Đọc truyện Full

Chương 2455: Biển Khơi Cuồn Cuộn (2)

“Được, được, còn nhiều thời gian, chưa hầu được!”

Trần đại tiên dậm chân, xoay người rời đi.

Đoàn người lục tục giải tán, đám người Diệp Thiếu Dương rời khỏi phạm vi “Hồ Ngàn Đảo”, vừa bay ra khỏi hòn đảo chỗ động Ba Nguyệt chỗ, Lâm Tam Sinh chui vào Âm Dương Kinh, đem Lý Lâm Lâm gọi ra, nói hai ba cầu tình huống với cô, nói với Diệp Thiếu Dương: “Các ngươi trở về đi, ta đi tìm Phổ Pháp Thiên Tôn, theo hắn cùng đi tiền tuyến. Uyển Nhi mà nói… Cô ấy cũng muốn ở một mình trong Âm Dương Kính, tương lai cho chúng ta tìm được Sơn Hải An, ta lại đến đón cô

ấy.”

Diệp Thiếu Dương nói: “Cô ấy ở chỗ ta, ngươi cứ yên tâm, đi mau đi, nhưng, trước đó người không phải nói có chuyện đến nói với ta?”

Lâm Tam Sinh một bộ dáng muốn nói lại thôi, nói: “Có lẽ là ta nghĩ nhiều rồi, quên đi.”

“Đệch, người với ta có cái gì phải giấu diếm!”

Lâm Tam Sinh do dự mãi, nhìn nhìn Ngô Gia Vĩ và Tiểu Cửu.

Ngô Gia Vị sững sờ nói: “Ngươi không phải muốn bảo chúng ta tránh đi chứ.”

“Đừng nhảm!” Diệp Thiếu Dương nhìn hắn một cái, hướng Lâm Tam Sinh trách mắng: “Ngươi nói mau lên.”

“Cái này… Thiếu Dương liên quan nếu xuyên qua rừng rậm hắc ám… Trong chúng ta, thật ra có một người từng đi.”

Diệp Thiếu Dương giật mình một cái, nói: “Ngươi là nói, Qua Qua?”

“Nó bị Hậu Khanh mang theo vào, không riêng xuyên qua rừng rậm hắc ám, nó ngay cả cái hang Hậu Khanh dùng để giấu Lãnh Ngọc cũng từng đi vào… Về sau bị Hậu Khanh đưa ra. Nếu thật sự không tìm thấy biện pháp xuyên qua rừng rậm hắc ám, vậy chỉ có thể tìm Qua Qua.”

Diệp Thiếu Dương vừa nghe liền nhụt chí, nói: “Tìm nó có ích gì chứ, ta cũng hỏi nó bao nhiêu lần rồi, nó căn bản không thể thấy rõ con đường ra vào rừng rậm hắc ám.”

Lâm Tam Sinh nhìn chằm chằm hắn, chưa lên tiếng.

Diệp Thiếu Dương ngày ra nói: “Ngươi vẻ mặt này là ý tứ gì thế?

“Thiếu Dương, nếu nói Qua Qua ở lúc đi vào, không biết đi đâu, không nhớ đường, còn hợp tình hợp lý, nhưng tiểu tử này nhỏ mà láu cá, rất thông minh, khi nó rời khỏi Thiên Khí son đi ra, không có khả năng không nhớ đường, nói hoàn toàn không nhớ, ta là không tin.”

“Này. Người sẽ không là hoài nghi nó chứ!” Diệp Thiếu Dương xua tay nói, “Thứ lúc trước người nói ta đều từng nghĩ, cho nên từng hỏi nó, nhưng nó cái gì cũng không nhớ rõ, ta là tin nó, ta không có khả năng hoài nghi huynh đệ của mình.”

Ngô Gia Vĩ cũng gật đầu theo.

Lâm Tam Sinh rất khinh bỉ nhìn hai người một cái, nói: “Các ngươi có ý tứ gì, các ngươi đem nó coi làm huynh đệ, chẳng lẽ ta không phải, ý tứ của ta là, hắn không nói, nhất định là có nỗi khổ trong lòng nó.”

Diệp Thiếu Dương giật mình, nhìn chằm chằm hắn, hỏi: “Ngươi làm sao xác định Qua Qua biết như vậy?

