– Tiểu tử, ngươi nói ai không đủ tu vi? Xem thường chúng ta phải không?
Nhạc Minh Tùng nghe thấy Tứ Tượng Thần Tử nói vậy, trong lòng thập phần không thoải mái.
Tứ Tượng Thần Tử chắp tay trước ngực, khí định thần nhàn nói:
– Tại sao các hạ lại kích động như vậy? Những gì ta nói đều là sự thật, Quy Hư hung hiểm vượt qua sự tưởng tượng của các ngươi, nếu như tu vi Võ Đạo không đủ thâm hậu, xâm nhập vào “Quy Hư” chính là chịu chết, ta cũng chỉ muốn tốt cho các ngươi mà thôi.
Ninh Tiểu Xuyên cũng cảm thấy có chút không vui, cảm thấy Tứ Tượng Thần Tử nói chuyện quá ngông cuồng, dường như không hoan nghênh bọn hắn lắm.
Tên này cũng quá kiêu ngạo rồi, cũng đâu có trêu chọc gì hắn?
Tử Hàm Yên nói:
– Tiểu Xuyên, vị này là Thần Tử của Tứ Tượng Thánh Thổ – Huyền Thiên Cơ, nhân kiệt đỉnh cấp thế hệ trẻ Bắc Cương, cũng là người cùng chúng ta tiến vào Quy Hư để tìm kiếm Thần Nữ điện hạ.
Tứ Tượng Thần Tử thập phần tự hào thân phận của bản thân, ngực ưỡn cao, bộ dạng kẻ bề trên, căn bản không để đám người Ninh Tiểu Xuyên và Nhạc Minh Tùng vào mắt.
– Thì ra là Thần Tử của Tứ Tượng Thánh Thổ, đã nghe đại danh.
Ninh Tiểu Xuyên nói.
Dù sao cũng là lần đầu gặp mặt, nên Ninh Tiểu Xuyên rất khiêm tốn, xem như cấp thể diện cho đối phương.
Tứ Tượng Thần Tử dùng khóe mắt liếc nhìn Ninh Tiểu Xuyên, khinh miệt nói:
– Các ngươi cũng là đệ tử Thiên Đế Sơn sao? Nói cho các ngươi biết, bổn Thần Tử và Tử sư muội tiến vào Quy Hư, còn có nhiệm vụ trọng yếu trên người, không thể vướng bận. Nếu các người muốn tiến vào Quy Hư để tìm kiếm bảo vật thì tốt nhất nên đi một mình, không nên đi theo chúng ta, bổn Thần Tử cũng không muốn phải bảo hộ kẻ yếu.
Trong mắt Tứ Tượng Thần Tử, đám người Ninh Tiểu Xuyên tối đa chỉ là đệ tử nội môn của Thiên Đế Sơn, nhất định là muốn đến Quy Hư để thử vận may, tìm kiếm di bảo viễn cổ.
Hắn cảm thấy, đám người Ninh Tiểu Xuyên chính là muốn lôi kéo làm quen, nhờ hắn và Tử Hàm Yên bảo hộ.
Nhân vật nhỏ như vậy, Tứ Tượng Thần Tử đã từng gặp rất nhiều.
Nghe thấy Tứ Tượng Thần Tử nói vậy, Nhạc Minh Tùng nghệt mặt ra, tức giận mắng:
– Ai cần ngươi bảo hộ? Đừng tưởng Thần Tử thì giỏi lắm, Nhạc gia ngươi còn chưa muốn cùng tiến vào Quy Hư với ngươi đâu, đắc chí cái cọng lông à? Tử sư muội, ngươi đi cùng chúng ta vào Quy Hư đi! Người khác đã nhìn chúng ta không thuận mắt thì chúng ta cũng không cần phải đồng hành với hắn.
Ánh mắt Tứ Tượng Thần Tử chợt trở nên lạnh lẽo, trầm giọng nói:
– Ngươi dám nói chuyện với bổn Thần Tử như vậy, nếu không phải nể mặt Tử sư muội, bổn Thần Tử đã phế ngươi ngay tại chỗ rồi.
– Con bà nó, ngươi cho rằng ngươi lại cái củ hành gì?
Nhạc Minh Tùng vuốt chòm râu trên môi, nói:
– Ninh huynh, Tử sư muội, chúng ta đi thôi, mặc kệ hắn.
