Địa Tạng Vương đứng trên tầng mây nhìn xuống:
– Thái Thượng Chân Hoàng, tuy ngươi cũng là Chân Nhân Cảnh nhưng dù gì cũng đã già rồi, huyết khí đã suy giảm, không phải đối thủ của bản tọa. Ta khuyên ngươi hãy ngoan ngoãn giao ngọc tỷ ra đây, nếu không cả Hoàng tộc sẽ tan thành tro bụi.
Lão giả áo xám tuy đã già nhưng ánh mắt vẫn tràn trề tinh khí thần, chiến ý dâng cao:
– Địa Tạng Vương, ngươi quá coi thường bản hoàng rồi. Bản hoàng có thể điều động khí vận của Thiên Xu đại đế quốc và địa mạch, ngươi có thể chống lại được khí vận tượng của cả Thiên Xu đại đế quốc không?
Lão giả áo xám cầm ngọc tỷ trong tay, truyền năng lượng từ cơ thể vào ngọc tỷ.
Dưới lòng đất Thiên Xu đại đế quốc, tám đường địa mạch đều trào dâng, vô số đại địa chi khí tràn vào khiến ngọc tỷ phát ra bạch quang chói lóa.
Đó là một món thượng phẩm Chí Tôn Khí, uy năng khủng bố vô cùng. Sau khi rơi vào tay lão giả áo xám, với tu vi của Chân Nhân, điều động sức mạnh của đại địa, cuối cùng đã bạo phát được uy lực của thượng phẩm Chí Tôn Khí.
Có thể nói, trong mật địa Thần Linh, Thiên Xu Đế Hoàng đến một phần trăm uy lực của ngọc tỷ cũng không phát huy được. Chỉ có Chân Nhân mới có thể thật sự giao tiếp với khí linh của thượng phẩm Chí Tôn Khí, đánh thức khí linh, mượn quốc vận của Thiên Xu đại đế quốc và địa mạch, truyền năng lượng vào thượng phẩm Chí Tôn Khí, bạo phát ra công kích hủy thiên diệt địa.
– Thiên Xu đại đế quốc truyền thừa một vạn năm, quốc vận đã bắt đầu suy yếu, không lâu nữa sẽ diệt quốc. Bản tọa cũng muốn xem xem, sau khi mượn sức mạnh quốc vận thì ngươi có thể phát huy được năng lượng thượng phẩm Chí Tôn Khí tới mức nào?
Địa Tạng Vương không hề sợ hãi mà ngược lại còn chắp hai tay lại, gương mặt mang tiếu ý tựa Phật Đà, miệng niệm kinh Phật.
Trong cơ thể Địa Tạng Vương bắn ra Phật ảnh màu kim, ban đầu chỉ cao một trượng, rồi thành mười trượng, hai mươi trượng, ba mươi trượng…tám mươi, tám mươi mốt trượng.
Một cái Phật ảnh màu kim cao 81 trượng đứng trong hư không phía trên Thiên Xu Đế Thành, Phật quang thánh khiết tỏa ra tựa Bất Phá Kim Thân của Phật Tổ.
Nếu lão bách tính bình thường thấy Phật ảnh chắc chắn sẽ tưởng đó là Thần Phật hiển thánh, quỳ xuống bái lạy xin phù hộ.
– Phật Giáo thần thông, Bất Bại Kim Thân!
Ninh Tiểu Xuyên đứng ở ngoài Thiên Xu Đế Thành cũng cảm nhận được sự cường đại của Phật ảnh kia, không khác gì so với Phật Đà chân chính hiển linh.
Ngọc tỷ của Thái Thượng Chân Hoàng cũng rất mạnh, chứa trong nó đại địa chi khí dồi dào.
Nếu là tu sĩ tu luyện được thần nhãn thì sẽ phát hiện, tám đường địa mạch dưới lòng đất Thiên Xu Đế Thành chính là tám dòng sông dài vài nghìn dặm, không ngừng truyền đại địa chi khí vào cơ thể lão giả áo xám kia, rồi chui vào ngọc tỷ.
