Trong Đại Hoang, cương vực vô biên, rất ít khi nhìn thấy dấu vết con người ở đây, rất nhiều địa mạch được bảo tồn. Vì thế Ninh Tiểu Xuyên tìm được không ít địa mạch dùng để nâng cao tu vi.
Còn địa mạch trong nền văn minh nhân loại phần lớn bị các tông môn và gia tộc bá chiếm, hoặc bị các cường giả dùng bí pháp lấy mất, rất khó gặp được địa mạch nào lớn.
Chạy vào Đại Hoang cũng là quyết định đúng đắn.
Trong khoảng thời gian chạy trốn, tu vi Ninh Tiểu Xuyên càng ngày càng cao, đã tiếp cận rất gần với Thiên Nhân cảnh tầng thứ năm – Mệnh Cảnh Thiên rồi.
Tới tầng thứ năm của Thiên Nhân Cảnh là có thọ mệnh sáu trăm năm, có thể nắm giữ vận mệnh của bản thân, có thể gọi là cường giả nhất đẳng trong giới tu luyện.
Nếu Ninh Tiểu Xuyên đột phá Mệnh Cảnh Thiên, trở về Thiên Đế Sơn chắc chắn sẽ được phong làm một Cung chủ của Vạn Kiếm Cung, trở thành hùng chủ trẻ tuổi có tư cách đối thoại với cường giả đời trước.
Chạy vào sâu trong Đại Hoang, Ninh Tiểu Xuyên hoàn toàn bỏ lại vị Đấu Chiến Thần Long Sứ kia ngoài mười vạn tám nghìn dặm, cuối cùng cũng có thể thở phào.
Giờ có thể kiểm tra lại bảo vật trong vòng Càn Khôn của Địa Tạng Vương rồi.
– Trời ạ, gia tài của một vị Chân Nhân đúng là quá lớn. Gia tài của một trăm Thiên Nhân Tôn Giả cộng lại cũng không thể sánh bằng gia tài của Thánh Vương.
Ninh Tiểu Xuyên dùng tâm thần tiến vào thăm dò vòng Càn Khôn của Địa Tạng Vương, sau khi thấy được bên trong thì đã bị chấn kinh vì đống bảo vật, huyền thạch trong đó.
Ninh Tiểu Xuyên không phải người chưa từng trải, nhưng bảo vật của Địa Tạng Vương thực sự quá nhiều. Huyền thạch, huyền khí, thông linh kỳ dược, nhân cấp đan, võ kinh… các loại bảo vật đều có. Hơn nữa tất cả đều là bảo vật đỉnh cấp, không có món nào là thứ phẩm cả.
Chỉ riêng địa phẩm huyền thạch cũng đã hơn tám mươi vạn viên.
Một viên địa phẩm huyền thạch tương đương một trăm vạn viên hạ phẩm huyền thạch.
Một viên hạ phẩm huyền thạch tương đương mười vạn đệ tử ngoại môn.
Có thể nói, tổng tài sản của một tam phẩm văn minh cũng chỉ bằng một viên địa phẩm huyền thạch.
Đương nhiên những nhân vật cấp Chân Nhân, đối với các tu sĩ ở tam phẩm văn minh mà nói, đã như Thần Linh rồi. Đương nhiên họ không thể tưởng tượng ra được số gia tài mà “Thần Linh” có.
Đừng nói là tam phẩm văn minh, ngay cả rất nhiều Đế Hoàng của ngũ phẩm văn minh cũng phải ngưỡng vọng Chân Nhân, thấy Chân Nhân là phải hành đại lễ quỳ lạy như gặp tiên nhân hạ phàm vậy.
Ninh Tiểu Xuyên đã từng liều mạng vì một viên địa phẩm huyền thạch.
Nhưng trong vòng Càn Khôn của một Chân Nhân đã có hơn tám mươi vạn viên. Với Thiên Nhân Tôn Giả mà nói đúng là con số trên trời.
Càng không nói đến những bảo vật quý giá khác, Ninh Tiểu Xuyên lấy ra trong vòng Càn Khôn một khối vẫn thiết nặng hơn tám mươi cân, tỏa ra ánh sáng ba màu tím, đỏ, xanh.
