Đọc truyện Full

Chương 2104: Long Hổ Sơn (1)

Bởi vì Diệp Thiếu Dương lần này đi là tìm người, hơn nữa còn có Mao Tiểu Phương đi cùng, Thúy Vân tương đối yên tâm, cũng không muốn làm trói buộc của hắn, vì thế tương đối sảng khoái đáp ứng, đem thỏi vàng của Diệp Thiếu Dương lấy ra, cho Diệp Thiếu Dương một thỏi, bảo hắn mang theo trên đường dùng, còn lại mình tiếp tục cất đi, giấu giúp hắn. Sau đó thu thập hành lý cho hắn, đem theo một ít lương khô, mình tự tay làm hai đôi giày đế bằng, còn có vài món quần áo vẫn vấn, đồng loạt cất cho hắn, dặn kỹ một phen.

Một lát sau, Trấn Tam cũng lên lầu, thanh toán tiền cùng từ biệt với Diệp Thiếu Dương… Dọc theo đường đi đuổi thay, hiện tại kiếm tiền, đương nhiên cần chia một phần cho hắn, càng không cần phải nói đối phó đám thổ phỉ kia cùng Nhân Hình Sát, Diệp Thiếu Dương tương đương là cứu Trần Tạm một mạng.

Sau khi mấy thỏi vàng kia mất mà trở lại, Diệp Thiếu Dương hiện tại có ít tài sản, tự nhiên sẽ không cần tiền đuổi thấy nữa, lại nói mình lúc trước cầm của Trương đạo trưởng năm mươi đồng Đại Dương, giúp hắn đuổi thấy coi như là báo đáp ân tình, tiền khẳng định là không lấy.

Diệp Thiếu Dương đùn đẩy hồi lâu, thấy Trần Tam băn khoăn, đành phải mang tính tượng trưng cầm một chút. Trân Tam tỏ vẻ sự tình bên này xong xuôi, mình phải về nghĩa trang, từ biệt ở đây.

“Diệp thiên sư, tôi nhận ra, cậu là rồng trong loài người, tôi chỉ là người thường, không cầu kết giao, cũng chưa nói tới báo ân, nhưng tương lai Diệp thiên sư cậu phàm là có chỗ dùng tới, cứ việc đi nghĩa trang tìm tôi, cái mạng này của tôi, tùy thời chuẩn bị cho cậu!”

Sắp chia tra, Trần Tam cũng có chút động tình, chắp tay nói với Diệp Thiếu Dương.

Diệp Thiếu Dương cũng rất cảm động, vỗ vỗ bờ vai của hắn, nói mấy lời kiểu như “non xanh nước biếc, sau đó cùng Thúy Vân cùng nhau tiễn Trần Tam ra ngoài, đợi không bao lâu, Mao Tiểu Phương cũng đã đến, dắt hai con ngựa tới. Diệp Thiếu Dương và Thúy Vân lưu luyến không rời nói lời từ biệt, sau đó cùng Mao Tiểu Phương mỗi người dắt một con ngựa, hướng phía Đông Bắc rời đi.

Sau khi ra khỏi thành, dọc theo đường đi cũng coi như thái bình, hai người lại cưỡi ngựa, tốc độ coi như rất nhanh, cũng tương đối nhàn nhã, chỉ là Diệp Thiếu Dương mỗi khi nghĩ đến mình cùng Mao Tiểu Phương trong truyền thuyết kết bạn đồng hành, trong lòng liền nhịn không được có một loại cảm giác rất đặc biệt. Nghĩ tương lai trở lại thời đại của mình, sau khi gặp được bạn bè, nhất

định phải đem đoạn tình huống này chém gió trước mặt mọi người. Mình nhất định là có thể trở về.

Đối với một điểm này, Diệp Thiếu Dương tin không nghi ngờ.

Hai người dọc theo đường đi nói chuyện phiếm các loại, thảo luận đạo pháp, tình nghĩa ở trong bất tri bất giác sinh ra. Ở trong mắt Diệp Thiếu Dương, Mao Tiểu Phương này cùng trong phim thật đúng là rất giống, không quá thích nói chuyện, nhưng bắt đầu nói chuyện cũng rất khôi hài. Tính cách ngay thẳng, làm việc rất nghiêm túc, chỉ là không có keo kiệt như trong TV, trên đường dừng chân ăn cơm các thứ, cũng chủ động bỏ tiền.

