Nhạc Minh Tùng nói:
– Kiếm dài mười xích ba phân, nặng 3 vạn 8000 cân. Trong thân kiếm khắc 27 cái trận pháp, mười cái Hư thế giới, có chứa Tử Hỏa Lôi Điện, trong những Hậu Thiên Huyền Khí cửu phẩm có thể xem là đỉnh cấp. Chiến lực bạo phát còn cường hãn so với rất nhiều Tiên Thiên Huyền Khí cửu phẩm khác.
– Lợi hại!
Ninh Tiểu Xuyên đưa tay cầm lấy một thanh chiến kiếm màu đen trong đó.
Ầm…
Chiến kiếm màu đen chấn động mãnh liệt, phát ra tiếng hét giận dữ đinh tai nhức óc.
Mặt đất bị chém nát, chiến kiếm không ngừng rung động, phát ra thiểm điện màu tím, giống như muốn thoát ra khỏi tay Ninh Tiểu Xuyên vậy.
Huyền Khí cửu phẩm đã có được linh tính nhất định, có được binh hồn cường đại, đặc biệt là Huyền Khí cửu phẩm vừa mới luyện chế ra, rất khó có thể thu phục, quả thật không khác gì một đầu dã long.
Nghe đồn, một vài Huyền Khí cửu phẩm vừa mới luyện chế thành công, đã tự phá không bay đi, tìm kiếm chủ nhân của mình.
– Không hổ là Huyền Khí cửu phẩm có thêm vào Thứ Thần Cốt, linh tính quả nhiên cường đại.
Trên mặt Ninh Tiểu Xuyên lộ vẻ mừng rỡ, lòng bàn tay tuôn tràn Âm Dương Minh Hỏa, bao trùm lấy thanh chiến kiếm màu đen, lợi dụng lực lượng Minh Hỏa để đốt luyện chiến kiếm, khống chế binh hồn.
Dưới sự áp chế của Ninh Tiểu Xuyên, ba thanh chiến kiếm đều bị thu phục, phi hành xung quanh Ninh Tiểu Xuyên, tản mát ra một tia lực lượng Tử Hỏa Lôi Điện, tạo thành một cái Lĩnh Vực kiếm khí.
– Thu!
Ninh Tiểu Xuyên thu hồi ba thanh chiến kiếm, thỏa mãn gật đầu, nói:
– Nhạc Minh Tùng, đa tạ.
Sau đó, Ninh Tiểu Xuyên dùng lực lượng tinh thần khắc xuống 900 thiên của Kỳ Môn Khí Điển trên ngọc thạch, đưa cho Nhạc Minh Tùng, xem như thù lao trả cho Nhạc Minh Tùng.
Nhạc Minh Tùng đạt được 900 thiên Kỳ Môn Khí Điển, liền mặc kệ Ninh Tiểu Xuyên, hưng phấn nghiên cứu Kỳ Môn Khí Điển, trong miệng thỉnh thoảng phát ra tiếng cười khiến cho tóc gáy toàn thân người khác dựng đứng.
Sau khi Ninh Tiểu Xuyên đạt được ba thanh chiến kiếm cấp bậc Huyền Khí cửu phẩm, trong lòng cũng trở nên nôn nóng, lập tức trở lại nơi ở của mình, bắt đầu bế quan tu luyện.
Ninh Tiểu Xuyên ngồi xếp bằng tại trung tâm trận pháp, cầm một thanh chiến kiếm màu đen trong tay, lòng bàn tay toát ra Thiên võ nguyên khí, bao trùm toàn bộ thanh chiến kiếm.
Phốc…
Chiến kiếm màu đen đâm vào thân thể Ninh Tiểu Xuyên, từ miệng vết thương lập tức chảy ra một tia máu.
Ninh Tiểu Xuyên vội vàng vận chuyển công pháp, bắt đầu luyện hóa chiến kiếm màu đen.
Trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên có tổng cộng bảy thanh chiến kiếm, toàn bộ đều được luyện nhập vào trong Thần Thông “Vạn Kiếm Hóa Vũ”, dung hợp thành Cụ Tượng Thần Thông.
Bây giờ, hắn đang dung luyện thanh chiến kiếm thứ tám.
Chiến kiếm cấp bậc Huyền Khí cửu phẩm, mới đầu dung luyện thì cực kỳ gian nan, cũng sẽ tạo thành tổn thương rất lớn đối với thân thể của Ninh Tiểu Xuyên, chỉ cần có chút không chú ý thì sẽ bạo thể mà vong.