Đây là một loại nguyên liệu quý giá dùng để tạo nên Chí Tôn Khí, có tên là Địa Tâm Vân Thiết, giá trị liên thành, ít nhất cũng đáng hai vạn viên địa phẩm huyền thạch.
Trong vòng Càn Khôn của Địa Tạng Vương, những bảo vật tương tự như Địa Tâm Vân Thiết ít nhất cũng vài chục món.
Ninh Tiểu Xuyên vô cùng kích động, lần này đúng là phát tài to rồi, cứ như đào được bảo tàng vậy.
Tài nguyên và gia tài nhiều thế này đủ để cho hắn tu luyện tới Thiên Nhân cảnh tầng thứ chín, thậm chí có thể tự mình xây dựng một gia tộc, một tông môn, một nền văn minh.
Đây chỉ là gia tài mà Địa Tạng Vương và Địa Tạng Vương Tông thu thập.
Bảo vật trong quốc khố của Thiên Xu đại đế quốc chắc chắn còn lớn hơn nhiều lần. Thiên Xu đại đế quốc dù sao cũng là cao cấp ngũ phẩm văn minh cơ mà.
Địa Tạng Vương cướp quốc khố của Thiên Xu đại đế quốc, rốt cuộc đã giấu bảo vật trong quốc khố ở đâu?
Ninh Tiểu Xuyên tìm trên xác của Địa Tạng Vương nhưng không thấy bảo vật trong quốc khố mà tìm được một viên Phật châu màu đen to bằng nắm tay.
– Ủa, đây là…
Ninh Tiểu Xuyên cầm viên Phật châu trong tay, cảm ứng được trong Phật châu có linh tính, rất nhiều đạo Phật quang lưu động trên bề mặt Phật châu.
Phụt phụt!
Ninh Tiểu Xuyên phóng thích Diệt Thế Ma Hỏa, luyện hóa khí tức Địa Tạng Vương để lại trên Phật châu.
Bề mặt Phật châu xuất hiện rất nhiều hoa văn biến thành một bông hắc liên to bằng bàn tay, tỏa ra ánh sáng đen nhàn nhạt, dường như mang khí tức của Phật, nhưng cũng giống như có khí tức của Ma.
– Đây là trung phẩm Chí Tôn Khí của Địa Tạng Vương, cửu phẩm hắc liên!
Ninh Tiểu Xuyên một tay cầm hắc liên, vẻ mặt vô cùng mừng rỡ.
Lại có một kiện trung phẩm Chí Tôn Khí!
Nhưng cửu phẩm hắc liên đã bị tổn hại.
Khí linh rơi vào trạng thái ngủ vùi sâu, căn bản không thể đánh thức.
Cửu phẩm hắc liên bị Thiên Đế Nhận chém thương, tuy là trung phẩm Chí Tôn Khí nhưng giờ cùng lắm chỉ có sức phòng ngự của hạ phẩm Chí Tôn Khí.
Địa Tạng Vương tuy là Chân Nhân, nhưng cũng chỉ có một món trung phẩm Chí Tôn Khí, hơn nữa còn là loại phòng ngự.
Địa Tạng Vương Tông tuy ở Thiên Xu đại đế quốc hô mưa gọi gió nhưng nội tình so với tam đại cổ tộc và Hoàng tộc thì vẫn có chút thua kém.
Trên người Địa Tạng Vương còn có một món hạ phẩm Chí Tôn Khí, là cây thiền trượng kim sắc, to bằng cả cánh tay người trưởng thành, uy lực cực lớn, đã đạt tới cấp hạ phẩm Chí Tôn Khí đỉnh phong.
– Ninh Tiểu Xuyên, ngươi đã nợ ta hai món hạ phẩm Chí Tôn Khí. Cây thiền trượng này là hạ phẩm Chí Tôn Khí đỉnh cấp, miễn cưỡng bằng hai món hạ phẩm chí tôn phổ thông.
Thiên Đế Nhận nói.
Cây thiền trượng này tuy cũng là vô thượng bảo vật, nhưng với Ninh Tiểu Xuyên thì lại chẳng có tác dụng gì.
– Ta nói là giữ lời. Cây thiền trượng này giao cho ngươi.
