Đọc truyện Full

Chương 50

Chương 50:

Người bên trong thành Nam Phong rất ít, từ trên xuống dưới gộp lại cũng chưa tới một vạn người. Hơn nữa trong số đó còn có rất nhiều người là dân địa phương, đa số đều là những người không có thiên phú tu hành, chính là kiểu người đến những thành thị khác thì không sống nổi.

Đợi đến khi Chu Trường Dung và Sư Vô Cữu phát hiện ra nơi này còn hẻo lánh hơn so với tưởng tượng của bọn họ, nháy mắt toàn thân cả hai bắt đầu run lên.

Không, nói chính xác hơn, chỉ có một mình Sư Vô Cữu run.

Vốn ban đầu Sư Vô Cữu còn lo lỡ đâu thành chủ ở đây là kiểu gì gì kia, lúc đó nói không chừng thân phận mình sẽ bị người phát hiện ra này nọ. Mà bây giờ rất tốt, thì ra nơi này thật sự chỉ là một nông thôn nhỏ, dù muốn truyền tin tức thì chỉ cần hắn phong tỏa toàn bộ chỗ này, chắc chắn sẽ không thể truyền ra ngoài.

Chuyện lần này dễ giải quyết hơn rồi.

Đôi lúc, vũ lực so với trí lực dùng tiện hơn nhiều.

“Bản tọa lười đợi.” Sư Vô Cữu ngáp một cái, “Để ngươi mở mang chút bản lĩnh của bản tọa. Ở hạ giới, bản tọa bị hạn chế nhiều lắm.”

Nhìn cái tên tiểu tử lừa đảo này đi, chẳng có bao nhiêu lòng sùng bái gì với mình cả.

Phải để cho hắn biết thế nào là sự lợi hại của mình.

Chu Trường Dung bái Sư Vô Cữu một cái, ra hiệu Sư Vô Cữu “Thỉnh”.

Sư Vô Cữu đứng ở trước cửa thành chủ thành Nam Phong, xoay xoay cổ, lòng bàn tay nhanh chóng ngưng tụ yêu khí.

Chu Trường Dung có thể nhận thấy mặt đất đang rung động.

Lúc trước ở giới Tu Chân chưa từng có cảm giác mãnh liệt như thế, đợi đến khi Chu Trường Dung lên đến cấp bậc thiên tiên, mới có thể càng ngày càng cảm nhận được sự khủng bố của Sư Vô Cữu.

Giống như một con người nhỏ bé, đứng trước mặt đại dương mênh mông vô hạn, ngoại trừ thán phục biển rộng khổng lồ thì gần như chẳng thể làm gì khác.

Bên ngoài phủ thành chủ tập trung một lượng yêu lực mạnh mẽ như thế, sao thành chủ thành Nam Phong không biết?

“Ta nói mà, chủ nhân bọn ta rất lợi hại đấy.” Vẻ mặt Mai Hà hơi đắc ý, “Thành chủ, ta thấy, hay là ngài thả chúng ta ra đi, sau đó ngoan ngoãn ra ngoài bồi tội với chủ nhân bọn ta.”

Sắc mặt thành chủ thành Nam Phong có chút tối tăm.

Lúc đầu hắn nghe báo có thuộc hạ tới dâng ba nữ nhân người phàm cho hắn hưởng dụng, vừa định ra tay, kết quả lúc gặp mặt mới phát hiện ba người này có chỗ nào là người phàm, rõ ràng là ba tên quỷ tu tu vi yếu nhớt, bởi vì thực lực thấp cho nên mới bị xem nhầm là người phàm mà thôi.

Bên trong tầng trời Thị Phi cũng không phải không có quỷ tu, chỉ là số lượng hơi ít.

Thực lực ba nử tử này yếu xìu, vậy mà sau khi bị bắt lại chẳng sợ sệt chút nào, sợ rằng lai lịch không nhỏ.

Ngay lúc thành chủ thành Nam Phong đang xoắn xuýt có nên thả ba tên này ra không thì lại phát hiện mặt đất đang chấn động cùng với cỗ sức mạnh to lớn đầy uy hiếp ngoài kia.

Thật là.

Chỗ của bọn họ cũng có phải chủ thành gì đâu, chỉ là một thành thị xa xôi hẻo lánh thôi mà, sao một ma yêu mạnh mẽ như vậy lại tới đây chứ?

“Áp ba người bọn họ lên, đi theo ta!” Sau khi xoắn xuýt, thành chủ thành Nam Phong quyết định trước tiên ra ngoài xem một chút.

Ở tầng trời Thị Phi cường giả làm vua, nếu sơ ý một cái, bọn họ sẽ giống như vị thành chủ lúc trước vậy, tự nhiên trở thành thức ăn bồi bổ thân thể cho đại ma mà chẳng hiểu vì sao!

“Vâng, thành chủ.”

