Long Hành Không đột nhiên lao tới khiến Phi thiếu gia cũng chấn kinh, không để ý được cái bình sứ bị bay ra, lập tức ngưng thần để khống chế Long Hành Không.
Dưới sự khống chế của hắn, chút khí tức cuối cùng của Long Hành Không dần biến mất hoàn toàn, đôi tay đang bóp cổ họng Phi thiếu gia dần buông thõng.
Bên kia, Ninh Tiểu Xuyên thì mặc kệ hai người bọn Phi thiếu gia, lao tới bắt lấy bình sứ.
Gõ lên bình thì nó lập tức có lực phản lại cực lớn đánh bật ngón tay của Ninh Tiểu Xuyên.
Rõ ràng chiếc bình này cũng không phải món thần khí thông thường, nó có năng lượng đặc biệt, Ninh Tiểu Xuyên cũng khó phá vỡ.
Tạm thời không phá được thì Ninh Tiểu Xuyên cũng không muốn tốn thời gian. Hư ảnh của thế giới nuyên thuỷ quanh người hắn nổi gợn sóng, lập tức hút chiếc bình vào trong.
Cứu được bốn người Tử Hàn Yên, Ninh Tiểu Xuyên mới quay lại nhìn Phi thiếu gia.
Phi thiếu gia lúc này cũng vừa quay lại nhìn Ninh Tiểu Xuyên.
– Phi thiếu gia, lần này ngươi chết chắc rồi!
Ninh Tiểu Xuyên cười khảy, lập tức lao tới.
Phi thiếu gia nhìn Ninh Tiểu Xuyên, thần sắc không thay đổi, đến khi Ninh Tiểu Xuyên tới trước mặt, hắn đột nhiên vung tay:
– Long Hành Không, chấn áp Ninh Tiểu Xuyên cho ta!
Long Hành Không đầu có cái lỗ máu, gầm lên như dã thú, lao về phía Ninh Tiểu Xuyên.
Phụt!
Hắn giậm mạnh xuống đất, mặt đất lập tức biến thành màu vàng kim.
Đây là năng lực đặc biệt “điểm thạch thành kim”.
Khả năng của sợi Thuỷ Tinh Trường Tiên của Long Hành Không trước đó dường như đã chuyển hết sáng hắn.
Hơn nữa năng lực của Long Hành Không hiện giờ không phải chỉ có “điểm thạch thành kim”.
Hắn vung tay trong không trung, vô số gợn sóng thích phóng ra, tất cả những thứ gì bị chúng chạm phải đều biến nhỏ lại hoặc to lên gấp vô số lần.
Bên cạnh Long Hành Không vốn có một hòn đá to bằng đầu người, bị gợn sóng đó quét qua, nó vút một cái chỉ còn to bằng viên sỏi.
Còn một ngọn cổ nhỏ bé bên cạnh thì lập tức bắt đầu to lên, thành một cây cỏ chọc trời cao tới mấy chục trượng.
Năng lực của Long Hành Không lúc này vô cùng quỷ dị, trên người cũng toả ra một luồng năng lượng đặc biệt.
Phi thiếu gia đứng sau lưng Long Hành Không, sắc mặt bình tĩnh nói:
– Ninh Tiểu Xuyên, giờ Long Hành Không có một phần năng lực của tiên linh, có thể bóp méo bản nguyên pháp tắc. Người thường không thể chống đỡ. Ta muốn xem xem ngươi sẽ làm thế nào?
Phi thiếu gia đứng một bên, không định ra tay, hắn nhìn Ninh Tiểu Xuyên chằm chằm, dường như muốn nhìn thấu hết mọi thứ của Ninh Tiểu Xuyên.
Lúc này hắn để Long Hành Không đối phó Ninh Tiểu Xuyên thật ra mục đích chính là để nhìn thấu thực lực của Ninh Tiểu Xuyên, còn thắng thua thì hắn không quá coi trọng.
– Năng lực này đúng là đi ngược lại bản nguyên pháp tắc. Nhưng đã là năng lực của tiên linh thì làm được điều đó cũng không có gì lạ.
Ninh Tiểu Xuyên thần sắc ngưng trọng, nghĩ bụng.
Tiên linh là siêu cấp cường giả đã vượt qua Tiên Kiều tới bờ bên kia.
Cường giả như vậy có khả năng gì cũng không có gì lạ.
Ninh Tiểu Xuyên lại lấy Diệt Thế Ma Kiếm ra. Lúc nãy, sau khi chém đứt Thuỷ Tinh Trường Tiên của Long Hành Không, Ninh Tiểu Xuyên đã đoán được, cho dù là năng lượng của tiên linh thì cũng không thể huỷ diệt được Diệt Thế Ma Kiếm. Vì thế đương nhiên hắn phải dùng Diệt Thế Ma Kiếm đối phó với Long Hành Không rồi.
