Nhiếp Lan Chi đi theo Ninh Tiểu Xuyên, tiến vào đạo tràng của Vạn Kiếm Cung.
Nàng vẫn một mực cúi đầu, có mấy lần muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn cố lấy dũng khí, hỏi:
– Tiểu Hầu gia, cám ơn ngươi đã cứu tỷ tỷ, ngươi và tỷ tỷ… có phải đã bỏ qua mọi ân oán hay không?
– Ừm.
Ninh Tiểu Xuyên khẽ đáp.
Trong lòng Nhiếp Lan Chi rất vui, tảng đá lớn đè nặng trong lòng, cuối cùng cũng hạ xuống.
Sau khi Nhiếp Lan Chi thấy Nhiếp Lan Tâm, Ninh Tiểu Xuyên liền âm thầm lặng lẽ rời đi, tiến vào một gian phòng ốc bên bờ Minh Kiếm Trì, bắt đầu tu luyện. Về phần Nhiếp thị song mỹ bàn luận việc gì, thì hắn lại không có hứng thú muốn biết.
Cho đến tận khi trời chạng vạng tối, Nhiếp Lan Tâm mới để cho Nhiếp Lan Chi rời khỏi đạo tràng của Vạn Kiếm Cung.
– Tỷ tỷ, thương thế của tỷ đã gần khôi phục rồi, chẳng lẽ không muốn cùng ta trở về Yêu Nguyệt Cung?
Ngón tay Nhiếp Lan Chi khẽ day day góc áo, dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn tỷ tỷ.
Nhiếp Lan Tâm thản nhiên nói:
– Ngươi hãy về trước đi, nói cho Cung chủ, thương thế của ta vẫn chưa hoàn toàn khôi phục, phải ở lại Vạn Kiếm Cung, tiếp tục nhận sự trị liệu của Ninh Tiểu Xuyên. Trận đấu tuyển chọn đệ tử hạch tâm, ta sẽ tham gia, cứ nói cho bà ấy yên tâm.
Đến lúc trời tối, thân thể này sẽ bị Vạn Âm Tiên Hậu khống chế, Nhiếp Lan Tâm tất nhiên không thể rời khỏi Vạn Kiếm Cung, vẫn phải ở bên cạnh Ninh Tiểu Xuyên.
Cho nên, nàng mới dùng lý do này để đuổi Nhiếp Lan Chi rời đi.
Nhiếp Lan Chi thoáng do dự một lát, nói:
– Tỷ tỷ, không phải là tỷ… thích tiểu Hầu gia chứ?
Nhiếp Lan Tâm nhìn nàng một cái thật sâu, nói:
– Đúng, ta đã thích Ninh Tiểu Xuyên, bây giờ ngươi có thể rời đi được rồi, ngươi hãy nhớ kỹ, bây giờ hắn là tỷ phu của ngươi, không có việc gì thì tốt nhất ngươi đừng tới tìm hắn, tránh khiến cho ta mất hứng.
– Khục khục…
Ninh Tiểu Xuyên ho khan hai tiếng, đi tới nói:
– Lan Chi, để ta tiễn ngươi ra ngoài!
Nhiếp Lan Chi nhìn tỷ tỷ và tiểu Hầu gia, trong lòng vừa cao hứng vừa cảm thấy cay đắng, chỉ khẽ gật đầu.
Sau khi Ninh Tiểu Xuyên tiễn Nhiếp Lan Chi ra ngoài cửa, cũng không lập tức trở về Minh Kiếm Trì, mà đi đến nơi tập trung của những thiên tài tuấn kiệt đến từ Ngọc Lam Đế quốc.
Thiên Môn khảo thí lần này, vì có sự trợ giúp của Tuyết Linh Hư, cho nên 12 vị tài tuấn trẻ tuổi của Ngọc Lam Đế quốc, đều trở thành đệ tử nội môn, xem như tạo thành một nhóm thế lực không nhỏ.
Ngự Thiến Thiến và Ninh Hinh Nhi cũng ở trong số đó.
Tài tuấn trẻ tuổi của Ngọc Lam Đế quốc, tạm thời ở trong một cái động phủ bên dưới Thiên Đế Sơn. Phần lớn những tài tuấn trẻ tuổi khác thông qua Thiên Môn khảo thí cũng ở lại dưới núi, bởi vì không phải bất kỳ kẻ nào cũng đều có thể thành lập đạo tràng trong Thánh Thổ.
Ninh Tiểu Xuyên gặp mặt Học Cung Chi Chủ trước, sau đó mới đến gặp Ngự Thiến Thiến và Ninh Hinh Nhi.
