Soạt!
Kim châm màu vàng tản mát ra vầng sáng sáng lạn, sáng ngời khiến cho người khác không thể mở mắt ra nổi.
Mắt thấy Ninh Tiểu Xuyên đã sắp sửa bước theo gót của Phương Kiệt…
Huyết dịch trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên điên cuồng vận chuyển, một cỗ lực lượng Chí Tôn từ trong huyết dịch lan tràn ra, khiến cho tốc độ phản ứng của hắn đạt tới độ cao trước giờ chưa có!
Hai chân hắn mở ra, hóa thành một đạo lưu quang thất thải, lướt ngang hơn năm thước.
Mặc dù tốc độ Ninh Tiểu Xuyên nhanh đến cực điểm, nhưng vẫn như trước bị Long Văn Châm đâm cho trầy da, lưu lại bên cạnh mang tai một đạo vết máu!
Vù!
Cây Long Văn Châm xoay tròn một vòng, vẽ ra một đạo đường cong xinh đẹp, bay trở về trong rừng cây.
Ninh Tiểu Xuyên nhìn theo đạo kim mang lóe lên rồi biến mất kia, lại nhìn về phía thi thể Phương Kiệt trên mặt đất. Phương Kiệt bị Long Văn Châm đâm thủng đầu, toàn bộ phần đầu đều vỡ tung, hộp sọ vỡ vụn thành hơn mười khối.
Một Tu sĩ Ngũ Bộ Thiên Thê cường đại cứ như thế vẫn lạc!
Nếu như chuyện này phát sinh tại Ngọc Lam Đế quốc, đủ để tạo thành chấn động kinh thiên động địa.
– Người nào?
Ninh Tiểu Xuyên sờ lên vết máu chỗ mang tai, hướng về phía bóng tối nhìn lại.
Vừa rồi thật sự rất nguy hiểm, thiếu chút nữa hắn đã chết dưới cây Long Văn Châm kia.
Một nàng nữ tử áo đen từ trong rừng cây đi ra.
Thân thể nàng bao phủ trong một đoàn sương mù màu xám, chỉ có hai đầu ngón tay ngọc bạch lộ ra bên ngoài ống tay áo, đầu ngón tay kẹp lấy một cây Long Văn Châm kim sắc!
Ánh mắt nữ tử áo đen mang theo vài phần vui vẻ, nói:
– Ninh Tiểu Xuyên, ngươi che giấu thật sự quá sâu! Dưỡng Tâm Sư Nhất Bộ Thiên Thê? Không ngờ lại có thể dễ dàng đánh bại Phương Kiệt như vậy! Chỉ sợ tu vi của ngươi không chỉ không dưới Tứ Bộ Thiên Thê, thể chất cũng tuyệt đối không phải thường nhân có thể so sánh được a!
Nàng câu đầu tiên đã kêu ra tên Ninh Tiểu Xuyên, hiển nhiên không phải là trùng hợp đi ngang qua, tuyệt đối là có chuẩn bị mà đến.
Ninh Tiểu Xuyên nhìn chằm chằm về phía nàng, nói:
– Nếu ngươi đã biết rõ tu vi của ta, còn dám từ trong bóng tối đi ra?
Nàng nữ tử áo bào đen kia mặc dù rất cường đại, hơn nữa có được Long Văn Châm cấp bậc Huyền khí Cửu phẩm, nhưng tu vi rõ ràng còn chưa đạt tới Thiên Nhân Cảnh!
Chỉ cần chưa đạt tới Thiên Nhân Cảnh, cho dù tu vi đối phương cường thịnh đến đâu đi nữa, Ninh Tiểu Xuyên cũng tin tưởng có thể đánh bại đối phương.
– Ngươi có thể dễ dàng đánh bại Phương Kiệt, ta cũng có thể dễ dàng giế t chết Phương Kiệt, vì sao ta phải sợ ngươi? Ha ha…
Nữ tử áo đen cười nói.
– Hóa ra hắn tên là Phương Kiệt!
Ninh Tiểu Xuyên liếc nhìn về phía cỗ thi thể kia. Tu sĩ Ngũ Bộ Thiên Thê tại một đời tuổi trẻ đã xem như là cường giả hiếm thấy, có cơ hội rất lớn thông qua Khảo hạch Thiên Môn, trở thành Đệ tử Nội môn Thiên Đế Sơn.
Loại thiên tài trẻ tuổi cấp bậc này tại Vạn Kiếm Cung cũng không nhiều lắm, thuộc về thí sinh hạt giống có thể trùng kích Đệ tử Hạch tâm.