Tám đường địa mạch chính là tám đường Long mạch của Thiên Xu đại đế quốc.
Uy lực của ngọc tỷ đúng là rất cường hãn, nó biến thành khổng lồ, giống như cả một tòa cổ thành đúc nên từ ngọc thạch, áp chế Bất Bại Kim Thân của Địa Tạng Vương, giống như sắp đập vỡ được kim thân rồi.
– Bên trong ngọc tỷ… đại địa chi khí thật hùng hậu. Lẽ nào là một món đại địa chi bảo? Đại địa chi khí trong đó còn nhiều hơn hàng vạn lần so với đại địa chi khí trong Địa Tinh mà ta có được. Nếu đoạt được ngọc tỷ thì đại địa chi khí và Đại Địa Quy Tắc đủ để trợ giúp ta tu luyện tới Thiên Nhân Cảnh tầng thứ chín.
Ninh Tiểu Xuyên nhìn chăm chăm ngọc tỷ, ánh mắt vô cùng thèm khát.
Hấp thụ một viên Địa Tinh có thể khiến Thiên Địa Đạo Nguyên tăng lên một vạn đạo Thiên Địa Quy Tắc!
Nhưng đại địa chi khí và Đại Địa Quy Tắc trong ngọc tỷ lại bằng một vạn lần trong Địa Tinh. Ngọc tỷ hội tụ sức mạnh của tám đường long mạch Thiên Xu đại đế quốc, số lượng Đại Địa Quy Tắc cực lớn, có thể gọi là bảo vật vô giá.
Đoạt ngọc tỷ cũng giống như đang lấy đi quốc vận của Thiên Xu đại đế quốc.
– Bắt buộc phải đoạt lấy ngọc tỷ.
Ninh Tiểu Xuyên lật mở một cái tráp gỗ, mở ra một khe nhỏ, từ bên trong tỏa ra Phật quang dịu nhẹ.
Hắn không vội nuốt ngay viên Xá Lợi Tử này, vẫn đang chờ đợi.
Đợi khi Địa Tạng Vương và Thái Thượng Chân Hoàng đấu tới lưỡng bại câu thương thì mới là lúc hắn ra tay.
Tu vi của Địa Tạng Vương quả thực vô cùng khủng bố, có thể dùng nhục thân chống đỡ thượng phẩm Chí Tôn Khí, dùng sức mạnh tự thân chống lại được sức mạnh quốc vận của Thiên Xu đại đế quốc, đúng là mạnh tới mức biến thái.
Hai vị Chân Nhân giao đấu khiến cả Thiên Xu Đế Thành tan tành, ngay cả hộ thành đại trận cũng không chống đỡ nổi sức mạnh của Chân Nhân.
Uỳnh uỳnh!
Một đạo công kích bắn xuống mặt đất khiến cả một đoạn tường thành đổ sập, vô số quân sĩ bị chôn vùi dưới đống đổ nát.
Rất nhiều tu sĩ bắt đầu chạy khỏi Thiên Xu Đế Thành, không dám tiếp tục ở lại nữa. Có người ngồi tọa kỵ xông ra khỏi cổng thành, có người đi xe đem theo đại quân hộ vệ chạy về hướng Thiên Đế Sơn.
Ngay cả người của tam đại cổ tộc cũng bắt đầu rút lui, đội ngũ của họ lớn, bảo vệ được nhiều người đưa cả tộc rời đi, rõ ràng từ lâu đã có ý định rời khỏi Thiên Xu Đế Thành nên mới có chuẩn bị sẵn sàng như vậy.
Địa Tạng Vương và Thái Thượng Chân Hoàng chiến đấu đúng là kinh thiên động địa, nhưng dù gì Thái Thượng Chân Hoàng cũng có khí vận của Thiên Xu đại đế quốc, lại có cả thượng phẩm Chí Tôn Khí, dần dần chiếm thế thượng phong, đả thương được Địa Tạng Vương.