– Ca.
Ninh Hinh Nhi vừa thấy Ninh Tiểu Xuyên, liền nhào vào lòng hắn, cánh tay quàng lấy cổ hắn.
– Muội đã lớn rồi, còn ôm ca ca sao?
Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên cũng rất ấm áp, cuối cùng cũng gặp lại thân nhân, ngay cả đôi mắt của hắn cũng có chút ươn ướt.
Mặc dù hắn tu luyện Diệt Thế Đạo, thế nhưng trái tim lại không hề lạnh lẽo chút nào.
Ninh Hinh Nhi buông Ninh Tiểu Xuyên ra, đôi mắt phiếm hồng, nói:
– Huynh đã rời đi lâu như vậy, còn không cho người ta ôm một chút sao?
– Vậy thì ôm thêm chút nữa đi, muội muội của ta xinh đẹp như vậy, ca ca cũng rất nhớ nhung a.
Ninh Tiểu Xuyên lại lần nữa ôm Ninh Hinh Nhi vào lòng.
Sau khi đến Thiên Đế Sơn, Ngự Thiến Thiến vẫn ở cùng với Ninh Hinh Nhi, thấy Ninh Tiểu Xuyên và Ninh Hinh Nhi ôm nhau, có chút không vui, nói:
– Ninh Tiểu Xuyên, có phải ngươi đang cố ý chọc tức ta không?
– Làm sao vậy?
Ninh Tiểu Xuyên buông Ninh Hinh Nhi ra, đi tới trước mặt Ngự Thiến Thiến.
Ngự Thiến Thiến nói:
– Ta hỏi ngươi, tại sao ngươi lại cứu Nhiếp Lan Tâm? Có phải ngươi thích nàng ta rồi không?
– Không phải chỉ cứu một người thôi sao?
Ninh Tiểu Xuyên thản nhiên đáp.
– Thế nhưng Hinh Nhi nói nàng ta là địch nhân của ngươi.
Ngự Thiến Thiến mở mắt trừng trừng, trong lòng cảm thấy có nguy cơ tiềm ẩn rất lớn, liền nói:
– Hơn nữa… hơn nữa nàng ta còn xinh đẹp hơn ta, thiên tư lại cao hơn ta, ngươi sẽ không thay lòng đổi dạ chứ?
Ninh Tiểu Xuyên ôm thân thể mềm mại của Ngự Thiến Thiến vào trong lòng, cười nói:
– Không thể nào, trong mắt ta, ngươi còn xinh đẹp hơn nàng ta nhiều.
– Trợn mắt nói láo, chỉ thích lừa gạt người khác. Người ta dù sao cũng là tiên tử, là nữ tử từ trên trời hạ phàm, ta làm sao mà vượt qua nàng ấy được?
Ngự Thiến Thiến rúc vào trong ngực Ninh Tiểu Xuyên, có chút hờn ghen.
Ninh Tiểu Xuyên cũng không hề giấu diếm Ngự Thiến Thiến và Ninh Hinh Nhi bất kỳ chuyện gì, liền đem mọi chuyện liên quan đến Nhiếp Lan Tâm kể cho các nàng, thế nhưng hắn vẫn lược bỏ đi một đêm tình cảm đã phát sinh với Nhiếp Lan Tâm.
Thiên phú của Ngự Thiến Thiến và Ninh Hinh Nhi đều rất cao, trước Thiên Môn khảo thí, các nàng đã tu luyện trong Thánh Thổ hơn một năm, tu vi cũng tiến nhanh rõ rệt.
Ngự Thiến Thiến đã đạt tới Nhất Bộ Thiên Thê.
Ninh Hinh Nhi thậm chí còn đạt tới Tứ Bộ Thiên Thê.
Ngự Thiến Thiến cũng là thiên tài Dưỡng Tâm Sư, dưới sự trợ giúp của Học Cung Chi Chủ, nàng đã dung luyện được Dưỡng Tâm Chân Đỉnh, đạt tới cấp bậc Dưỡng Tâm Sư cao cấp.
Ninh Tiểu Xuyên dẫn Ngự Thiến Thiến và Ninh Hinh Nhi trở về đạo tràng của Vạn Kiếm Cung, tu luyện tại “Minh Kiếm Trì”.
Nơi này là đạo tràng trong Thánh Thổ của Vạn Kiếm Cung, có cao thủ Vạn Kiếm Cung bảo vệ, tuyệt đối có thể bảo đảm an toàn cho các nàng.
Ninh Tiểu Xuyên lấy ra một viên Nhân cấp đan, giao cho Ngự Thiến Thiến, để nàng ăn vào.
