Đọc truyện Full

Chương 1220: Kiếp trước kiếp này (1)

Diệp Thiếu Dương nói đoạn lời này phi thường thành khẩn, một mặt là vì ổn định gã, ở vài ngày cuối cùng này, hắn cũng không muốn xuất hiện cái gì ngoài ý muốn, một mặt cũng là tình hình thực tế, mình quả thật không tiện quản chuyện phương diện cảm tình của Tiểu Ngư, nhưng, hắn đã quyết định phải đem tình huống nói cho lão Quách, để kẻ làm cha là gã đi đau đầu.

Mình đặt tư thái thấp như vậy, thái độ thành khẩn như vậy, điều kiện lại đơn giản như vậy, đổi là người bình thường thông tình đạt lý khẳng định đồng ý, Vương Lâm lại hừ một tiếng nói: “Ngày mai là sinh nhật tôi, tôi nghĩ một mình cùng nhau trải qua với Tiểu Ngư, anh không có tư cách ngăn trở tôi!”

Cơn tức trong lòng Diệp Thiếu Dương ‘vù’ một cái bốc lên, mẹ kiếp, lão tử nói nhiều lời hay như vậy với ngươi, hóa ra ngươi chơi ta à? Lập tức dùng sức vỗ vỗ bả vai Vương Lâm nói: 

“Tiểu Ngư ngày mai ở phòng ngủ, con bé không đi đâu hết.”

“Ngươi định đoạt?” Vương Lâm hất văng tay hắn, đi gọi Tiểu Ngư.

Tiểu Ngư và Nhuế Lãnh Ngọc đi ra. 

Vương Lâm giữ chặt cổ tay Tiểu Ngư, bước ra bên ngoài.

Nhuế Lãnh Ngọc cách gần, đi lên ngăn hắn nói: “Có chuyện thì nói hẳn hoi, làm sao vậy.”

Vương Lâm đang nổi nóng, lật tay đẩy nàng một phát, “Tránh ra tiện nhân!” 

Nhuế Lãnh Ngọc ngây người.

Vương Lâm cất bước muốn đi, đột nhiên một bóng người ngăn ở trước mặt hắn, là Diệp Thiếu Dương, sắc mặt đại biến, so với trước đó như hai người khác nhau.

“Ngươi vừa nói cái gì?” 

Nhìn thấy vẻ mặt này của hắn, Vương Lâm không tự chủ được có chút lùi bước, không dám ra vẻ nữa, cố gắng duy trì bộ dáng tức giận, đối diện với Diệp Thiếu Dương.

Diệp Thiếu Dương đi về phía trước một bước nói: “Ngươi vừa rồi nói cái gì?”

Vương Lâm lui về phía sau một bước, miệng cọp gan thỏ nói: “Mọi người đều là Thạch Thành, chồng cô hai ta là đội trưởng hình cảnh, ngươi nếu muốn chơi, về Thạch Thành ta hầu ngươi!” 

Diệp Thiếu Dương ngoảnh mặt làm ngơ, tiếp tục đi về phía trước, ánh mắt nhìn chằm chằm hắn không tha, chậm rãi nói: “Ta chỉ hỏi ngươi, ngươi vừa rồi nói cái gì, ngươi không phải muốn ta chứng minh trên đời có quỷ sao, đến, ngươi lặp lại lần nữa, ta chứng minh cho ngươi xem!”

Chỉ cần hắn còn dám bb một câu, Diệp Thiếu Dương tính lập tức dùng câu hồn thuật đem hồn phách của hắn lôi ra, để hắn xem quỷ hồn của mình!

Trước đó ẩn nhẫn, chỉ vì mặt mũi Tiểu Ngư, nhưng hắn đã dám mắng Nhuế Lãnh Ngọc, vậy sự việc đã khác rồi. 

Logic của Diệp Thiếu Dương thật ra rất đơn giản, chọc ta, ta có thể nhịn, chọc vào nữ nhân của ta, ta kệ ngươi là ai, diệt ngươi trước nói sau!

Vương Lâm nhìn thấy sát khí trong mắt của hắn, đột nhiên có chút xì hơi.

Tiểu Ngư trước đó bị một màn đột phát dọa ngốc, cuối cùng phục hồi tinh thần lại, che ở phía trước Vương Lâm, quay đầu hướng hắn mắng một tiếng: “Anh cút!” 