“Bản tọa cho bọn họ thời gian một chum trà, nếu bọn họ không đi ra, xem ra bản tọa chỉ có thể động thủ.” Sư Vô Cữu giả bộ thở dài một hơi, còn tranh thủ trấn an Chu Trường Dung một câu, “Đợi lát bản tọa ra tay, ngươi gọi ba tỷ muội trở về, biết đâu nằm trong Sổ Sinh Tử cỡ mười ngày nửa tháng rồi khôi phục thì sao, bản tọa ra tay, trong lòng nắm chắc.”

Nói xong, Sư Vô Cữu giơ tay lên, giống như đang nghĩ coi nên bắt đầu ra tay từ chỗ nào của phủ thành chủ trước thì tốt hơn.

“Hạ… Hạ thủ lưu tình!”

Thành chủ thành Nam Phong vừa ra ngoài đã nhìn thấy đám yêu khí trong tay Sư Vô Cữu, lập tức cảm nhận được sự lợi hại của nó, lần này ngay cả dũng khí liếc mắt nhìn Sư Vô Cữu một cũng không có, trực tiếp phi tới, vô cùng thức thời quỳ gối dưới chân Sư Vô Cữu, cúi đầu cầu xin nói, “Tại hạ là thành chủ thành Nam Phong, kính xin vị ma quân hạ thủ lưu tình. Bọn ta có cái gì không đúng, ngài cứ việc nói ra là được. Người, bọn ta trả lại cho ngài.”

“Chủ nhân, Sư công tử!”

Ba tỷ muội nhìn thấy Chu Trường Dung và Sư Vô Cữu cùng tới, vội vã tránh khỏi tay đám thủ vệ chạy qua, vô cùng kích động, “Chủ nhân, thành chủ này hình như lúc trước đi ra từ chủ thành bên kia, biết rất nhiều chuyện.”

“Sư công tử, ngài có thể tra hỏi hắn một phen.”

“Đúng đúng, bọn ngươi đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, còn muốn ăn bọn ta hả?”

Ba tỷ muội lần lượt cáo trạng, cáo đến nỗi thành chủ thành Nam Phong hận muốn té xỉu tại chỗ.

Có vẻ như mệnh ta đến đây là hết rồi!

“Vậy à.” Sư Vô Cữu nghe ba tỷ muội nói, tay hơi thả lỏng. Đám yêu khí ngưng tụ kia chẳng khác nào làn đạn, bay thẳng về phía phủ thành chủ thành Nam Phong.

Ầm ầm ——

Mặt đất rung dữ dội.

Cư dân từ trên xuống dưới thành Nam Phong gần như đều ngã ngồi dưới mặt đất, ánh mắt sợ hãi nhìn về hướng phủ thành chủ, lập tức thu dọn đồ đạc của mình, nhanh chóng chạy theo lối ra thành Nam Phong.

Cái này chắc là có một tên đại ma ngang ngược nào đó tới thành Nam Phong rồi, nơi này e là không thể ở lại được nữa, lại sắp diệt thành!

Đối với nhóm yêu ma quanh năm ngược xuôi trong những thành thị nhỏ hẻo lánh mà nói, chạy trốn đã là bản lĩnh sống của họ. Hoặc trở thành đại ma, ở bên trong chủ thành, hoặc lưu vong không ngừng nghỉ ở các thành trì nhỏ, sau đó tìm một chỗ đặt chân.

Ở tầng trời Thị Phi, chuyện này vừa đơn giản lại vừa hoang đường.

Chỉ có cường giả, mới có thể sống thoải mái.

Phủ thành chủ thành Nam Phong trong nháy mắt đã hóa thành tro, chẳng sót lại thứ gì.

“Ha, ngắm tới ngắm lui, nhìn như vậy mới đẹp.” Sư Vô Cữu nhịn không được bật cười, “Tiểu tử lừa đảo, bắt họ lại cho bản tọa, bản tọa có chuyện muốn hỏi.”

“Được.” Chu Trường Dung cũng bị chiêu thức của Sư Vô Cữu làm cho kinh ngạc một chút.

Thành Nam Phong này tuy hẻo lánh, nhưng phủ thành chủ cũng được xây như một căn biệt thự rộng lớn ở hiện đại vậy. Kết quả thành thị như vậy, ở trong tay Sư Vô Cữu cùng lắm chỉ là thứ có thể giải quyết trong một cái hít thở.

Hơn nữa đây cũng không phải thực lực chân chính của Sư Vô Cữu, hắn chỉ là hơi làm nóng người một chút thôi, thậm chí còn chưa được coi là khởi động.

Trong một thế giới tiên phật chạy đầy đường như vậy, sức mạnh của toàn bộ tộc nhân thậm chí còn không so bằng sức mạnh một cá thể. Chẳng trách yêu tộc lại muốn toàn lực bồi dưỡng ra một chuẩn thánh đến thế, bởi vì có một chuẩn thánh tồn tại thì người khác ở cửu thiên thập giới sẽ không dám chạy đến trêu chọc dễ dàng.

Thành chủ thành Nam Phong bị Chu Trường Dung kéo lên, nhanh miệng kể lại mười mươi tất cả tin tức mình biết hết ra.

