Đọc truyện Full

Chương 755: Ba chữ (2)

Trên đường đi mọi người cũng không nói gì nhiều, Nhuế Lãnh Ngọc kiên trì muốn đưa Diệp Thiếu Dương đi bệnh viện xử lý vết thương: lúc trước hắn dùng Song Hoàn cắt lên trên đỉnh đầu với hai vai của mình, còn để lại ba vết thương khá dài, tuy chỉ là bị thương ngoài da, nhưng thân thể Diệp Thiếu Dương rốt cuộc cũng là máu thịt, xử lý một chút thì tốt hơn.

Diệp Thiếu Dương đành phải nghe lời nàng, vì thế nói Lâm Tiêu Hiền liền lái xe đưa bọn họ đến bệnh viện, tìm bác sĩ khoa ngoại, nhìn thấy Diệp Thiếu Dương cả người toàn là máu, trên người lại có ba vết thương kỳ quái, bác sĩ tò mò hỏi nguyên nhân, Diệp Thiếu Dương cũng chỉ trả lời cho qua.

Nằm trên giường bệnh, lúc dùng cồn sát trùng vệ sinh vết thương, Diệp Thiếu Dương đau đến nhe răng trợn mắt, hình tượng thật khó coi.

Cũng may có Nhuế Lãnh Ngọc bên cạnh nắm chặt tay hắn, cũng coi như có chút an ủi.

Ba vết thương được khâu lại, chích thuốc chống uốn ván, băng bó lại, sau đó Lâm Tiêu Hiền lái xe chở bọn họ về khách sạn, ai về phòng nấy.

Trần Lộ vẫn luôn ở trong phòng, thấy bộ dáng thảm hại của Diệp Thiếu Dương, lắp bắp kinh hãi, hỏi han sự tình, Diệp Thiếu Dương đành phải đơn giản nói qua một lần, Trần Lộ nghe xong thổn thức không thôi.

Hai người đang nói chuyện, bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa, Diệp Thiếu Dương mở cửa ra thì thấy, là Nhuế Lãnh Ngọc, nàng đã tắm rửa xong, thay đổi đồ ngủ, là một chiếc váy dài kẻ ca rô đơn giản, nhìn bộ dáng nàng như vậy, đã thiếu đi vài phần khí phách, mà thêm vào vài phần vũ mị mê hoặc, đặc biệt là những phần da thịt trắng ngần như tuyết lộ ra ngoài…… “Xem đủ chưa?”

Nhuế Lãnh Ngọc lạnh lùng nói.

Diệp Thiếu Dương lúc này mới phục hồi tinh thần, muốn tìm cớ để chối, Nhuế Lãnh Ngọc liền đẩy hắn sang một bên, tự mình vào phòng, ngồi lên trên giường, ngẩng đầu nhìn Diệp Thiếu Dương, nói: “Vết thương của ngươi sao rồi?”

“Chỉ là vết thương nhẹ, không có việc gì nữa.”

Ánh mắt Diệp Thiếu Dương không tự chủ được dừng lại trên đôi chân thon dài trắng tuyết của nàng, cảm thấy cổ họng khô khốc, quay đầu đi, ngập ngừng nói: “Cô tìm ta có việc gì……”

“Đương nhiên là có việc.”

“Được rồi,”

Diệp Thiếu Dương quay đầu tìm Trần Lộ, định bảo cô ta tránh mặt một chút, kết quả phát hiện Trần Lộ đã không thấy bóng dáng, cô nàng này, đúng là rất biết chuyện à.

Nhuế Lãnh Ngọc đưa một tay lên, hai ngón tay kẹp một đồng tiền sáng lấp lánh, nói: “Lúc chạy khỏi căn nhà hoang, ta đã thu lại hồn phách của Ngô Nhạc Ý, ngươi tự xử lý đi.”

Diệp Thiếu Dương sửng sốt, không khỏi thầm than cô nàng tâm tư kín đáo, tuy Lương Đạo sinh đã chết, cũng không cần tìm Ngô Nhạc Ý hỏi gì nữa, nhưng mà cũng là có chút yêu cầu cần nói một chút với hắn, nên lập tức gật đầu.

Nhuế Lãnh Ngọc quăng đồng tiền xuống dưới mặt đất, kim quang hiện lên, một bóng người hiện ra.

Diệp Thiếu Dương chạy nhanh tới đứng chắn trước mặt Nhuế Lãnh Ngọc.

“Ngươi làm gì đó?”

Nhuế Lãnh Ngọc khó hiểu.

