Đọc truyện Full

Chương 549: Tà thần là hắn

Nhìn đám quỷ hồn này, đến chính mình cũng không có nhận ra, giống như cương thi đang chậm rãi di động trong sơn cốc, Diệp Tiểu Thước trong lòng kinh ngạc đến cực điểm, đột nhiên, một bóng người từ trong sơn cốc đối diện bay tới, dừng lại bên cạnh hắn, là Tuyết Kỳ.

“Huynh đã làm gì.”

Tuyết Kỳ lạnh lùng nhìn hắn, nói.

“Ta……”

“Huynh đã đáp ứng với ta, vĩnh viễn sẽ không lừa gạt ta.”

Tuyết Kỳ sâu kín nói.

Diệp Tiểu Thước cúi đầu nói: “Ta đi tìm Diệp Thiếu Dương.”

Câu trả lời này không làm Tuyết Kỳ cảm thấy giật mình, cái gì cũng không nói, kéo tay Diệp Tiểu Thước, một đường bay lên đỉnh núi, đứng bên bờ vực, nhìn ra xa hướng Ẩn tiên tập, buồn bã nói: “Ta liền biết, sao huynh phải làm như vậy.”

“Ta làm như vậy…… là vì muội.”

Diệp Tiểu Thước nói, “Ta biết ta không có cách nào thuyết phục muội, nên ta phải làm như vậy.”

“Mười năm đã qua, Tiểu Thước, huynh chẳng một thay đổi chút nào.”

Tuyết Kỳ cúi đầu nhìn đám quỷ hồn đang bay tới bay lui trong sơn cốc, nói, “Kể từ ngày chúng ta chết đi, thì đã không có biện pháp quay đầu lại, ta thực sự yêu thích cuộc sống hiện tại, chính huynh là người đã cố tình muốn phá hư nó.”

Tuyết Kỳ vươn tay chỉ về phía những quỷ ảnh đó, nói: “Nếu không phải huynh đem Diệp Thiếu Dương dẫn tới đây, những quỷ hồn đó cũng có thể giống như chúng ta, vô lo vô nghĩ sinh hoạt vui vẻ, nhưng mà hiện tại, bọn họ lại biến thành cái dạng này.”

Diệp Tiểu Thước cả kinh nói: “Đã xảy ra chuyện gì với bọn họ?”

Tuyết Kỳ lẩm bẩm nói: “Tiên Nương đã rót nhập oán khí của mình vào Vong Xuyên Thủy, bọn họ sau khi uống nước, tà niệm hiện lên trong tâm, đã biến thành lệ quỷ có thể bị điều khiển.”

Diệp Tiểu Thước hít sâu một hơi, nói: “Tiên Nương đây là……”

“Bà ta muốn chủ động xuất kích, tấn công Ẩn tiên tập.”

Tuyết Kỳ quay đầu lại, nói, “Nếu bị Diệp Thiếu Dương phát hiện ra bí mật của Quỷ tiên thôn, sớm muộn gì hắn cũng sẽ tấn công vào, tên này quỷ kế đa đoan, Tiên Nương đối với hắn cũng rất là kiêng kị, cho nên chỉ đơn giản là muốn chủ động mà tấn công, vây giết hết bọn họ.”

Nàng quay đầu nhìn về phương hướng Ẩn tiên tập, lẩm bẩm nói: “không đến mấy ngày nữa, Ẩn tiên tập sẽ biến thành một cái địa ngục máu.”

Diệp Tiểu Thước ngơ ngẩn không nói ra lời.

Lúc này, Tuyết Kỳ quay đầu đi tới trước mặt hắn, dùng tay khẽ vuốt lên mặt, nhẹ nhàng nói: “Ta biết huynh vì ta, nên lúc này đây, ta sẽ không nói cho Tiên Nương biết, nhưng lần sau, không nên làm những cái chuyện ngu xuẩn như vầy nữa…..”

Nói xong, tay nàng đột nhiên cắm vào da mặt của Diệp Tiểu Thước, dùng sức kéo xuống phía dưới, kéo ra da mặt hắn.

Quỷ thân bị thương, Diệp Tiểu Thước đau đớn thống khổ vạn lần, nhưng hắn vẫn đứng thẳng tắp, không có động đậy.