Vương Lâm nhìn cô một cái, lại nhìn nhìn Diệp Thiếu Dương, xoay người rời khỏi.

Nhuế Lãnh Ngọc cũng lập tức tiến lên giữ chặt Diệp Thiếu Dương, khuyên nhủ: “Được rồi đừng giận nữa!”

Đỡ Diệp Thiếu Dương đến trên sô pha nghỉ ngơi bên cạnh ngồi xuống, Tiểu Ngư vẻ mặt khổ sở đi lên xin lỗi nói: “Tiểu sư thúc, lãnh vũ tỷ, xin lỗi…” 

Nhuế Lãnh Ngọc kéo cô bé ngồi xuống, an ủi vài câu.

Tiểu Ngư có chút lo sợ bất an nhìn Diệp Thiếu Dương, thở dài nói: “Cậu ấy bình thường cũng không phải là người như thế, có thể cũng là quá coi trọng con, hơn nữa nhất thời kích động… Tiểu sư thúc, thúc muốn trách thì trách con đi.”

Diệp Thiếu Dương xoa xoa đầu con bé, miễn cưỡng cười cười nói: “Đừng ngốc nữa, chúng ta là người một nhà, lại nói chuyện này cũng không quan hệ với con.” 

Nhuế Lãnh Ngọc an ủi cô bé một phen, lòng Tiểu Ngư mới dễ chịu một chút.

Đi dạo phố là không có cách nào đi nữa, ba người đi ra khỏi quảng trường Vạn Đạt, Diệp Thiếu Dương và Nhuế Lãnh Ngọc cùng nhau đưa cô bé tới trường học, lúc đến cổng trường, Diệp Thiếu Dương dặn cô bé: “Tiểu tử đó nói hắn ngày mai sinh nhật, con vô luận như thế nào cũng không thể theo hắn một mình ra ngoài, sống qua một tuần cuối cùng này, hai đứa muốn chơi như thế nào cũng được.”

Tiểu Ngư cắn cắn môi, nói: “Sư thúc yên tâm đi, con trở về không để ý nữa, con tan học trở về phòng ngủ, tuyệt đối không đơn độc hành động.” 

Nhìn Tiểu Ngư đi tới cổng trường, tiến vào trong đám người, Diệp Thiếu Dương và Nhuế Lãnh Ngọc cùng nhau quay đầu trở về.

“Mẹ kiếp, thật sự là tức chết ta rồi!” Diệp Thiếu Dương giận dữ mắng.

Nhuế Lãnh Ngọc nói: “Đừng tức giận với trẻ con.” 

Diệp Thiếu Dương hừ một tiếng, “Nếu không phải nể mặt Tiểu Ngư, anh nhất định phải dùng câu hồn thuật, đem hồn phách hắn kéo ra, quật một trận roi! Anh cho hắn biết quỷ bộ dạng thế nào!”

Nhuế Lãnh Ngọc nhìn hắn một cái, cười cười.

“Em bị người ta mắng, còn cười à?” 

“Bị mắng đương nhiên không vui, nhưng… bộ dáng trước đó anh ra mặt vì em, rất thú vị.”

Ngừng một chút, thở dài: “Vương Lâm này, quả thật không phải loại tốt đẹp gì, Tiểu Ngư ở cùng hắn, tương lai sẽ chịu thiệt.”

Diệp Thiếu Dương nói: “Nào có tương lai cái gì, Tiểu Ngư cũng chỉ là không hiểu chuyện, tương lai khẳng định sẽ không ở bên hắn.” 

Nhuế Lãnh Ngọc cười nói: “Có thể cùng nhau thi đại học, loại cảm tình này vẫn là rất sâu, anh chưa chú ý tới sao, Tiểu Ngư vừa rồi nói là trở về không để ý tới hắn nữa, chưa nói chia tay.”

Diệp Thiếu Dương thở dài nói: “Loại chuyện này anh quản không được, về sau để lão cha con bé đau đầu đi. Nhưng Vương Lâm này, anh sớm muộn gì phải tính sổ với hắn, không thể cứ như vậy là xong!”

Nhuế Lãnh Ngọc nói: “Anh còn là thiên sư đó, nhỏ mọn như vậy.” 

