Nhiếp Lan Chi đứng phía dưới một gốc cổ trúc xanh biếc, nhìn chằm chằm vào hai người đang giằng co tại xa xa, trong lòng phức tạp không gì sánh được, sóng trào mãnh liệt, căn bản không thể bình tĩnh lại được.
– Tỷ tỷ cùng Tiểu Hầu gia vậy mà… Bọn họ… làm sao có thể?
Nàng không thể tin nổi vào lỗ tai của mình, tưởng rằng chính mình vừa rồi đã nghe lầm.
Tỷ tỷ từ trước đến nay vẫn luôn giữ mình trong sạch, chán ghét nam nhân không ai sánh được! Ngay cả chỉ bị nam nhân chạm vào một ngón tay cũng sẽ cảm thấy buồn nôn không thể chịu nổi, như thế nào lại cùng Tiểu Hầu gia làm ra chuyện… chuyện … thân mật như vậy?
Loại nữ tử mà Tiểu Hầu gia ưa thích cũng không nên là loại hình như tỷ tỷ a?
– Tỷ tỷ không cho phép ta cùng Tiểu Hầu gia đi lại quá thân cận, chẳng lẽ là bởi vì Tiểu Hầu gia thật sự đã từng tổn thương tỷ ấy sao?
Hai người bọn họ làm sao có thể có tầng quan hệ kia cơ chứ? Chẳng phải bọn họ luôn là hai kẻ cừu địch không chết không ngớt sao?
Nếu nói Ninh Tiểu Xuyên là một nam nhân nhân phẩm bại hoại thì Nhiếp Lan Chi là kẻ đầu tiên không tin.
Nếu nói tỷ tỷ là một nữ tử tùy tiện, nàng cũng tuyệt đối không tin.
– Chẳng lẽ tỷ tỷ đối với Tiểu Hầu gia là từ yêu sinh hận? Đúng rồi! Nhất định là như vậy! Nếu không phải là từ yêu sinh hận, vì sao tỷ tỷ lại ra tay độc ác với Ngọc cô nương như vậy? Nếu không phải là từ yêu sinh hận, vì sao tỷ tỷ lại không cho phép ta thích Tiểu Hầu gia? Nếu không phải là từ yêu sinh hận, vì sao tỷ tỷ lại muốn cướp Tiểu Linh Nhi? Ý muốn chiếm hữu của tỷ tỷ mạnh mẽ như vậy, Tiểu Hầu gia lại được nhiều nữ hài tử ưa thích, tỷ ấy nhất định là bởi vì vậy mà hận Tiểu Hầu gia, đồng thời lại dùng các loại thủ đoạn độc ác mà đối phó những nữ tử có quan hệ thân thiết cùng Tiểu Hầu gia a! Nội tâm của nàng… hẳn là rất phức tạp a!
Sau khi biết rõ nguyên nhân trong đó, trong lòng Nhiếp Lan Chi lại trở nên ưu thương.
Mặc dù tỷ tỷ và Tiểu Hầu gia là từ yêu sinh hận, nhưng dù sao hai người bọn họ đã từng phát sinh quan hệ gần gũi, từ góc độ nào đó mà nói, Tiểu Hầu gia chính là tỷ phu của mình. Mình làm sao có thể ưa thích tỷ phu của mình đây?
Có lẽ, đây chính là nguyên nhân vì sao tỷ tỷ ngăn cản ta cùng Tiểu Hầu gia đi lại quá gần gũi a!
– Nếu như đây đã là sự tình giữa hai người bọn họ, vậy thì nên do chính bọn họ giải quyết a! Ta cũng không nên nhúng tay vào!
Trong mắt Nhiếp Lan Chi mang theo vài phần thần sắc ảm đạm, hai mắt thoáng đỏ lên, đôi mắt không ngừng chớp chớp.
– Nếu như trong hai người Tiểu Hầu gia và tỷ tỷ nhất định có một người phải chết, chẳng thà khuyên giải bọn họ hòa hảo!