“Nhớ kỹ, người duy nhất huynh phải phục tùng, chính là ta!”

Tuyết Kỳ đem một khối da mặt của hắn mà xé xuống, nhìn mặt hắn, mà điên cuồng cười lớn.

Nhà khách cũng kiêm thêm dịch vụ ăn uống, tuy hương vị không có gì đặc biệt, nhưng khá tiện lợi, ít nhất cũng không phải đi ra ngoài.

Chạng vạng, đám người Diệp Thiếu Dương ăn cơm ở nhà khách.

“Tiểu sư đệ, có một chuyện, ta đã quên nói với ngươi.”

Cơm nước xong, Lão Quách từ trong túi lấy ra một tờ giấy trắng, đưa tới cho Diệp Thiếu Dương.

Mặt trên có chữ viết màu đen bằng bút lông, Diệp Thiếu Dương vừa thấy đã biết là do sư phụ viết, cầm lên xem, rồi chậm rãi đọc: “Nhị long tương tranh nhất long thương, Lưỡng đạo tương ngộ nhất đạo vong, Bát thiên nữ quỷ khó lấy mệnh, Nhị thập nhất điểm bất năng trường……” Quay đầu nhìn Lão Quách, nói: “Đây là sư phụ để lại cho ta?”

Lão Quách gật đầu, nói: “Là lần trước khi đối phó Hỗn Độn, sư phụ lúc ấy ở chỗ ta, nhắc tới chuyện của đệ, sau đó viết xuống mấy câu yết ngữ này, cũng không nói gì nữa, đệ tự mình tìm hiểu đi.”

Diệp Thiếu Dương chăm chú đọc mấy lần, nói: “Hai câu đầu thật dễ lý giải, nhị long tranh chấp sẽ có một con bị thương, lưỡng đạo tương ngộ nhất đạo vong, chính là nếu ta gặp được đối thủ, hai người chỉ có thể sống một người, bất quá chỗ này nói ‘ nhị long ’ cùng ‘ lưỡng đạo ’, có phải hay không là nói đối thủ của mình, chuyện này cũng không biết được.”

Lão Quách gật đầu, nói: “Ta cũng suy nghĩ khá lâu, chỗ này nói ‘ lưỡng đạo ’, có phải là nói đệ cùng Đạo Phong hay không?”

Diệp Thiếu Dương trầm ngâm, nói: “Chỉ mong là không phải.”

Lão Quách gấp không chờ được hỏi: “Hai câu sau thật là có chút đáng sợ, bát thiên nữ quỷ, có ý gì đây?”

Diệp Thiếu Dương nhìn thoáng qua, cười nói: “Lúc ta còn ở trên núi, sư phụ thường xuyên viết mấy loại yết ngữ này tặng người khác, ta xem nhiều, cũng có thể đoán được quy luật.

Sư phụ viết yết ngữ, không phải ẩn nghĩa mà chính là đoán chữ, hai câu sau này, tất nhiên là đoán chữ trong thơ, chẳng qua ta là đạo sĩ, bát thiên nữ quỷ bốn chữ này, dễ làm cho người ta hiểu lầm, cảm thấy có chút cùng với quỷ quái có liên hệ, kỳ thật, đây là đố chữ……”

Nói xong, từ trong túi lấy ra một cây bút, lần lượt viết xuống giấy bốn chữ “Bát thiên nữ quỷ”

, nếu viết bên cạnh nhau, sẽ hợp thành một chữ.

Đám người Lão Quách lập tức tiến lên xem.

“Ngụy?”

Tiểu Mã ngơ ngẩn, gãi gãi đầu nói, “Bát thiên nữ quỷ…… đừng nói, nó là chỉ chữ Ngụy!”

Diệp Tiểu Manh nhíu mày nói: “Những lời này có ý gì chứ, Bát thiên nữ quỷ nan đoạt mệnh, nếu nó có quan hệ tới chữ ‘ Ngụy ’…

có phải ám chỉ người nào đó họ Ngụy không, hay còn ý gì khác?”

Diệp Thiếu Dương gật gật đầu, “Từ mặt chữ mà xem, chính là có ý này.”

Cẩn thận suy nghĩ một chút, bên cạnh mình dường như không có người họ Ngụy hoặc tên là Ngụy, vì thế âm thầm ghi nhớ trong lòng, tương lai nếu có gặp được, nhất định phải chú ý.