Ninh Tiểu Xuyên, Nhạc Minh Tùng, Tử Hàm Yên, Bảo Châu Địa Tạng, Tiểu Hồng liền xoay người tiến về phía Quy Hư, để lại Tứ Tượng Thần Tử đứng ngẩn ra tại chỗ.
Không ngờ lại không có người nào muốn đồng hành với hắn.
Tứ Tượng Thần Tử ở Tứ Tượng Thánh Thổ vẫn luôn cao cao tại thượng, chưa từng bị người khác phớt lờ như vậy, trong lòng không khỏi sinh ra một trận lửa giận.
Ầm ầm ầm…
Bỗng nhiên, từ phái Cấm Địa Bí Phủ cuốn tới một trận yêu vân màu đen cuồn cuộn, ập thẳng về phía Quy Hư.
Tứ Tượng Thần Tử nhìn thấy mảnh yêu vân vọt tới, trên mặt chợt lộ vẻ mừng rỡ, cười lạnh một tiếng, nói:
– Các ngươi dám không để bổn Thần Tử vào mắt, bây giờ thì hay rồi, đợi cường giả Yêu tộc đuổi giết tới, xem các ngươi có chịu cầu xin ta hay không? Nực cười, cho dù các ngươi có quỳ xuống đất cầu khẩn thì bổn Thần Tử cũng chưa chắc đã ra tay cứu các ngươi.
Ninh Tiểu Xuyên tiến đến lối vào của Quy Hư, chợt ngẩng đầu nhìn lên bầu trời. Chỉ thấy một trận yêu vân quay cuồng và yêu khí chấn động cường đại từ trong mây truyền tới.
– Nguy rồi! Cường giả Yêu tộc đang đuổi theo.
Cổ kiếm màu tím trên lưng Tử Hàm Yên rung động, phát ra tiếng kiếm minh vô cùng sắc bén.
Vụt vụt vụt…
Ba sinh linh Yêu tộc với thân hình khổng lồ, từ trong yêu vân lao tới.
Sinh linh Yêu tộc thứ nhất tên là “Hỏa Xi”, thân hình cao tới 30 mét, thân thể được từng khối đá đỏ bao trùm, trong tay cầm chiến chùy cự thạch.
Chính là đại hán lúc trước đi theo Thạch Cơ Yêu Hậu, chẳng qua, bây giờ nó đã hoàn toàn bộc lộ yêu thể, giống như một vị cự nhân, ngăn trước mặt đám người Ninh Tiểu Xuyên, cản đường đám người bọn họ tiến vào Quy Hư.
Sinh linh Yêu tộc thứ hai tên là “Lệ Khâu”, hình thái giống như cự mãng, dài đến hơn 200 mét, thân thể thô to như vạc nước, toàn thân lưu động đường vân màu bạc.
Vị sinh linh Yêu tộc thứ ba tên là “Anh Chiêu”, từ trong tầng mây bay ra, tựa như thiên mã lướt mây. Thế nhưng, nếu cẩn thận quan sát thì sẽ phát hiện, mặc dù thân hình của nó giống như thiên mã, nhưng trên đầu lại là gương mặt nhân loại.
Ba sinh linh Yêu tộc này đều là cường giả dưới trướng Thạch Cơ Yêu Hậu, trong đó, chiến lực của Hỏa Xi Vương là mạnh nhất, trong tay hắn cầm chiến chùy, quét mắt nhìn đám người Ninh Tiểu Xuyên ở bên dưới, sau đó ánh mắt dừng lại trên người Ninh Tiểu Xuyên, nói:
– Nhân loại, bổn Vương phụng lệnh của Yêu Hậu, mời ngươi trở về Cấm Địa Bí Phủ.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
– Ngươi đang nói ta sao?
– Đúng vậy!
Hỏa Xi Vương đáp.
Nhạc Minh Tùng nhỏ giọng trêu ghẹo:
– Ninh huynh, mị lực của ngươi thật không nhỏ a, không ngờ lại được Thạch Cơ Yêu Hậu coi trọng.
– E rằng Thạch Cơ Yêu Hậu không chỉ đơn giản là sai các ngươi tới bắt ta thôi phải không?
Ninh Tiểu Xuyên nhìn hai đầu Yêu tộc khác, cảm thấy sát khí từ trên người hai đầu Yêu tộc này phát tán ra.