Còn may là Ninh Tiểu Xuyên có kinh nghiệm dung luyện Huyền Khí cửu phẩm, cho nên lần này dung luyện cũng rất nhẹ nhàng, chỉ mất tám ngày, cuối cùng cũng luyện hóa hoàn toàn thanh chiến kiếm Huyền Khí cửu phẩm kia, trở thành thanh kiếm thứ tám của Cụ Tượng Thần Thông.
Lúc luyện hóa thanh chiến kiếm này, Ninh Tiểu Xuyên cũng hấp thu binh hồn và tinh khí của chiến kiếm, thậm chí ngay cả Thứ Thần Cốt bên trong chiến kiếm, cũng khiến cho nhục thể của hắn cường đại thêm một bậc,khiến hắn nhất cử trùng kích đến Ngũ Bộ Thiên Thê.
Cuối cùng cũng đột phá.
– Ngưng cho ta!
Cảnh giới đột phá, Ninh Tiểu Xuyên bắt đầu ngưng tụ Võ Đạo Pháp Tướng.
Đạt tới Ngũ Bộ Thiên Thê, cũng có nghĩa là đã lĩnh ngộ Võ Đạo đến một trình độ nhất định, có thể lấy Võ Đạo câu thông với thiên địa, ngưng tụ ra Võ Đạo Pháp Tướng thuộc về mình.
Trong thiên địa, từng tia kiếm ý bắt đầu ngưng tụ, lơ lửng trên đỉnh đầu Ninh Tiểu Xuyên, tạo thành một đám ma vụ màu đen.
Trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên cũng phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất, từng tia kiếm khí và ma khí phát tán ra, ma vụ trên đỉnh đầu liên tiếp nổ mạnh, hội tụ thành cảnh tượng “núi thây biển máu”.
Vụt…
Sau đó, lại có ma khí ngưng tụ thành cảnh tượng “Thiên Hỏa Phần Thân”.
Vụt…
Cảnh tượng “Triều Tịch Trầm Luân” cũng được phơi bày.
Ba loại cảnh tượng, lần lượt đại biểu cho ba loại Diệt Thế Đạo.
Quả thực giống như hóa thành ba cái thế giới hủy diệt khủng bố, bị tàn phá không chịu nổi, thi thể Thần Linh ngã xuống, tinh cầu bị thiêu đốt, đại lục bị hắc thủy nhấn chìm… Cảnh tượng thập phần rung động nhân tâm, khiến người khác cảm thấy sợ hãi vô cùng.
Hư ảnh một thanh Ma kiếm huyết sắc giống như “Thiên Địa chi trụ”, xuyên qua ba cái thế giới hủy diệt, lơ lửng trên đỉnh đầu Ninh Tiểu Xuyên, tản mát ma khí cuồn cuộn.
Thanh Ma kiếm này khủng bố không gì sánh được, là một phần Pháp Tướng của Ninh Tiểu Xuyên, một kiếm chém ra, có thể hủy diệt một thế giới.
– Pháp Tướng thật khủng khiếp, Ninh Tiểu Xuyên, Diệt Thế kinh mà ngươi tu luyện, e rằng thật sự là một loại vô thượng Ma đạo, cực kỳ đáng sợ.
Thanh âm của Thiên Đế Nhận vang lên.
Thiên Đế Nhận vẫn luôn xem thường Diệt Thế kinh, chỉ cho rằng Thiên Địa kinh mới là Thần kinh chí cao vô thượng, nhưng sau khi nhìn thấy Ninh Tiểu Xuyên tu luyện ra Pháp Tướng, nó cuối cùng cũng bị chấn trụ, đã cảm nhận được sự đáng sợ của Diệt Thế Đạo.
– Người đi theo Đạo của các ngươi, không phải thật sự muốn diệt thế đấy chứ?
Thiên Đế Nhận có chút kiêng kỵ mà nói.
Ninh Tiểu Xuyên cũng không biết nhiều lắm về Thiên Đế, nói:
– Làm sao có thể? Mỗi một thời đại, Diệt Thế Đạo chỉ có một truyền nhân, dựa vào lực lượng một người mà muốn diệt thế ư? Nực cười, Diệt Thế Đạo có lẽ chỉ là một khái niệm Đạo pháp mà thôi.
– Ta thấy chưa chắc đã như vậy. Diệt Thế Đạo có ba ngàn đại đạo, bây giờ ngươi mới lĩnh ngộ được bao nhiêu Diệt Thế Đạo chứ? Nếu như tu luyện ba ngàn đại đạo đến đại viên mãn, thật không biết sẽ phát sinh cảnh tượng khủng bố bực nào.
