng lão đã hàng phục tại Long Sa hà, trước kia, nó là Long Vương tại Long Sa hà, bây giờ đã trở thành tọa kỵ của Hoắc Trưởng lão, bình thường đều bị trói trên đỉnh núi, trông coi đạo tràng cho Vạn Kiếm Cung.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
– Vị Tiền sư thúc vừa rồi còn không phải là Trưởng lão của Vạn Kiếm Cung ư?
– Vạn Kiếm Cung chỉ có tổng cộng 15 vị Trưởng lão, đều là đại nhân vật tuyệt đỉnh tại Thiên Đế Sơn. Mặc dù tu vi của Tiền sư thúc rất cao, thế nhưng thân phận vẫn còn kém Trưởng lão một chút.
Vũ Thanh Sầu nghĩ một chút rồi nói:
– Chẳng qua, lần này Tiền sư thúc đã vì Vạn Kiếm Cung mà mời chào được hai vị thiên tài ba ngàn năm khó gặp, nói không chừng cũng sẽ được đề bạt thành vị Trưởng lão thứ mười sáu của Vạn Kiếm Cung a.
Tại đạo tràng của Vạn Kiếm Cung, đệ tử ngoại môn không được phi hành, cho nên bọn họ chỉ có thể đi bộ lên đỉnh núi mà thôi.
Trên đường đi, bọn họ gặp được rất nhiều đệ tử ngoại môn, tất cả đều lần lượt chào hỏi Vũ Thanh Sầu, trên mặt lộ ra thần sắc kính sợ.
Vũ Thanh Sầu có tu vi Tam Bộ Thiên Thê, trong phần đông đệ tử ngoại môn tại Vạn Kiếm Cung, cũng tương đối có địa vị.
Lúc sắp gần đến đỉnh núi, chợt xuất hiện một cái quảng trường lộ thiên, trên quảng trường lát đầy phiến đá màu trắng, rộng gấp đôi sân bóng.
Trên quảng trường lộ thiên có mấy trăm vị đệ tử ngoại môn ngồi xếp bằng, tại chính diện phái trước, có một vị lão đạo ngồi trên bệ đá, tập trung tinh thần giảng đạo.
Lão đạo kia dáng vẻ tiên phong đạo cốt, hai luồng hà khí (*) nhàn nhạt từ trong cơ thể phát ra, một lam một bạch, hai loại hào quang này đan xen hòa hợp thành một thể với những đám mây trên trời.
(*) ráng mây do khí nhiều màu tạo thành
Khí Tiếp Vân Hà.
Đây chính là một loại cảnh tượng chỉ có tu sĩ Đạo môn đạt tới cảnh giới cực cao mới có thể phát ra.
Những tu sĩ này căn bản không cần làm gì cả, chỉ ngồi một chỗ thì khí tức trên người phát ra, đã kết nối hòa hợp làm một thể với ráng mây trên trời.
– Đó là Kỷ Trưởng lão đang giảng đạo. Bình thường phải nửa năm mới có thể gặp được một vị Trưởng lão giảng đạo, hơn nữa, đệ tử ngoại môn bình thường cũng không nhất định có cơ hội tiến vào dự thính. Thế nhưng, hiện nay Thiên Môn khảo thí sắp bắt đầu, tất cả thế lực lớn đều đang ráo riết chuẩn bị, Vạn Kiếm Cung chúng ta tất nhiên cũng không ngoại lệ. Mỗi ngày ít nhất đều có một vị đệ tử nội môn đến đây, ngẫu nhiên các Trưởng lão cũng sẽ đi ra giảng đạo. Tất cả mọi người đều hy vọng trước khi Thiên Môn khảo thí sẽ khiến cho tu vi của những tân tú thiên tài của Vạn Kiếm Cung đề thăng một bước.
Vũ Thanh Sầu nói.
Những đệ tử ngoại môn nghe giảng đều mặc đạo bào màu xanh. Thế nhưng chỉ có một nữ tử duy nhất mặc y phục màu đỏ, giống như một đóa hồng liên hỏa diễm nở rộ trong hư không, tất nhiên rất thu hút ánh mắt của người ngoài.
Ánh mắt của Ninh Tiểu Xuyên tập trung lên người nữ tử mặc áo đỏ, thế nhưng, bất luận nhìn như thế nào cũng không thể thấy rõ được chân dung diện mạo của nàng, toàn thân nàng giống như bị một đoàn hỏa diễm bao phủ, khiến người ta không thể nào nhìn thấu được.
Ngay lúc Ninh Tiểu Xuyên muốn điều động tâm thần, tiếp tục nhìn sang…
Đột nhiên, trước mắt xuất hiện một đoàn hỏa diễm đỏ thẫm, không ngừng lan tràn ra.
Một khắc sau, toàn bộ quảng trường đều bốc cháy, hỏa diễm mãnh liệt ập tới Ninh Tiểu Xuyên.
Grào…
Trong ngọn lửa phóng ra ba đầu Kỳ Lân cao hơn mười mét, phát ra tiếng gầm rống, giương nanh múa vuốt bổ về phía Ninh Tiểu Xuyên.
Sắc mặt Ninh Tiểu Xuyên không đổi, bàn tay xòe ra, ấn về hư không phía trước, toàn bộ không gian đều khẽ chấn động, ba đầu Kỳ Lân lập tức vỡ nát thành mảnh vụn, ngay cả lân phiến và cốt cách cũng bắt đầu phân giải.