Nhưng bản thân Diệp Thiếu Dương hiện tại là thổ hào, cũng sẽ không để hắn mời khách.

Vài ngày sau, hai người tới Ưng Đàm, chân Long Hổ sơn.

Long Hổ son đứng sừng sững ở trên bờ Tín Giang, dãy núi trùng trùng điệp điệp, phong cảnh đẹp thanh tú, là đứng đầu bảy mươi hai phúc địa của đạo gia, phong thuỷ còn ở trên Mao Sơn, bao gồm Tam Thanh son cùng Vũ Di Sơn ở phụ cận, là một la bàn phong thuỷ tuyệt hảo, Long Hổ son ngay tại vị trí tốt nhất trong la bàn phong thuỷ này.

Trương Đạo Lăng từng ở đây tu hành đắc đạo, sáng lập Chính Nhất đạo tông, Long Hổ sơn vì thế trở thành nơi khởi nguyên của đạo giáo, được tôn xưng là “Đạo đô”. Lời đồn trên núi phụ cận vùng này từng có tổng cộng sáu

mươi tự đạo quan, nhưng rất nhiều đều hủy ở trong dòng sông thời gian, chỉ còn lại có một tòa Thiên Sư cung, tọa lạc tại chủ phong đỉnh Thiên Môn của Long Hổ son.

Trong một mảng mây lành, Thiên Sư cung mơ hồ trong tầm mắt.

Diệp Thiếu Dương đối với tòa cung điện này cũng không xa lạ, hắn từ nhỏ đến lớn cũng từng tới vài lần, cẩn thận quan sát cảnh trí trước mắt, cùng một trăm năm sau hình như cũng không khác lắm, chẳng qua cây cối tươi tốt hơn chút. Chủ yếu nhất là, nơi này còn chưa trở thành cảnh khu, tiền son chưa có các cảnh khu vì người ta dâng hương và du ngoạn mà xây dựng, trên sơn đạo ít ỏi, vài đạo sĩ lui tới.

Mao Tiểu Phương vẫn là lần đầu tiên tới Long Hổ sơn, đối với tất cả trước mắt khen không dứt miệng. “Hay cho một bảo địa linh khí tràn đầy, không hổ là đạo giáo đệ nhất phúc địa!”

Hai người đi thẳng lên núi, tới trước sơn môn, Diệp Thiếu Dương thông báo tên họ đối với hai vị đệ tử thủ sơn, hai đệ tử kia nghe được Thiên đạo tông còn dễ nói, nghe nói Diệp Thiếu Dương là Mao Sơn đệ tử, có chút giật mình, tò mò đánh giá hắn vài lần, hành lễ nói: “Hai vị đạo hữu, là muốn ngủ lại chùa hay là bái yết chưởng giáo?”

“Không ngủ lại chùa, cũng không bái yết chưởng giáo, tôi là đến tìm một người, Đạo Uyên chân nhân.”

“Đạo Uyên?” Hai đệ tử nhất thời ngây người, đánh giá hắn cao thấp, “Vị đạo hữu này, người tìm Đạo Uyên làm

gì?”

“Ta… Là một người bạn của hắn, vừa lúc đi ngang qua nơi này, muốn gặp mặt ôn chuyện với hắn, chỉ vậy mà thôi.” Diệp Thiếu Dương bịa đặt.

Một vị đạo đồng nói: “Không nói dối người, Đạo Uyên bởi vì vi phạm lệnh cấm, bị phạt quay mặt vào tường suy nghĩ, chuyện này người biết không?”

Diệp Thiếu Dương gật đầu nói: “Đã nghe nói, cho nên đến thăm hắn, quay mặt vào trong suy nghĩ là không thể gặp khách?

Đạo đồng nói: “Cũng không có quy củ này. Chỉ là Đạo Uyên không được phép rời núi, chỉ là… Nói thật đi, hắn tuy là hậu nhân thiên sư, nhưng bởi vì vi phạm lệnh cấm, đệ tử trong môn cũng lười tiếp xúc với hắn, lại nói đường xa, chúng ta cũng không có hứng thú đi thông báo, các ngươi nếu muốn tìm hắn, trực tiếp đi là được, hắn trên ngọn núi bên trái, các ngươi lên đến đỉnh núi có thể tìm được hắn.”