Thiên Đế Nhận đột nhiên sinh ra một loại cảm giác kính sợ sâu sắc đối với Diệt Thế Đạo, không khỏi cảm thấy tương lai Ninh Tiểu Xuyên sẽ xa rời đại thế, đối địch với chúng sinh.
Pháp Tướng mà Ninh Tiểu Xuyên tu luyện ra thập phần cổ quái, ma khí mênh mông cuồn cuộn, hội tụ thành ba cái thế giới Pháp Tướng.
Thế nhưng, ba cái Pháp Tướng này lại bị nm đâm xuyên, tạo thành ba cái thế giới Pháp Tướng bị nghiền nát.
Võ Đạo Pháp Tướng tu luyện ra, cũng không giống như Pháp Tướng mà Ninh Tiểu Xuyên tưởng tượng, có lẽ tương lai lĩnh ngộ được càng nhiều Diệt Thế Đạo hơn, sẽ còn phát sinh biến hóa nữa.
– Vậy thì gọi là “Ba Ngàn Diệt Thế Pháp Tướng” vậy.
Ninh Tiểu Xuyên nói.
Gần như chỉ mới luyện nhập một thanh chiến kiếm cấp bậc Huyền Khí cửu phẩm, Ninh Tiểu Xuyên đã nhất cử trùng kích tới Ngũ Bộ Thiên Thê.
Nếu như luyện hóa hai thanh chiến kiếm cấp bậc Huyền Khí cửu phẩm còn lại, vậy chẳng phải có thể nhất cử trùng kích tới Thiên Nhân cảnh hay sao?
Đúng lúc Ninh Tiểu Xuyên chuẩn bị nhất cử trùng kích tới Thiên Nhân cảnh, đột nhiên trong lòng chợt sinh ra cảm ứng, lập tức thu hồi Võ Đạo Pháp Tướng vào trong cơ thể, sau đó nhìn thoáng ra ngoài, hỏi:
– Là Tử cô nương ở ngoài sao?
– Ninh công tử, ngày mai là lúc Thiên Môn khảo thí bắt đầu, ba vị Cung chủ muốn tất cả đệ tử ngoại môn tham gia Thiên Môn khảo thí đến Trưởng Lão Điện để hội nghị, an bài bố trí trong Thiên Môn khảo thí.
Tử Hàm Yên đứng ngoài cửa, ôn nhu nói. Thanh âm của nàng thập phần êm tai, tựa như suối trong chảy qua đá, như tiếng đàn tiêu không u, khiến người khác cảm thấy rất dễ nghe.
– Không ngờ đã đến lúc Thiên Môn khảo thí rồi.
Ninh Tiểu Xuyên thu hồi trận pháp, mở cửa ra, liền nhìn thấy Tử Hàm Yên đứng ở ngoài cửa, con ngươi đột nhiên co rút lại, nói:
– Tốc độ tu luyện của Tử cô nương gần đây thật nhanh, e rằng sắp đột phá Ngũ Bộ Thiên Thê rồi?
Tử Hàm Yên cười nói:
– Có tu luyện nhanh hơn cũng không bằng Ninh công tử, nghe nói Nhị cung chủ ban cho ngươi một viên Nhân cấp đan, lần này bế quan, ngươi đã đột phá tới Thiên Nhân cảnh rồi ư?
Ninh Tiểu Xuyên cười lắc đầu, nói:
– Thiên tư càng cao thì lại càng khó đột phá, đột phá Thiên Nhân cảnh há có thể dễ dàng như vậy? Nhất định phải tiếp tục khổ tu mới được. Đi thôi! Chúng ta tới Trưởng Lão Điện.
Ninh Tiểu Xuyên đi trước một bước.
Tử Hàm Yên đứng sau nhìn bóng lưng của Ninh Tiểu Xuyên, chẳng biết tại sao, nàng cảm thấy trên người Ninh Tiểu Xuyên có một luồng khí tức quen thuộc, có chút tương tự với “Tử Hà kinh” mà nàng tu luyện.
– Chẳng lẽ Tiểu Xuyên cũng tu luyện Tử Hà kinh? Có lẽ không phải, nhất định là lúc hắn ở trong Táng Thần Sơn, đã nhận được một bí bảo hoặc Thần lực do lão tổ tông lưu lại.
Trong lòng Tử Hàm Yên thầm suy nghĩ, quyết định lúc cần thiết sẽ đem bí mật mình nói cho Ninh Tiểu Xuyên biết. Nếu như có thể, nàng thậm chí còn nguyện ý cùng hắn tu luyện Tử Hà kinh.
