– Toàn bộ Thiên Đế Sơn chỉ có hai kiện Thanh Mộc Thiên Y, phân biệt thưởng cho ngươi cùng Linh Nữ Niếp Lan Tâm!
Thanh Mộc Thiên Y hiện tại cũng đã có lực phòng ngự cấp bậc Tiên thiên Huyền khí Cửu phẩm, hơn nữa mắt thường còn căn bản không nhìn thấy, quả thật là một kiện bảo bối tốt!
Linh Tử cùng Linh Nữ đều được thưởng cho bảo vật trân quý như thế, thật không biết phần thưởng của Thánh Tử và Thần Nữ sẽ trân quý đến cỡ nào?
Thần sắc Mộc Lam đại sư đột nhiên trở nên nghiêm túc, nói:
– Tiểu Xuyên, ngươi còn nhớ chuyện lần trước ta đã nói với ngươi không?
– Sư tôn nói, đợi sau khi Thi đấu lựa chọn Đệ tử Hạch tâm chấm dứt, có một việc muốn để ta đi làm, không biết là chuyện gì?
Ninh Tiểu Xuyên hỏi.
Mộc Lam đại sư lấy ra một phong thơ, giao vào trong tay Ninh Tiểu Xuyên, nói:
– Ta muốn để ngươi giúp ta giao một phong thơ, đưa đến bên trong Đại Hoang, giao cho Phạm Hống Yêu Hoàng! Ngươi phải nhớ kỹ, bên trong Đại Hoang thập phần nguy hiểm, hơi chút lơ là sẽ lâm vào hiểm cảnh vạn kiếp bất phục. Ngươi mang theo tín vật của ta đi vào Đại Hoang, sau khi nhìn thấy Phạm Hống Yêu Hoàng, đem thư giao cho nó, sau đó ngươi có thể ly khai!
– Sư tôn quen biết Phạm Hống Yêu Hoàng?
Ninh Tiểu Xuyên thập phần kinh ngạc, hỏi.
Phạm Hống Yêu Hoàng chính là một vị chúa tể thần bí trong Đại Hoang, thực lực cực kỳ cường đại.
Ngay cả những vị bá chủ bên trong Đại Hoang như Thanh Tước Vương, Tam Vĩ Thương Hồ Vương, Thánh Ngư Vương… đều phải nghe mệnh lệnh của Phạm Hống Yêu Hoàng!
Ánh mắt Mộc Lam đại sư khẽ nheo lại, nói:
– Lúc còn trẻ, ta đã từng cứu nó một mạng, nó thiếu ta một cái nhân tình. Nó đã từng nói, chỉ cần mang theo tín vật đi vào Đại Hoang, nó sẽ giúp ta làm một chuyện! Kỳ thật, ta và nó cũng không thân thiết gì, đã mấy trăm năm chưa từng gặp mặt. Ta cũng không dám đảm bảo nó còn nhớ nhân tình đã thiếu năm xưa hay không!
– Nhất định sẽ nhớ kỹ!
Ninh Tiểu Xuyên nói:
– Bất luận là người hay là Yêu Thú, tu vi càng cao thì càng không muốn thiếu nợ người khác. Nếu như nó thật sự thiếu nhân tình của sư tôn, nhất định sẽ vĩnh viễn nhớ kỹ, cũng nhất định sẽ đem nhân tình đó hoàn trả lại!
Mộc Lam đại sư gật đầu, lấy ra một cái răng nanh kim sắc dài hơn một thước, đặt ở trước mặt Ninh Tiểu Xuyên:
– Sau khi ngươi nhìn thấy Phạm Hống Yêu Hoàng, đem món tín vật này giao cho nó, nó tự nhiên sẽ không làm thương tổn ngươi!
Trên răng nanh kim sắc kia tản mát ra yêu khí cường đại, chấn nhiếp tâm hồn. Dường như chỉ cần liếc mắt nhìn, liền có thể khẳng định chủ nhân cái răng nanh này nhất định là một sinh linh cực kỳ cường đại.
