Muốn trở thành Đại Dưỡng Tâm Sư, cũng không phải là chuyện dễ dàng.
Cần phải tích lũy kinh nghiệm, phạm vi kiến thức mở rộng, rèn luyện đối với tâm thần… Cho nên, Dưỡng Tâm Sư bình thường phải đạt tới hơn trăm tuổi mới có thể tu luyện thành Đại Dưỡng Tâm Sư.
Nếu như với niên kỷ của Ninh Tiểu Xuyên hiện nay mà có thể trở thành Đại Dưỡng Tâm Sư, vậy thì tất nhiên có tư cách trở thành đệ tử hạch tâm của Thiên Đế Sơn.
Nếu như là một Dưỡng Tâm Sư có thiên phú rất cao, vậy thì tất nhiên không thể lãng phí thiên phú của hắn được.
Bốn vị Trưởng lão thương nghị một phen, sau đó đều khẽ gật đầu, tựa như đã cùng đạt thành một hiệp nghị nào đó.
Kỷ Trưởng lão nói:
– Ninh Tiểu Xuyên, bởi vì thiên phú của ngươi tương đối đặc thù, cho nên e rằng tại Vạn Kiếm Cung này, cũng chỉ có một người có thể làm sư tôn của ngươi mà thôi, chúng ta sẽ truyền tin này cho người đó, thế nhưng hắn có đồng ý thu ngươi làm đệ tử hay không thì chúng ta cũng không dám cam đoan.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
– Không biết người đó là ai?
– Nhị cung chủ của Vạn Kiếm Cung.
Kỷ Trưởng lão nghiêm túc nói.
Ninh Tiểu Xuyên đã từng nghe Vũ Thanh Sầu kể chuyện về bảy vị Cung chủ của Vạn Kiếm Cung, nghe nói những vị Cung chủ xếp hạng phía trước đều là những đại nhân vật tại Thiên Đế Sơn, những người này rất ít khi hỏi đến sự tình của Vạn Kiếm Cung, phần lớn đều giao toàn bộ mọi chuyện cho hai vị Cung chủ trẻ tuổi lo liệu.
Trong bảy vị Cung chủ này, Nhị cung chủ là lớn tuổi nhất, nghe nói đã hơn năm trăm tuổi, chính là một lão ngoan đồng chân chính.
Vị Nhị cung chủ này nhất định là một Đại Dưỡng Tâm Sư tài ba, bằng không thì bốn vị Trưởng lão cũng sẽ không đề cử hắn với Ninh Tiểu Xuyên.
Nếu như có thể bái một vị Đại Dưỡng Tâm Sư cường đại làm thầy, tuyệt đối tốt hơn bản thân tự học tự tu luyện rất nhiều, Ninh Tiểu Xuyên tất nhiên cũng vui vẻ đáp ứng. Tuy nhiên, có thể trở thành đệ tử của vị Nhị cung chủ kia hay không thì vẫn là một ẩn số.
Ninh Tiểu Xuyên nhìn thoáng qua Nhạc Minh Tùng, vốn cho rằng hắn cũng sẽ nói ra thân phận Luyện Khí Sư của mình.
Thế nhưng, nằm ngoài dự liệu của Ninh Tiểu Xuyên. Không ngờ hắn lại bái vị phu nhân cung trang họ Phác kia làm thầy, lộ vẻ thập phần cung kính, quỳ xuống dập đầu với nàng ta, khiến Ninh Tiểu Xuyên đứng ở bên cạnh xem mà ngây người.
Nghĩ lại thì Ninh Tiểu Xuyên cũng cảm thấy rất bình thường, dù sao thì chuyện bọn họ đều là thiên tài ba ngàn năm khó gặp cũng quá khoa trương rồi. Nếu không phải Ninh Tiểu Xuyên không muốn bại lộ công pháp tu luyện của mình thì hắn tuyệt đối sẽ không nói ra thân phận Dưỡng Tâm Sư của mình.
Một khi nói ra, muốn không hấp dẫn sự chú ý của người khác cũng khó.
E rằng, không đến vài ngày sau, toàn bộ Thiên Đế Sơn đều sẽ bị Vạn Kiếm Cung xuất hiện một vị Dưỡng Tâm Sư thiên tài.
Đây chính là chuyện mà Ninh Tiểu Xuyên cũng cảm thấy bất đắc dĩ.
