Đọc truyện Full

Chương 2101: Cương Thi Đạo Trưởng (1)

Đối với tất cả cái này, Diệp Thiếu Dương là không biết, hắn sau khi một đường xuống núi, đi huyện thành ăn trước một bữa, sau đó dựa theo bản đồ Trấn Tam cho chạy đi, lúc này hắn có chút hối hận đã thả ngựa, mình lại không cần đuổi thay, không cần thiết chân trần đi đường, muốn về trong huyện thành mua ngựa, đã đi ra quá xa, cảm thấy chậm trễ thời gian, dứt khoát đi bộ.

Sau vài ngày lộ trình, Diệp Thiếu Dương cũng không đụng tới việc gì đặc biệt, hơn nữa không cần đuổi thi thể, không cần chiếu cố người khác, một mình rất nhẹ nhàng, vài ngày sau, chạy tới điểm cuối trên bản đồ: huyện Bình Nam.

Sau đó tìm được khách sạn Nhị Đạo Bá, lúc tìm chưởng quầy nghe ngóng, lập tức hỏi được tung tích Trần Tam cùng Thúy Vân: hai người ở nơi này đặt hai gian phòng.

Diệp Thiếu Dương ở dưới sự dẫn dắt của tiểu nhị, đi gõ cửa một gian phòng, mở cửa là Thúy Vân, | liếc một cái nhìn thấy Diệp Thiếu Dương, sửng sốt một phen, sau đó trực tiếp lao vào trong lòng hắn, hầu như muốn khóc.

Trong lòng Diệp Thiếu Dương cũng rất cảm động, để cô từ trên xuống dưới kiểm tra một lần, xác định trên người không bất cứ vấn đề gì, Thúy Vân lúc này mới yên tâm, hai người sau khi ngồi xuống hàn huyên một hồi, Thúy Vân tỏ vẻ bọn họ thật ra cũng là vừa tới, chỉ là so với Diệp Thiếu Dương sớm hơn một buổi tối, sáng sớm hôm nay, Trần Tam phải đi giao thi thể, một mình Thúy Vân ở lại nhà trọ. Vốn mất hồn mất vía, không ngờ nhanh như vậy đã chờ được hắn.

Sau khi hàn huyên một lúc, Diệp Thiếu Dương đột nhiên nhớ tới một sự kiện, từ trong túi lấy ra

mấy thỏi vàng mất mà lại lấy được, cho Thúy Vân xem. Thúy Vân lại ngạc nhiên lẫn vui mừng một phen, hỏi hắn đến như thế nào, Diệp Thiếu Dương nói sơ qua tình huống một lần, Thúy Vân cũng không quá hiểu chuyện giữa nam nhân, cũng không hỏi nhiều, hoàn toàn chìm đắm trong sự vui sướng thỏi vàng mất mà lại có được, sau đó giúp Diệp Thiếu Dương đem thỏi vàng thu lại, lần này không thể đánh mất nữa.

Hai người hàn huyên một hồi, cùng nhau ra ngoài ăn cơm, ở trên đường đi dạo, Diệp Thiếu Dương cũng mua cho Thúy Vân một bộ quần áo tốt, lại tặng cái vòng ngọc cho cô, Thúy Vân ngại đắt, vốn không muốn, nhưng không chịu nổi Diệp Thiếu Dương nhiều lần yêu cầu, đành phải nhận. Dọc theo đường đi không ngừng thầm oán Diệp Thiếu Dương tiêu tiền nhiều, nhưng bản thân vẫn nhịn không được thường thường liếc một cái

Trở lại nhà trọ, Trần Tam đã trở lại, hơn nữa đã từ chỗ chưởng quầy biết được chuyện Diệp Thiếu Dương đã đến, sau khi gặp mặt, trước tiên nói tình huống một phen, sau đó nhắc tới khổ chủ của

nữ thi kia.Tên khổ chủ này, là pháp sư tà tu, nhưng đã bị phế đi, về chuyện này, tôi còn muốn hướng chị giới thiệu một người, để hắn đến nói rõ. Đi thôi, tôi vừa lúc hẹn hắn xuống tiệm ăn, gặp mặt tán gẫu.”