Cái răng nanh kim sắc kia bén nhọn không gì sánh được, cho dù Ninh Tiểu Xuyên hiện tại mặc Thanh Mộc Thiên Y, thế nhưng nếu như bị cái răng nanh kim sắc này đâm một cái, thân thể nhất định cũng sẽ có thêm một cái lổ máu!
Ninh Tiểu Xuyên cũng không hỏi nội dung bên trong thư, chỉ đem răng nanh kim sắc thu vào Càn Khôn Trạc, sau đó liền lui xuống.
Thế nhưng, trong lòng hắn vẫn rất nghi hoặc:
– Sư tôn viết thư cho Phạm Hống Yêu Hoàng, nhất định là muốn Phạm Hống Yêu Hoàng trả nhân tình lại cho hắn! Cũng không biết sư tôn rốt cuộc muốn làm chuyện gì?
Ninh Tiểu Xuyên tự nhiên không biết, ý định của Mộc Lam đại sư kỳ thật rất đơn giản, chính là định nhờ Phạm Hống Yêu Hoàng hung hăng giáo huấn Lê Tộc một trận.
Tuy rằng sức chiến đấu của bản thân Đại Dưỡng Tâm Sư không mạnh, thế nhưng lại có rất nhiều sinh linh cường đại thiếu nhân tình của bọn họ. Chỉ cần một câu nói của bọn họ, cho dù là tồn tại cấp bậc như Phạm Hống Yêu Hoàng vậy, cũng có thể điều động tới.
Đây chính là lực hủy diệt mà Đại Dưỡng Tâm Sư Phách cấp có thể phát huy ra!
Mộc Lam đại sư cũng có ngạo khí của mình, tuyệt đối không cho phép người khác mạo phạm hắn. Lần này, hắn thật sự đã bị chọc giận!
Lần này là tiến nhập bên trong Đại Hoang truyền tin, đường xá xa xôi, hơn nữa cũng thập phần hung hiểm, cho nên Ninh Tiểu Xuyên quyết định một thân một mình ra đi.
Hiển nhiên, Mộc Lam đại sư cũng là muốn để cho Ninh Tiểu Xuyên ra ngoài lịch lãm, cũng không nói cho Ninh Tiểu Xuyên biết nên như thế nào tìm được Phạm Hống Yêu Hoàng, hết thảy đều cần Ninh Tiểu Xuyên tự mình đến bên trong Đại Hoang đi tìm đáp án.
o0o
Ninh Tiểu Xuyên vừa mới rời khỏi Thiên Đế Sơn, tin tức liền lập tức truyền tới Vương Tôn Phủ.
– Thi đấu lựa chọn Đệ tử Hạch tâm vừa mới kết thúc, Ninh Tiểu Xuyên liền rời khỏi Thiên Đế Sơn, thật sự quá không bình thường!
Thiên Hoàng Thái tử thân mặc kim giáp huyễn lệ, thân thể khôi ngô, chắp hai tay sau lưng, trên mặt lộ ra thần sắc suy tư.
Trong đại điện, còn có những Tu sĩ khác của Vương Tôn Phủ, nữ có nam có, toàn bộ đều là cao tầng Vương Tôn Phủ.
Lê Trọng Lâu lạnh giọng nói:
– Nếu như hắn trốn luôn ở trong Bách Thảo Viên, có lẽ còn có thể bảo trụ một mạng! Thế nhưng, nếu như hắn chủ động rời khỏi Thiên Đế Sơn, như vậy chẳng khác gì tìm chết!
Hắn bị Ninh Tiểu Xuyên trấn áp, quỳ xuống trước mặt mọi người, đây là sỉ nhục lớn nhất suốt đời của hắn.
Hắn tất nhiên hận Ninh Tiểu Xuyên thấu xương, thề phải đem Ninh Tiểu Xuyên bầm thây vạn đoạn.