Hỏa Xi Vương nói:
– Yêu Hậu có lệnh, mang ngươi trở về Cấm Địa Bí Phủ, còn những nhân loại khác thì giết chết toàn bộ, một tên cũng không chừa. Lệ Khâu Vương, Anh Chiêu Vương, bây giờ chúng ta cùng động thủ, ngoại trừ nam tử nhân loại mà Yêu Hậu cần, những nhân loại khác thì cứ thẳng tay mà diệt trừ.
Hỏa Xi Vương hét lớn một tiếng, hỏa diễm đỏ thẫm trong cơ thể phóng ra, chiến chùy trong tay đánh thẳng xuống Tử Hàm Yên.
Chiến chùy bị hỏa diễm bao trùm, đường kính chừng 10 mét, giống như một khối hỏa thạch nặng mấy ngàn vạn cân.
Cộng thêm tu vi cường đại của Hỏa Xi Vương, lực lượng một chùy này, tuyệt đối có thể san bằng một tòa núi lớn.
Sau khi Tử Hàm Yên thức tỉnh huyết mạch Thần Linh, tu vi đột nhiên tăng mạnh, cộng thêm sự huyền diệu của Tử Hà Kinh, cảnh giới của nàng đã đuổi kịp đám người Ninh Tiểu Xuyên, Bảo Châu Địa Tạng, đạt tới Thiên Nhân cảnh tầng thứ bảy đỉnh phong, bước vào hàng ngũ cường giả thế hệ trẻ.
Nàng thức tỉnh huyết mạch Thần Linh không lâu, đã có thể nghịch thiên tu luyện đến Thiên Nhân cảnh tầng thứ bảy đỉnh phong đã là rất tài ba rồi, tương lai, có lẽ tốc độ tu luyện sẽ còn nhanh hơn.
Xoạt…
Cổ kiếm màu tím trên lưng Tử Hàm Yên rời vỏ, phát ra một tiếng long ngâm, hóa thành một đầu Long ảnh màu tím cực lớn, nện mạnh lên cự chùy hỏa diễm.
Phành…
Cự chùy hỏa diễm chỉ thoáng lay động một chút, vẫn tiếp tục công kích về phía Tử Hàm Yên.
Tứ Tượng Thần Tử đứng ở đằng xa, nhìn chằm chằm Tử Hàm Yên bị lọt vào công kích, trên mặt lộ vẻ mừng rỡ, hắn cảm thấy Tử Hàm Yên nhất định sẽ phải cầu xin hắn giúp đỡ.
Tu vi của Hỏa Xi Vương cường đại đến mức nào? Căn bản không phải là tồn tại mà Tử Hàm Yên có thể chống lại. Ngoại trừ cầu xin mình giúp đỡ ra, nàng còn biện pháp nào khác?
Công kích của Hỏa Xi Vương càng ngày càng nhanh chóng mãnh liệt, chiến lực dồi dào, mỗi một kích đều có thể tạo thành lực phá hoại cực lớn.
Tử Hàm Yên hóa thành một đạo tử quang, lướt tới bên cạnh Ninh Tiểu Xuyên, tránh thoát lần công kích thứ sáu của Hỏa Xi Vương.
Chiến chùy đỏ thẫm hung hăng nện xuống đất.
Ầm ầm ầm…
Mặt đất bị chiến chùy đánh thành một cái rãnh sâu dài hơn mười mét, một luồng sóng khí từ trung tâm cái hố khổng lồ tràn ra, chấn động mặt đất xung quanh đều sụp đổ.
Hỏa Xi Vương một kích không trúng, lại lần nữa huy động chiến chùy, công kích về phía Tử Hàm Yên.
Ầm…
Bề mặt chiến chùy hỏa diễm càng trở nên sung mãn, ngưng tụ thành một đạo nhân ảnh cực lớn, đánh thẳng về phía đỉnh đầu Ninh Tiểu Xuyên và Tử Hàm Yên.
Vụt…
Trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên cũng phóng ra một đạo hỏa diễm, lòng bàn tay ngưng tụ thành Diệt Thế Hỏa Liên, nghênh đón chiến chùy công kích tới.
Diệt Thế Hỏa Liên vừa tiếp xúc với chiến chùy, lập tức nổ tung, bộc phát lực lượng chấn động khổng lồ.
Hỏa Xi Vương bị sóng lửa đẩy lui xa mấy chục thước, ngã ngửa ra đất, nện cho mặt đất thoáng run rẩy.
Nhân loại nhỏ bé như vậy, lại có thể bộc phát ra lực lượng cường đại như vậy sao?