Diệp Thiếu Dương bị bộ dáng thần bí của hắn làm cho có chút tò mò, mang theo Thúy Vân cùng nhau đi theo hắn.

“Hôm nay tôi dẫn cậu đi ăn thứ mới mẻ, nghe nói là thứ của Tứ Xuyên bên kia, toàn bộ tỉnh Giang Tây cũng không có mấy nhà, là một đôi vợ chồng đến từ Tứ Xuyên chạy nạn tới bên này mở, dân bản xứ không thích ăn, nhưng tôi tối hôm qua đi nếm một chút, hương vị đó lại thật sự không tệ. Chỉ cần cậu có thể ăn cay là được.”

“Cái quỷ gì, món cay Tứ Xuyên?” Diệp Thiếu Dương nghĩ đến đầu tiên là thứ này, nhưng Trần Tam tỏ vẻ không phải, cũng thần bí không muốn nói cho hắn.

Ở trên đường tới một tiệm mì nhỏ, Trần Tam tỏ vẻ chính là nơi này, Diệp Thiếu Dương đứng ở phía dưới biển hiệu, nhìn chằm chằm mấy chữ bên trên, ngơ ngác đứng ở nơi đó, có một loại cảm giác há hốc mồm.

“Chính là đây, cách ăn kiểu mới của Tứ Xuyên bên kia, tôi tối hôm qua cũng là lần đầu tiên ăn được, hương vị thật sự không tệ, hôm nay cũng là khéo, Diệp thiên sư cậu đã tới rồi, còn có Thúy Vân cô nương, hôm nay mang hai người kiến thức một chút!”

Diệp Thiếu Dương nhìn bốn chữ to đó, khóe miệng run rẩy hẳn lên, bốn chữ này là: lẩu Trần ký

Cái gọi là cách ăn kiểu mới, thì ra chính là lẩu Tứ Xuyên.

Hóa ra niên đại này, lâu vẫn là cách ăn mới lạ. Nhưng nghĩ qua cũng thấy đúng, đừng nói là dân quốc, cho dù là lúc mình còn nhỏ, ăn lẩu cũng hoàn toàn không giống với lẩu Tứ Xuyên,

Dựa theo Trần Tam nói, loại cách ăn lẩu này ở địa phương còn chưa truyền lưu ra, người ăn không nhiều, bởi vậy khách nhân cũng không nhiều, ba người gọi một lô riêng, sau khi Trần Tam gọi món ăn, đi ra ngoài tiếp vị bằng hữu hắn nói.

Đợi một hồi, lẩu được đưa lên, niên đại này điện còn chưa thông dụng, càng không có gas…, dùng chính là than, bộ dáng đồ ăn cũng không giống với một trăm năm sau, tương đối đơn giản, cũng không nhiều món như vậy. Thúy Vân nghe nói là bỏ vào trong nóng là ăn, cảm giác rất mới lạ.

Với Diệp Thiếu Dương, ở thời đại kia của mình ăn lẩu không ít, vốn đối với lẩu cũng không có gì hứng thú quá lớn, nhưng trong khoảng thời gian này cũng là mãi chưa ăn, lúc trước ở ngoài cửa tiệm còn có chút mâu thuẫn, thật sự nhìn thấy lẩu đưa lên, vẫn là có chút thèm ăn, đột nhiên nghĩ đến, thời đại này lâu chưa thông dụng, đun nướng, tôm hùm nhỏ, xiên đồ những thứ mà thế kỷ 21 mới lưu hành, khẳng định cũng không có. Mình nếu thật phải định cư ở thời đại này mà nói, thật ra cái khác cũng không cần làm, chỉ là mở cửa tiệm bán ăn, nhắm chừng cũng có thể nuôi gia đình sống tạm, thậm chí phát tài.

Ông chủ đang giảng giải với bọn họ lẩu này là ăn như thế nào, Thúy Vân nghe cảm thấy rất hứng thú. Diệp Thiếu Dương linh cơ khẽ động, chờ ông chủ đi rồi, hỏi Thúy Vân: “Chị, chị có lý tưởng gì không?”