“Mới đầu, ta không hoài nghi, nhưng nó dù sao cũng là một người duy nhất từng đi Thiên Khí son, ta thử bảo nó nhớ lại tình huống ngay lúc đó, để sưu tập manh mối, nhưng nó đùn đẩy mình cái gì cũng không nhớ rõ, cái này không phù hợp logic, hơn nữa vẻ mặt nó… Khiến ta cảm thấy nó tựa như đang che giấu cái gì, vì thế nói bóng nói gió, về sau ta xác định, nó nhất định là có tin tức gì cũng chưa nói ra, vốn ta tính mấy ngày nay tiếp tục hỏi nó, nhưng ta bây giờ phải đi…”

Lâm Tam Sinh cau mày, nói với Diệp Thiếu Dương: “Thiếu Dương, ta vốn đang do dự nên nói cho người hay không, bởi vì nó nếu đã không muốn nói… Vậy nhất định là có nỗi khổ trong lòng không thể nói, ta không hy vọng ngươi ép hỏi nó.”

Diệp Thiếu Dương chậm rãi gật đầu, cau mày, lẩm bẩm: “Vấn đề là, nó có thể có nỗi khổ trong lòng gì chứ?”

“Có lẽ, là không muốn người đi chịu chết.”

Diệp Thiếu Dương bừng tỉnh đại ngộ, “Không sai, trước đó nó từng nói như vậy. Đứa nhỏ này, được rồi ta biết rồi, ta trở về nghĩ cách hỏi nó một chút.”

Lâm Tam Sinh nói: “Nó chưa chắc có thể biết thông qua rừng rậm hắc ám như thế nào, nhưng nhất định có thể cung cấp ra một ít manh mối, chỉ là không thể nóng vội. Được rồi, ta đi trước, sau này ta liên hệ ngươi.”

Ba người bọn Diệp Thiếu Dương cáo từ với hắn. Lâm Tam Sinh mang theo Lý Lâm Lâm cùng nhau quay đầu về Ba Nguyệt động đi tìm Phổ Pháp Thiên Tôn.

“Quân sự là đại tài, đáng tiếc lúc trước theo làm chủ nhân.” Tiểu Cửu chậm rãi nói, “Lịch sử nhân gian, em cũng biết một ít, lúc đó chiến dịch Tĩnh Nan, hắn theo Kiến Văn đế, đáng tiếc lúc ấy Kiến Văn để khí số đã hết, cho dù tài lớn như thế nào, cũng vô lực hồi thiên.”

Ngô Gia Vĩ nói: “Lúc ấy hắn theo làm chủ nhân, mà nay lại là không theo sai huynh đệ, hắn lần này đi, tôi tin tưởng hắn nhất định sẽ làm ra một phen đại sự.”

“Lần này đi, đó là biển khơi mênh mông, mới thể hiện bản sắc anh hùng.” Tiểu Cửu nhìn bóng người Lâm Tam Sinh đi xa, đột nhiên nhớ tới không biết ở nơi nào từng đọc được câu này, chậm rãi nói ra.

Lâm Tam Sinh bay đến một nửa, quay đầu nhìn thoáng qua, phát hiện bọn họ còn đang dùng mắt tiễn mình, mỉm cười, chắp tay.

Hai người bọn Lâm Tam Sinh đi rồi, Tiểu Cửu cũng nói tạm biệt, mà nay đại chiến sắp tới, cô khẳng định phải về Thanh Khâu sơn tọa trấn, giám sát chiến cuộc, còn cần truyền xuống mệnh lệnh, bảo bọn họ phục tùng Lâm Tam Sinh điều khiển. Cô ở lại Không Giới, tác dụng so với đi theo bên người Diệp Thiếu Dương còn lớn hơn.