“Hắn nếu chọc anh, vậy còn dễ nói, thế mà lại dám mắng nữ nhân của anh…”

Còn chưa dứt lời, cánh tay bị véo một cái, Nhuế Lãnh Ngọc đỏ mặt, lạnh lùng nói: “Đừng tự mình đa tình, ai là nữ nhân của anh!”

Nhìn bóng lưng hai người đi xa, Vương Lâm nấp ở trong một cửa hàng đồ uống lạnh ven đường ném tới mắt thù hận, lúc này điện thoại vang lên, cầm lên nhìn thoáng qua, lập tức kết nối, bổ đầu nói: 

“Dượng hai, tra được tư liệu người này chưa?”

“Diệp Thiếu Dương phải không, ngoài hai mươi, sinh viên đại học lý công Thạch Thành.”

“Đúng đúng đúng, chính là hắn, dượng hai, hắn chính là thần côn, dượng nhất định phải nghĩ cách trị hắn một chút, trút giận cho con!” Vương Lâm cắn răng nói. 

“Ngươi là đồ ngu xuẩn!”

Đầu kia điện thoại đột nhiên mắng, “Ngươi biết hắn là ai không, ngươi dám đắc tội hắn, ngươi lập tức hướng hắn xin lỗi!”

Vương Lâm ngây ngẩn tại chỗ, qua một lúc lâu mới hỏi: “Dượng hai, không phải chứ, hắn không phải là một tên giang hồ bịp bợm sao, bằng dượng một đội trưởng hình cảnh…” 

“Ngươi biết cái gì, ngươi biết bối cảnh hắn sâu bao nhiêu không! Ta nếu là đắc tội hắn, trong nháy mắt bị đuổi ra khỏi nhà! Ngươi là đồ đầu đất, có cơ hội tốt này kết bạn hắn, lại đắc tội hắn, ngươi mau đi xin lỗi người ta!”

Dượng hai sau đó nói cái gì, Vương Lâm hoàn toàn chưa nghe vào trong lỗ tai, ngây ngốc cầm lấy di động, trong đầu xuất hiện bộ dáng Diệp Thiếu Dương, vô luận thấy thế nào, người này chính là giang hồ thuật sĩ mà, sao có thể có bối cảnh sâu như vậy?

Vương Lâm chậm rãi lắc đầu, hắn nuốt không trôi cơn tức này. 

Diệp Thiếu Dương và Nhuế Lãnh Ngọc vừa trở lại nhà trọ, lão Quách đã tới, hắn là biết hai người và Tiểu Ngư cùng nhau ăn cơm, đặc biệt đến hỏi thăm tình hình gần đây của Tiểu Ngư.

“Ta lúc trước nhìn thấy mấy người đi cùng, thằng nhóc kia là ai, là bạn trai con bé?” Lão Quách nói, “Hai người cũng đừng gạt ta, ta nhìn thấy bọn nó nắm tay.”

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước


Tiểu thuyết cùng thể loại

Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Sau khi sống lại, làm một nàng tiên mèo không tồi, nguyện vọng lớn nhất của Bạch Du Du chính là tìm được một người chủ có tấm lòng yêu mến lại đẹp mắt ôm về nhà hưởng…
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Truyện Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai của tác giả Y Nha kể về Lục Thời Niên – một sinh viên năm bốn đang sống trong ký túc xá và có một bạn cùng phòng mới. Người…
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bà ngoại qua đời, Hạ Ngữ Băng thừa hưởng ngôi nhà cũ do bà ngoại để lại ở nông thôn. Không ngờ, còn phải ở chung với người cháu trai do bà ngoại thuận tay nhặt được giữa…
Bất Diệt Long Đế
Bất Diệt Long Đế
Thần Châu đại địa, vạn tộc tranh hùng, huyết mạch chiến sĩ hoành hành, cường giả chiến đấu, thiên khung nát, tinh thần rơi! Thiếu niên từ Bắc Mạc kéo quan tài mà đến, thế nhân mới biết…
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Ta cố gắng chạy thật nhanh, thế nhưng một lần nữa, cơn đau quặn xuyên thấu giống như mọi lần ập đến, ta ngã vào lòng nam nhân, tình tứ như một đôi tình nhân đích thực, đó…
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây là một trong những tác phẩm thuộc đề tài huyền huyễn (truyện có yếu tố thần tiên, yêu ma) thành công nhất của Cửu Lộ Phi Hương. Nếu đã đọc Tam Sinh Tam Thế…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full