Sau khi biết Ninh Tiểu Xuyên rời khỏi Thiên Đế Sơn, Lê Trọng Lâu liền gấp lên, muốn ngay lập tức đuổi theo giết chết Ninh Tiểu Xuyên.
Lê Vấn Thiên không ngờ cũng có mặt tại nơi này. Thân là Phó Tôn giả Chấp Pháp Điện, với thân phận cao thượng của hắn, vốn không nên xuất hiện ở nơi đây. Thế nhưng hắn lại dùng Ý niệm thể hàng lâm đến Vương Tôn Phủ, ngồi ở vị trí chủ tọa.
Hắn lớn tiếng răn dạy:
– Chỉ biết xung động là giỏi! Ninh Tiểu Xuyên vào lúc này rời khỏi Thiên Đế Sơn, cũng không phải một chuyện đơn giản!
– Ta nghe nói, Quang Minh Thánh Nữ đã đem Xích Long Lân Đồ đưa cho Bách Thảo Viên. Nói không chừng, Ninh Tiểu Xuyên rời khỏi Thiên Đế Sơn chính là mang theo Xích Long Lân Đồ đi tìm kiện Cổ bảo Long Tộc kia a!
Thiên Hoàng Thái tử biết bên trong Xích Long Lân Đồ cất giấu một đại bí mật, tuyệt đối không thể để cho Ninh Tiểu Xuyên đạt được thứ đó, liền nói:
– Nếu như Xích Long Lân Đồ thật sự đang ở trên người Ninh Tiểu Xuyên, như vậy ta phải tự thân xuất mã rồi!
Thiên Hoàng Thái tử cũng muốn sớm diệt trừ Ninh Tiểu Xuyên, không muốn nhìn thấy Ninh Tiểu Xuyên trưởng thành. Chỉ có tự mình xuất thủ, hắn mới có thể yên tâm.
– Thái tử Điện hạ, tu vi của ngươi sắp sửa đột phá, hay là ở lại Thiên Đế Sơn tu luyện đi! Đối phó Ninh Tiểu Xuyên, cứ giao cho ta đi làm! Ta nhất định sẽ khiến cho hắn lên trời không đường, xuống đất không cửa!
Một nữ tử trên người mặc áo bào diễm lệ phú quý hoa lệ từ bên ngoài đi vào. Trên người nàng khoác một sợi sa cân, thân thể thướt tha, cặp nhũ phong tròn trịa, da thịt tuyết trắng như ngọc, trên đầu đeo đồ trang sức vàng ngọc, phục trang đẹp đẽ, phía sau kéo theo làn váy kim sắc thật dài.
Nàng chính là tỷ tỷ ruột của Thiên Hoàng Thái tử, Công chúa Hoán Hoa của Đại Đế quốc Thiên Xu!
Trên thân Công chúa Hoán Hoa vừa có khí chất cao quý của Công chúa, lại vừa có một cỗ phong tình thục nữ yêu mị động nhân. Trăm năm trước, nàng đã tiến nhập Thiên Đế Sơn tu luyện. Hiện tại, tu vi của nàng lại càng thâm bất khả trắc.
Thiên Hoàng Thái tử gật đầu, nói:
– Hoàng tỷ tâm tư cẩn thận, nếu như ngươi nguyện ý xuất thủ, Ninh Tiểu Xuyên tự nhiên trốn không thoát lòng bàn tay ngươi! Chẳng qua, Ninh Tiểu Xuyên bây giờ chính là Linh Tử của Thiên Đế Sơn, thân phận đặc thù. Muốn giết hắn, tuyệt đối không thể để lộ nửa điểm phong thanh, bằng không, nhất định sẽ dẫn phát chấn động to lớn!
Công chúa Hoán Hoa cười khanh khách, nói:
– Nếu không có mười phần nắm chắc, bản Công chúa sao lại đơn giản xuất thủ? Một tên Ninh Tiểu Xuyên mà thôi, cũng không thể tạo nên sóng gió gì! Bản Công chúa nhất định sẽ khiến cho hắn vô thanh vô tức chết đi!
