Đọc truyện Full

Chương 821: Thả nữ nhân của ta ra

Diệp Thiếu Dương vung lên Thất Tinh Long Tuyền Kiếm, một hơi chém giết năm con quái vật, chưa kịp tiến lên một bước, Kiến Văn Đế đã một lần nữa phất tay, lần này hoá ảo thêm mười con, đồng loạt xông lên.

“Ảo cảnh này thuộc về ta, ta chỉ cần vừa động niệm lực, có thể huyễn hoá ra vô số lệ quỷ, Diệp thiên sư, dù ngươi có là người sắt thì có thể đánh được mấy con?”

Không phải nói nhiều, Diệp Thiếu Dương vừa trải qua đại chiến một trận, thần thức suy yếu, chém giết năm con quái vật kia, dường như đã dùng đến chút sức cuối cùng.

Hiện tại lại có thêm mười con tiến tới, Diệp Thiếu Dương đã đến cực hạn, mới giải quyết được ba con, đã mệt tới không nâng tay lên được, không thể đứng dậy.

Mấy con quái vật còn lại đồng loạt xông lên, đẩy ngã hắn, từng con một bò lên trên lưng, điên cuồng cắn xé.

Diệp Thiếu Dương dùng nguyên thần tiến vào, vì thế mỗi khi quái vật cắn xuống, không phải huyết nhục, mà là một sợi nguyên thần tựa như sương khói, tản mát trong không khí.

Nguyên thần bị hao tổn, thân thể sẽ không xuất hiện vết thương, nhưng nếu nguyên thần bị hao tổn quá độ, sẽ mất đi sự khống chế, giống như du hồn tiêu tán khắp nơi, cuối cùng không thể quay lại thân xác mình được nữa.

“Thiếu Dương! Đi đi!”

Nhuế Lãnh Ngọc toàn thân không thể động đậy, kêu khóc thảm thiết, “Không cần lo cho ta, mau đi đi!”

Nàng biết, với nguyên thần chi lực của Diệp Thiếu Dương, bất cứ lúc nào cũng có thể thoát khỏi ảo cảnh này.

“Mau đi đi, ra ngoài phá huỷ thân xác của hắn, ta sẽ cùng hắn đồng quy vu tận!”

Nguyên thần của Diệp Thiếu Dương đang thừa nhận đau đớn vô cùng, hàm răng nghiến chặt lại, thân mình quỳ rạp trên mặt đất, khuỷu tay cố chống, gắng sức mà bò từng chút một về phía trước.

“A!”

Diệp Thiếu Dương hét lớn một tiếng, phun thẳng một ngụm Thiên sư huyết vào con quái vật bám trên vai trái.

Thân hình con quái vật lông trắng kia toát ra một luồng khói đen, rống lên rồi lui về phía sau.

Diệp Thiếu Dương nhân cơ hội này, cầm lên Thất Tinh Long Tuyền Kiếm bị rơi dưới đất lên, quét ngang một đường, chém đứt đầu một con quái vật lông trắng, mấy con cong lại cũng bị cảnh tượng trước mắt làm cho hoảng sợ.

Diệp Thiếu Dương lăn người một vòng, lồm cồm bò dậy, phun một ngụm máu lên Thất Tinh Long Tuyền Kiếm, kiếm phong vốn ảm đạm, lại lần nữa loé lên một đạo tử quang.

Một kiếm chém chết hai con.

Đang lúc chuẩn bị đánh con thứ ba, thân thể vốn đang ngả nghiêng của Diệp Thiếu Dương đột nhiên ngã xuống, bị mấy con quái vật lông trắng đè trên mặt đất, cắn xé một hồi….

Nhuế Lãnh Ngọc bị Kiến Văn Đế làm phép, muốn mở miệng nói nhưng không được, chỉ có thể dùng ánh mắt bi thương nhìn thảm cảnh bên dưới, nước mắt không ngừng chảy ra như mưa.

“Có hơi tàn nhẫn một chút.”

Kiến Văn Đế lắc đầu, vươn một bàn tay từ phía sau, ôm lấy vai Nhuế Lãnh Ngọc, tay còn lại nâng cằm nàng lên, xoay về phía mặt mình.

“Có phải nàng thấy trẫm rất tàn nhẫn hay không?”

