Đọc truyện Full

Chương 1890: Lại Gặp Đối Thủ Một Mất Một Còn (1)

Nhưng, Lê son lão mẫu dù sao cũng không phải ăn chay, lập tức không ngừng vùng cành cây, đem càng nhiều hoa lê hơn bao vây Đạo Phong từng vòng, thế công trong lúc nhất thời càng thêm cuồng loạn.

Đạo Phong sừng sững bất động, tay phải khống chế Tam Thanh Quỷ Phù, tay trái không ngừng kết ẩn, nhìn qua cũng hơi có chút cố sức.

Bên kia, Nhạc Hằng tìm cái sơ hở, giây thoát hai đạo sĩ dây dưa, muốn tiến lên giúp Đạo Phong một tay, vừa tới gần tầng ngoài cơn lốc hoa lê, lập tức cảm nhận được một áp lực gần như khủng bố, hầu như không thể tới gần, hơn nữa càng hướng bên trong, áp lực càng cường đại, lúc này mới biết Đạo Phong trên thực tế thừa nhận áp lực lớn bao nhiêu. 9

Hai đệ tử kia sau khi đuổi kịp, căn bản cũng không chen vào được.

Đột nhiên, một đệ tử từ phương hướng hậu sơn chạy tới, cách thật xa đã lớn tiếng hô lên: “Bẩm báo tổ sư, Diệp Thiếu Dương thằng nhãi đó được người ta cứu đi rồi!”

Lê sơn lão mẫu biến sắc, cả giận nói: “Sao có thể, không phải bảo các ngươi đưa hắn đi địa lao sao, sao có thể chạy mất!”

“Là… Ở nửa đường đột nhiên gặp cường giả tập kích, đem hắn cứu đi, đệ tử đã phải người đuổi theo!”

Trong lòng Lê sơn lão mẫu tức giận, nhưng không nói chuyện nữa, đối mặt Đạo Phong, đột nhiên thả lỏng thế công của cơn lốc hoa lê, từ trên cổ tay trái cởi xuống một cái vòng tay, cầm trong tay, vẽ bùa dán lên, bắt đầu làm phép.

Kim Cương Trác?

Trong lòng Đạo Phong cũng khẽ động.

“Đạo Phong, đi mau đi!” Nhạc Hằng hô to một tiếng, tuy hắn luôn luôn cao ngạo tự phụ, phương diện này không thua gì Đạo Phong, nhưng dù sao cũng có nhiệm vụ trong người, coi như tỉnh táo, hôm nay đã nói sẵn là tới cứu Diệp Thiếu Dương, bây giờ Diệp Thiếu Dương đã được cứu, không cần thiết ác chiến tiếp, nếu không nếu Lê sơn lão mẫu có viện binh chạy tới, tình huống vẫn có chút nguy hiểm.

Hơn nữa trước mắt Diệp Thiếu Dương tuy đã được cứu, nhưng tình huống không rõ, trước mắt quan trọng nhất vẫn là nhìn thấy hắn trước đã, hộ tống hắn trở lại nhân gian rồi nói sau.

Đạo Phong tự nhiên cũng biết đạo lý này, thừa dịp cơn lốc hoa lệ lơi lỏng, khống chế Tam Thanh Quỷ Phù, trong nháy mắt phá thế công, nhìn Lê sơn lão mẫu một cái, nói: “Ta sẽ còn đến tìm ngươi.”

Nói xong bứt ra vội vàng lui, nhân tiện giúp Nhạc Hằng chặn thể công của hai đạo sĩ, hai người cùng nhau phi thân xuống núi.

“Trở về!”

Lê sơn lão mẫu thấy hai đệ tử muốn đuổi theo, lập tức triệu hồi trở về, “Truyền lệnh ta, các đệ tử lên núi, không thể rời núi môn đuổi theo kẻ địch.”

Hai đệ tử nhìn nhìn nhau, không biết Lê sơn lão mẫu vì sao tùy ý kẻ địch xông lên núi, sau đó thong dong rời đi.

Trên thực tế, trong lòng Lê sơn lão mẫu biết, lấy thực lực Đạo Phong bây giờ, một lòng còn muốn chạy mà nói, cho dù mình cũng không giữ lại được, càng không cần phải nói bên cạnh hắn còn có một con Chu Tước.