– Ninh Tiểu Xuyên, nếu ngươi muốn trùng kích cảnh giới Đại Dưỡng Tâm Sư, vậy thì nhất định cần rất nhiều Huyền dược trân quý, nếu có nhu cầu thì cứ tới bảo khố tài nguyên của Vạn Kiếm Cung tìm lão hủ.
Kỷ Trưởng lão lộ vẻ thân thiết nói.
Nói đùa, Ninh Tiểu Xuyên có thân phận Dưỡng Tâm Sư thiên tài, tương lai có đến tám, chín phần mười sẽ trở thành đệ tử hạch tâm, thân phận còn tôn quý hơn hắn. Bây giờ tất nhiên không thể xem hắn như đệ tử ngoại môn bình thường mà đối đãi được.
Mặc dù bọn hắn đều là Trưởng lão của Vạn Kiếm Cung, thế nhưng, tương lai cũng sẽ có lúc phải cầu trợ Đại Dưỡng Tâm Sư.
Hiện tại xây dựng quan hệ tốt với Ninh Tiểu Xuyên, tương lai mời Ninh Tiểu Xuyên luyện dược giúp bọn họ, cũng thoải mái hơn nhiều.
Chẳng qua, với tu vi của bọn họ hiện nay, tất nhiên sẽ không hạ mình kết giao với Ninh Tiểu Xuyên, chỉ cần xuất ra một chút trợ giúp với Ninh Tiểu Xuyên, tin rằng đối phương nhất định sẽ hiểu được tâm ý của bọn họ.
Rời khỏi Trưởng Lão Các, Ninh Tiểu Xuyên và Nhạc Minh Tùng lập tức trở thành tâm phúc trong hàng đệ tử ngoại môn, được tất cả mọi người tôn sùng, có người chủ động muốn làm tiểu đệ của bọn họ, cũng có tiểu sư muội mỹ mạo không ngừng ném những cái liếc mắt đưa tình về phía bọn họ.
Mất một phen công phu, Ninh Tiểu Xuyên và Nhạc Minh Tùng mới “trốn” được khỏi đám người này.
– Tư vị được người khác sùng bái thật là sung sướng.
Nhạc Minh Tùng ưỡn ngực, bước nhanh về phía trước, lộ vẻ tinh thần phấn chấn, lập tức cảm thấy mình giống như một đại nhân vật.
Ninh Tiểu Xuyên cười nói:
– Đúng vậy, thật khiến người khác hâm mộ, người nào đó còn bái một vị mỹ nữ làm sư tôn a.
– Hắc hắc, hâm mộ thì có ích gì? Ai bảo ngươi tự bại lộ thân phận Dưỡng Tâm Sư của mình, bằng không thì sau này hai người chúng ta có thể cùng nhau hầu hạ mỹ nữ sư phó, khiến nàng ta không thể kìm lòng được mà dục tiên dục tử.
Nhạc Minh Tùng phát ra tiếng cười cực kỳ quái dị.
Nhạc Minh Tùng vừa mới dứt lời, trong hư không đã xuất hiện từng trận rung động, không khí xoay tròn, giống như một tầng gợn sóng trên mặt nước.
Vụt…
Không lâu sau, không ngờ lại hình thành một cái mặt kính có đường kính năm mét.
Trong mặt kính lộ ra thân ảnh một phu nhân xinh đẹp, thần sắc nghiêm túc, nói:
– Nhạc Minh Tùng, lập tức đến gặp vi sư!
Nhạc Minh Tùng giật mình hoảng sợ, nhìn thân ảnh phu nhân xinh đẹp kia, gian gian nuốt nước bọt một cái, thầm nghĩ:
– Chẳng lẽ những lời mình vừa nói đã bị nàng ta nghe được?
Hắn run rẩy hỏi:
– Sư tôn, có chuyện gì vậy?
– Sư tôn giúp ngươi tăng tu vi, đừng hỏi nhiều như vậy, cứ đến gặp ta là biết.
Dứt lời, mặt kính lơ lửng trong hư không liền lập tức vỡ nát, biến thành từng trận rung động, hoàn toàn biến mất trong hư không.
Nhạc Minh Tùng đứng tại chỗ, hồi lâu sau mới thở phào một hơi, nói:
– Ninh Tiểu Xuyên, ngươi nói thử xem, nàng ta sẽ làm thế nào để giúp ta tăng cường tu vi?
