– Ninh Tiểu Xuyên, ngươi không nên làm quá! Ta dù sao cũng là Thần Tử của Tứ Tượng Thần Tử, địa vị cao thượng, nếu ngươi dám đụng đến ta, Tứ Tượng Thần Tử nhất định sẽ phái cường giả tới lấy mạng ngươi.
Tứ Tượng Thần Tử cũng có chút sợ hãi, dù sao thì chiến lực của Hỏa Giao Vương cũng vô cùng khủng bố.
Căn bản không phải là chiến lực cấp bậc Thiên Nhân, mà là chiến lực cấp bậc Chân Nhân, ngay cả ngọc phù hộ thân do Chí Tôn luyện chế thành cũng không phòng ngự nổi.
– Thật nực cười, rốt cuộc là kẻ nào làm quá?
Ninh Tiểu Xuyên triệt để im lặng, rõ ràng đối phương xuất thủ đánh lén trước, bây giờ lại nói Ninh Tiểu Xuyên không nên làm quá.
Loại người dùng phương thức tư duy như vậy, thường nhân thực sự không thể lý giải nổi.
Hỏa Giao Vương đuổi sát sau lưng Tứ Tượng Thần Tử, đánh ra trảo thứ ba, móng vuốt sắc bén như đao sượt qua phần eo của Tứ Tượng Thần Tử, đánh cho hắn rơi xuống đất.
Phốc… Phốc…
Ngọc phù hộ thân trong tay Tứ Tượng Thần Tử nứt thành ba đường, áo bào trên người bị công kích cường đại của Hỏa Giao Vương chấn vỡ, chật vật vô cùng.
Nếu không phải trong tay hắn có một cái ngọc phù hộ thân do Chí Tôn luyện chế, thì e rằng chỉ cần một trảo của Hỏa Giao Vương, cũng đủ chụp chết hắn rồi.
Ngọc phù hộ thân do Chí Tôn luyện chế quả thực là bảo vật hiếm có, lực phòng ngự rất mạnh, có thể trợ giúp Tứ Tượng Thần Tử ngăn cản ba lần sát kiếp liên tiếp.
Thế nhưng, sau ba lượt công kích của Hỏa Giao Vương, ngọc phù hộ thân đã nứt thành ba đường, tùy thời có thể vỡ vụn.
– Ninh Tiểu Xuyên, ta biết rõ lối vào cổ lộ tại khu thứ chín, nếu ngươi giết ta thì không còn ai có thể dẫn ngươi tới đó nữa.
Tứ Tượng Thần Tử đã bị thương rất nặng, nhìn thấy Hỏa Giao Vương vẫn đang đuổi giết, trong lòng tuyệt vọng vô cùng.
Hắn nhất định phải nói cho Ninh Tiểu Xuyên biết giá trị của mình, tận lực kéo dài thời gian, chờ tới khi các vị trưởng bối của Tứ Tượng Thần Tử tiến vào Quy Hư, Ninh Tiểu Xuyên nhất định sẽ không giết được hắn.
Thế nhưng, Ninh Tiểu Xuyên đã sinh ra sát ý với Tứ Tượng Thần Tử, căn bản sẽ không để lại cho hắn bất kỳ cơ hội nào, liền dùng tâm thần khống chế Hỏa Giao Vương đánh ra trảo thứ tư.
Phành…
Sau khi chịu một kích này, ngọc phù hộ thân do Chí Tôn luyện chế trong tay Tứ Tượng Thần Tử đã triệt để bạo liệt, biến thành một đám bụi phấn.
– Không…
Tứ Tượng Thần Tử rống lớn một tiếng tuyệt vọng, đánh ra một kiện Cụ Tượng Thần Thông, muốn chống lại Hỏa Giao Vương.
Cụ Tượng Thần Thông của hắn là một kiện Chí Tôn Khí trung phẩm, hình dạng giống như Thái Cực Bát Quái, tản mát tám loại hào quang đen, trắng, xanh, hồng, tím, lam, vàng, lục. Tạo thành một đám tường vân khổng lồ.
Ầm ầm ầm…
Móng vuốt của Hỏa Giao Vương vỗ xuống, với khí thế cường đại không gì sánh nổi, đánh bay Cụ Tượng Thần Thông của Tứ Tượng Thần Tử, sau đó đánh xuống đỉnh đầu đối phương.