Lê sơn lão mẫu đứng ở trên ngọc kinh đài trước đại điện, quan sát bóng người Đạo Phong và Chu Tước rời đi, trong lòng nghi hoặc khó hiểu.

Qua một chút, một nam một nữ từ trong đại điện đi ra, chính là Tô Mạt cùng nam tử thoạt nhìn có bệnh trạng kia.

“Thánh mẫu, vì sao không cho chúng ta đi ra hỗ trợ?” Tô Mạt đi tái lập tức nghi ngờ nói, “Hợp sức ba người chúng ta, tất nhiên có thể bắt được Đạo Phong!”

“Quá nhiều trợ thủ. Nếu không hoàn toàn nắm chắc, cần gì bại lộ thực lực.”

Nam tử nói: “Thánh mẫu nói rất đúng, hôm nay chỉ có Lê sơn nhất mạch, thể đon lực mỏng, không phải thời cơ tốt để quyết chiến.”

Tô Mạt nhíu mày nói: “Nhưng, chúng ta cứ như vậy thả bọn hắn đi, ngay cả Diệp Thiếu Dương cũng bị cứu đi.”

“Hắn cho rằng ta là Thanh Ngưu, hắn sẽ còn đến nữa, một lần sau, hắn không đi được.”

Lê sơn lão mẫu thản nhiên nói, sau đó tâm niệm xoay chuyển, đem đệ tử trước đó đến báo cáo tình huống kêu lên, nói: “Ta là không ngờ bọn hắn sẽ đến đánh lén cứu người, nhưng ta đã chuẩn bị chu toàn, bảo các ngươi có bất cứ gió thổi cỏ lay gì, thì đem Diệp Thiếu Dương đưa hướng địa lao. Ta tính thời gian, bọn hắn không có khả năng đuổi tới nhanh như vậy, bởi vậy cũng chưa đến ngăn trở, vì sao vẫn có người đem gã cứu đi?”

Đệ tử kia bày tỏ mình cũng không biết.

Đạo Phong và Nhạc Hằng một đường xuống núi, Tiểu Cửu và Tôn Ánh Nguyệt xa xa thấy, lập tức đón, hỏi: “Thiếu Dương đâu?”

“Hắn là được nương nương cứu rồi, chúng ta ở đây chờ tiếp ứng bọn họ.” Nhạc Hằng nói, từ sau khi Đạo Phong và Dương Cung Tử bán công khai quan hệ, Tiểu Mã liền lấy cái xưng hô như vậy cho Dương Cung Tử, bởi vì Dương Cung Tử cũng không phản đối, ở Phong Chi Cốc cũng chậm rãi lan truyền gọi.

Diệp Thiếu Dương bị Mộc Tử xách, ở trong rừng rậm liên tục phi hành, chợt trái chợt phải, phi hành một lúc lâu, cuối cùng tìm một chỗ yên tĩnh hạ xuống. “Được rồi, đã ra khỏi phạm vi thể lực Lê son rồi.”

Diệp Thiếu Dương đã sớm nghẹn một bụng nghi vấn, lập tức vội vàng hỏi: “Một thân tu vi này của ngươi, từ đâu ra?”

Mộc Tử thành linh muộn nhất, trên cơ bản là một kẻ cùi bắp nhất trong m Dương ti, mặc dù có đoạn thời gian không gặp, nhưng theo đạo lý mà nói, tuyệt đối không có khả năng tu vi sẽ tiến triển mãnh liệt đến mức này.

Bốn đệ tử Lê sơn kia, nói như thế nào cũng là thực lực thiên sư hoặc là chuẩn thiên sư, Mộc Tử lại chỉ dùng một khối hư ẩn, đã đem bốn người chân trụ, thực lực này… Cho dù là mình, nhằm chàng cũng chỉ có thể miễn cưỡng làm đưỢC.

Cho dù gã là tinh huyết mình biến thành thiên phú dị bẩm, tiến độ tu luyện cũng không đến mức khoa trương như vậy chứ?

Mộc Tử nhìn hắn, cười nói: “Ta đã chiếm được một ít kỳ ngộ.”

“Kỳ ngộ gì?”

Mộc Tử cười mà không nói.