Nếu cứ tiếp tục đấu, chắc chắn Địa Tạng Vương sẽ bị đánh lui, thậm chí có thể bị ngọc tỷ giết chết.
Ninh Tiểu Xuyên sau khi thấy được thời cơ lập tức nuốt viên Xá Lợi Tử.
Ầm!
Một quầng Phật quang bùng phát từ trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên khiến cả bề mặt da hắn ánh lên kim quang.
Trong cơ thể hắn phát ra Phạn âm thần thánh, phía sau gáy hiện lên vòng tròn Phật quang, một luồng sức mạnh vô cùng cường hãn chảy vào từng giọt huyệt dịch trong thân thể hắn.
Mỗi giọt huyết dịch giống như biến thành một vị Phật!
Ninh Tiểu Xuyên đeo mặt nạ, không muốn người khác nhận ra mình.
Hắn biến thành một đạo kim quang bay lên không trung, thò ra một bàn tay sáng lóa Phật Quang đoạt ngọc tỷ đi.
– To gan!
Đứng trước Đế Cung, lão giả áo xám trợn mắt, gầm lên.
Lão giả áo xám điều động sức mạnh toàn thân định đoạt lại ngọc tỷ.
Ngọc tỷ chấn động mãnh liệt khiến hổ khẩu nơi tay Ninh Tiểu Xuyên toác ra, máu tươi chảy ra. Nếu không phải hắn đã nuốt Xá Lợi Tử thì cho dù có Chí Tôn Thể thì chắc chắn cũng bị ngọc tỷ chấn động tới nát người.
Sức mạnh của thượng phẩm Chí Tôn Khí, dù là Chân Nhân cũng khó lòng chống đỡ.
Ninh Tiểu Xuyên lập tức điều động sức mạnh của Xá Lợi Tử áp chế ngọc tỷ, tuyệt đối không thể để món thượng phẩm Chí Tôn Khí này bị đoạt lại.
– Khặc khặc!
Địa Tạng Vương cười nham hiểm, giống như quỷ mị đáp xuống phía sau lão giả, tung một chưởng đánh xuyên qua người lão giả.
Một bàn tay đầy máu thò ra từ trước ngực lão giả.
Phụt!
Lão giả áo xám phụt máu, tinh khi toàn thân tiêu tán dần, nhìn Địa Tạng Vương với ánh mắt không tin nổi rồi đổ rầm xuống đất.
Sau khi lão giả áo xám bị Địa Tạng Vương đánh trọng thương thì ngọc tỷ trong tay Ninh Tiểu Xuyên không chấn động nữa.
Địa Tạng Vương bay về phía Ninh Tiểu Xuyên, hai tay chắp lại, niệm một câu:
– A Di Đà Phật, đa tạ Phật huynh ra tay tương trợ bản tọa mới đánh bại được Thái Thượng Chân Hoàng của Thiên Xu đại đế quốc. Bần tăng chính là đệ tử của Đàn Càn Thánh Tăng ở Đại Nhật Như Lai Cung, thánh địa Phật gia tây phương. Thỉnh Phật huynh trả lại ngọc tỷ cho bần tăng.
Địa Tạng Vương tưởng Ninh Tiểu Xuyên cũng là Chân Phật của Phật Giáo nên tự báo gia môn, hy vọng đối phương chủ động trả ngọc tỷ.
Ninh Tiểu Xuyên một tay cầm ngọc tỷ, khóe miệng nhếch lên:
– Địa Tạng Vương, Đàn Càn Thánh Tăng nhờ ta tới thay hắn thanh lý môn hộ. Ngươi nghĩ ngươi còn sống được qua hôm nay sao?
Sắc mặt Địa Tạng Vương không hề thay đổi:
– Người xuất gia không nói dối. Phật huynh, vì một cái ngọc tỷ lại nói lời không thật như vậy Phật tổ sẽ trách tội. A di đà Phật!
– Ngươi còn không tin? Tên ngươi trước khi xuất gia là Vương Ly đúng chứ?