Kiến Văn Đế khẽ mở miệng cười, quay đầu nhìn bộ dáng thảm thương của Diệp Thiếu Dương, “Trẫm với ngươi không thù không oán, dù ngươi có muốn thu phục trẫm, thì trong ảo cảnh này, trẫm vẫn có thể dễ dàng giết ngươi, ngươi có biết, vì sao trẫm lại bắt ngươi phải chịu thống thổ như vậy hay không?”

Diệp Thiếu Dương bị quái vật lông trắng cắn xé, thần thức gần như rơi vào hôn mê, nào còn tinh lực nói chuyện với hắn, chỉ quật cường ngẩng đầu, dùng ánh mắt căm thù cực độ nhìn ở trên mặt Kiến Văn Đế.

“Trẫm rất thích người tài, ngươi có Đạo pháp cao thâm, lại rất thông minh, thực đúng là nhân gian kỳ tài, trẫm vừa thấy ngươi đã động lòng ái tài, chỉ cần ngươi đồng ý đi theo với trẫm, chịu chia ra một sợi hồn phách để trẫm khống chế, trẫm sẽ lập tức phong ngươi làm Đại tướng quân, thả ra người trong lòng cho ngươi, thấy thế nào?”

Diệp Thiếu Dương khóe miệng khẽ động, tặng cho hắn một nụ cười khinh miệt.

“Được rồi, trẫm xem ngươi có thể kiên trì được bao lâu.”

Kiến Văn Đế mỉm cười thắng lợi, ôm mặt Nhuế Lãnh Ngọc, miệng để sát vào một chút.

Động tác vô cùng chậm.

Thực sự không phải hắn muốn đùa giỡn Nhuế Lãnh Ngọc, mà ý đồ dùng cảnh tượng này để khiêu khích Diệp Thiếu Dương, để khuất phục hắn.

“Buông ra….

cô ấy!”

Diệp Thiếu Dương cắn răng, run rẩy mà bật ra vài chữ.

Kiến Văn Đế quay đầu lại nhìn, Diệp Thiếu Dương đang bị đám quái vật lông trắng đè chặt, đến đầu cũng không thể nâng lên được.

Cứ như vậy…… mà bại sao? Diệp Thiếu Dương vô lực nghiêng thân mình, ánh mắt tán loạn mê man, dừng lại trên mặt Nhuế Lãnh Ngọc đang ngồi trên long ỷ.

Nhuế Lãnh Ngọc vẻ mặt tuyệt vọng, bị Kiến Văn Đế nâng cằm, hai cặp môi dường như đã sắp dán vào nhau.

Không!Không Không Không! Diệp Thiếu Dương cắn chặt hàm răng, dùng một cánh tay chống xuống đất, quật cường ngẩng đầu lên.

“Buông cô ấy ra!”

Diệp Thiếu Dương phun ra một ngụm máu tươi, lạnh giọng gào lên.

Kiến Văn Đế khẽ mỉm cười, nhưng sau đó da mặt nhanh chóng cứng đờ, chân mày cau lại, cảm giác được một cổ khí tức thổi tới trước mặt.

Trong ảo cảnh này, tất cả đều do mình điều khiển, sao bỗng nhiên lại có gió thổi tới? Kiến Văn Đế đứng dậy, hít một hơi, sắc mặt trầm xuống, “Lệ khí!”

Lệ khí càng ngày càng mạnh, hình thành một cỗ gió mạnh, gào thét lạnh đến thấu xương.

“Buông nàng ra, thả nữ nhân của ta ra! A!!!”

Ở trong tiếng gào thét giận dữ, một luồng lệ khí khủng bố từ trong nguyên thần của Diệp Thiếu Dương đột nhiên bùng nổ ra, mấy con quái vật lông trắng đang đè trên người hắn bị đánh bay, không biết đã văng đến góc nào, Diệp Thiếu Dương đứng bật dậy, cầm Thất Tinh Long Tuyền Kiếm trên mặt đất, phi thân bay lên.

Lúc này thân thể nguyên thần của hắn, lại đang ở trong ảo cảnh, nên có thể cưỡi gió mà bay.

Do Kiến Văn Đế bị phân tâm, lực khống chế thân thể Nhuế Lãnh Ngọc cũng được giải trừ.

Nàng khẽ ngẩng đầu, nhìn Diệp Thiếu Dương đang huy kiếm bay tới, một nụ cười ở trên miệng chậm rãi nở ra.

Không có đám mây bảy màu, không có tiếng trống cùng nhạc, không có vạn người kính ngưỡng, nhưng giây phút này, trong lòng nàng, Diệp Thiếu Dương chính là một người mạnh mẽ nhất.