Một kích của Hỏa Giao Vương cường đại cỡ nào? Tứ Tượng Thần Tử sau khi mất đi ngọc phù hộ thân, làm sao còn có thể chống đỡ nổi?
Phốc…
Thân thể Tứ Tượng Thần Tử hoàn toàn bị xé nát, biến thành một đoàn huyết vụ, chỉ còn lại một đống xương bị nghiền nát, từ trong huyết vụ rơi xuống.
Tứ Tượng Thần Tử từ nhỏ đã có thiên phú dị bẩm, biểu hiện các loại năng lực đều cường đại sánh ngạc với thiếu niên Thứ Thần.
Ở bên ngoài, tu sĩ nhân loại đánh giá Tứ Tượng Thần Tử còn trên cả Bắc Đẩu Thất Tinh Thần, cảm thấy thiên tư của hắn đã vượt qua Thánh Tử Thiên Hoàng Thái Tử của Thiên Đế Sơn và Diêm Diệt của Dưỡng Quỷ thế gia, thành tựu tương lai không thể hạn lượng.
Ai mà ngờ được một tuyệt đại thiên kiêu tương lai có khả năng tu luyện thành Thứ Thần, lại vẫn lạc trong Quy Hư?
– Đáng tiếc, nếu như có thể có được ngọc phù hộ thân do Chí Tôn luyện chế của Tứ Tượng Thần Tử thì tốt rồi, tương lai dù giao thủ với Chân Nhân cũng có thể dùng ngọc phù hộ thân để bảo vệ tính mạng.
Ninh Tiểu Xuyên thở dài một tiếng.
Bảo Châu Địa Tạng nói:
– Mặc dù Chí Tôn thập phần hiếm thấy, nhưng trong lịch sử mỗi tòa Thánh Thổ, đều nhất định từng xuất hiện tiền bối cấp bậc Chí Tôn. Những vị tiền bối đó đều để lại cho hậu nhân rất nhiều thủ đoạn, ví dụ như ngọc phù, trận bàn, Huyết đan do Chí Tôn lưu lại.
– Tứ Tượng Thánh Thổ đã truyền thừa hơn ba trăm vạn năm, trong lịch sử từng xuất hiện 11 vị Chí Tôn, mặc dù những vị Chí Tôn kia đều đã chết trong dòng chảy lịch sử. Nhưng hẳng định đã để lại rất nhiều bảo vật Chí Tôn, có thể nói, nội tình của Tứ Tượng Thánh Thổ rất thâm hậu. Huyền Thiên Cơ là Thần Tử của Tứ Tượng Thánh Thổ, được ban thương một cái ngọc phù do Chí Tôn luyện chế cũng không phải là kỳ quái.
Ninh Tiểu Xuyên khẽ gật đầu, nếu so sánh thì nội tình của Tứ Tượng Thánh Thổ, quả thực hùng hậu hơn Thiên Đế Sơn rất nhiều.
Thiên Đế Sơn chỉ có lịch sử một vạn năm, trải qua vạn năm, Thiên Đế Sơn xuất hiện lớp lớp thiên tài, thế nhưng ngoại trừ tổ sư Thiên Đế Sơn là “Thất Huyền đạo nhân” ra, không còn vị Chí Tôn nào khác sinh ra.
Đây cũng là điều rất bình thường, đã có thể xưng là “Chí Tôn”, khẳng định chính là đại danh từ dành riêng cho cường giả vô thượng, nếu dễ dàng sinh ra như vậy thì mới là chuyện lạ. Tứ Tượng Thần Tử có lịch sử ba trăm vạn năm, vậy mà cũng chỉ mới sinh ra 11 vị Chí Tôn, nếu tính bình quân thì cứ ba mươi vạn năm mới xuất hiện một vị Chí Tôn.
– Chiến lực của Hỏa Giao Vương thật quá mạnh mẽ, Nhạc Minh Tùng, nó rốt cuộc tương đương với Thiên cấp Huyền Thạch Nhân Ngẫu mấy phẩm?
Nhạc Minh Tùng nói:
– Xem như Thiên cấp Huyền Thạch Nhân Ngẫu tam phẩm a.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
– Nói cách khác, chiến lực mà nó bạo phát có thể so sánh với cường giả Chân Nhân tầng thứ ba. Chẳng qua, nếu như thật sự khống chế Hỏa Giao Vương giao thủ cùng cường giả Chân Nhân tầng thứ ba, thì chắc chắn sẽ thua không phải nghi ngờ.