Chỉ là, Phương Kiệt này là thành viên của Phần Kiếm Tông, cùng hắn vốn không quen không biết, vì sao lại muốn giết hắn?
Phần Kiếm Tông cùng Vạn Kiếm Cung trước giờ vốn dĩ là địch nhân, nhưng Ninh Tiểu Xuyên cùng Phần Kiếm Tông lại không có bất kỳ ân oán gì.
Ninh Tiểu Xuyên vốn dĩ nghĩ đám người đến tập sát hắn hôm nay là người của Vương Tôn Phủ. Cường giả trẻ tuổi của Vương Tôn Phủ so với Phần Kiếm Tông thì nhiều hơn rất nhiều, hoàn toàn không cần phải bỏ gần cầu xa, đi tìm một gã cường giả trẻ tuổi Phần Kiếm Tông tới giết hắn?
Kỳ quái! Thật sự là kỳ quái!
Ninh Tiểu Xuyên lại không biết rằng, mặc dù Vương Tôn Phủ cường giả nhiều như mây, nhưng không muốn đơn giản đắc tội với Vạn Kiếm Cung.
Bên trong Thiên Môn Thành, rất nhiều người cũng đều biết Ninh Tiểu Xuyên cùng Vương Tôn Phủ đã phát sinh hiềm khích, nếu như Ninh Tiểu Xuyên tại thời điểm này bị giế t chết, tất cả mọi người đều sẽ hoài nghi đến trên người Vương Tôn Phủ.
Nhưng mà, nếu như bọn họ thỉnh động cường giả Phần Kiếm Tông đi giết Ninh Tiểu Xuyên, một khi Ninh Tiểu Xuyên chết rồi, bọn hắn sẽ lập tức đem tên Phương Kiệt âm thầm nói cho Vạn Kiếm Cung, do đó sẽ khiến cho Phần Kiếm Tông cùng Vạn Kiếm Cung đấu đá lẫn nhau.
Vương Tôn Phủ có thể tọa sơn quan hổ đấu, từ đó thu lợi.
Đây cũng là một nước cờ Kim Lăng sớm đã nghĩ kỹ. Chỉ là nàng không ngờ tới, tu vi của Ninh Tiểu Xuyên xa xa vượt qua dự đoán của nàng, vậy mà ngược lại đem Tu sĩ Phần Kiếm Tông đến tập kích giết sạch sẽ không chừa một mống.
Cho nên, tại thời khắc cuối cùng, nàng chỉ có thể đi ra thu thập tàn cuộc, gi ết chết Phương Kiệt, miễn cho hắn nói ra những lời không nên nói.
Hai mắt Ninh Tiểu Xuyên nheo lại thành một khe hở, nhìn về phía nữ tử áo đen xa xa kia, hỏi:
– Ta và ngươi có cừu oán không?
– Không có thù oán!
Nữ tử áo đen lắc đầu.
Ninh Tiểu Xuyên hỏi:
– Ta và ngươi quen biết nhau?
– Đêm nay là lần đầu tiên gặp mặt!
Nữ tử áo đen nói.
Ninh Tiểu Xuyên hỏi:
– Vậy vì sao ngươi phải giết Phương Kiệt?
– Ta giúp ngươi giế t chết địch nhân, chẳng lẽ ngươi không cảm kích ta?
Nữ tử áo đen cười nói.
– Cảm kích ngươi? Ta xem kẻ sai sử Phương Kiệt đến giết ta, chính là ngươi a? Ngươi sợ Phương Kiệt khai ra ngươi, cho nên mới gi ết chết hắn trước một bước!
Ninh Tiểu Xuyên nhàn nhạt nói.
Nữ tử áo đen nói:
– Ta và ngươi không có thù oán, lại lần đầu tiên gặp mặt, vì sao phải sai sử Phương Kiệt tới giết ngươi? Lại nói, coi như là ta sai sử Phương Kiệt tới giết ngươi, ta lại vì sao phải sợ hắn đem ta khai ra? Ngươi cũng không phải cường giả Thiên Nhân, hẳn cho là có thể giết được ta sao? Lui lại một bước, coi như là ngươi là cường giả Thiên Nhân, cũng chưa chắc đã giết được ta!
Ninh Tiểu Xuyên thoáng trầm tư một lát, nói:
– Vậy ngươi đi đi! Ta không muốn giết ngươi!
– Hắc hắc… Ngươi bảo ta đi, ta lại cứ không đi! Thật vất vả mới gặp được một đối thủ thích hợp, vừa vặn muốn cùng ngươi chiến một trận, dùng chiến đấu để thể ngộ đại đạo Thiên Nhân. Ta xem ngươi cũng đã có được chiến lực cao cấp nhất dưới Thiên Nhân, chẳng lẽ không muốn tìm một nhân vật cùng cấp bậc chiến đấu một hồi sao? Nói không chừng có thể nhờ đó tìm được cơ hội đột phá Thiên Nhân!