Nghĩ đến đây, trong mắt Nhiếp Lan Chi lại toát ra hào quang. Mặc dù nếu Tiểu Hầu gia trở thành tỷ phu của mình, chính mình sẽ rất thương tâm. Nhưng mà, cuối cùng so với nhìn thấy bọn hắn chiến đấu đến tình trạng ngươi chết ta sống thì tốt hơn rất nhiều.
Muốn giúp cho bọn họ hòa hảo, nên dùng phương pháp gì đây?
Lúc này, đám Quỷ khí kia chợt hướng về phía Ninh Tiểu Xuyên tụ tập qua, tại trên đỉnh đầu Ninh Tiểu Xuyên ngưng tụ lại thành hình, hóa thành một đầu Nữ quỷ toàn thân mặc lụa trắng, dáng người thon thả, mái tóc dài như thác nước màu đen, đùi ngọc thon thả, eo thon hết sức nhỏ gọn.
Mặc dù là Nữ quỷ, nhưng lại mỹ mạo tuyệt luân, khiến cho không người nào mà không sợ hãi thán phục.
– Nhiếp Lan Tâm, ta biết rõ trinh tiết của nữ nhân rất quan trọng! Nhưng mà ta đã từng cứu tính mạng của ngươi, lại bỏ qua cho ngươi một lần, nợ nần gì sớm cũng đã hoàn trả hết rồi, chẳng lẽ ân oán giữa chúng ta còn không thể xóa bỏ sao?
Ninh Tiểu Xuyên nói.
Nhiếp Lan Tâm tay gảy Cổ cầm, mi tâm b ắn ra quang mang sáng ngời, trường bào đỏ chói trên người theo gió tung bay, mang theo một cỗ khí thế cường đại, nói:
– Nếu như ân oán đều đã xóa bỏ, vậy vì sao ngươi lại còn mang nàng đến đây?
– Trên thực tế là nàng dẫn ta đến nơi này a!
Ninh Tiểu Xuyên liếc nhìn Nữ quỷ đứng bên cạnh mình một cái, nói:
– Nếu như ngươi muốn nghe chuyện xưa của nàng, ta có thể kể cho ngươi nghe!
Nhiếp Lan Tâm đối với lai lịch của Nữ quỷ quả thật rất tò mò, khiến cho nàng cảm giác được uy hiếp cực lớn, vì vậy nói:
– Nó rốt cuộc có lai lịch gì?
– Ngươi hẳn là biết cái cổ động khiến cho Vạn Âm Tiên Hậu trọng sinh đúng không? Không lâu trước đây, ta cũng từng đi qua cái cổ động kia, nàng ta chính là từ trong cái cổ động đó mà theo ta ra ngoài.
Ninh Tiểu Xuyên cũng không nói với Nhiếp Lan Tâm cái cổ động kia chính là Động phủ Phong Thần, cũng không có nói cho Nhiếp Lan Tâm nghe về sự tình Huyền Băng Tinh Quan.
– Khó trách!
Trong mắt Nhiếp Lan Tâm mang theo thần sắc suy tư, khí thế trên người dần dần thu liễm lại, huyền khí trong thiên địa cũng khôi phục lại bình tĩnh.
Khí chất trên người Nhiếp Lan Tâm cũng phát sinh biến hóa, mang đến cho người ta một loại cảm giác yên tĩnh, kỳ ảo, không còn một chút ngạo mạn nào, không dính một chút bụi bặm thế gian, quả thật giống như là Tiên tử rơi xuống trong hồng trần, ngữ khí ôn nhu nói:
– Kỳ thật, Vạn Âm Tiên Hậu từ rất nhiều năm trước đây cũng đã sớm chết rồi. Vạn Âm Tiên Hậu xuất hiện tại Ngọc Lam Đế quốc, kỳ thật chỉ là đời thứ hai của nàng. Ta phỏng đoán, Nữ quỷ kia chính là Quỷ hồn đời đầu tiên của Vạn Âm Tiên Hậu. Ninh Tiểu Xuyên, không phải ngươi rất muốn thoát khỏi Nữ quỷ kia sao? Ta có một đề nghị, ngươi giúp ta hàng phục Nữ quỷ kia, ân oán giữa chúng ta từ nay về xóa bỏ! Như thế nào?