Nhạc Minh Tùng khẽ gật đầu, nói:
– Đúng vậy, Huyền Thạch Nhân Ngẫu dù sao vẫn phải dựa vào Huyền thạch để cung cấp nguyên khí, căn bản không thể so sánh với Chân Nhân chân chính.
Hỏa Giao Vương tiêu hao rất nhiều Huyền thạch, hơn nữa còn là Huyền thạch thiên phẩm.
Vừa rồi, Ninh Tiểu Xuyên đánh chết Tứ Tượng Thần Tử đã tiêu hao không ít Huyền thạch thiên phẩm. Số Huyền thạch thiên phẩm trên bụng Hỏa Giao Vương đã tiêu hao đi một lượng lớn, tương đương với một phần năm số lượng đã khảm vào.
Muốn kích hoạt Hỏa Giao Vương, một lần cần dùng bảy viên Huyền thạch thiên phẩm.
Ninh Tiểu Xuyên chỉ có tổng cộng mười viên, bây giờ chỉ còn lại ba viên mà thôi.
– Mặc dù chiến lực của Hỏa Giao Vương rất cường đại, nhưng phải sử dụng cận thận, nếu như Huyền thạch thiên phẩm hao hết thì nó cũng chỉ là một cái xác chết mà thôi. Đợi sau khi rời khỏi Quy Hư, nhất định phải nghĩ biện pháp kiếm thêm nhiều Huyền thạch thiên phẩm hơn.
Ninh Tiểu Xuyên thầm nghĩ.
Bởi vì lực công kích của Hỏa Giao Vương thật sự quá cường đại, gần như đánh nát toàn bộ bảo vật trên người Tứ Tượng Thần Tử, chỉ còn lại một kiện cổ khí bát quái là vẫn còn nguyên vẹn.
Ninh Tiểu Xuyên nhặt kiện cổ khí bát quái cấp bậc Chí Tôn Khí trung phẩm lên, cầm trong tay, Diệt Thế Ma Hỏa từ trong cơ thể tuôn trào, luyện hóa lực lượng còn sót lại của Tứ Tượng Thần Tử trong cổ khí bát quái.
Không lâu sau, kiện cổ khí bát quái liền khôi phục diện mạo vốn có, đại khái nó dài chừng một thước, xuất hiện tám loại hào quang, sử dụng một loại ngọc thạch tám màu hi hữu luyện chế mà thành.
Bề mặt cổ khí bát quái khắc đầy văn tự huyền diệu. Thế nhưng, những văn tự này lại thập phần cổ xưa, là văn tự mà nhân loại cổ xưa sử dụng, ngoại trừ những trí giả chuyên nghiên cứu cổ văn ra, rất ít người có thể xem hiểu được những văn tự này.
– Đưa ta nhìn xem nào.
Nhạc Minh Tùng chạy tới bên cạnh Ninh Tiểu Xuyên, cầm cổ khí bát quái trong tay, cẩn thận xem xét, trên mặt lộ ra thần sắc sợ hãi thán phục.
– Ngươi có xem hiểu hay không?
Ninh Tiểu Xuyên hỏi.
– Hiểu, hiểu mà.
Nhạc Minh Tùng nói:
– Đây là một kiên jcoor khí Đạo môn, gọi là “Ly Thạch Bát Quái”, đã từng là hoàn bội đeo trên người Thứ Thần Đạo môn, có thể xem là độc nhất vô nhị, thế gian không tìm thấy kiện thứ hai. Kiện bảo bối như vậy lại rơi vào trong tay Tứ Tượng Thần Tử, còn bị hắn luyện chế thành Cụ Tượng Thần Thông, quả thật là chà đạp bảo vật mà.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
– Chẳng lẽ nó không phải là một kiện Chí Tôn Khí công kích?
– Đương nhiên là không phải, Ly Thạch Bát Quái là một kiện linh bảo để dò xét lòng đất, tìm kiếm tài nguyên khoáng sản, khai thác cổ mộ, truy Thần tỏa Linh… Hắc hắc, có cái Ly Thạch bát Quái này, ta có thể tìm được cổ lộ ở khu thứ chín rồi.