Nữ tử áo đen cười nói.
Nữ tử áo đen cũng không biết, Ninh Tiểu Xuyên thực tế chỉ có tu vi Tứ Bộ Thiên Thê. Nàng cho rằng Ninh Tiểu Xuyên cũng giống như nàng, đều đã đạt tới cảnh giới Ngũ Bộ Thiên Thê đỉnh phong, chỉ cách Thiên Nhân một bước ngắn nữa.
Ninh Tiểu Xuyên hỏi:
– Ngươi là muốn luận đạo, hay là muốn giết người?
Nữ tử áo đen cười nói:
– Là luận đạo, cũng là giết người! Có lẽ giết ngươi xong, ta cũng sẽ đắc đạo!
Sau khi chấm dứt tranh phong bằng lời nói, một cỗ hào khí mạnh mẽ lan tràn ra. Khí thế trên người hai người rất nhanh dâng cao lên, vậy mà ai cũng không thua kém ai, mang đến cho người khác một loại cảm giác thế lực ngang nhau.
Dưới tình huống giao thủ công bằng, Ninh Tiểu Xuyên chưa từng bao giờ gặp qua đối thủ cường đại như thế.
Mặc dù, nữ tử áo đen cũng là tu vi Ngũ Bộ Thiên Thê, nhưng với thực lực của nàng, cho dù đồng thời chống lại bốn năm tên Tu sĩ Ngũ Bộ Thiên Thê loại như Phương Kiệt vậy, cũng tuyệt đối có thể thủ thắng.
Ninh Tiểu Xuyên cũng có thể!
Trong toàn bộ những cường giả thế hệ trẻ, chiến lực có thể đạt tới Thiên Nhân Cảnh cũng chỉ có mấy người. Linh Hư Tôn Giả, Thiên Hoàng Thái Tử, Vũ Tiên tử, Lan Tiên tử, còn có ba vị Vương giả một đời tuổi trẻ trong hàng Đệ tử Ngoại môn Thiên Đế Sơn… Có lẽ còn có một vài cường giả Thiên Nhân trẻ tuổi ẩn giấu khác nữa, nhưng mà, số lượng cũng tuyệt đối không nhiều lắm.
Toàn bộ Thiên Đế Sơn, Tu sĩ một đời tuổi trẻ có thể đạt tới Thiên Nhân Cảnh, cũng chỉ có không đến mười người. Danh tiếng mỗi một người đều vang vọng toàn bộ Văn minh nhân loại, có được kỳ ngộ cùng truyền thuyết thuộc về chính mình, được vô số Tu sĩ trẻ tuổi sùng kính!
Nữ tử áo đen trước mắt này, chính là một trong những người cường đại nhất ngoại trừ những cường giả Thiên Nhân một đời tuổi trẻ kia.
Một khi để cho nàng tìm được cơ hội, đạt tới Thiên Nhân Cảnh, nàng cũng sẽ trở thành tồn tại ngang vai ngang vế cùng bọn người Thiên Hoàng Thái tử, Vũ Tiên tử.
Cho nên, một trận chiến này, đối với nàng mà nói chính trọng yếu không gì sánh được.
Ninh Tiểu Xuyên chính là một trong số ít những đối thủ có thể khiến cho nàng coi trọng.
Không có bất cứ dấu hiệu gì, hai người cơ hồ đồng thời ra tay, cũng đều không sử dụng Huyền khí Cửu phẩm.
Ninh Tiểu Xuyên đánh ra chính là võ đạo thần thông, mà nữ tử áo đen thi triển ra chính là Đạo pháp Đạo Môn huyền diệu.
Mặc dù nàng tu luyện chính là Đạo pháp, nhưng thân thủ nàng cũng rất cường đại, tốc độ cực nhanh, quả thật giống như là một đạo mị ảnh trong đêm đen. Bất luận thần thông của Ninh Tiểu Xuyên cường đại đến đâu, vậy mà cũng đều không đụng đến được thân thể của nàng.
Thải Hồng Na Di của Ninh Tiểu Xuyên, tổng cộng có bảy lần biến hóa.
Mà thân pháp nàng tu luyện, không ngờ lại cũng có bảy lần biến hóa, tăng thêm nàng dùng Đạo pháp gia trì, thân pháp quỷ dị tới cực điểm. Quả thật giống như có bốn mươi chín đạo bóng dáng đang nhẹ nhàng nhảy múa chung quanh Ninh Tiểu Xuyên. Giống như là một đám hắc y nhân đem Ninh Tiểu Xuyên vây quanh, khắp nơi đều là bóng người cùng chưởng ảnh.
