Đọc truyện Full

Chương 835: Phụ người sáu trăm năm

“Đã sớm…… kết thúc sao?”

Nghe lời nói của Kim Oánh kiên quyết vậy, Lâm Tam Sinh chợt bình tĩnh trở lại, thất hồn lạc phách, sắc mặt xám như tro tàn.

Kim Oánh thật lâu mới buông hắn ra, xoay người nói với Diệp Thiếu Dương: “Diệp tiên sinh, hãy làm ta tỉnh lại đi, điện thoại vừa rồi là bạn trai ta gọi, anh ấy muốn tới lấy chìa khoá căn hộ mới của chúng ta, sẽ tới đây nhanh thôi……”

Diệp Thiếu Dương nhìn Lâm Tam Sinh đang thất hồn lạc phách, lại đưa mắt sang nhìn Kim Oánh, nói: “Một khi hoàn hồn, cô sẽ quên hết những chuyện đang xảy ra, cũng sẽ quên mất hắn.”

Kim Oánh vừa nghe, ánh mắt lộ vẻ không đành lòng, một lát sau,thở ra một hơi thật dài, “Có lẽ đây là kết cục tốt nhất.”

Kết cục tốt nhất sao? Diệp Thiếu Dương gật đầu, nói: “Nếu cô đã quyết định, ta sẽ giúp cô hoàn hồn.”

Kim Oánh một lần nữa đi đến trước mặt Lâm Tam Sinh, ôm lấy cổ hắn, trao một nụ hôn cuối cùng, thấp giọng nỉ non nói: “Ta nghĩ là muốn sẽ vĩnh viễn nhớ kỹ huynh, nhưng mà như thế thì ta không thể sống lại cuộc sống trong quá khứ, hy vọng huynh có thể quên ta đi, để được hạnh phúc……”

Qua một hồi lâu, Kim Oánh rốt cuộc cũng buông Lâm Tam Sinh ra, cúi đầu chậm rãi đi về phía thân thể mình, quay đầu nhìn Diệp Thiếu Dương.

Diệp Thiếu Dương đi tới, giơ lên một lá linh phù, thở dài, nói: “Bắt đầu rồi.”

Kim Oánh quay đầu lại, dùng ánh mắt lưu luyến nhìn Lâm Tam Sinh, cố kìm nén nước mắt, khẽ mỉm cười.

Diệp Thiếu Dương hạ linh phù xuống, dán trên ót của Kim Oánh, hồn phách lập tức hóa thành làn khói, chui vào trong phù.

Diệp Thiếu Dương lấy bút chu sa, vẽ lên mặt trên mấy nét, câu dẫn hồn phách lên ấn ký, cũng chính là đoạn ký ức vừa xảy ra.

Tiếp theo dán linh phù dán lên mặt Kim Oánh, ngón giữa cong lại, ấn tấm phù dính lên ấn đường, nhẹ nhàng búng một cái, sau đó bóc xuống, thổi một hơi vào ấn đường của cô.

Kim Oánh từ từ tỉnh lại, vừa mở mắt đã thấy Diệp Thiếu Dương, sửng sốt nói “Diệp tiên sinh……”

“Ta thấy giống như là cô ngủ, nên mới qua nhìn xem sao lại thế này.”

Diệp Thiếu Dương giả bộ nói xạo, nhưng trong lòng lại thở dài.

Kim Oánh dụi dụi mắt, “Đúng vậy, sao ta lại ngủ thế nhỉ, chẳng lẽ bị say do uống rượu vang đỏ mà say, cũng không thể nào.”

“Không việc gì thì tốt rồi, tiếp tục ăn cơm đi.”

Kim Oánh xin lỗi hai người, đúng lúc lúc này điện thoại lại vang lên, cô đứng dậy qua một bên nghe máy, sau đó mau chóng trở lại, ngại ngùng cười: “Xin lỗi, vừa rồi đã quên nói, bạn trai ta muốn tới lấy chìa khoá căn phòng tân hôn, đã đến dưới lầu, ta phải xuống đưa cho anh ấy.”

Chu Tĩnh Như gật đầu.

Diệp Thiếu Dương nói: “Chờ một chút, cô gọi anh ấy lên đây.

Chúng ta cũng ăn xong rồi, vừa lúc có thể cùng nhau uống ly trà, sau đó rồi cùng đi.”

Kim Oánh nói: “Việc này cũng không tiện lắm.”