Hai người đều không giỏi nói chuyện, tùy tiện dặn dò vài câu, sau đó Tiểu Cửu giúp Diệp Thiếu Dương và Ngô Gia Vĩ mở ra khe hở hư không, để bọn họ rời đi… Ở trong Không Giới, muốn từ một chỗ đi hưởng một chỗ khác, chỉ có thể thành thành thật thật chạy qua, nhưng muốn trở lại nhân gian lại rất dễ dàng, chỉ cần mở ra khe hở hư không là có thể chạy, hơn nữa Diệp Thiếu Dương lần này trước khi đến, ở nhà đã đốt một ngọn đèn chong, đặt một đồng tiền Ngũ Để ở trong đèn, sau khi tiến vào hư không, Diệp Thiếu Dương lập tức làm phép, cảm giác được tiền Ngũ Để tồn tại, kéo Ngô Gia Vĩ cùng nhau, hướng điểm sáng kia bay đi, trong khoảnh khắc đã trở lại nhân gian.

Vẫn là ở trong nhà mình.

Nhưng, muốn lại quay về đường cũ, trở lại động Ba Nguyệt, vậy thì cần có người tiếp ứng, bằng không chỉ có thể bị hư không loạn lưu hấp dẫn đến vùng sông giáp ranh.

Diệp Thiếu Dương hít sâu một hơi, đột nhiên cảm giác có hơi đói, nhớ tới phòng bếp còn có canh dê chưa ăn xong, vì thế đi vào phòng khách, lại đột nhiên phát hiện một bóng người rúc chỗ góc phòng khách, trắng trắng sáng sáng, nhìn lướt qua, Diệp Thiếu Dương còn tưởng là tà vật gì ngồi xổm chỗ đó, bị dọa giật mình, cũng đã đưa tay đi sơ pháp khí, nhìn kỹ, thế mà lại là Tứ Bảo!

Tỏa sáng là cái đầu trọc của hắn.

“Đệch, cậu đây là muốn hù chết người ta à, cậu đến đây lúc nào?”

“Một giờ, các cậu đi đâu?”

Diệp Thiếu Dương vừa giải thích, vừa đi qua, hướng trên sô pha hắn đối diện ngồi xuống, cúi đầu đánh giá hắn, tháy hắn tinh thần có chút uể oải, không khỏi tò mò. “Cậu đây là làm sao vậy, như nàng dâu chịu ấm ức ngồi xổm chỗ này, mặt đầy khổ sở.”

Tứ Bảo thở dài, vừa muốn mở miệng, Diệp Thiếu Dương đứng dậy nói: “Cậu đợi một chút nói sau, tôi đi đun nóng chút canh để húp đỡ, tôi đói rồi.”

Theo Ngô Gia Vĩ cùng đi đun nóng canh, chia ba bát, gọi Tứ Bảo cùng nhau tới ăn.

Tứ Bảo di chuyển tới, nhưng cũng không đi nhìn canh dê, đối mặt hai người chất vấn, đột nhiên nói: “Các cậu nói, hòa thượng có thể kết hôn không?”

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước


Tiểu thuyết cùng thể loại

Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Sau khi sống lại, làm một nàng tiên mèo không tồi, nguyện vọng lớn nhất của Bạch Du Du chính là tìm được một người chủ có tấm lòng yêu mến lại đẹp mắt ôm về nhà hưởng…
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Truyện Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai của tác giả Y Nha kể về Lục Thời Niên – một sinh viên năm bốn đang sống trong ký túc xá và có một bạn cùng phòng mới. Người…
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bà ngoại qua đời, Hạ Ngữ Băng thừa hưởng ngôi nhà cũ do bà ngoại để lại ở nông thôn. Không ngờ, còn phải ở chung với người cháu trai do bà ngoại thuận tay nhặt được giữa…
Bất Diệt Long Đế
Bất Diệt Long Đế
Thần Châu đại địa, vạn tộc tranh hùng, huyết mạch chiến sĩ hoành hành, cường giả chiến đấu, thiên khung nát, tinh thần rơi! Thiếu niên từ Bắc Mạc kéo quan tài mà đến, thế nhân mới biết…
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Ta cố gắng chạy thật nhanh, thế nhưng một lần nữa, cơn đau quặn xuyên thấu giống như mọi lần ập đến, ta ngã vào lòng nam nhân, tình tứ như một đôi tình nhân đích thực, đó…
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây là một trong những tác phẩm thuộc đề tài huyền huyễn (truyện có yếu tố thần tiên, yêu ma) thành công nhất của Cửu Lộ Phi Hương. Nếu đã đọc Tam Sinh Tam Thế…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full