Phong Thác và Ninh Tiểu Xuyên đứng đối diện nhau.
Trong tông từ lúc này la một không gian khác, vừa hay có thể cho họ đấu một trận.
Phong Thác đứng đối diện Ninh Tiểu Xuyên, quan sát Ninh Tiểu Xuyên từ trên xuống dưới, chép miệng:
– Nói thật, đến trình độ bọn ta muốn phán đoán thực lực của một người không chỉ nhìn tu vi của họ. Cảnh giới tu vi chỉ là bề ngoài, nhiều người rõ ràng cảnh giới rất thấp nhưng thực lực bạo phát lại rất mạnh.
– Nhưng cho dù khoảng cách giữa tu vi và thực lực lớn đến mức nào thì cũng chưa từng thấy trường hợp nào lớn như Ninh tiểu đẹ. Giờ ngươi hiện tại chỉ là Hạ Vị Thần, mới chỉ dung hợp sáu đạo tiên linh chi lực, còn thực lực của ngươi cụ thể ra sao thì ta rất mong đợi được chứng kiến.
Nghe Phong Thác nói vậy, thần sắc Ninh Tiểu Xuyên bỗng thay đổi.
Trên Tiên Kiều phần lớn đều dựa vào số lượng tiên linh chi lực dung hợp được mà phân biệt trình độ các cao thủ. Vừa rồi Ninh Tiểu Xuyên không để ý lắm, giờ mới bắt đầu cảm ứng số lượng tiên linh chi lực của ba người Phong Thác.
Cảm nhận một chút, sắc mặt Ninh Tiểu Xuyên đầy chấn kinh.
Trên người Phong Thác lúc này, số lượng tiên linh chi lực đúng là khó lòng tưởng tượng nổi.
Chỉ tính toán một chút hắn đã thấy ít nhất Phong Thác cũng có tới hàng nghìn vạn đạo tiên linh chi lực.
Cung chủ Oa Hậu Cung và Âm Dương Đạo Nhân thì cũng tương đương như vậy.
Một người có thể dung hợp nhiều tiên linh chi lực như vậy, điều này khiến Ninh Tiểu Xuyên vô cùng chấn kinh.
Tiên linh chi lực trên người hắn lúc này mới chỉ có sáu đạo, cho dù hắn dung hợp cả tiên linh chi lực trong thế giớinguyên thuỷ cũng không tới một vạn.
Sau lưng Phong Thác xuất hiện hư ảnh của Phượng Hoàng, hắn mỉm cười nói:
– Ninh tiểu đệ cẩn thận đấy!
Vù!
Thân ảnh Phong Thác gần như biến thành một con Phượng Hoàng, hoá thành quang lướt qua người Ninh Tiểu Xuyên, Ninh Tiểu Xuyên căn bản không kịp cảm ứng gì cả.
Thấy Phong Thác ra tay, Ninh Tiểu Xuyên vội thu tâm thần về, trên người xuất hiện hư ảnh của thế giới nguyên thuỷ.
Hư ảnh của thế giới bán kính ba trượng bao trùm quanh người Ninh Tiểu Xuyên.
– Ở đây.
Có sự trợ lực của hư ảnh thế giới, Ninh Tiểu Xuyên có thể lập tức cảm ứng được nhất cử nhất động của Phong Thác.
Quay phắt người lại, Ninh Tiểu Xuyên hai ngón tay tựa kiếm đâm về phía hư ảnh Phượng Hoàng sau lưng Phong Thác.
Lúc này Ninh Tiểu Xuyên đã cảm nhận được, sau khi Phong Thác thi triển Phượng Hoàng Niết Bàn thì bản thể và hư ảnh Phượng Hoàng đã đổi cho nhau. Nếu tấn công bản thể của hắn thì căn bản không có ích gì.
– Ồ, thú vị thật.
Phong Thác ngạc nhiên, thân ảnh cũng dao động, từ một thành hai, biến thành hai đạo thân ảnh.
Ninh Tiểu Xuyên chỉ đâm thủng được hư ảnh của Phong Thác, còn hư ảnh còn lại nhân lúc đó đấm trúng người Ninh Tiểu Xuyên.
Phụt!
Nắm đấm Phong Thác chạm tới vai Ninh Tiểu Xuyên, phát ra một âm thanh khe khẽ.
Nhưng nghe thấy âm thanh, cung chủ Oa Hậu Cung và Âm Dương Đạo Nhân sắc mặt đều nặng nề, nhìn nhau. Âm Dương Đạo Nhân nói:
– Phong gia chủ đã dùng toàn lực. Thực lực của Phượng Hoàng tộc hắn mạnh nhất chính là chiến đấu nhục thân. Ninh tiểu đệ chịu một quyền này có lẽ cũng không dễ chịu gì.
