Đọc truyện Full

Chương 2288: Kỳ Môn Độn Giáp (1)

“Ngươi nếu không sợ chết, thì cứ việc tiến vào!”

Trần bảy túi không nói gì nhiều, chỉ huy mười mấy pháp sư kia, theo mình cùng nhau tiến vào trong trận pháp.

“Chuyện gì vậy!”

Vừa vào trận, mười mấy người lập tức kích động hẳn lên, phản ứng so với Diệp Thiếu Dương trước đó lớn hơn rất nhiều.

“Đều là trận pháp ảo giác, mọi người đừng rối loạn, đừng cử động, nghe ta chỉ huy!”

Trần bảy túi lấy ra một khối la bàn, xoay gạt ở trong tay, vẻ mặt trầm ngâm.

“Đi theo ta!” Sau một lúc, Trần bảy túi hướng một phương hướng đi vài bước, đi mãi đến bên dưới một cành cây vắt ngang, đưa tay rút ra cành cây, ném xuống đất.

“Còn như vậy?” Diệp Thiếu Dương thấy ly kỳ, “Cành cây này nhìn từ trong trận pháp, không phải đại thụ che trời sao, sao nhổ lên được.”

“Hắn đây là1nhìn thấu ảo cảnh rồi, nhưng chỉ là cục bộ.” Diệu Tâm cau mày, có chút khẩn trương.

“Chúng ta có thể làm chút gì, gia tăng chút khó khăn cho lão?” Diệp Thiếu Dương nói xong, lấy ra mấy tiền đồng Ngũ Đế, hướng Trần bảy túi đánh tới.

Khoảng cách chân thật giữa hai người cũng chỉ mười mấy mét, nhưng tiền Ngũ Đế của Diệp Thiếu Dương vừa mới tiến vào trong trận pháp, giống như đánh vào trên một kết giới vô hình, rơi xuống.

“Vô dụng.” Diệu Tâm nói, “Công kích pháp thuật tầm thường, là không có khả năng phá được trận pháp, nếu anh có thể đánh tới lão, vậy nói lên lão đã phá trận.”

“Ặc, vậy cái gì là pháp thuật không tầm thường?”

Diệu Tâm không để ý đến hắn, đem cây kéo buông xuống, nâng lên một xấp linh phù trong tay, cầm lấy mấy tấm phía trên cùng,5trong miệng lẩm bẩm, tay vung lên, ném hết vào trong trận pháp.

Mỗi một tấm linh phù đều bị cắt thành hình dạng trường kiếm, sau khi vào trận, lập tức vòng quanh thân Trần bảy túi cùng mười mấy người kia bắt đầu vờn quanh. Một màn kế tiếp, lại khiến đám người Diệp Thiếu Dương trợn mắt há hốc mồm.

Linh phù kia cắt thành kiếm, hướng tới trên thân những người đó đâm tới, mười mấy người này hoa chân múa tay tránh né, có kẻ cá biệt bị đâm trúng, lập tức kêu thảm một tiếng, ngã vật xuống đất, cả người run lên.

“Cô đây là pháp thuật gì, trâu như vậy, lá bùa làm kiếm, cũng có thể đả thương người?” Trong lòng Diệp Thiếu Dương tràn đầy không thể tưởng tượng.

Diệu Tâm nói: “Không phải như anh nghĩ, trong trận pháp, tất cả đều có thể huyễn ảo, kiếm cắt3giấy này của tôi, ở trong mắt của người trong trận pháp, chính là phi thiên cự kiếm, nói như vậy anh hiểu không?”

“Như vậy à, tựa như cành cây ở bên trong bị phóng đại thành cây cối, hòn đá cũng biến thành núi cao?”

“Chính là đạo lý này!”

“Nhưng đó cũng là ảo giác mà, sao có thể thật sự đả thương người?”

“Cho nên bọn họ chưa thật sự bị thương, bị thương là thần thức của bọn họ.”

Thì ra là như thế.