Ninh Tiểu Xuyên vung tay, thiền trượng bay về phía Thiên Đế Nhận.
– Ha ha, ta biết ngươi là người đã nói là sẽ giữ lời mà.
Thiên Đế Nhận vô cùng phấn khích, lập tức bắt đầu luyện hóa thiền trượng, hấp thụ binh hồn và tinh khí trong Chí Tôn Khí, dùng để nâng cao phẩm cấp của mình.
Thiên Đế Nhận muốn tu luyện thành thứ phẩm thần binh thì cần phải thôn phệ binh hồn và tinh khí của rất nhiều chiến binh.
Con đường tu luyện của nó trong Chí Tôn Khí cũng thuộc về Ma Đạo, dựa vào việc không ngừng chiếm đoạt để nâng cao bản thân.
– Rốt cuộc Địa Tạng Vương giấu bảo vật trong quốc khố Thiên Xu đại đế quốc ở đâu?
Ninh Tiểu Xuyên không tìm được bất cứ pháp bảo cất đồ nào khác trên người Địa Tạng Vương.
Đột nhiên thần sắc Ninh Tiểu Xuyên khẽ động, một chưởng đánh vào vị trí trái tim Địa Tạng Vương.
Bụp!
Tim Địa Tạng Vương vỡ rung, một viên ngọc kim sắc to cỡ ngọc Lưu Ly bay ra, lơ lửng trên hư không, tỏa ra ánh sáng chói lòa, có cả Phật khí nồng đậm.
Viên ngọc kím ắc tỏa ra ánh sáng khiến cây cỏ hoa lá xung quanh lớn lên chóng mặt.
Viên ngọc này chính là Võ Đạo Tâm Cung của Địa Tạng Vương.
– Phật Châu Tâm Cung!
Võ đạo tâm cung của Địa Tạng Vương có hình dạng Phật châu, bên trên in hình tượng Phật, phát ra bảo quang Phật khí.
Chẳng trách Đàn Càn hòa thượng thu nhận hắn làm đồ đệ, Địa Tạng Vương đúng là Phật thể bẩm sinh.
Trong Phật Châu Tâm Cung có một chấm sáng màu đỏ cực nhỏ.
Ninh Tiểu Xuyên cưỡng ép chấm sáng kia ra khỏi Phật châu tâm cung, biến thành một cái hộp đỏ rực bị phong bế cả sáu mặt.
Trên bề mặt cái hộp là hoa văn trận pháp, hoàn toàn bị phong bế, không có bất cứ khe hở nào, cũng không có lỗ khóa.
– Bảo vật trong quốc khố Thiên Xu đại đế quốc quả nhiên bị Địa Tạng Vương giấu trong Võ Đạo Tâm Cung. Ha ha…
Ninh Tiểu Xuyên vui mừng khôn tả, tay cầm chiếc hộp đỏ kia run lên.
Chẳng còn cách nào, chỉ riêng tài sản của Địa Tạng Vương cũng đã vượt xa tưởng tượng của hắ.
Trong quốc khố Thiên Xu đại đế quốc rốt cuộc có nhiều tài nguyên và tài sản đến mức nào đây?
Thật ra quốc khố Thiên Xu đại đế quốc là một món hạ phẩm Chí Tôn Khí, có tên là Càn Khôn Thế Giới, cũng chính là cái hộp đỏ trong tay Ninh Tiểu Xuyên.
Sáu mặt Càn Khôn Thế Giới đều là trận pháp.
Người khắc trận pháp chính là khai quốc chi quân của Thiên Xu đại đế quốc, Linh Cát Chân Nhân. Theo truyền thuyết Linh Cát Chân Nhân đã từng đi theo Thiên Đế, trong số các Chân Nhân cũng là cường giả rất cường đại.
Trận pháp do hắn bố trí sẽ mạnh tới mức nào?
Ninh Tiểu Xuyên đã thử rất nhiều cách nhưng vẫn không thể mở Càn Khôn Thế Giới. Càn Khôn Thế Giới giống như một khối sắt rắn chắc, đao chém không được, lửa thiêu không cháy, ngay cả sức mạnh tâm thần cũng không thể thăm dò bên trong.