Hỏa Xi Vương từ dưới đất bò lên, tay nắm chặt chiến chùy, lại lần nữa muốn phát động công kích với đám người Ninh Tiểu Xuyên.
Thế nhưng, lúc nó vừa nhấc chiến chùy lên thì mới phát hiện chiến chùy đã sớm bị Diệt Thế Hỏa Liên phá hủy, chỉ còn lại một đoạn chuôi chiến chùy.
– Thật cường đại, khó trách Yêu Hậu lại dặn dò chúng ta không nên khinh địch.
Hỏa Xi Vương ném chuôi chiến chùy đi, tay không tấc sắt lao tới công kích Ninh Tiểu Xuyên và Tử Hàm Yên.
Mặc dù Ninh Tiểu Xuyên đã thể hiện ra chiến lực cường đại, thế nhưng Hỏa Xi Vương lại không hề sợ hãi chút nào.
Phải biết rằng, tu vi của Hỏa Xi Vương đã đạt tới Thiên Nhân cảnh tầng thứ chín đỉnh phong, chính là một trong những Thú vương cường đại nhất dưới trướng Thạch Cơ Yêu Hậu.
Hơn nữa, trong cơ thể của nó có huyết dịch Yêu Ma viễn cổ, thể chất cường hoành, lực phòng ngự rất mạnh mẽ, dưới Chân Nhân, gần như không có người nào có thể phá vỡ được phòng ngự của nó.
Cũng giống như vừa rồi, mặc dù Diệt Thế Hỏa Liên có thể phá hủy được chiến chùy của nó, nhưng lại không khiến yêu thể của nó bị tổn thương chút nào.
Trừ phi là Chân Nhân ra tay, bằng không thì nó tuyệt đối đứng ở thế bất bại.
Lúc này, người kinh ngạc nhất, không ai khác ngoài Tứ Tượng Thần Tử.
Hắn hiển nhiên đã từng nghe qua đại danh của Hỏa Xi Vương, chính là một vị vương giả tiếng tăm lừng lẫy trong Yêu tộc.
Vốn tưởng rằng Tử Hàm Yên và máy tên đệ tử nội môn của Thiên Đế Sơn kia không phải là đối thủ của Hỏa Xi Vương, chắc chắn sẽ nhanh chóng cầu cứu hắn.
Thế nhưng, một tên đệ tử nội môn của Thiên Đế Sơn, không ngờ lại có chiến lực sánh ngang với vương giả trong Yêu tộc như Hỏa Xi Vương, thậm chí còn cường đại hơn Hỏa Xi Vương vài phần.
– Thế hệ trẻ của Thiên Đế Sơn, sao có thể có người mạnh như thế được? Chẳng lẽ hắn chính là tên Linh Tử của Thiên Đế Sơn?
Tứ Tượng Thần Tử đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, ánh mắt thoáng ngưng tụ.
Tin tức Linh Tử của Thiên Đế Sơn đánh bại Thánh Tử của Thiên Đế Sơn đã sớm truyền khắp Bắc Cương.
Thánh Tử của Thiên Đế Sơn đã chết tại Quang Minh Thánh Thổ, như vậy thì người có chiến lực cường đại nhất trong thế hệ trẻ của Thiên Đế Sơn, chỉ còn lại vị Linh Tử kia mà thôi.
– Cho dù là Linh Tử của Thiên Đế Sơn thì đã sao? Nếu dám đoạt nữ nhân với bổn Thần Tử, bổn Thần Tử nhất định sẽ lấy mạng của ngươi.
Trong lòng Tứ Tượng Thần Tử thầm nghĩ.
Sau lưng Linh Tử của Thiên Đế Sơn có chỗ dựa là Phượng Hoàng, chuyện này từ lâu đã không còn là bí mật, gần như không người nào dám công khai đối phó với hắn.
Thế nhưng, nếu như Linh Tử của Thiên Đế Sơn chết trong Quy Hư, e rằng Phượng Hoàng cũng không có khả năng đến Quy Hư để truy xét nguyên nhân cái chết của hắn.
Trong mắt Tứ Tượng Thần Tử chợt hiện một tia sát ý, Quy Hư chính là cơ hội tốt nhất để diệt trừ Ninh Tiểu Xuyên. Sau khi Ninh Tiểu Xuyên chết rồi, Tử sư muội há còn không nhào vào lòng hắn?