Diệp Thiếu Dương cảm giác vẻ mặt gã nhìn mình có chút quái dị nhưng cũng không nghĩ nhiều, hỏi tiếp: “Ngươi là như thế nào đến trong Thanh Minh Giới, người lúc trước vì sao phải đi?”

Mộc Tử xoay người, nhìn rừng rậm xa xa, nói: “Thanh Minh Giới là nơi tốt, thích hợp tu luyện, lại nói ta tới nơi này, ở lại nhân gian, người chẳng phải là rất dễ dàng tìm được ta?”

“Tìm được người lại làm sao?” Diệp Thiếu Dương nghe xong lời này rất không vui, “Nói như thế nào nữa, ngươi cho dù ở âm ty sống không vui, cũng không đến mức chạy trốn nhỉ, người đến nhân gian theo ta lăn lộn cũng được mà.”

Mộc Tử quay đầu cười nói: “Cho nên ta bây giờ tới tìm người đó.”

Diệp/Thiếu Dương nhìn chằm chằm gã một hồi, đem tay trái vươn cho gã, nói: “Đừng nói thứ vô dụng, người xem xem có thể giúp ta cởi bỏ phong ấn của Lê son lão mẫu hay không, sau đó chúng ta trở về tìm Đạo Phong.”

Mộc Tử đi tới, cầm lấy cổ tay hắn nhìn một hồi nói: “Cái phong ấn này cũng không khó giải.”

Diệp Thiếu Dương nói: “Đúng rồi, vậy người giúp ta cởi bỏ trước!”

“Ta bên này giúp ngươi.” Mộc Tử cầm tay hắn, vừa muốn phát lực.

Diệp Thiếu Dương đột nhiên nói: “Chờ chút, ta sao cảm giác trên ấn đường không quá thoải mái, người giúp ta xem một chút.”

Mộc Tử ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm ấn đường của hắn bắt đầu đánh giá.

Đột nhiên, chỗ ấn đường Diệp Thiếu Dương chợt sáng lên, bắn ra một ánh sáng màu tím.

Hai người mặt đối mặt, cách vốn cũng chỉ có mấy chục cm, lực chú ý của Mộc Tử cũng bị hắn hấp dẫn, hoàn toàn không ngờ hắn sẽ đột nhiên phát động tập kích, tốc độ thi triển Thiên Nhãn Chi Quang lại cực nhanh, Mộc Tử căn bản không có thời gian làm ra phòng bị gì, bị ánh sáng tím đánh trúng mặt, giống như bị vật nặng gì đập một cái, trực tiếp bắn ra, ngửa mặt ngã ở trên mặt đất, sau đó bò dậy, một tay ôm mặt, phun ra một ngụm máu lớn, hai mắt hung hăng nhìn chằm chằm Diệp Thiếu Dương.

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước


Tiểu thuyết cùng thể loại

Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Sau khi sống lại, làm một nàng tiên mèo không tồi, nguyện vọng lớn nhất của Bạch Du Du chính là tìm được một người chủ có tấm lòng yêu mến lại đẹp mắt ôm về nhà hưởng…
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Truyện Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai của tác giả Y Nha kể về Lục Thời Niên – một sinh viên năm bốn đang sống trong ký túc xá và có một bạn cùng phòng mới. Người…
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bà ngoại qua đời, Hạ Ngữ Băng thừa hưởng ngôi nhà cũ do bà ngoại để lại ở nông thôn. Không ngờ, còn phải ở chung với người cháu trai do bà ngoại thuận tay nhặt được giữa…
Bất Diệt Long Đế
Bất Diệt Long Đế
Thần Châu đại địa, vạn tộc tranh hùng, huyết mạch chiến sĩ hoành hành, cường giả chiến đấu, thiên khung nát, tinh thần rơi! Thiếu niên từ Bắc Mạc kéo quan tài mà đến, thế nhân mới biết…
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Ta cố gắng chạy thật nhanh, thế nhưng một lần nữa, cơn đau quặn xuyên thấu giống như mọi lần ập đến, ta ngã vào lòng nam nhân, tình tứ như một đôi tình nhân đích thực, đó…
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây là một trong những tác phẩm thuộc đề tài huyền huyễn (truyện có yếu tố thần tiên, yêu ma) thành công nhất của Cửu Lộ Phi Hương. Nếu đã đọc Tam Sinh Tam Thế…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full