Viên Nhân cấp đan này tên là “Quy Nguyên Đan”, là đan dược mà Nhị cung chủ đưa cho Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên vẫn một mực giữ lại trên người, chính là muốn giao cho Ngự Thiến Thiến phục dụng, để nàng có thể nhanh chóng đề thăng tu vi.
Ngự Thiến Thiến không giống Ninh Hinh Nhi, nàng là Dưỡng Tâm Sư, tu luyện Võ Đạo vốn dĩ không phải là thế mạnh, nhất định phải có đan dược trợ giúp để tăng cường tu vi.
Sau đó, Ninh Tiểu Xuyên lại đem “Tử Hà kinh” truyền cho các nàng.
Đây là võ kinh mà Tử Kim Hoàng Chủ tu luyện, đủ để sánh ngang với đệ nhất võ kinh là Thiên Địa kinh của Thiên Đế Sơn, có thể giúp các nàng tu luyện nhanh hơn, khi thi triển Thần Thông, uy lực cũng cường đại hơn.
Dưới sự trợ giúp của Ninh Tiểu Xuyên, cũng phải mất ba ngày mới có thể khiến cho nguyên khí trong cơ thể các nàng, hoàn toàn chuyển hóa thành Tử Hà nguyên khí.
Tiếp theo không cần Ninh Tiểu Xuyên trợ giúp nữa, chỉ cần từng bước tu luyện thì với thiên tư của các nàng, muốn đột phá Thiên Nhân cảnh cũng không phải là chuyện khó.
Ngự Thiến Thiến chính là Dưỡng Tâm Sư, không cần tham gia trận đấu tuyển chọn đệ tử hạch tâm, sau khi phục dụng Quy Nguyên Đan, liền bế quan tu luyện, toàn lực luyện hóa dược lực của Quy Nguyên Đan.
Ninh Hinh Nhi thì vẫn tham gia trận đấu tuyển chọn đệ tử hạch tâm, mới vừa tiến vào giai đoạn vòng đấu loại mà thôi.
Hôm nay, nàng đã giao thủ với một đệ tử nội môn tu vi Nhị Bộ Thiên Thê, liền nhẹ nhàng chiến thắng, nên trở về rất sớm.
– Ca, tại sao huynh không tham dự trận đấu tuyển chọn đệ tử hạch tâm? Huynh có biết không, có mấy tu sĩ trẻ tuổi đã nhất chiến thành danh, trở thành vương giả thế hệ trẻ, quét ngang tu sĩ cùng thế hệ, tất cả mọi người đều sợ đến ngây người, hâm mộ bọn họ không thôi, quả thực rất cường đại.
Sau khi Ninh Hinh Nhi trở về, liền kể lại những chuyện phát sinh trong đấu trường, vẻ mặt cực kỳ hưng phấn.
– Vũ tiên tử cũng rất lợi hại, chỉ một chiêu đã đánh bại đối thủ, mọi người còn chưa kịp nhìn thấy thân ảnh của nàng ta thì nàng ta đã thản nhiên rời đi rồi. Nếu như cảnh giới của ta cũng cao như nàng ta thì tốt quá rồi.
Ninh Hinh Nhi thập phần sùng bái Lạc Vũ, thế nhưng thân phận của Lạc Vũ quả thật quá cao, cùng là tài tuấn trẻ tuổi tham gia khảo thí, thế nhưng, muốn gặp mặt nàng ta một lần thì lại khó như lên trời.
Ninh Tiểu Xuyên cũng không đi xem trận đấu, hắn đang dự định sẽ mượn nhờ dược lực của Cửu Hoa Quỳnh Tương để tìm hiểu Thiên Địa kinh.
Mặc kệ bên ngoài hỗn loạn náo nhiệt như thế nào thì tâm cảnh của hắn vẫn hết sức bình tĩnh.
– Với thiên tư của muội, tương lai chưa chắc đã kém hơn Lạc Vũ.
Ninh Tiểu Xuyên nói.
Ninh Hinh Nhi chợt nói:
– Ca, huynh có biết không, hôm nay có vài tu sĩ trẻ tuổi nhất chiến thành danh, hiển lộ tu vi cấp bậc Thiên Nhân, trở thành đại nhân vật chạm tay vào là bỏng.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
– Lúc Thiên Môn khảo thí, tất cả mọi người đều che giấu tu vi, giữ lại thực lực. Bây giờ tất cả đã có tư cách trở thành đệ tử nội môn, có trưởng bối trong Thánh Thổ bảo hộ, cho nên cũng không cần ẩn giấu thực lực nữa, cho dù xuất hiện vài vương giả Thiên Nhân thế hệ trẻ thì cũng là chuyện rất bình thường.