Giờ phút này, Nhiếp Lan Tâm mang đến cho người khác một loại cảm giác thập phần ôn nhu, quả thật giống như là Tiên tử siêu thoát hồng trần vậy, vầng minh nguyệt sáng ngời không tỳ vết, không tranh quyền thế nhân gian, vạn vật thiên hạ không nhiễu tâm.
Thế nhưng, Ninh Tiểu Xuyên lại quá hiểu rõ nàng, hiển nhiên sẽ không bị nàng lừa gạt.
Nàng có thể hạ độc gi ết chết hôn phu của chính mình, sau lưng đánh lén gi ết chết sư phụ của mình, lại còn Đoạt xá luôn sư phụ mình… Nàng dựa vào là cái gì? Chính là dựa vào năng lực giả vờ thanh thuần cùng thánh khiết của nàng, tại thời điểm ngươi không ngờ đến nhất, một kiếm giế t chết ngươi.
Nếu như Ninh Tiểu Xuyên thật sự cùng nàng liên thủ hàng phục Nữ quỷ, đợi sau khi nàng luyện hóa xong Nữ quỷ, khẳng định chính là thời điểm nàng ra tay đối phó hắn.
Không chỉ có gia tăng tu vi, trí tuệ đầu Nữ quỷ kia tựa hồ cũng đề cao không ít. Sau khi nghe những gì Nhiếp Lan Tâm nói, cặp mắt hơi có vẻ ngốc trệ của nàng nhìn chằm chằm về phía Ninh Tiểu Xuyên, ngữ khí u oán nói:
– Ngươi sẽ không giết ta phải không? Ngươi sẽ không mà, phải không? Ngươi sẽ giúp ta đoạt lại thân thể phải không? Ta yêu ngươi như vậy, ngươi sẽ giúp ta, ngươi nhất định sẽ giúp ta, phải không?
Thân thể Nữ quỷ cũng không phải là thực thể, đối với rất nhiều loại công kích đều là miễn dịch. Nhưng mà Huyền khí Cửu phẩm lại có thể tạo thành tổn thương nhất định đối với nàng.
Lúc trước, Nhiếp Lan Tâm chính là sử dụng Huyền khí Cửu phẩm, mới đem quỷ thân của nàng đánh tan thành quỷ vụ.
– Ta cho tới bây giờ đều chưa từng hận ngươi a! Cho dù ngươi đã từng giết ta một lần thì ta vẫn yêu ngươi! Ngươi hãy giúp ta đoạt lại thân thể đi! Không nên làm ta tổn thương lần nữa!
Mặc dù Nữ quỷ không cách nào chảy ra nước mắt, nhưng mà thanh âm của nàng lại rất u oán cùng bi thương, dùng ánh mắt mong đợi nhìn chằm chằm Ninh Tiểu Xuyên.
– Quỷ tỷ, ngươi nhận lầm người rồi! Ta căn bản không phải là người yêu của ngươi a!
Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên căn bản không biết nói gì. Những người không hiểu rõ tình huống nghe qua, thật sự sẽ cho rằng hắn đã hạ sát một nữ tử vội tội nào đó, sau đó Quỷ hồn của nàng kia tìm đến hắn báo thù a.
Nếu như trợ giúp Nữ quỷ gi ết chết Nhiếp Lan Tâm, để cho Nữ quỷ đoạt lại thân thể. Nữ quỷ rất có thể sẽ trở mặt, xem Ninh Tiểu Xuyên là cừu nhân giết nàng, sau đó cũng giết luôn hắn hay không?
Ai nói Nữ quỷ sẽ không có tâm cơ chứ?
Lời nói của Nữ quỷ, có thể tin được sao?
Ninh Tiểu Xuyên quyết định cả hai đều không giúp, để cho các nàng tiếp tục đấu với nhau, tốt nhất chính là lưỡng bại câu thương.