Vụt…
Vụt…
Vụt…
Vốn tưởng rằng sẽ sóng êm gió lặng, thế nhưng, không ngờ trong cơ thể của ba đầu Kỳ Lân lại phóng ra ba thanh chiến kiếm huyết hồng sắc.
Trên thân kiếm có khắc lân phiến Kỳ Lân.
Trên chuôi kiếm đúc luyện sừng Kỳ Lân.
Ninh Tiểu Xuyên cũng không khỏi chau mày, đang định ra tay phản kích thì đột nhiên ba thanh chiến kiếm phân giải ngay trước mắt hắn, hóa thành từng đoàn sương mù huyết hồng sắc, biến mất không còn tăm tích.
Toàn bộ hỏa diễm trong quảng trường đều biết mất.
Mấy trăm vị đệ tử ngoại môn vẫn ngồi xếp bằng lắng nghe giảng bài trên quảng trường, căn bản không người nào phát hiện được sự khác thường vừa rồi.
Vừa rồi công kích chính là công kích tâm thần do nữ tử áo đỏ phát ra, ngoại nhân tất nhiên không thể phát giác được. Hiển nhiên, lúc trước Ninh Tiểu Xuyên chăm chú nhìn nàng, đã khiến cho nàng tức giận, vì vậy mới phát ra công kích tâm thần để cảnh cáo Ninh Tiểu Xuyên.
Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên không khỏi nghi hoặc, nếu như đã chuẩn bị giáo huấn ta, tại sao vào khoảnh khắc cuối cùng lại thu hồi ba thanh chiến kiếm Kỳ Lân do tâm thần ngưng tụ thành?
Thật ra Ninh Tiểu Xuyên đã bắt đầu điều động lực lượng Thất Khiếu Thần Ma Tâm Cung, chuẩn bị phản kích. Thế nhưng, bởi vì đối phương đã thu kiếm, cho nên hắn cũng không cần phải bại lộ lực lượng Thất Khiếu Thần Ma Tâm Cung ra ngoài.
Nữ tử áo đỏ thoáng nhìn về phía Ninh Tiểu Xuyên, chợt lộ ra vài phần nghi hoặc, trong lòng thầm nghĩ:
– Vạn Kiếm Cung từ lúc nào lại xuất hiện một tài tuấn trẻ tuổi có tâm thần cường đại như vậy? Không ngờ có thể tiếp được năm thành công kích tâm thần của ta.
Đương nhiên, ý nghĩ này cũng chỉ thoáng xẹt qua đầu nàng mà thôi, sau đó nàng lại nhắm mắt.
Thiên tài đó cũng chỉ có tâm thần hơi cường đại một chút mà thôi, không đáng để nàng dụng tâm lưu ý.
Đối thủ chân chính của nàng là những nhân kiệt nghịch thiên đã bước vào Thiên Nhân cảnh, những người đó còn cường đại gấp mười lần so với thiên tài trẻ tuổi vừa rồi.
– Ninh sư đệ, ngươi làm sao vậy?
Vũ Thanh Sầu thấy Ninh Tiểu Xuyên không nhúc nhích, vì vậy mới ân cần hỏi han.
– À, không có gì.
Ninh Tiểu Xuyên vẫn nhìn chằm chằm vào nữ tử áo đỏ kia, nói:
– Tu vi Võ Đạo của vị sư tỷ kia dường như rất lợi hại, còn vượt qua người cùng thế hệ.
Một hồi quyết đấu thần vừa rồi, Ninh Tiểu Xuyên căn bản không sử dụng toàn lực, thế nhưng hắn cũng đã phỏng đoán được, cho dù sử dụng lực lượng của Thất Khiếu Thần Ma Tâm Cung thì cũng chưa chắc có thể đánh bại được tinh thần của nàng.
Trong mắt Vũ Thanh Sầu lộ ra thần sắc sùng bái, nói:
– Tất nhiên rồi, các ngươi đã từng nghe qua ba vị vương giả trẻ tuổi và hai vị tiên tử của Thiên Đế Sơn chưa?
Ninh Tiểu Xuyên còn chưa mở miệng thì Nhạc Minh Tùng đã lộ ra ánh mắt sáng ngời, nói:
– Đương nhiên là từng nghe nói rồi. Nghe đồn, mặc dù bọn họ còn trẻ, nhưng đều đã bước vào Thiên Nhân cảnh, sau lưng mỗi người đều có một đoạn truyền thuyết khiến người khác phải ngưỡng mộ, bọn họ đại biểu cho những cường giả chiến lực cao cấp nhất thế hệ trẻ, cho dù là Thiên Nhân thế hệ trước cũng không dám mạo muội chống lại bọn họ.
Vũ Thanh Sầu nhìn về phía nữ tử áo đỏ phía xa, nói:
– Lạc sư tỷ chính là một trong hai vị tiên tử, Vũ tiên tử.
Nhạc Minh Tùng há hốc miệng, nhìn chằm chằm vào nữ tử áo đỏ, trong mắt bạo xạ hào quang, nói:
– “Lạc Thủy Kỳ Lân kiếm như ca, nhất tâm tam dụng hỏa trung vũ lạc vũ”, Vũ tiên tử, Vũ sư tỷ, nếu ngươi sớm nói Vũ tiên tử chính là Đại sư tỷ của Vạn Kiếm Cung thì ta đã gia nhập Vạn Kiếm Cung ngay lập tức rồi. Bây giờ ta có thể tới chào hỏi Vũ tiên tử vài câu không?