– Cứ đợi mà xem, đến trận chung kết, e rằng sẽ còn tu sĩ đỉnh cấp khác xuất hiện nữa.
– Đây là một đại thời đại, phong vân tụ tập, cường giả xuất hiện lớp lớp, cho dù nhảy ra vài thiếu niên Thần Linh thì ta cũng không cảm thấy ngoài dự liệu đâu.
Ninh Hinh Nhi khẽ gật đầu, nói:
– Đúng vậy, Thiên Đế Sơn quản lý hơn mười ngũ phẩm văn minh, còn những văn minh cấp thấp thì lại có đến ngàn vạn, có lẽ chừng mười vạn quốc gia, xuất hiện kỳ tài hay quỷ tài gì thì cũng không kỳ quái chút nào.
– Mặc dù tu vi của muội bây giờ đã đạt tới Tứ Bộ Thiên Thê, thế nhưng lại không có Huyền Khí cửu phẩm, khi giao đấu với cao thủ thì nhất định sẽ thiệt thòi. Ca ca sẽ cho muội một kiện Huyền Khí cửu phẩm.
Ninh Tiểu Xuyên lấy “Đan Luân Tinh Thần Cầu” ra, đưa cho Ninh Hinh Nhi.
– Huyền Khí cửu phẩm… bảo vật quý trọng như vậy… ta không thể nhận, hay là huynh cứ giữ đi.
Ninh Hinh Nhi biết rõ Huyền Khí cửu phẩm rất quý giá, rất nhiều đại tộc cũng chỉ có một kiện Huyền Khí cửu phẩm là trấn tộc chi bảo.
Cho dù là những cao thủ trẻ tuổi thông qua Thiên Môn khảo thí, cũng không có mấy người có được Huyền Khí cửu phẩm, người bình thường, tuyệt đối không thể có được loại chiến khí cấp bậc này.
– Muội là muội muội duy nhất của ta, cho dù là bảo vật trân quý đến đâu thì ta cũng có thể tặng cho muội. Chỉ là một kiện Huyền Khí cửu phẩm mà thôi, đợi tương lai tu vi của muội càng cường đại hơn, ta sẽ cho muội một kiện Chí Tôn Khí.
Ninh Tiểu Xuyên lặng lẽ giao Đan Luân Tinh Thần Cầu cho Ninh Hinh Nhi.
Ninh Hinh Nhi nhận lấy Đan Luân Tinh Thần Cầu, đôi mắt có chút đỏ hồng, khẽ gật đầu.
Sau khi Ninh Tiểu Xuyên trợ giúp Ninh Hinh Nhi luyện hóa Đan Luân Tinh Thần Cầu, lại dạy Ninh Hinh Nhi phương pháp vận chuyển Huyền Khí cửu phẩm, phát huy ra uy lực cường đại nhất của Huyền Khí cửu phẩm.
Cứ như vậy, thời gian lặng lẽ trôi qua, cuối cùng trời cũng sáng.
Ninh Hinh Nhi lại đi tham gia trận đấu tuyển chọn đệ tử hạch tâm.
Mặc dù chỉ qua một đêm, nhưng sau khi có Huyền Khí cửu phẩm, chiến lực của Ninh Hinh Nhi ít nhất đã tăng lên gấp đôi, cộng thêm đẳng cấp thiên phú của nàng ta, cho dù gặp phải cường giả Ngũ Bộ Thiên Thê thì nàng vẫn có thể đánh bại đối phương.
Thế nhưng, với tu vi hiện nay của nàng, muốn trở thành đệ tử hạch tâm thì vẫn không đủ.
Ninh Tiểu Xuyên suy tính một chút, dự định đến tối mai sẽ để nàng tu luyện cùng mình, mượn nhờ dược lực của “Cửu Hoa Quỳnh Tương” mà đề thăng tu vi.
Bây giờ chỉ mới là vòng đấu loại tuyển chọn đệ tử hạch tâm, Ninh Tiểu Xuyên căn bản không có hứng thú đi xem chiến đấu, cho dù xuất hiện bất kỳ thiên tài tuyệt đỉnh nào, cũng không thể nhiễu loạn tâm cảnh của hắn được.
Tiếp tục tu luyện.
Hắn mở nắp hồ lô “Cửu Hoa Quỳnh Tương” ra, một đoàn linh vụ chín màu liền từ bên trong phát tán ra, tràn ngập khắp phòng, bao trùm lấy toàn bộ thân thể hắn.