Dù sao thì Tử Hà kinh cũng là Thần kinh, võ kinh bình thường không thể so sánh được.
Lúc Ninh Tiểu Xuyên và Tử Hàm Yên đến Trưởng Lão Điện, các đệ tử ngoại môn khác của Vạn Kiếm Cung cũng đã đến, có chừng hơn 400 người, toàn bộ đều mặc y phục và tiêu ký của đệ tử ngoại môn Vạn Kiếm Cung.
Mỗi người đều là anh kiệt thế hệ trẻ, là thiên tài trong vạn người chưa chắc có một, tu vi thấp nhất cũng đạt tới Địa Tôn cảnh tầng thứ chín.
Những thí sinh này, quá nửa đều là đệ tử ngoại môn do chính Vạn Kiếm Cung bồi dưỡng, phần còn lại là những tu sĩ trẻ tuổi được mời chào từ những nền văn minh nhân loại khác. Tinh khí thần của bọn họ đều thập phần sung mãn, ở nền văn minh của mình, bọn họ có thể được gọi là “Thiếu niên Võ Tôn”, là kiêu hùng thế hệ trẻ.
Đám người Tư Đồ Cảnh, Nhạc Minh Tùng, Vũ Thanh Sầu, cũng đều đứng trong đám người.
Người có tu vi càng mạnh, thiên tư càng cao thì lại càng đứng đầu.
– Vạn Kiếm Cung thật không hổ là thế lực lớn xếp hạng trước mười tại Thiên Đế Sơn, không ngờ lại có thể mời chào được nhiều thiên tài tuấn kiệt như vậy, chỉ riêng thí sinh đạt tới Ngũ Bộ Thiên Thê đã có đến mười vị rồi.
Ninh Tiểu Xuyên cũng đạt tới cảnh giới Ngũ Bộ Thiên Thê, cho nên căn bản không cần phóng xuất tâm thần, cũng có thể nhìn thấy rõ tu vi của những người ở đây.
Đây chính là năng lực đặc thù của Thất Khiếu Thần Ma Tâm Cung.
Nhị cung chủ, Tam cung chủ, Lục cung chủ đều ngồi ở trên cao, quả thực giống như Tam Thanh Đạo Tôn, toàn thân đều bị Thiên võ nguyên khí bao trùm, khiến cho mọi người ở bên dưới đều không thể nhìn rõ chân dung diện mạo của bọn họ.
Ngoại trừ ba đại Cung chủ ra, còn có bảy vị nhân vật cấp bậc Trưởng lão cũng ở trong Trưởng Lão Điện, tọa vị ở hai bên đại điện. Còn có một vài đệ tử nội môn cũng ở trong Trưởng Lão Điện, chẳng qua, bọn họ đều đứng ở sau lưng các vị Trưởng lão, đánh giá những thí sinh lần này.
– Một trăm năm trước, lúc chúng ta tham gia Thiên Môn khảo thí, Vạn Kiếm Cung cũng chỉ có 220 thí sinh, không ngờ năm nay số lượng lại tăng lên đến gấp đôi.
– Tiêu huynh, ngươi có phát hiện không? Những thí sinh lần này đều có thiên tư cực kỳ khủng bố, thực lực chỉnh thể còn cường đại hơn chúng ta gấp mấy lần, không ngờ còn xuất hiện cả một Thiên Nhân.
Một đệ tử nội môn nhìn chằm chằm vào Lạc Vũ phong hoa tuyệt đại, trong mắt lộ ra thần sắc kinh sợ ước ao.
– Xem ra Vạn Kiếm Cung chúng ta trong đợt Thiên Môn khảo thí này, sẽ quật khởi rồi, thậm chí còn có hi vọng lọt vào ba hạng đầu.
– Nghe nói không lâu trước, một đệ tử thế hệ trẻ của Vạn Kiếm Cung chúng ta đã giao phong với thế hệ trẻ của Vương Tôn Phủ, khiến cho đám con cháu thế gia của Vương Tôn Phủ đều phải táng gia bại sản, gần đây, Vương Tôn Phủ cũng không còn khoa trương như trước nữa a. Ha ha…
– Đừng xem thường Vương Tôn Phủ, ba trăm năm qua, mỗi lần Thiên Môn khảo thí, bọn họ đều đứng thứ nhất, tuyệt đối xứng đáng là thế lực lớn nhất tại Thiên Đế Sơn này.
Những đệ tử nội môn kia đều nhao nhao nghị luận, thực sự rất chờ mong đối với Thiên Môn khảo thí lần này.