Thần thức bị thương, cũng có nhẹ có nặng, nếu là trọng thương, thần thức tán loạn, người ta cũng không sống nổi. Diệp Thiếu Dương nhìn hai người kia ngã vật xuống đất co giật, nhìn qua thần thức bị thương đều rất lợi hại, hẳn là không sống nổi.

Diệu Tâm nhìn ra ý nghĩ của hắn, nói: “Trận pháp này của tôi, sát khí ẩn giấu khắp nơi, bọn họ3đã xông tới tìm chết, vậy cũng chẳng trách tôi!”

Sau một phen bối rối, ở dưới sự chỉ huy của Trần bảy túi, đoàn người bắt đầu đem những thanh kiếm giấy kia lần lượt đánh rơi, đồng thời tiến về phía trước.

Diệu Tâm lại nắm lên một nắm linh phù ném đi, những linh phù này bị cắt thành bộ dáng các loại mãnh thú, sau khi vào trận, cũng là vòng quanh bọn họ bắt đầu xoay tròn, sau một phen khổ chiến, lại có hai người ngã xuống đất không dậy nổi.

Nhưng Trần bảy túi này cũng quả thực có chút tài năng, sau mấy phen giãy dụa, mang theo bảy tám người còn sót lại cũng xông đến vị trí hai con dị thú kia tới trước đó, bọn họ tự nhiên sẽ không quá để ý cái gì dơ bẩn, từ chỗ Thanh Vân Tử đi tiểu bước qua, cách5nơi đám người Diệp Thiếu Dương đặt chân chỉ còn lại có khoảng cách vài bước. Không riêng gì như vậy, phàm là nơi bọn họ đi qua, Trần bảy túi không phải đem cành cây nhổ đi, thì lưu lại trên mặt đất một đồng tiền, đây là vì chỉ đường cho người phía sau.

“Làm sao bây giờ?” Đám người Diệp Thiếu Dương cũng sốt ruột hẳn lên.

Diệp Thiếu Dương thử dùng Thất Tinh Long Tuyền Kiếm đi đâm bọn họ, nhưng bị một tầng kết giới vô hình ngăn trở, loại cảm giác này khiến hắn rất kỳ quái: hai bên chỉ cách nhau vài bước, tựa như duỗi tay ra có thể chạm đến, nhưng vì một ở trong trận, một ở ngoài trận, thế mà lại không gặp được nhau.

“Hiện tại bọn hắn đã đi tới chỗ mắt trận, tổng cộng có năm con đường có thể đi, lại chỉ có4một con đường sống, còn lại đều là đường chết, tôi không tin bọn họ đi ra được!”

Trần bảy túi quả nhiên đứng lại bất động, trở nên trầm ngâm. Trong lúc nhất thời, mặc kệ là Diệp Thiếu Dương bên này, hay là các pháp sư bên ngoài, lực chú ý đều đặt ở trên người lão, xem lão làm ra lựa chọn như thế nào.

Năm chọn một, nếu chỉ dựa vào làm bừa mà nói, 20% cơ hội, quan trọng nhất là, bọn người Diệu Tâm và Diệp Thiếu Dương đều cảm thấy lão nhất định sẽ không cược mạng.

Đúng lúc này, Trần bảy túi làm ra một lựa chọn, lão ngồi ở trên mặt đất, ở vị trí khác nhau đều tự đặt một đồng tiền, tìm năm người, phân biệt đứng ở trên một đồng tiền, “Năm người các ngươi, cùng nhau đi về phía trước!”

Năm người vừa muốn cất bước, đột nhiên phục hồi tinh thần lại, nói: “Trần bang chủ, ngươi sẽ không phải là dùng chúng ta thử trận chứ!”

“Đương nhiên không phải!” Trần bảy túi nói xong câu đó, đột nhiên hướng tới phía sau lưng người đầu tiên đạp đi, trực tiếp đem hắn đạp vào con đường đối diện, sau đó, người thứ hai còn chưa phản ứng lại, cũng bị đạp vào.