Chu Tĩnh Như hiểu ý Diệp Thiếu Dương: Nhìn thấy bạn trai của Kim Oánh, Lâm Tam Sinh nhất định sẽ rất khổ sở, nhưng có lẽ cũng đủ để cắt đứt hoàn toàn hy vọng của hắn đối với Kim Oánh, đây cũng là một liều thuốc mạnh, vì thế cũng ân chần khuyên..

Kim Oánh không tiện làm Chu Tĩnh Như mất mặt, vì thế đứng dậy gọi điện thoại, hơn nữa còn ra cửa thang máy để đón.

Lâm Tam Sinh vẫn như cũ, bộ dáng tuyệt vọng, thất hồn lạc phách.

Diệp Thiếu Dương đứng dậy, kéo hắn về phía mình, thở dài nói: “Ta biết, ngươi thực sự rất đau khổ, nhưng ngươi không được bộc phát, gây tổn thương phu thê bọn họ, bằng không ta sẽ không tha cho ngươi.”

“Phu thê……”

Lâm Tam Sinh chua xót cười rộ lên.

Đợi một hồi, Kim Oánh dẫn theo một nam nhân sóng vai mà đi tới, hai người một quỷ, lập tức dồn ánh mắt lên người nam nhân này: Khoảng ba mươi tuổi, không phải rất tuấn tú, nhưng vóc dáng rất cao, xem tướng mạo cũng là người ôn hòa, tính tình thoải mái.

Lâm Tam Sinh ngây ngốc nhìn vị “Tình địch”

này, vẻ mặt vặn vẹo, rất là không cam lòng.

Nam nhân chào hỏi vô cùng khách khí, ngồi xuống bên cạnh Kim Oánh.

Chu Tĩnh Như gọi người phục vụ tới, muốn lấy mấy chén đồ uống.

“Giám đốc Kim, hai người yêu nhau từ khi nào vậy, ta chưa từng nghe cô nói có bạn trai mà, giờ lại đột nhiên lại kết hôn?”

Chu Tĩnh Như thử hỏi, thật ra căn bản lúc trước cũng không có quen biết người ta.

“Cũng nhiều năm rồi, trong công ty…… chỉ có mấy người quan hệ thân thiết mới biết chuyện, giám đốc Chu bận rộn như vậy, đương nhiên không có nghe nói.”

Kim Oánh dịu dàng khoác tay bạn trai, đơn giản kể lại chuyện của bọn họ: Bọn họ là học cùng đại học, lúc còn trong trường cũng không kết giao thân thiết.

Sau khu tốt nghiệp, trong một lần tụ họp, nhiều người cùng đi dã ngoại ở bên ngoài, đêm đó Kim Oánh mơ thấy nam nhân kia bị giết, bừng tỉnh lại, một mình rời khỏi trại, ra bờ sông ngồi hóng gió.

Đúng lúc bạn học này cũng mất ngủ, hai người cùng nhau đi dạo trong đêm khuya tĩnh lặng, trò chuyện đến hai tiếng đồng hồ, đôi bên đều cảm giác hòa hợp, quay về liền bắt đầu qua lại, sau khi xác định tình cảm, đã ở bên nhau nhiều năm.

“Nói vậy cũng thật khéo, từ khi chúng ta ở bên nhau, ta đã không còn mơ cái giấc mơ kỳ quái đó nữa.

Diệp tiên sinh, vì sao lại thế này?”

“Là vì đã có ta, nên em không suy nghĩ lang man đến nam nhân khác nữa.”

Bạn trai cô vui vẻ nói câu vui đùa.

Kim Oánh ra vẻ giận dỗi liếc hắn một cái, nhét một một miếng hoa quả vào trong miệng hán, “Đừng có mà nói hươu nói vượn.”

Diệp Thiếu Dương trong lòng vô cùng cảm khái: Quả nhiên hết thảy đều là duyên phận, hai người bọn họ bắt đầu, cũng có nghĩa duyên phận giữa nàng cùng Lâm Tam Sinh đã hoàn toàn kết thúc…… Quay đầu liếc mắt nhìn Lâm Tam Sinh, lúc này đây hắn đã hoàn toàn tuyệt vọng, nhưng ngược lại rất bình tĩnh ngồi một bên, bình tĩnh mà quan sát nhất cử nhất động của hai người, chỉ là bĩnh tĩnh trong ánh mắt hắn mà thôi, trong đó còn lộ ra một cỗ đau đớn thấu xương..