Hai tay Ninh Tiểu Xuyên ngưng tụ ra hơn mười đạo thiểm điện, toàn bộ không gian đều bị thiểm điện bao phủ, đem những bóng dáng hắc sắc kia toàn bộ xé nát.
– Thảo Mộc Giai Binh!
Nữ tử áo đen trước một bước lui về phía sau, tốc độ nhanh như gió bão, rải ra ba mươi sáu khối Huyền thạch Thượng phẩm, rơi xuống mặt đất, chìm vào trong lòng đất, cùng linh huyệt trên mặt đất tương dung lẫn nhau.
Cỏ dại bắt đầu sinh trưởng tươi tốt lên.
Cây cỏ bình thường biến thành những mũi kiếm dài hơn mười thước, điên cuồng hướng về phía Ninh Tiểu Xuyên chém qua.
Cây cối bình thường hóa thành cổ mộc chọc trời, nhánh cây hóa thành dây leo sắt thép, lá cây hóa thành phi đao, từ trên bầu trời hướng về phía Ninh Tiểu Xuyên thổi quét xuống.
Trên lưng Ninh Tiểu Xuyên mở ra cặp cánh, nháy mắt bay lên, từ trong khe hở của những nhánh cây bay qua. Tay trái hắn toát ra Âm hỏa màu xanh da trời, tay phải bắ n ra Dương hỏa màu đỏ thẫm. Hai loại hỏa diễm tụ tập cùng một chỗ, hình thành một khỏa hỏa cầu cực lớn, hướng về phía mặt đất nện xuống.
Ầm ầm!
Mặt đất phạm vi mấy chục thước đều vỡ vụn ra, hỏa diễm lan tràn ra bốn phía xung quanh, đem những cỏ cây hóa thành kim chúc kia bắt đầu thiêu đốt!
Đạo pháp của nữ tử áo đen bị phá tan, toàn bộ khu vực trăm trượng xung quanh đều bị đốt thành đất đá khô cằn.
Ninh Tiểu Xuyên ôm lấy Tử Hàn Yên đã bị trọng thương, từ trong hỏa diễm lao ra, hướng về phía xa xa bay đi.
Nữ tử áo đen cho rằng Ninh Tiểu Xuyên muốn chạy trốn, cười lạnh một tiếng, ngón tay điểm một cái về phía hư không.
Một đạo quang trụ bạch sắc từ đầu ngón tay nàng bay ra, đem linh huyệt cùng huyền khí trong không gian chung quanh điều động lên, khiến cho lực lượng quang trụ trở nên càng ngày càng lớn mạnh hơn.
Thời điểm khi đạo quang trụ bay đến sau lưng Ninh Tiểu Xuyên, đường kính đã trở nên thô to chừng một thước, tràn ngập lực lượng hủy diệt kh ủng bố!
Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên quay người lại, một tay ôm chặt Tử Hàn Yên, một tay đánh ra. Một đạo hư ảnh Thiểm Điện Thần Thú cực lớn bao phủ trên bàn tay, va chạm mạnh vào đạo quang trụ kia.
Ầm…
Lực lượng của đạo quang trụ kia quả thật rất kh ủng bố, vậy mà mạnh mẽ đẩy Ninh Tiểu Xuyên văng xa ra ngoài, bay thẳng đến hơn trăm thước mới hoàn toàn triệt tiêu được cỗ lực lượng kia.
Sau khi Ninh Tiểu Xuyên cho Tử Hàn Yên ăn vào một viên Huyền đan chữa thương, liền triệu hồi Kim Giao từ trong Huyền Thú Giám ra, để cho nó chiếu cố Tử Hàn Yên.
Nữ tử áo đen đuổi tới, nhìn thoáng qua Kim Giao cùng Tử Hàn Yên một cái, nói:
– Nếu như ngươi chiến đấu ở nơi này có chỗ băn khoăn, như vậy chúng ta đi Dị Không gian buông tay chiến một trận vậy!
– Được!
Ninh Tiểu Xuyên cũng muốn chân chính buông tay đánh một trận. Nữ tử áo đen quả thật là một đối thủ rất tốt.
Thủ đoạn của nữ tử áo đen rất lợi hại, cũng không thấy nàng thi triển Đạo pháp gì, chỉ đưa tay hướng lên bầu trời chém một cái, hư không đã bị xé nứt ra một đạo khe hở, hóa thành một cánh cửa lớn.
Cảnh cửa Dị Không gian mở ra.