– Ta sẽ đi cùng với Công chúa Điện hạ!
Lê Trọng Lâu nói.
o0o
Ninh Tiểu Xuyên đối với tình huống bên trong Đại Hoang cũng không biết rõ ràng cho lắm, càng không biết được Phạm Hống Yêu Hoàng là ở địa phương nào.
Cho nên, hắn quyết định trước đi tìm Thanh Tước Vương, thuận tiện có thể ghé thăm Tiểu Hồng cùng Tiểu Linh Nhi một chuyến.
Trước khi rời khỏi Thiên Đế Sơn, Ninh Tiểu Xuyên dùng điểm cống hiến, ở trong bảo khố Vạn Kiếm Cung đổi lấy đại lượng Huyền dược, trong đó cũng có cả dược liệu luyện chế Quy Nguyên Đan.
Số lượng Huyền dược hắn đổi tới, cũng đủ để luyện chế hai lô Quy Nguyên Đan.
Mười vạn điểm cống hiến Thiên Đế Sơn tưởng thưởng cho, cũng toàn bộ dùng xong.
Hiện tại, chỉ có thể hy vọng sẽ luyện chế thành công một lò Quy Nguyên Đan, nếu không, hắn thật sự trở thành nghèo rớt mồng tơi rồi.
o0o
Trên đường phản hồi Hoang lĩnh Trảm Thiên, Ninh Tiểu Xuyên vẫn luôn đang nghiên cứu Đan kinh, đề thăng trình độ luyện đan của chính mình.
Nửa tháng sau, Ninh Tiểu Xuyên đã vượt qua khoảng chừng mười vạn dặm, đi ra khỏi lãnh địa Thiên Đế Sơn, tiến nhập lãnh thổ Đại Đế quốc Thiên Xu.
– Cứu mạng! Cứu mạng a…
Trong rừng rậm, đột nhiên vang lên tiếng nữ tử kêu cứu.
Ninh Tiểu Xuyên khẽ nhíu mày lại. Hoang lâm bí cảnh không một bóng người, tại sao có thể có thanh âm của con người?
Thời điểm hắn đang suy tư, tiếng kêu cứu kia trở nên càng thêm cấp thiết, dần dần biến thành tiếng kêu la thảm thiết.
Thân thể Ninh Tiểu Xuyên khẽ động, bay nhanh về phía phương hướng tiếng kêu cứu kia truyền tới. Rất nhanh hắn đã thấy một thiếu nữ thân mặc đạo bào, dáng người xinh đẹp từ trong rừng rậm chạy ra, trên người tràn đầy vết máu, bước tiến lảo đảo, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể ngã vào trong vũng máu.
– Grào…
Một đầu Bạo Viên thân cao tám thước từ trong rừng rậm lao ra, đụng gãy một gốc đại thụ thân lớn cỡ thùng nước, mở cái miệng to như chậu máu, nhanh chóng đuổi theo thiếu nữ đạo bào kia.
Thiếu nữ đạo bào kia bị thương rất nặng, bắp đùi đã bị Bạo Viên quào rách một đường dài, máu tươi chảy ròng ròng, căn bản chạy không nhanh được.
Trong miệng đầu Bạo Viên kia phun ra một ngụm huyết khí, nắm lên một khối cự thạch vạn cân, nâng khỏi đỉnh đầu, đập thẳng về phía thiếu nữ đạo bào đang chạy phía trước.
Thình thịch!
Thiếu nữ đạo bào kia bị cự thạch vạn cân đập trúng lưng, bay thẳng về phía trước cả chục thước, chật vật té lăn trên mặt đất.
Oa một tiếng, nàng liền phun ra một ngụm máu tươi.
– Xong! Chết chắc rồi!
Thiếu nữ đạo bào kia nằm trên mặt đất, nhìn lợi trảo của Bạo Viên quào thẳng về phía nàng. Đầu móng vuốt trở nên càng lúc càng lớn, biết ngày hôm nay chính mình hẳn phải chết không thể nghi ngờ, vì vậy liền nhắm mắt lại.