“Hiện tại cô ăn mặc thế này, không tiện gặp người khác, tuy hắn là quỷ hồn, nhưng cũng là một lão nam nhân.”

Nhuế Lãnh Ngọc vô ngữ, nói: “Áo ngủ thôi, có quan hệ gì chứ, hơn nữa không phải ngươi cũng đã nhìn rồi, còn quản người ta nhìn à.”

“Sao có thể giống nhau!”

“Sao lại không giống?”

Diệp Thiếu Dương mặt đỏ vô ngữ, đành phải làm như không nghe thấy gì, đúng lúc này quỷ ảnh Ngô Nhạc Ý đã hiện lên, có chút chần chờ nhìn Diệp Thiếu Dương, ánh mắt lộ vẻ sợ hãi.

Tuy không có nghĩa vụ, nhưng Diệp Thiếu Dương vẫn đem những việc vừa mới trải qua, kể lại một lần.

Ngô Nhạc Ý nghe được Lương Đạo Sinh đã chết, khóc lóc bi thảm.

Sau đó quay sang chắp tay bái Diệp Thiếu Dương mấy cái, nói: “Đa tạ Diệp thiên sư đã siêu độ vong hồn hắn.”

Diệp Thiếu Dương nói: “Lâm Du hiện cũng đã đi rồi, sẽ không tìm ông báo thù nữa, mọi chuyện đều đã kết thúc, ông cũng không cần canh cánh trong lòng, lát nữa ta sẽ đưa ông trở về thân thể, chúng ta hai bên không ai nợ ai, nếu sau này ông còn dám cản trở ta phá trận, đã không còn Lương Đạo Sinh chống lưng cho ông nữa đâu.”

Ngô Nhạc Ý vội vàng nói lời cảm tạ, tỏ vẻ không dám.

Diệp Thiếu Dương thực hài lòng, gia hỏa này dù sao cũng là thổ hào một phương, nếu vì cái chết của Lương Đạo Sinh mà trả thù, chính mình cũng sẽ gặp đủ phiền.

Nghĩ nghĩ rồi bảo hắn ngày mai phái người đến phong toả toà nhà giải phẫu, không để bất luận người nào tiến vào, rốt cuộc thân thể Tử Nguyệt vẫn còn ở đó, vạn nhất bị phá hư, hậu quả rất nghiêm trọng.

Ngô Nhạc Ý lập tức đồng ý.

“Được rồi, ta đưa ông trở về, rồi nói với con trai của ông, bắt quỷ hàng yêu là chuyện tốt, nhưng không được sát sinh, bằng không lệ khí quá nặng, sẽ không tốt về sau.”

Diệp Thiếu Dương lấy ra Đào Mộc Kiếm, bắt đầu làm phép, đột nhiên vỗ ót một cái, nói: “Thiếu chút nữa đã quên một chuyện quan trọng!”

Ngô Nhạc Ý vừa nghe, vội vàng tỏ vẻ nghiêm túc chờ hắn nói.

Diệp Thiếu Dương gãi gãi đầu, có chút ngượng ngùng nói: “Trở về nói lại với cháu trai của ông, thù lao mà hắn đã đáp ứng với ta, một ngày ba ngàn, tính từ……ta tính đã, hôm trước…… à…

không đúng, bắt đầu tính từ thứ sáu tuần trước, ta có hóa đơn làm chứng, đến lúc đó phải trả đủ cho ta, một ngày cũng không thể thiếu!”

Ngô Nhạc Ý khóc không ra nước mắt, nói: “Đây là chút lòng thành, ta trở về sẽ bảo hắn trả nhiều tiền thù lao cho ngươi.”

“Không cần nhiều hơn, ta không muốn để hắn phải thiếu nợ xuống âm ty phải trả, cứ trả đủ là được, được rồi, ông đi thôi.”

Nói rồi lập tức làm phép, để lại một chút linh khí của Đào Mộc Kiếm trên người ông ta, hướng ra ngoài cửa sổ thổi đi.

Thân thể ông ta chưa diệt, linh hồn sẽ tự động tìm đường trở về bản thể, lưu lại một chút linh lực, là lo ông ta đi đường xa, giữa đường không bị quỷ hồn không có mắt nào đó ăn mất hoặc bị pháp sư thu mất.

Một tia linh khí nhưng thực ra tác dụng không lớn, nhưng do trên đó có khí tức của Thiên sư, vạn quỷ cũng không dám tới gần, dù có là tà tu ác quỷ, cũng không nghĩ sẽ tự mình tìm xúi quẩy, đắc tội Thiên sư, trốn còn không kịp.