“Lý tưởng?” Ánh mắt mới lạ của Thúy Vân từ trên những đồ ăn kia thu hồi, có chút khó hiểu nhìn hắn.

Diệp Thiếu Dương lúc này mới nghĩ đến “lý tưởng” từ này đối với cô mà nói có chút xa lạ, gãi gãi đầu, nói: “Chính là nói, lúc chị lớn lên, có nghĩ tới mình tương lai muốn làm gì hay không, có công tác gì, ừm, chuyện gì muốn làm không?”

Thúy Vân nghe hắn nói như vậy, cười nói: “Chị một nữ nhân, có thể làm chuyện gì, khi đó chỉ nghĩ cho gia đình tốt, qua ngày tháng an ổn, không ngờ, thế mà lại làm quả phụ

Diệp Thiếu Dương vội vàng cắt ngang câu chuyện, nói: “Chị không nói cái này nữa, chị có nghĩ tới hay không, không trồng trọt, mở cửa tiệm các thứ, đồ ăn chị làm ngon như vậy, có nghĩ tới mở tiệm cơm như vậy không?”

Thúy Vân suy nghĩ một phen, thở dài nói: “Ồ, nói tới cái này, cũng thật là. Trên trần đó của chúng ta có tiệm cơm, lúc trước nhà ta đại ca của cậu trồng trọt, chị từng làm công cho một tiệm cơm, làm đầu bếp nữ một thời gian, chủ tiệm kia là người Chiết Giang, làm người rất tốt, cũng là vợ chồng ba người mở tiệm, nói chị biết làm món ăn, đã dạy chị không ít đồ ăn Chiết Giang.”

Diệp Thiếu Dương chưa nghe được trọng điểm, chỉ bắt lấy bốn chữ kia, lập lại một lần hỏi: “Vợ chồng ba người?”

“Đúng vậy, hai vợ chồng, còn có một tiểu thiếp, cũng không phải là vợ chồng ba người.”

“Được rồi.” Diệp Thiếu Dương xấu hổ. Thầm nghĩ nam nhân dân quốc, thật đúng là rất hạnh phúc, một tên làm tiệm cơm cũng có thể cưới hai lão bà, hắn hầu như là nháy mắt nghĩ tới lão Quách háo sắc, muốn ở thời đại này, hắn bới móc gom được nhiều tiền như vậy cũng hữu dụng, làm cái tam cung lục viện, nhưng cẩn thận suy nghĩ, lấy tính tình của Quách đại tẩu, có thể để hắn cưới tiểu thiếp mới là lạ.

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước


Tiểu thuyết cùng thể loại

Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Sau khi sống lại, làm một nàng tiên mèo không tồi, nguyện vọng lớn nhất của Bạch Du Du chính là tìm được một người chủ có tấm lòng yêu mến lại đẹp mắt ôm về nhà hưởng…
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Truyện Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai của tác giả Y Nha kể về Lục Thời Niên – một sinh viên năm bốn đang sống trong ký túc xá và có một bạn cùng phòng mới. Người…
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bà ngoại qua đời, Hạ Ngữ Băng thừa hưởng ngôi nhà cũ do bà ngoại để lại ở nông thôn. Không ngờ, còn phải ở chung với người cháu trai do bà ngoại thuận tay nhặt được giữa…
Bất Diệt Long Đế
Bất Diệt Long Đế
Thần Châu đại địa, vạn tộc tranh hùng, huyết mạch chiến sĩ hoành hành, cường giả chiến đấu, thiên khung nát, tinh thần rơi! Thiếu niên từ Bắc Mạc kéo quan tài mà đến, thế nhân mới biết…
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Ta cố gắng chạy thật nhanh, thế nhưng một lần nữa, cơn đau quặn xuyên thấu giống như mọi lần ập đến, ta ngã vào lòng nam nhân, tình tứ như một đôi tình nhân đích thực, đó…
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây là một trong những tác phẩm thuộc đề tài huyền huyễn (truyện có yếu tố thần tiên, yêu ma) thành công nhất của Cửu Lộ Phi Hương. Nếu đã đọc Tam Sinh Tam Thế…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full