– Ta làm sao biết được? Tu vi của nàng đạt tới loại cảnh giới cao thâm như vậy, nhất định có thủ đoạn không bình thường a.
Ninh Tiểu Xuyên cười nói.
– Ngươi… ngươi thử nói xem, nàng ta liệu có dạy ta loại bí pháp tu luyện Âm Dương Hợp Hoan hay Hợp Thể Song Tu gì gì đó, khiến cho tu vi của ta đột nhiên tăng mạnh hay không?
Nhạc Minh Tùng nuốt nước bọt hỏi.
– Ách…
Ninh Tiểu Xuyên triệt để im lặng.
||||| Truyện đề cử: Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu |||||
– Nhất định là như vậy, thế nhưng ta là một nam tử có cốt khí a, đúng là tình thế ép người mà, xem ra ngày hôm nay, một thân đồng tử của ta không giữ được nữa rồi.
Nhạc Minh Tùng cắn răng một cái, nói:
– Liều mạng thôi, ai bảo nàng là Trưởng lão, ta chỉ có thể khuất phục, đêm nay, ta sẽ để nàng tùy ý sắp xếp.
Dứt lời, Nhạc Minh Tùng liền phóng thẳng tới chỗ động phủ của Phác Trưởng lão, tốc độ còn nhanh hơn bất cứ người nào.
Chỉ trong chốc lát đã biến mất khỏi tầm mắt của Ninh Tiểu Xuyên.
Lúc này, trong Trưởng Lão Các.
Ba vị Trưởng lão là Kỷ Trưởng lão, Hoắc Trưởng lão, Trình Trưởng lão, đều ngồi cùng một chỗ, thương nghị về chuyện của Ninh Tiểu Xuyên. Về phần phu nhân cung trang kia thì đã rời khỏi, đi giúp Nhạc Minh Tùng đề thăng tu vi.
– Tuổi còn trẻ mà đã có thể đạt tới trình độ Dưỡng Tâm Sư cao cấp, thành tựu tương lai thật sự không thể hạn lượng.
Kỷ Trưởng lão nói.
Hoắc Trưởng lão nói:
– Nếu như hắn có thể đạt tới trình độ Đại Dưỡng Tâm Sư trước khi bắt đầu Thiên Môn khảo thí, nói không chừng còn có thể trở thành đệ tử hạch tâm đặc biệt.
– Vậy bây giờ chúng ta liền đem tin tức này truyền cho Nhị cung chủ, nếu như được Nhị cung chủ chỉ điểm, xác suất đột phá Đại Dưỡng Tâm Sư của hắn lại càng lớn hơn.
Đại hán râu ria Trình Khôn nói.
Kỷ Trưởng lão nói:
– Nhị cung chủ là nhân vật bậc nào? Chúng ta há có thể lên tiếng trước mặt lão nhân gia ngài? Chuyện này cứ để cho Lục cung chủ đi nói thì thích hợp hơn.
Hai vị Trưởng lão khác đều khẽ gật đầu, đồng ý với lời đề nghị của Kỷ Trưởng lão.
Trung tâm Thiên Đế Sơn là một mảnh Thánh Thổ tu luyện, trên một tòa Thánh sơn nguy nga, xuất hiện khí tượng mênh mông “Thiên địa sáng rỡ”.
Tại nội địa Thánh sơn, trong một tòa phủ đệ Huyền Khí nồng đậm. Một nam tử thập phần trẻ tuổi đang tu luyện võ kinh, trong cơ thể phát tán ra các loại hư ảnh thần tướng, thiên quỷ, chiến vương,… Pháp Tướng quỷ dị khó lường.
Đột nhiên, nam tử trẻ tuổi thu hồi những hư ảnh thần tướng, thiên quỷ, chiến vương kia vào trong cơ thể, hai mắt mở ra, nhìn một tấm phi phù bay tới.
Hắn mở phi phù ra xem, trên mặt lập tức lộ ra nụ cười khẽ, nói:
– Không ngờ lần này Vạn Kiếm Cung lại xuất hiện một nhân kiệt nghịch thiên như vậy, không chỉ thiên tư cao mà còn là một Dưỡng Tâm Sư, quả thật đáng để ta đi một chuyến. Lão già kia mỗi ngày đều luyện dược, nhất định trong lòng rất buồn tẻ, đưa cho hắn một thiên tài Dưỡng Tâm Sư để hắn dạy dỗ, nhất định hắn sẽ rất cao hứng a.