Giờ khắc này, hắn không phải Thiên sư nhân gian mang theo sứ mệnh nặng nề nữa, không phải Đạo môn kỳ tài mà quỷ yêu nào trong thiên hạ chỉ nhìn thôi cũng đã thấy sợ.

Hắn chỉ là một người xả thân bảo vệ cho nàng…… Là một anh hùng cái thế! Lăng không nhất kiếm, khí thế như hồng.

Kiến Văn Đế hai tay giao nhau, nắm chặt lại, vận hết sức nâng lên, nhìn về phía Diệp Thiếu Dương, thấy hai mắt hắn đỏ bừng, khóe môi nở một nụ cười điên cuồng tà ác.

Sao lại thế này, rõ ràng nguyên thần của hắn đã gần như bị diệt, sao đột nhiên lại bộc phát lệ khí cường đại đến vậy? “Ngươi là…… Tiên Thiên Linh Thể?”

Kiến Văn Đế có chút thất thanh nói.

Thất Tinh Long Tuyền Kiếm dùng sức ép xuống dưới.

Thân thể của Kiến Văn Đế vỡ tan ra từng chút một.

“Chiến đấu, chỉ mới bắt đầu, ta chờ ngươi bên ngoài.”

Kiến Văn Đế nói xong, khuôn mặt vỡ vụn, toàn thân sụp đổ.

Hắn là chủ của ảo cảnh này, một khi rời khỏi, toàn bộ cung điện cũng bắt đầu đổ sập, phảng phất như sắp gặp phải một trận động đất cực kỳ khủng bố, Nhuế Lãnh Ngọc té trên đất, vội vàng bò dậy, chạy về phía Diệp Thiếu Dương.

Đột nhiên trước mắt tối sầm, hai chân hụt hẫng, toàn thân như bay lên…… Vài giây sau, nguyên thần mới đáp xuống một chỗ, hai chân Nhuế Lãnh Ngọc mềm nhũn, ngã ngồi trên mặt đất, lập tức quay đầu nhìn lại.

Lúc này Diệp Thiếu Dương cũng mở mắt, hai con ngươi đỏ bừng lên, nhìn qua ánh lên vẻ tà dị.

“Thiếu Dương……”

“Cô không sao thì tốt rồi.”

Diệp Thiếu Dương gắng hết sức nói, xoay người đối mặt Kiến Văn Đế, Kiến Văn Đế cũng đã tỉnh lại.

“Nguyên lai ngươi là Tiên Thiên Linh Thể, bất quá trong cơ thể ngươi chứa đựng không phải linh khí, mà là lệ khí, ngươi sau này nhất định sẽ thành ma.”

Trên mặt Kiến Văn Đế vẫn mang theo một nụ cười rất tự tin.

“Diệp thiên sư, một chiêu định sinh tử, nếu thua, ngươi sẽ thuộc về trẫm.”

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước


Tiểu thuyết cùng thể loại

Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Sau khi sống lại, làm một nàng tiên mèo không tồi, nguyện vọng lớn nhất của Bạch Du Du chính là tìm được một người chủ có tấm lòng yêu mến lại đẹp mắt ôm về nhà hưởng…
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Truyện Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai của tác giả Y Nha kể về Lục Thời Niên – một sinh viên năm bốn đang sống trong ký túc xá và có một bạn cùng phòng mới. Người…
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bà ngoại qua đời, Hạ Ngữ Băng thừa hưởng ngôi nhà cũ do bà ngoại để lại ở nông thôn. Không ngờ, còn phải ở chung với người cháu trai do bà ngoại thuận tay nhặt được giữa…
Bất Diệt Long Đế
Bất Diệt Long Đế
Thần Châu đại địa, vạn tộc tranh hùng, huyết mạch chiến sĩ hoành hành, cường giả chiến đấu, thiên khung nát, tinh thần rơi! Thiếu niên từ Bắc Mạc kéo quan tài mà đến, thế nhân mới biết…
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Ta cố gắng chạy thật nhanh, thế nhưng một lần nữa, cơn đau quặn xuyên thấu giống như mọi lần ập đến, ta ngã vào lòng nam nhân, tình tứ như một đôi tình nhân đích thực, đó…
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây là một trong những tác phẩm thuộc đề tài huyền huyễn (truyện có yếu tố thần tiên, yêu ma) thành công nhất của Cửu Lộ Phi Hương. Nếu đã đọc Tam Sinh Tam Thế…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full