Keng!
Ninh Tiểu Xuyên vung Diệt Thế Ma Kiếm chém mạnh lên người Long Hành Không.
Bất ngờ là khi Diệt Thế Ma Kiếm chém lên người Long Hành Không thì lại phát ra tiếng lanh lảnh như hai thanh Diệt Thế Ma Kiếm chém vào nhau vậy.
Còn thân thể Long Hành Không không hề có chút tổn hại nào.
– Cơ thể hắn đã được năng lực của tiên linh cải biến. Ngoài năng lượng tiên linh ra thì mọi thứ khác đều không thể khiến hắn bị thương.
Ninh Tiểu Xuyên lập tức đoán ra.
Long Hành Không lúc này đúng là vô địch, ngoài tiên linh ra có lẽ chẳng ai tiêu diệt được hắn.
Nhưng đáng tiếc lúc này hắn đã thành một con rối không còn ý thức.
Ninh Tiểu Xuyên lùi về sau, Diệt Thế Ma Kiếm vung lên chém như vũ bão về phía Long Hành Không, luôn giữ khoảng cách nhất định với hắn.
Phi thiếu gia nhìn cảnh đó mà nhíu mày.
Trong kế hoạch của hắn, Long Hành Không phải là đối tượng áp đảo Ninh Tiểu Xuyên, nhưng từ đầu tơi giờ hai bên chỉ đánh ở thế giằng co.
– Ninh Tiểu Xuyên có Diệt Thế Ma Kiếm, dựa vào nó hắn có thể cách ly năng lực tiên linh của Long Hành Không. Buộc phải nghĩ cách cướp được Diệt Thế Ma Kiếm của hắn.
Phi thiếu gia tính toán trong đầu.
Thế nhưng đúng lúc đó Diệt Thế Ma Kiếm trong tay Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên thoát khỏi tay hắn, nhằm Phi thiếu gia lao tới như tên bắn.
Nhìn Diệt Thế Ma Kiếm gần như sắp tới mặt mình, Phi thiếu gia toát mồ hôi lạnh.
Sau khi dung hợp chí cao thần khí, chịu sự ảnh hưởng của thần khí, đầu óc của Phi thiếu gia lúc này đúng là thiên hạ vô song, không ai có thể sánh bằng, nhưng về thực lực bản thân thì hắn rất bình thường.
Thực lực của hắn hiện giờ tuy đã tiến bộ hơn hồi trước nhiều, nhưng vẫn không thể sánh được với Ninh Tiểu Xuyên có thế giới nguyên thuỷ kia.
Ninh Tiểu Xuyên lúc này mượn năng lượn của thế giới nguyên thuỷ bắn Diệt Thế Ma Kiếm đi. Đúng là không có gì không huỷ diệt được, lập tức c ắm vào cơ thể Phi thiếu gia khiến hắn tách làm hai nửa.
Không chỉ vậy, năng lượng trên Diệt Thế Ma Kiếm cũng như cơn lốc nghiền nát hai nửa thân thể của Phi thiếu gia.
Chỉ nháy mắt mà Phi thiếu gia đã bị Ninh Tiểu Xuyên tiêu diệt đến không còn cả xác.
Long Hành Không toàn thân mangthứ dao động cổ quái, lúc này ánh sáng trong hai mắt đã biến mất, người cũng cứng đờ, cuối cùng ngã ra đất.
Lúc này hắn đã là con rối của Phi thiếu gia, Phi thiếu gia chết đương nhiên hắn cũng mất sự khống chế, thành cái xác thật sự.
Ninh Tiểu Xuyên thu Diệt Thế Ma Kiếm về, lúc này mới cười thở phào nhẹ nhõm.
Vừa rồi đúng là Long Hành Không rất khó đối phó. Nhưng khi đấu với Long Hành Không, Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên nghĩ hắn ta giờ chỉ là con rối, vậy thì chỉ cần tiêu diệt kẻ khống chế hắn là được. Đánh rắn phải đánh đầu.
Vì thế hắn mới nắm chuẩn cơ hội, lập tức ra tay giết Phi thiếu gia.
Kết quả đúng như Ninh Tiểu Xuyên đã dự đoán, Phi thiếu gia chết, Long Hành Không cũng toi đời.
– Xem mấy người Tử Hàn Yên họ sao rồi.
Tâm thần Ninh Tiểu Xuyên lập tức chui vào trong thế giới nguyên thuỷ.