Buông Đào Mộc Kiếm xuống, Diệp Thiếu Dương vỗ vỗ tay, cười với Nhuế Lãnh Ngọc nói: “Xong việc.”

Nhuế Lãnh Ngọc đứng dậy, Diệp Thiếu Dương vốn nghĩ nàng định rời đi, đứng dậy mở cửa, kết quả Nhuế Lãnh Ngọc nói: “Ta còn có việc.”

“Ách…… Còn có chuyện gì?”

“Trên người ngươi đều là thi huyết quỷ khí, còn có máu của chính ngươi, đi tắm rửa đi,”

Nhuế Lãnh Ngọc nhìn đầu cùng hai vai băng bó bằng băng gạc của hắn, nói, “Bất quá ngươi mới vừa bôi thuốc, không thể dính nước, tự ngươi khó làm, để ta giúp ngươi.”

Diệp Thiếu Dương vừa nghe, cả người cứng đờ, thất thanh nói: “Cô giúp ta tắm rửa à!”

Nhuế Lãnh Ngọc sắc mặt trầm xuống, “Ngươi nghĩ cái gì đó, ngươi đi tắm từ cổ xuống trước, thay quần áo mới, rồi ra đây ta dùng khăn lông giúp ngươi lau rửa chỗ bị thương.

Mau đi.”

Diệp Thiếu Dương ngẩn ra một hồi, từ trong ngăn tủ cầm áo khăn tắm, đi vào nhà vệ sinh, cọ rửa sạch sẽ từ bả vai trở xuống dưới, thay áo ngủ vào rồi đi ra.

“Bây giờ mới ra bộ dáng.”

Nhuế Lãnh Ngọc chỉ lên giường, “Ngươi nằm lên đó đi.”

“Việc này…… hay là thôi đi? Bằng không nhờ Tứ Bảo làm.”

Chuyện này xảy ra trước mắt, Diệp Thiếu Dương có chút lơ sợ.

“Tứ Bảo là đàn nam nhân, tay chân vụng về, làm được cái gì,”

Nhuế Lãnh Ngọc nhìn hắn, khóe miệng mang theo ý cười, “Lúc trước chẳng phải ngươi còn muốn ta hô hấp nhân tạo sao, hiện tại sao lại bày ra cái bộ dáng này?”

Bị Nhuế Lãnh Ngọc thúc giục, Diệp Thiếu Dương đành phải lên giường nằm xuống, cởi bỏ áo khăn tắm, lộ ra hai bả vai vẫn còn chưa rửa.

Nhuế Lãnh Ngọc vào buồng vệ sinh hứng một chậu nước, mang ra đặt trên tủ đầu giường, rồi ngồi sát bên cạnh hắn, dùng khăn lông thấm nước, thật cẩn thận lau rửa mặt mũi, sau đó đến cổ cùng hai bên vai.

Diệp Thiếu Dương dần dần cũng không cảm thấy khẩn trương như trước nữa, hơi híp mắt lại, trộm quan sát mặt của nàng.

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước


Tiểu thuyết cùng thể loại

Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Sau khi sống lại, làm một nàng tiên mèo không tồi, nguyện vọng lớn nhất của Bạch Du Du chính là tìm được một người chủ có tấm lòng yêu mến lại đẹp mắt ôm về nhà hưởng…
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Truyện Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai của tác giả Y Nha kể về Lục Thời Niên – một sinh viên năm bốn đang sống trong ký túc xá và có một bạn cùng phòng mới. Người…
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bà ngoại qua đời, Hạ Ngữ Băng thừa hưởng ngôi nhà cũ do bà ngoại để lại ở nông thôn. Không ngờ, còn phải ở chung với người cháu trai do bà ngoại thuận tay nhặt được giữa…
Bất Diệt Long Đế
Bất Diệt Long Đế
Thần Châu đại địa, vạn tộc tranh hùng, huyết mạch chiến sĩ hoành hành, cường giả chiến đấu, thiên khung nát, tinh thần rơi! Thiếu niên từ Bắc Mạc kéo quan tài mà đến, thế nhân mới biết…
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Ta cố gắng chạy thật nhanh, thế nhưng một lần nữa, cơn đau quặn xuyên thấu giống như mọi lần ập đến, ta ngã vào lòng nam nhân, tình tứ như một đôi tình nhân đích thực, đó…
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây là một trong những tác phẩm thuộc đề tài huyền huyễn (truyện có yếu tố thần tiên, yêu ma) thành công nhất của Cửu Lộ Phi Hương. Nếu đã đọc Tam Sinh Tam Thế…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full