Ninh Tiểu Xuyên nói.
Cuối cùng ánh mắt Địa Tạng Vương cũng thay đổi, trầm giọng nói:
– Rốt cuộc ngươi là ai?
Chỉ có Đàn Càn hòa thượng mới biết tục danh của Địa Tạng Vương, Ninh Tiểu Xuyên lại nói ra được tên hắn, có nghĩa là Ninh Tiểu Xuyên thật sự đã gặp Đàn Càn hòa thượng.
– Ta là ai không quan trọng, quan trọng là hôm nay ngươi sẽ thành người chết.
Ninh Tiểu Xuyên cất ngọc tỷ đi, ánh mắt rực cháy, tung ra một đạo Phật thủ ấn nhằm vào Địa Tạng Vương.
Trong chưởng ấn là từng trận sấm sét vang dội.
Thánh Vương chưa biết được thực hư về Ninh Tiểu Xuyên thì không nghênh chiến, lập tức biến thành một đám ma vân bay đi.
– Chạy đi đâu?
Huyết khí trong người Ninh Tiểu Xuyên vô cùng dồi dào, toàn thân tràn trề sức mạnh, chiến ý dâng cao, biến thành một đám Phật vân đuổi theo.
Địa Tạng Vương lấy quốc khố của Thiên Xu đại đế quốc đi, số lượng tài nguyên bảo vật trong đó sẽ lớn đến mức nào? Có thể nói Địa Tạng Vương chính là một tòa bảo tàng di động. Giết được hắn đủ để Ninh Tiểu Xuyên trở thành giàu có nhất toàn thiên hạ, có một gia tài bằng cả một nền văn minh.
Vì thế hắn tuyệt đối không thể để Địa Tạng Vương chạy thoát.
Sau khi Địa Tạng Vương và Ninh Tiểu Xuyên đi xa, Thiên Xu Đế Thành mới dần yên tĩnh trở lại.
– Chân Nhân giao đấu đúng là khủng khiếp! Hơn nữa liền một lúc có tới ba Chân Nhân, ai cũng có đại thần thông kinh thiên động địa.
Kim Vũ Hồn ngồi trên một cỗ xe cổ nhìn về đám ma vân và Phật vân biến mất nơi chân trời, toàn thân ướt đẫm mồ hôi tắm.
Bình thường gặp các tộc lão cấp Huyền Thiên Tôn Giả hắn cũng phải cúi người hành lễ, đột nhiên gặp nhân vật cấp Chân Nhân đúng là quá đáng sợ.
Nhưng khi hắn nhớ ra Kim tộc hiện nay cũng có lão tổ tông cấp Chân Nhân thì sự bất an trong lòng biến mất, thay vào đó là một niềm tự hào.
– Vị Chân Nhân của Hoàng tộc cũng không biết sống chết thế nào. Dù có còn sống thì e rằng cũng không được lâu nữa. Hoàng tộc sắp suy tàn, Kim tộc chúng ta xem ra sắp quật khởi rồi.
Kim Lăng xoa cằm, đôi mắt trong veo mang ý cười mê người.
Trong Đế Cung, tất cả thành viên Hoàng tộc đều đang rơi vào hỗn loạn, cảm giác vô cùng lo sợ bất an.
Vị Chân Nhân duy nhất của Hoàng tộc đã bị trọng thương, sống chết chưa rõ.
Ngay cả ngọc tỷ truyền thừa quốc vận đế quốc cũng bị cướp mất, lẽ nào khí số của Thiên Xu đại đế quốc đã tận?
Cánh cổng lớn của Đế Cung mở ra, Thiên Hoàng Thái Tử mặc bộ kim bào hoa lệ, hông đeo một chiếc yêu đới hình rồng màu tím, vô cùng hiên ngang cúi chào Thiên Xu Đế Hoàng trên long kỷ:
– Phụ hoàng, thương thế của Thái Thượng Chân Hoàng gia gia không nghiêm trọng chứ?