Cung chủ Oa Hậu Cung nhìn Ninh Tiểu Xuyên một lúc, cười khổ nói:
– Âm Dương gia chủ, dường như ngươi coi thường vị Ninh tiểu đệ này rồi. Nhục thân của hắn có lẽ cũng không kém Phong gia chủ bao nheieu. Một quyền của Phong gia chủ có lẽ khó gây được ảnh hưởng gì tới hắn.
Âm Dương gia chủ ngưng thần nhìn thì quả nhiên Ninh Tiểu Xuyên dường như chẳng bị ảnh hưởng gì, vai chỉ khẽ run lên rồi bình an vô sự.
Nhìn Ninh Tiểu Xuyên một lúc, Âm Dương gia chủ chấn kinh nói:
– Lại là Hỗn Độn chi thể. Chưa tới Tiên Kiều mà tu luyện được loại nhục thân này Rốt cuộc hắn tu luyện thế nào vậy?
– Có lẽ có kỳ tích gì đó.
Cung chủ Oa Hậu Cung tuỳ ý đáp.
Ninh Tiểu Xuyên và Phong Thác lại lao về phía đối phương.
Tốc độ của Phong Thác cực nhanh, nhanh đến mức người khác không kịp phản ứng. Nhưng Ninh Tiểu Xuyên có năng lượng của thế giới nguyên thuỷ. Chỉ cần Phong Thác vào trong phạm vi của hư ảnh thế giới thì bất cứ hành động gì của hắn cũng bị ảnh hưởng.
Sao lại như vậy?
Phong Thác càng ngày càng kinh ngạc.
Tu vi tới trình độ của họ, nhất cử nhất động dường như đã dung hợp thiên địa bản nguyên. Ý niệm của họ dường như đã dung hợp thành một với mọi loại bản nguyên.
Phượng Hoàng Niết Bàn của Phong Thác chính là chiêu số đáng sợ có thể khống chế hoả hệ va không gian bản nguyên pháp tắc.
Vì thế tốc độ của hắn rất nhanh công kích cũng rất mạnh.
Nhưng lúc này hắn lại cảm nhận bất luận là hoả hệ hay không gian bản nguyên pháp tắc đều bị áp chế mạnh mẽ.
Loại áp chế này khiến hắn cảm thấy những thứ pháp tắc hắn đã nắm chắc lại thoát khỏi hắn.
Vút!
Phong Thác đột nhiên lùi ra xa Ninh Tiểu Xuyên ba tượng, nói:
– Ninh tiểu đệ, ngươi không ngại ta thêm hai trợ thủ chứ?
Ninh Tiểu Xuyên nhìn cung chủ Oa Hậu Cung và Âm Dương Đạo Nhân rồi gật đầu.
Thấy Ninh Tiểu Xuyên gật đầu, Phong Thác cười khổ quay lại:
– Hai vị cũng đừng nhàn rỗi nữa, mau tới giao đấu với Ninh tiểu đệ xem có gì đặc biệt đi.
– Ba chúng ta tấn công một mình Ninh tiểu đệ?
Cung chủ Oa Hậu Cung và Âm Dương Đạo Nhân kinh ngạc.
Ba người họ chỉ còn đứng sau tiên linh, chỉ cần không phải tiên linh thì chẳng ai có thể đánh bại bất cứ ai trong số họ.
Nhưng giờ Phong Thác dường như cảm nhận được điều gì đó, cứ bắt Âm Dương Đạo Nhân và cung chủ Oa Hậu Cung cùng ra tay liên thủ đánh Ninh Tiểu Xuyên.
Nếu cảnh tượng này mà các đệ tử tiên linh thế gia nhìn thấy thì có lẽ sẽ rớt cả cằm không dám tin.
Cung chủ Oa Hậu Cung và Âm Dương Đạo Nhân do dự một chút, lập tức bay lên tấn công Ninh Tiểu Xuyên từ hai hướng.
Phong Thác lướt đi, cùng hai người Âm Dương Đạo Nhân tạo thành thế tấn công tam giác lao về phía Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên lúc này đang đối mặt với Phong Thác, ha bên là cung chủ Oa Hậu Cung và Âm Dương Đạo Nhân.
Đến khi ba người họ tới cách ba trượng thì trong đầu Ninh Tiểu Xuyên lập tức hiện ra nhất cử nhất động của họ.