Diệp Thiếu Dương cảm ơn, mang theo Mao Tiểu Phương cùng nhau đi qua, xuyên qua sơn môn, cũng không lên ngọn núi chính, trực tiếp đi về phía ngọn núi đạo đồng nói.

“Vị Đạo Uyên chân nhân này, rốt cuộc đã phạm vào sai lầm gì, bị phạt quay mặt vào trong suy nghĩ?” Mao Tiểu Phương nhịn không được nhỏ giọng hỏi.

“Tôi là thật không biết, chỉ có gặp mặt rồi hỏi hắn.”

Một đường đi đến, phong cảnh rất không tệ. Mao Tiểu Phương đang thưởng thức phong cảnh, cảm thụ cảnh trí đẹp của danh son đại xuyên tiên gia, Diệp Thiếu Dương lại không có tâm tình này, dọc theo đường đi đều đang nghĩ, sau khi gặp được Đạo Uyên cần nói như thế nào mới có thể khiến hắn tin tưởng mình, nghĩ tới nghĩ lui, vẫn là ăn ngay nói thật tốt hơn, bởi vì toàn bộ đều thành lập ở trên cơ sở khiến Đạo Uyên tin tưởng mình.

Trên đỉnh núi, có một tảng đá, giống như từ trên trời bay tới, sừng sững ở đỉnh núi, trên đá có khắc hai chữ “Thanh phong”, phía dưới tảng đá có một mắt suối, được xây thành hình dạng miệng giếng, một dòng suối núi, theo thế núi chảy xuống, chung quanh cây xanh vờn quanh, tuy không có phong cảnh gì đồ sộ, nhưng nhìn qua cũng tự có một loại thú vị, là chỗ thanh tu.

Hai người sau khi lên đến đỉnh núi, đều có một loại cảm giác tâm thần lâm vào yên tĩnh.

“Quả nhiên là nơi quay mặt vào tường suy nghĩ mà.” Mao Tiểu Phương chỉ vào đá nói, “Nơi này có vách đá, ngồi

dưới tảng đá, ở trong yên tĩnh ôm hết dãy núi, xác thực có thể hiểu rõ rất nhiều chuyện.”

Đi tiếp hướng lên trên, tới bên cạnh vách núi, mới nhìn thấy ở bên kia vách núi, có một ngôi đình nhỏ bốn thông gió, nửa bên cũng treo ở bên ngoài vách núi, cũng không biết lúc ấy là như thế nào xây dựng ra.

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước


Tiểu thuyết cùng thể loại

Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Sau khi sống lại, làm một nàng tiên mèo không tồi, nguyện vọng lớn nhất của Bạch Du Du chính là tìm được một người chủ có tấm lòng yêu mến lại đẹp mắt ôm về nhà hưởng…
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Truyện Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai của tác giả Y Nha kể về Lục Thời Niên – một sinh viên năm bốn đang sống trong ký túc xá và có một bạn cùng phòng mới. Người…
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bà ngoại qua đời, Hạ Ngữ Băng thừa hưởng ngôi nhà cũ do bà ngoại để lại ở nông thôn. Không ngờ, còn phải ở chung với người cháu trai do bà ngoại thuận tay nhặt được giữa…
Bất Diệt Long Đế
Bất Diệt Long Đế
Thần Châu đại địa, vạn tộc tranh hùng, huyết mạch chiến sĩ hoành hành, cường giả chiến đấu, thiên khung nát, tinh thần rơi! Thiếu niên từ Bắc Mạc kéo quan tài mà đến, thế nhân mới biết…
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Ta cố gắng chạy thật nhanh, thế nhưng một lần nữa, cơn đau quặn xuyên thấu giống như mọi lần ập đến, ta ngã vào lòng nam nhân, tình tứ như một đôi tình nhân đích thực, đó…
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây là một trong những tác phẩm thuộc đề tài huyền huyễn (truyện có yếu tố thần tiên, yêu ma) thành công nhất của Cửu Lộ Phi Hương. Nếu đã đọc Tam Sinh Tam Thế…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full