– Vạn Kiếm Cung và Phần Kiếm Tông đã tranh đấu nhiều năm như vậy, đợt Thiên Môn khảo thí lần này, cũng nên đến lượt Vạn Kiếm Cung chúng ta áp đảo rồi, không lâu nữa sẽ bắt đầu Thiên Môn khảo thí, ta cũng nên ra ngoài một chuyến, tình thế lần này có chút bất đồng với những khóa trước, chẳng lẽ một đại thời đại thật sự đã đến?
Hắn bóp nát phi phù, sau đó bước ra khỏi phủ đệ.
Ninh Tiểu Xuyên vuốt tấm lệnh bài đệ tử ngoại môn, bên dưới góc phải của lệnh bài có khắc một chữ “nhị”.
Đệ tử ngoại môn của Thiên Đế Sơn cũng chia ra nhiều bậc. Địa vị thấp nhất là đệ tử ngoại môn cửu đẳng, chỉ có thể xem là hạ nhân trong số đệ tử ngoại môn, căn bản không có bất kỳ quyền lợi nào, chỉ có thể tu luyện trong phạm vi được quy định.
Đệ tử ngoại môn nhất đẳng cao cấp nhất thì có quyền lợi rất lớn, ngoại trừ không thể đi Thánh Thổ tu luyện ra thì quả thực không khác gì đệ tử nội môn.
Lệnh bài đệ tử ngoại môn trong tay Ninh Tiểu Xuyên có khắc chữ “nhị”, cũng đại biểu hắn có thân phận là đệ tử ngoại môn nhị đẳng tại Thiên Đế Sơn.
Loại thân phận này đã tương đối cao rồi.
Ninh Tiểu Xuyên thu hồi lệnh bài đệ tử ngoại môn, liền bắt đầu trùng kích cảnh giới Đại Dưỡng Tâm Sư.
Hắn có Dưỡng Tâm Chân Đỉnh Huyền Khí bát phẩm, Âm Dương Minh Hỏa, tâm thần cường đại, có tỉ lệ luyện thành đan sánh ngang Đại Dưỡng Tâm Sư, đã hoàn toàn phù hợp điều kiện trở thành Đại Dưỡng Tâm Sư rồi.
Bây giờ, chỉ còn thiếu việc thai nghén ra “Huyền thủy” trong Dưỡng Tâm Chân Đỉnh nữa là đại công cáo thành.
Huyền thủy là một tiêu chí của Dưỡng Tâm Sư, do hàng trăm hàng ngàn loại Huyền dược luyện chế mà thành, cũng giống như Đạo nguyên mà tu sĩ Thiên Nhân cảnh luyện ra.
Một giọt Huyền thủy có thể khiến cho Võ giả bị trọng thương phục hồi hoàn toàn.
Một giọt Huyền thủy có thể giải bách độc, trị bách bệnh.
Đương nhiên, Dưỡng Tâm Sư vừa mới đạt tới cấp bậc “Đại Dưỡng Tâm Sư”, Huyền thủy tu luyện ra, được gọi là “Nguyên thủy”, là khởi nguồn của Huyền thủy, cũng là giọt Huyền thủy đầu tiên.
Nguyên thủy không có năng lực trị liệu bách bệnh và thương thế.
Chỉ khi Dưỡng Tâm Sư không ngừng luyện nhập Huyền dược trân quý vào trong Nguyên thủy, lúc đó dược lực của Nguyên thủy mới dần trở nên mạnh mẽ, biến thành Huyền thủy chân chính.
Huyền thủy mới đầu chỉ có thể giải một vài loại độc, sau này có thể giải được độc tố trung cấp, cuối cùng có thể giải bách độc, trị bách bệnh.
Ninh Tiểu Xuyên muốn đạt tới cấp bậc Đại Dưỡng Tâm Sư thì chỉ thiếu một bước là rèn luyện ra một giọt Nguyên thủy mà thôi.
Một khi Nguyên thủy thành hình, như vậy cũng có nghĩa là hắn đã trở thành Đại Dưỡng Tâm Sư.