Thế nhưng, tử vong cũng không có tới, trái lại vang lên tiếng kêu thảm thiết của Bạo Viên.
Lúc nàng giật mình mở mắt ra, đầu Bạo Viên kia đã bị người ta giết chết, nặng nề ngã rạp ở bên cạnh nàng, chấn lên vô số bùn đất.
Giết chết Bạo Viên chính là một thiếu niên trẻ tuổi, nhìn qua thập phần văn nhược, giống như là một gã thư sinh vậy!
Hắn không ngờ lại có thể giết chết Bạo Viên cấp bậc Huyền thú Thất giai?
– Đa tạ ân cứu mạng của công tử! Không biết công tử tôn tính đại danh?
Sắc mặt thiếu nữ đạo bào kia tái nhợt, hơi thở mong manh. Nàng dự định đứng dậy, hành lễ với Ninh Tiểu Xuyên.
Thế nhưng nàng lại bị thương quá nặng, vừa mới động một cái, liền tác động đến thương thế trên thân thể, trong miệng phát ra một tiếng rên khẽ, lại té trên mặt đất.
Ninh Tiểu Xuyên nhìn thoáng qua nữ tử đạo bào kia, không nghĩ tới nàng nữ tử này vậy mà đẹp đến như vậy. Chỉ nói riêng về khuôn mặt, căn bản đã không dưới Tử Hàn Yên.
Tuy rằng nàng nhìn thoáng qua chỉ khoảng chừng mười sáu, mười bảy tuổi, làn da nõn nà, thoạt nhìn giống như một thiếu nữ ngây ngô đang trong giai đoạn trưởng thành. Thế nhưng nàng lại phát dục rất tốt, trước ngực đặc biệt no đủ. Bởi vì vạt áo đã bị móng vuốt Bạo Viên xé rách, lộ ra tảng lớn da thịt trắng như tuyết, còn có đám thịt non như nửa quả mật đào, quả thật hương diễm bức người.
Thiếu nữ đạo bào kia nhìn thấy ánh mắt Ninh Tiểu Xuyên, trên mặt lộ ra thần sắc ngượng ngùng, lập tức lấy tay che lại trước ngực.
Ninh Tiểu Xuyên ho khan hai tiếng, vội thu hồi ánh mắt, nói:
– Cô nương bị thương rất nặng, ta trước giúp ngươi chữa thương a!
Một giọt Ngũ Thải Huyền Thủy từ đầu ngón tay Ninh Tiểu Xuyên bay ra, rơi xuống thiếu nữ đạo bào bên môi, tự động chảy vào trong khoang miệng của nàng.
Quang hoa ngũ thải sắc nhất thời bao phủ khắp thân thể nàng, dưới sự trị liệu của Huyền Thủy, thương thế của thiếu nữ đạo bào rất nhanh liền khỏi hẳn.
Kỳ thật nàng bị đều là ngoại thương, cũng không bị đả thương tới căn nguyên, cho nên thương thế cũng không nghiêm trọng lắm.
Thiếu nữ đạo bào thập phần khiếp sợ. Thương thế nặng như vậy, không ngờ chỉ trong nháy mắt đã khỏi hẳn, như vậy cũng quá thần kỳ rồi!
Nàng lập tức quỳ gối trước mặt Ninh Tiểu Xuyên, trên gương mặt tiếu lệ tràn đầy thần sắc sùng kính, khom người cúi đầu, hỏi:
– Công tử là Đại Dưỡng Tâm Sư tôn quý?
– Ừm!
Ninh Tiểu Xuyên gật đầu.
Thiếu nữ đạo bào lại rất cung kính cúi đầu, nói:
– Lâm Tuyết Nhi, bái kiến Đại Dưỡng Tâm Sư! Đa tạ ân cứu mạng của Đại Dưỡng Tâm Sư!