– Việc này không quan hệ gì với ta, tự các ngươi xử lý đi!
Ninh Tiểu Xuyên chủ động rút lui ra ngoài, bay ra khỏi Đạo quán, thân thể ở trong bầu trời đêm lóe lên, đáp xuống trên đỉnh một vách đá dựng đứng xa xa, từ rất xa nhìn về phía Đạo quán trong sơn cốc.
Nữ quỷ cùng Nhiếp Lan Tâm lại bắt đầu quần đấu với nhau.
Nữ quỷ hóa thành hàng trăm hàng ngàn đạo ma ảnh, quỷ khí điên cuồng khởi động, đánh ra từng loại từng loại thần thông cổ lão, mỗi một loại đều đặc biệt tinh diệu vô cùng.
Nhiếp Lan Tâm ngồi xếp bằng trên hư không, đem Cổ cầm đặt lên trên hai đầu gối, mười ngón tay ngọc phi tốc đặt trên dây đàn khảy nhanh, hóa thành vô số đạo âm ba.
Mỗi một đạo âm ba đều ngưng tụ thành một nàng Tiên nữ, trong tay cầm Cổ kiếm, hóa thành hàng trăm hàng ngàn đạo Tiên ảnh, cùng những ma ảnh kia đấu pháp.
Đây là thần thông âm ba Tiên Nữ Kiếm Thị!
– Nhiếp Lan Tâm đã đem chiêu thần thông này tu luyện đến cảnh giới lô hỏa thuần thanh! Không hổ là cường giả Thiên Nhân Cảnh, một thanh Cổ cầm trong tay, trong đám thế hệ trẻ, căn bản không có mấy người có thể chiến thắng nàng!
Ninh Tiểu Xuyên ở bên cạnh yên lặng quan sát các nàng thi triển thủ đoạn thần thông, trong lòng tại đang suy diễn phương pháp phá giải.
o0o
Thiên Môn Thành.
Một đám Tu sĩ mặc trường bào màu đen lặng lẽ đi tới bên ngoài trang viên.
Động tác của bọn hắn vô cùng linh mẫn, thân thủ kiện tráng, trên lưng mỗi người đều đeo một thanh Cổ kiếm, trên đầu đội mũ đen rộng vành, đem trọn cái trang viên bao vây lại.
– Chính là ở trong này?
Trên người Phương Kiệt cũng mặc áo choàng màu đen, trên mặt đeo một cái mặt nạ, đem mặt của mình che giấu lại.
Đêm nay, người bọn hắn muốn giết là tuyệt đỉnh thiên tài của Vạn Kiếm Cung, cho nên cần phải không thể để cho người khác nhận ra thân phận của bọn hắn.
– Tuyệt đối không sai! Ninh Tiểu Xuyên cùng thiên chi kiêu nữ Tử Tộc Cửu Việt Cương kia ngay từ chiều đã tiến vào trong trang viên, một mực cũng không có đi ra!
Một gã áo đen trong miệng phát ra thanh âm khàn khàn.
– Phương sư huynh, không phải chỉ là muốn giết một gã Dưỡng Tâm Sư thôi sao, cần gì phải vận dụng nhiều nhân thủ như vậy? Chỉ cần Phương sư huynh nói một câu, ta một mình ra tay cũng có thể giải quyết xong hắn!
Một gã áo đen dáng người mảnh khảnh nói.
Cơ hồ chỉ cần nhìn thân hình, đã có thể nhìn ra, nàng nhất định là một nữ Tu sĩ.
Phương Kiệt đã nhận Kiếm Hoàn Đan của Lục Nhân, đáp ứng Lục Nhân nhất định sẽ diệt trừ Ninh Tiểu Xuyên.
Cho nên, hắn liền dẫn theo mười hai Tu sĩ trẻ tuổi của Phần Kiếm Tông, tự mình đến đây hạ sát Ninh Tiểu Xuyên, nhất định muốn Ninh Tiểu Xuyên phải chết trong đêm nay, không thể có bất luận sơ suất nào.