“Thế còn câu cuối cùng, Nhị thập nhất điểm bất năng trường?”

Diệp Tiểu Manh nói.

Diệp Thiếu Dương lại vận dụng phương pháp đoán chữ, nhằm vào bốn chữ “nhị thập nhất điểm”

, xem có tạo thành một chữ hay không, vừa có chút linh cảm, đột nhiên cửa nhà khách bị đẩy ra, một bóng người, từ màn đêm đi vào.

Diệp Thiếu Dương ngẩng đầu nhìn lai, là Tưởng Kiến Hoa, hôm nay sau khi ăn xong bữa trưa, hắn liền rời đi trước, tiếp tục điều tra cái hoài nghi lúc trước của Diệp Thiếu Dương.

“Tưởng cảnh sát, có việc gì vậy?”

Diệp Thiếu Dương nhìn ta hắn có điều gì khác lạ, đứng dậy hỏi.

Tưởng Kiến Hoa gật gật đầu, quay người đóng cửa chính lại, có chút khẩn trương, nói với Diệp Thiếu Dương: “Ta đã tra ra được một manh mối quan trọng, nơi này…… nói chuyện có tiện không?”

“Đều là người trong nhà, ông cứ nói đi.”

Tưởng Kiến Hoa gật gật đầu, đi lên phía trước vài bước, tới trước mặt Diệp Thiếu Dương, nói: “Ta căn cứ vào biển số xe Audi kia, tra được chủ nhân của chiếc xe……”

Diệp Thiếu Dương ngẩn ra, lúc này mới nhớ tới ngọn nguồn sự việc, nhíu mày nói: “Lần trước không phải ông nói manh mối đã bị chặt đứt sao?”

“Đúng vậy, nhưng chúng ta vẫn tiếp tục điều tra không có bỏ qua, vừa mới tra ra chân tướng, ta sợ gọi điện thoại không an toàn, muốn gặp mặt nói chuyện với ngươi một chút, là thế này……”

Diệp Thiếu Dương cắt ngang lời: “Quá trình điều tra lúc này không cần nói, ông cứ nói thẳng kết quả là được, chủ nhân thực sự của chiếc xe kia, là ai?”

Tưởng Kiến Hoa hít sâu một hơi, nói: “Vương Thanh Phong!”

Là…… Vương đại thiện nhân? Mọi người đều ngạc nhiên.

Diệp Thiếu Dương ngơ ngẩn nhìn Tưởng Kiến Hoa, nói: “Chính xác?”

Tưởng Kiến Hoa nói: “ Nếu không phải mười phần chắc chắn, loại sự tình này sao ta dám nói bậy.”

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước


Tiểu thuyết cùng thể loại

Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Sau khi sống lại, làm một nàng tiên mèo không tồi, nguyện vọng lớn nhất của Bạch Du Du chính là tìm được một người chủ có tấm lòng yêu mến lại đẹp mắt ôm về nhà hưởng…
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Truyện Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai của tác giả Y Nha kể về Lục Thời Niên – một sinh viên năm bốn đang sống trong ký túc xá và có một bạn cùng phòng mới. Người…
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bà ngoại qua đời, Hạ Ngữ Băng thừa hưởng ngôi nhà cũ do bà ngoại để lại ở nông thôn. Không ngờ, còn phải ở chung với người cháu trai do bà ngoại thuận tay nhặt được giữa…
Bất Diệt Long Đế
Bất Diệt Long Đế
Thần Châu đại địa, vạn tộc tranh hùng, huyết mạch chiến sĩ hoành hành, cường giả chiến đấu, thiên khung nát, tinh thần rơi! Thiếu niên từ Bắc Mạc kéo quan tài mà đến, thế nhân mới biết…
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Ta cố gắng chạy thật nhanh, thế nhưng một lần nữa, cơn đau quặn xuyên thấu giống như mọi lần ập đến, ta ngã vào lòng nam nhân, tình tứ như một đôi tình nhân đích thực, đó…
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây là một trong những tác phẩm thuộc đề tài huyền huyễn (truyện có yếu tố thần tiên, yêu ma) thành công nhất của Cửu Lộ Phi Hương. Nếu đã đọc Tam Sinh Tam Thế…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full