Mấy người Tử Hàn Yên lúc này vẫn bị nhốt trong bình sứ, chỉ là đột nhiên vào một nơi xa lạ, hoàn toàn hoang vu thế này, họ ít nhiều cũng có chút hỗn loạn.
Thấy ý thức thể của Ninh Tiểu Xuyên xuất hiện, bốn người mới bình tĩnh lại nhìn hắn với thần sắc mỗi người mỗi khác.
Ý thức thể của Ninh Tiểu Xuyên lúc này xuất hiện, đưa một ngón tay điểm lên bình sứ.
Sau khi giao đấu với Long Hành Không, Ninh Tiểu Xuyên đã biết bình sứ này thật ra cũng là Long Hành Không dùng tiên linh chi lực để tạo ra, vì thế mấy người Tử Hàn Yên mới không thể phá vỡ được.
Nếu ở bên ngoài, Ninh Tiểu Xuyên muốn phá vỡ nó cũng rất tốn sức.
Nhưng đây là ở thế giới nguyên thuỷ của Ninh Tiểu Xuyên, hắn phá vỡ nó đơn giản hơn nhiều.
Một ngón tay điểm lên bình sứ, cái bình lập tức giống như những chiếc bình sứ bình thường, xoảng một cái vỡ tan.
Mấy người Tử Hàn Yên bước ra khỏi bình, nhưng thân thể vẫn chỉ bằng ngón tay cái.
– Lại là năng lực của tiên linh.
Ninh Tiểu Xuyên bất lực nhìn họ.
Năng lực của tiên linh đúng là quỷ dị, không những có thể điểm thạch thành kim mà còn có thể biến to nhỏ tuỳ ý.
Nhờ sức mạnh của thế giới này, Ninh Tiểu Xuyên muốn phá vỡ năng lực của tiên linh rất dễ, chỉ cần dùng sức mạnh thế giới chấn áp là được.
Nhưng giờ năng lực biến to nhỏ tuỳ ý này đã phong bế mấy người Tử Hàn Yên, Ninh Tiểu Xuyên không làm gì được.
Nếu hắn tiếp tục dùng bạo lực phá giải phong ấn như phá bình sứ kia thì có lẽ bốn người Tử Hàn Yên sẽ bị thương.
Thân ảnh Ninh Tiểu Xuyên cũng thu nhỏ lại bằng với mấy người Tử Hàn Yên.
Lúc này chỉ là một đạo ý thức thể của Ninh Tiểu Xuyên, đương nhiên có thể biến to nhỏ tuỳ ý.
Thấy mình không thể hồi phục bình thường, bọn Tử Hàn Yên vô cùng lo lắng. Nhưng thấy Ninh Tiểu Xuyên cũng thu nhỏ lại thì lập tức tiến lại, đặc biệt là Tử Hàn Yên, lúc này thân mật ôm tay Ninh Tiểu Xuyên gần như kéo cả người Ninh Tiểu Xuyên vào lòng.
Ba người Bảo Châu Địa Tạng tuy không thể làm như Tử Hàn Yên nhưng cứ nghĩ tới việc Ninh Tiểu Xuyên vì họ mà cam tâm để Phi thiếu gia khống chế là họ lại nhìn hắn với ánh mắt nhu tình hơn nhiều.
Được bốn tuyệt sắc nữ tử vây quanh, mà ánh mắt ai cùng đầy dụ hoặc, Ninh Tiểu Xuyên cảm giác như mình không tiêu hoá nổi.
Hắn lắc đầu nói:
– Thân thể của mọi người đã bị năng lực của tiên linh phong ấn. Ta tạm thời không thể phá vỡ được phong ấn, nếu muốn trở lại như cũ, e là phải đợi thôi.
Bốn người Tử Hàn Yên có vẻ thất vọng, nhưng rồi Bảo Châu Địa Tạng cười nói:
– Không sao, dù gì bây giờ ngươi cũng có thể biến nhỏ thế này, bọn ta có không biến to lại được cũng không sao, cùng lắm là gả hết cho ngươi, chúng ta cùng làm một đám người tí hon.
Nghe Bảo Châu Địa Tạng thắng thắn như vậy, ngay Tử Hàn Yên thân mật với Ninh Tiểu Xuyên nhất cũng thấy mặt nóng bằng.
Ninh Tiểu Xuyên lắc lắc đầu.
Lận Nguyệt Cơ nhìn quanh nói:
– Đây là đâu? Vừa rồi ta cảm giác đột nhiên bọn ta rơi vào nơi hoang vắng thế này. Đây chắc chắn không phải Tiên Kiều.
Ninh Tiểu Xuyên định giải thích về thế giới nguyên thuỷ thì đột nhiên biến sắc:
– Đợi chút, ta đi một lát.