– Tiểu tử kia đã dám ở lại Thiên Môn Thành, khẳng định có thủ đoạn bảo vệ tính mạng! Bất luận đối phó đối thủ yếu đến đâu, cũng tuyệt đối không thể khinh địch. Lưu lại bốn người ở bên ngoài, canh giữ bốn phương, người khác cùng ta giết vào, một người sống cũng không lưu!
Phương Kiệt phóng người nhảy lên, liền bay vào trong trang viên.
Những Tu sĩ Phần Kiếm Tông kia cũng nhanh chóng xông vào trang viên, hướng về phía căn phòng vẫn còn sáng đèn kia vây giết tới.
o0o
Tử Hàn Yên một mình một người ngồi trong phòng, lấy ra một quyển Võ kinh phong cách cổ xưa, đặt ở trên mặt bàn, bắt đầu tìm hiểu nội dung trên Võ kinh.
Quyển Võ kinh này không phải viết trên giấy, cũng không phải viết trên da thú, mà là khắc trên một khối đá nhỏ màu tím lớn cỡ bàn tay, dày một phân. Văn tự khắc trên đó thập phần nhỏ bé, kiểu chữ đặc biệt cổ xưa.
– Tìm khắp toàn bộ Táng Thần Sơn, cũng chỉ tìm được một khối tàn thư Tử Hà Kinh nhỏ như vậy. Hơn nữa, văn tự trên đó cũng quá cổ xưa, căn bản đều xem không hiểu những văn tự này. Xem ra chỉ có thể đến Thánh Thổ trong Thiên Đế Sơn tìm kiếm cổ văn điển tịch lưu lại, có lẽ sẽ có thể phiên dịch được khối Tử Hà Kinh này!
Tử Hàn Yên lẩm bẩm.
Nếu như Ninh Tiểu Xuyên nghe được những gì nàng nói, nhất định sẽ thập phần khiếp sợ.
Bởi vì, trong truyền thuyết, Tử Hà Kinh chính là Võ kinh mà Tử Kim Hoàng Chủ tu luyện, chính là Võ kinh Thứ Thần tu luyện! Một khối tàn kinh như vậy, như thế nào lại rơi vào trong tay Tử Hàn Yên?
Trên thực tế, Tử Tộc kỳ thật chính là hậu duệ của Tử Kim Hoàng Chủ.
Năm đó, Tử Kim Hoàng Chủ thống nhất toàn bộ Bắc Cương, thành lập Thần Quốc bất hủ muôn đời. Thế lực hắn cực kỳ to lớn, khiến cho các Lãnh chúa Văn minh Ngũ phẩm khắp nơi đều muốn tới triều bái, khiến cho sinh linh các tộc đều muốn quy phục. Lúc Tử Kim Hoàng Chủ còn sống, võ lực vô địch thiên hạ, kẻ có thể tiếp được hắn một chiêu, cũng rải rác không có mấy người.
Nhưng mà, sau khi Tử Kim Hoàng Chủ chết đi, Thần Quốc của hắn cũng theo đó sụp đổ, Bắc Cương một lần nữa phân liệt.
Tất cả mọi người đều cho rằng hậu nhân Tử Kim Hoàng Chủ đã trong tràng náo loạn năm đó mà chết hết. Nhưng không ai biết rằng, một chi hậu duệ trong đó vẫn luôn một mực sinh sôi nảy nở cho đến bây giờ. Chỉ là, so sánh với sự huy hoàng năm xưa, một chi hậu nhân này hiện tại quả thật đã xuống dốc, thậm chí cũng không dám tuyên truyền ra bên ngoài chính mình là hậu nhân của Tử Kim Hoàng Chủ.
Tử Hàn Yên đang muốn thu hồi lại tàn thư Tử Hà Kinh, đột nhiên, nàng nhìn thấy hỏa diễm trên ngọn đèn bên cạnh khẽ lung lay một cái, trong lòng sinh ra một tia cảnh giác, hướng về phía ngoài cửa sổ nhìn lại.