“Đúng rồi Diệp tiên sinh, tương lai chúng ta sẽ là hàng xóm đó, căn hộ của chúng ta cũng trong tiểu khu kia, chỉ cách nhà ngài hai tầng lầu, sau này thường xuyên qua lại nha.

Kết hôn ta nhất định sẽ mời hai người, đến lúc đó mong hai người cùng đến chung vui”

Diệp Thiếu Dương gật đầu, lại thở dài một tiếng.

Nói chuyện phiếm một hồi, Kim Oánh tỏ ý muốn đi qua nhà mới một chuyến, nên cùng bạn trai rời khỏi.

Diệp Thiếu Dương và Chu Tĩnh Như tiếp tục lưu lại.

Diệp Thiếu Dương quay đầu lại, phát hiện Lâm Tam Sinh không biết đã rời đi lúc nào.

“Hắn sẽ không đi tự sát chứ?”

Chu Tĩnh Như có chút lo lắng.

“Trời ơi, hắn vốn là quỷ mà, tự sát gì nữa”

Lời này nghe giống chuyện cười, nhưng Diệp Thiếu Dương lại không cười nổi, chỉ ngã lưng vào sô pha, lắc lắc đầu.

Chu Tĩnh Như đem đầu để vào vai hắn, thấp giọng khóc.

“Cô khóc cái gì, đâu liên quan gì đến cô đâu.”

“Huynh không biết con gái đều đa sầu đa cảm thế sao, chuyện này…… khiến ta thấy rất đau khổ cho hắn”

“Ta cảm thấy, Kim Oánh lựa chọn thế là đúng…”

Diệp Thiếu Dương nghĩ nghĩ rồi nói: “Quá khứ luôn sẽ qua đi, phải biết quý trọng người trước mắt, thế mới là đúng đắn, bằng không sẽ không công bằng với chồng sắp cưới của cô ấy.”

Chu Tĩnh Như gật đầu, “Ta cũng hiểu, nên không hề trách cô ấy, chỉ là cảm thấy tiếc nuối cho thư sinh kia, đợi chờ sáu trăm năm, nhưng lại phải nhận một kết quả như vậy, vận mệnh đối với hắn đúng là trò đùa lớn mà.”

Tiếp đó, hai người đều im lặng trầm tư suy nghĩ, không nói lời nào.

“Bất quá…”

qua một hồi lâu, Chu Tĩnh Như nhẹ giọng nói, “Nếu đổi lại là ta, ta cũng sẽ lựa chọn giống như vậy, nếu kiếp này chẳng thể cùng…

hắn ở bên nhau, ta cũng sẽ không lưu luyến kiếp trước.”

Phím tắt:←

Phím tắt:→



Tiểu thuyết cùng thể loại

Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Sau khi sống lại, làm một nàng tiên mèo không tồi, nguyện vọng lớn nhất của Bạch Du Du chính là tìm được một người chủ có tấm lòng yêu mến lại đẹp mắt ôm về nhà hưởng…
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Truyện Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai của tác giả Y Nha kể về Lục Thời Niên – một sinh viên năm bốn đang sống trong ký túc xá và có một bạn cùng phòng mới. Người…
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bà ngoại qua đời, Hạ Ngữ Băng thừa hưởng ngôi nhà cũ do bà ngoại để lại ở nông thôn. Không ngờ, còn phải ở chung với người cháu trai do bà ngoại thuận tay nhặt được giữa…
Bất Diệt Long Đế
Bất Diệt Long Đế
Thần Châu đại địa, vạn tộc tranh hùng, huyết mạch chiến sĩ hoành hành, cường giả chiến đấu, thiên khung nát, tinh thần rơi! Thiếu niên từ Bắc Mạc kéo quan tài mà đến, thế nhân mới biết…
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Ta cố gắng chạy thật nhanh, thế nhưng một lần nữa, cơn đau quặn xuyên thấu giống như mọi lần ập đến, ta ngã vào lòng nam nhân, tình tứ như một đôi tình nhân đích thực, đó…
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây là một trong những tác phẩm thuộc đề tài huyền huyễn (truyện có yếu tố thần tiên, yêu ma) thành công nhất của Cửu Lộ Phi Hương. Nếu đã đọc Tam Sinh Tam Thế…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full