Mọi người lúc này mới bừng tỉnh đại ngộ, lão bảo năm người phân biệt đứng, thì ra chính là tiện đem bọn họ đưa vào trong trận. Tu vi năm người này vốn đã kém xa Trần bảy túi, lại bị lão lừa dối đứng đến chỗ rẽ, căn bản không kịp làm ra phản kháng, đã bị Trần bảy túi đều tự đá vào một con đường.

Trong lúc nhất thời tiếng kêu thảm thiết nổi lên khắp nơi, trên năm con đường, có người trên bốn con đường đều ngã vật xuống đất run rẩy, chỉ có kẻ nọ trên một con đường, lảo đảo mãi đi ra khỏi trận pháp, chợt rùng mình một cái, quay đầu nhìn xung quanh, vẻ mặt mờ mịt, tựa như không hiểu như thế nào đã đi ra. Chờ thời điểm nhìn thấy đoàn người Diệp Thiếu Dương, mặt cũng tái đi rồi, quay người muốn chạy về.

Diệu Tâm quát: “Ngươi xông loạn như vậy, sẽ lại lâm vào trong trận, ngươi có thể sống sót đi ra, cũng là tạo hóa của ngươi, không giết ngươi cũng được, đi qua một bên!”

“Đa tạ, đa tạ.” Người nọ cúi đầu khom lưng, tự mình tìm góc ngồi xổm.

Trần bảy túi hướng Diệu Tâm cười cười: “Địa sư gia tộc, cũng chỉ có vậy mà thôi.”

Diệu Tâm hừ lạnh một tiếng, “Ngươi hy sinh người khác để dò đường, thế này tính là phá trận gì!”

“Ít nhất, trận đã phá.” Trần bảy túi vừa dứt lời, phía sau hai bóng người nhanh chóng lướt tới, chính là hai con dị thú nọ. Dọc theo con đường bị Trần bảy túi dùng tính mạng bốn người tìm hiểu được, trong nháy mắt tiến vào trong trận, hướng Diệp Thiếu Dương vồ tới.

Ở trong nháy mắt trận phá, những người trong trận cũng lập tức làm tốt chuẩn bị chiến một trận, mắt thấy hai người phi thân đến, mấy đại tông sư cùng tiến lên, ngăn trở Diệp Thiếu Dương, đều cầm pháp khí, ở dưới sự chỉ huy của Vân Xuân Sinh niệm chú bày trận.

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước


Tiểu thuyết cùng thể loại

Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Sau khi sống lại, làm một nàng tiên mèo không tồi, nguyện vọng lớn nhất của Bạch Du Du chính là tìm được một người chủ có tấm lòng yêu mến lại đẹp mắt ôm về nhà hưởng…
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Truyện Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai của tác giả Y Nha kể về Lục Thời Niên – một sinh viên năm bốn đang sống trong ký túc xá và có một bạn cùng phòng mới. Người…
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bà ngoại qua đời, Hạ Ngữ Băng thừa hưởng ngôi nhà cũ do bà ngoại để lại ở nông thôn. Không ngờ, còn phải ở chung với người cháu trai do bà ngoại thuận tay nhặt được giữa…
Bất Diệt Long Đế
Bất Diệt Long Đế
Thần Châu đại địa, vạn tộc tranh hùng, huyết mạch chiến sĩ hoành hành, cường giả chiến đấu, thiên khung nát, tinh thần rơi! Thiếu niên từ Bắc Mạc kéo quan tài mà đến, thế nhân mới biết…
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Ta cố gắng chạy thật nhanh, thế nhưng một lần nữa, cơn đau quặn xuyên thấu giống như mọi lần ập đến, ta ngã vào lòng nam nhân, tình tứ như một đôi tình nhân đích thực, đó…
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây là một trong những tác phẩm thuộc đề tài huyền huyễn (truyện có yếu tố thần tiên, yêu ma) thành công nhất của Cửu Lộ Phi Hương. Nếu đã đọc Tam Sinh Tam Thế…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full