Nhạc Minh Tùng tự tin nói.
Tử Hàm Yên nhìn chằm chằm Nhạc Minh Tùng, nói:
– Tứ Tượng Thần Tử bị Tiểu Xuyên giết chết, kiện Ly Thạch Bát Quái này tất nhiên là đồ của Tiểu Xuyên, chẳng lẽ ngươi muốn chiếm làm của riêng?
Nhạc Minh Tùng vốn dĩ muốn thu Ly Thạch Bát Quái làm của riêng, nhưng nghe Tử Hàm Yên nói vậy, lập tức bày vẻ phẫn nộ tột cùng, lấy Ly Thạch Bát Quái từ trong ngực ra, nói:
– Nữ nhân đúng là lòng dạ hẹp hòi, không phải chỉ là một kiện Chí Tôn Khí trung phẩm thôi sao? Nhạc gia mà cần nó ư? Đừng nói là một kiện Chí Tôn Khí trung phẩm, cho dù là hai kiện, ba kiện thì Nhạc gia cũng tuyệt đối không động lòng.
Mặc dù vậy, nhưng Nhạc Minh Tùng vẫn nắm chặt Ly Thạch Bát Quái, không có ý trả lại cho Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên cười nói:
– Được rồi! Nhạc Minh Tùng, nếu ngươi có thể cho Tử Hàm Yên và Bảo Châu Địa Tạng mỗi người hai kiện Chí Tôn Khí trung phẩm, vậy thì Ly Thạch Bát Quái này sẽ thuộc về ngươi.
Ninh Tiểu Xuyên đã có ngọc tỷ, cho nên cũng không quá để tâm tới kiện Ly Thạch Bát Quái này.
– Cái gì? Mỗi người hai kiện Chí Tôn Khí trung phẩm? Ngươi cho rằng Chí Tôn Khí dễ luyện chế như vậy ư? Ngươi tưởng Chí Tôn Khí là bắp cải chắc? Nhạc Minh Tùng bỏ Ly Thạch Bát Quái vào ngực, dùng sức lắc đầu giống như trống lắc.
Ly Thạch Bát Quái không giống Chí Tôn Khí trung phẩm khác, không phải là Chí Tôn Khí phòng ngự, cũng không phải là Chí Tôn Khí công kích, mà là một loại linh bảo đặc thù.
Thế nhưng, bởi vì tính đặc thù của nó, cho nên mới trân quý không gì sánh được, với trình độ luyện khí của Nhạc Minh Tùng, cũng chưa chắc đã có thể luyện chế ra được.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
– Vậy được rồi, trả Ly Thạch Bát Quái lại cho ta!
– Chờ chút, để ta suy nghĩ đã.
Nhạc Minh Tùng nắm chặt Ly Thạch Bát Quái, lộ ra thần sắc suy tư.
– Ngươi phải suy nghĩ cho kỹ a.
Ninh Tiểu Xuyên cười nói.
Có cơ hội để lừa gạt Nhạc Minh Tùng cũng không nhiều, nếu như gặp dịp, tất nhiên phải lừa hắn một phen.
Nửa ngày sau, Nhạc Minh Tùng mới cắn răng, làm ra một quyết định vô cùng gian nan, tựa như bị người khác cầm đao cắt một miếng thịt trên người, nói:
– Được rồi! Xem như ngươi độc, ta đáp ứng!
Nhạc Minh Tùng lấy ra bộn kiện Chí Tôn Khí trung phẩm, lần lượt là một kiện áo giáp màu tím xanh, một thanh lợi kiếm tản mát tinh quang, một thanh phi đao dài nửa xích, một sợi đai lưng bằng tơ bạc dài chín thước.
Bảo Châu Địa Tạng khẽ “ồ” một tiếng, tiếp nhận cái đai lưng tơ bạc dài chín thước, rót nguyên khí vào đai lưng, cánh tay khẽ rung một cái, đai lưng liền dài đến mấy vạn mét, trực tiếp xuyên phá tầng mây, tựa như một thác nước màu bạc từ trên trời đổ xuống.
Bảo Châu Địa Tạng lật tay một cái, đai lưng màu bạc liền biến thành còn chín thước, nói:
– Ta muốn cái đai lưng này!