– Áp chế cho ta!
Năng lượng thế giới nguyên thuỷ lập tức trào dâng.
Hư ảnh thế giới quanh người Ninh Tiểu Xuyên bỗng như biến thành thực chất, khiến thân ảnh của ba người Phong Thác chậm lại.
– Cổ quái, quá cổ quái!
Âm Dương Đạo Nhân và cung chủ Oa Hậu Cung lúc này cũng như Phong Thác, thần sắc biến đổi.
Nhưng họ không dừng lại.
Trên người cung chủ Oa Hậu Cung xuất hiện một cái lò rừng rực cháy. Cái lò trắng tựa ngọc, bề mặt khắc vô số chim bay cá lặn, sông núi sông hồ. Chỉ là một cái lò nhưng giống như cả một thế giới vậy.
Trấn!
Cung chủ Oa Hậu Cung khẽ nói.
Sau lệnh của cung chủ Oa Hậu Cung, cái lò bắt đầu chuyển động uỳnh uỳnh, hoa văn vô hình bắ n ra xung quanh, tất cả những thứ bị chúng bao phủ đều đông cứng.
Khi hoa văn quét tới phía sau Ninh Tiểu Xuyên, hắn lập tức cảm nhận được, bè mặt cơ thể dường như được bọc trong một lớp vỏ, vì nó mà hắn không thể động đậy d.
Âm Dương Đạo Nhân ở bên trái Ninh Tiểu Xuyên, trong tay xuất hiện một mảnh Âm Dương Bát Quái.
Càn Khôn Âm Dương.
Từ trong mảnh Âm Dương Bát Quái đó bắ n ra vô số đạo phù văn. Ngưng kết thành một biển phù văn quanh Ninh Tiểu Xuyên. Chúng liên kết với nhau, gần như biến thành một cái đại trận quy mô lớn.
Đại trận uỳnh một tiếng trấn áp Ninh Tiểu Xuyên ở dưới, kết hợp với thủ đoạn đáng sợ của cung chủ Oa Hậu Cung, áp chế Ninh Tiểu Xuyên chết cứng phía dưới.
Bị hai tầng áp chế, Ninh Tiểu Xuyên lúc này muốn động đậy cũng khó.
– Nuốt!
Giãy giụa một lúc, Ninh Tiểu Xuyên thầm hừ lạnh, lập tức điều động năng lượng của thế giới nguyên thuỷ bắt đầu hấp thụ mọi thứ xung quanh.
Bất luận là lớp vỏ đang trói hắn, hay là đại trận hùng vĩ kia, lúc này đề bị hấp lực mạnh mẽ của thế giới nguyên thuỷ thôn phệ.
Gần như chỉ trong nháy mắt Ninh Tiểu Xuyên đã cảm thấy sức mạnh vây khốn mình đã biến mất.
Còn thể giới trong cơ thể hắn như được năng lượng hút vào k1ch thích, vo số không gian phát nổ, cả thế giới lại to lên một chút.
Lửa!
Ngay khi Ninh Tiểu Xuyên vừa thoát khỏi trói buộc thì một đám lửa rừng rực cháy bao trùm lấy hắn.
Ngọn lửa này khác với lửa bình thường, thay vì nói chúng là lửa thì không bằng nói chúng là pháp tắc.
Đây là bản nguyên pháp tắc hoả hệ, đại diện cho cực hạn của lửa.
Phong Thác đứng phía trước Ninh Tiểu Xuyên, hư ảnh Phượng Hoàng giang rộng cánh, vô số đạo bản nguyên pháp tắc hoả hệ bắn về phía Ninh Tiểu Xuyên.
Nuốt! Nuốt! Nuốt!
Trong đầu Ninh Tiểu Xuyên lúc này dường như chỉ còn lại suy nghĩ này. Dùng sức mạnh thế giới nuốt hết mọi thứ trước mặt.
Tới khi không còn gì để nuốt nữa, Ninh Tiểu Xuyên mới nhìn quanh với vẻ tiếc nuối.
Vừa rồi hắn dùng sức mạnh thế giới để hút hết những thứ năng lượng cổ quái kia, thế giới của hắn đã lại to thêm một phần.
Chỉ đáng tiếc luồng năng lượng kia đã biến mất.
Ninh Tiểu Xuyên ngẩng lên nhìn ba người Phong Thác, nhưng lại thấy họ đang nhìn mình với vẻ mặt cổ quái.
Ninh Tiểu Xuyên khách khí hỏi:
– Ba vị, trình độ thực lực của ta ở Tiên Kiều thì ở địa vị nào vậy?