“Ta đúng là xuất thân từ chủ thành, nhưng mà là từ thành A Thanh xếp hạng thứ mười.” Thành chủ thành Nam Phong hận không thể cúi đầu thấp đến tận đất, “Tiểu nhân tên là Chu Hiểu Khuê, tu vi ma tướng bát phẩm, tới làm thành chủ ở thành Nam Phong chỉ mới hai năm. Thành chủ trước trong khi đang tu hành đã bị một đại ma đi ngang qua ăn mất, chẳng có chút quan hệ nào với tiểu nhân cả.”

Ở tầng trời Thị Phi, tu vi ma tướng tương tự như tu vi đại la kim tiên. Ma tướng bát phẩm, ý nghĩa không sai lắm thì nằm trong tầm trung thượng cấp đại la kim tiên, đặt ở trong cửu thiên thập giới, không tính là xuất chúng, nhưng vẫn có thể xem là lực lượng nòng cốt.

“Thành A Thanh?” Sư Vô Cữu suy nghĩ một chút, “Há, bản tọa nhớ rồi, chính là cái tên ma quân cái gì mà cầm kiếm A Thanh cái gì đó đúng không, hình như trước đây hắn chính là người hộ vệ cho vị chuẩn thánh kia của các ngươi sinh ra ở tầng trời Thị Phi này. Lúc trước bản tọa còn tình cờ gặp hắn một lần, lúc đó hắn vừa mới lên làm thành chủ không lâu.”

“… Thành chủ thành A Thanh đó hai vạn năm trước đã bị gϊếŧ, thành chủ bây giờ là Diệp Tiêu Diệp thành chủ.” Sau khi Chu Hiểu Khuê nghe được chuyện Sư Vô Cữu nói đã càng ngày càng sợ.

Phải biết, chuyện vị ma quân kia cầm kiếm A Thanh trở thành thành chủ đã là chuyện của bảy, tám vạn năm trước. Có thể sống lâu như vậy, tuyệt đối không phải người bình thường.

Không biết hắn dính phải cái thứ vận xui gì nữa, đang yên đang lành mà còn có thể đụng phải một đại ma lánh đời như vậy!

Chu Hiểu Khuê đoán, chắc là sau khi vị đại ma này bế quan tu hành tỉnh lại, phát hiện thời gian đã trôi qua rất lâu mới tùy tiện đi đâu đó tìm hiểu chút tin tức về tình huống tầng trời Thị Phi bây giờ. Rồi lại vừa vặn bị mình đụng phải.

Cái vận may này!

“Bản tọa nhớ kiếm A Thanh chính là một pháp bảo không tệ, hình như là đồ chuẩn thánh ban thưởng.” Có thể được Sư Vô Cữu khen một câu không tệ, vậy thì thứ đó không chỉ đơn giản là không tệ.

Thanh kiếm A Thanh này, là một bí bảo thượng cổ, nghe nói được luyện chế từ xương sống của tiên thiên ma tộc, bây giờ tiên thiên ma tộc đã tuyệt chủng từ lâu, bởi vậy giá trị của thanh kiếm A Thanh này cũng tăng theo chiều nước dâng thuyền dâng.

“Diệp Tiêu là ai?” Chu Trường Dung ở bên cạnh hỏi, “Thành chủ thành A Thanh bị gϊếŧ, thành Cửu Tử bên kia chẳng phản ứng gì sao?”

Nếu đã ban thưởng kiếm A Thanh cho hộ vệ, vậy thì cũng mang ý nghĩa vị chuẩn thánh kia vẫn có chút tình nghĩa nhan đèn với thành chủ A Thanh.

Dù chỉ là nể mặt mũi, thành Cửu Tử cũng nên có chút phản ứng.

“Thành chủ Diệp Tiêu đấu pháp thắng thành chủ tiền nhiệm một cách quang minh chính đại, dựa theo quy củ, hắn thắng, thì có thể trở thành thành chủ mới, cũng có được chiến lợi phẩm. Mà… Hơn nữa trước khi vị Diệp Tiêu này rơi vào ma đạo, bản thân chính là một vị tiên quân kiếm tu ở Tiên giới tầng trời Hồng Trần, thực lực vượt trội. Kiếm A Thanh ở trong tay hắn, uy lực gấp bội. Bên thành Cửu Tử cũng nhanh chóng phái người đến thừa nhận địa vị Diệp thành chủ của Diệp Tiêu, cho nên những thành chủ khác cũng không dám nhiều lời xen vào. Thành A Thanh dưới sự thống lĩnh của Diệp Tiêu Diệp thành chủ, nhảy vượt tốc từ hạng mười lăm lên hạng mười, lại sắp có xu thế gia tăng. Đợi tới dịp ước hẹn ngàn năm đến, bọn ta đoán với thực lực của thành A Thanh nói không chừng có thể tiến tới năm vị trí đầu, trở thành một đại thành trì!”

“Ồ, tiên quân kiếm tu?” Sư Vô Cữu nghe mà hứng thú, “Đạo thống kiếm tu có thể tu thành tiên quân, có thể xưng đạo tâm kiên định. Xưa nay người tu tiên rơi vào ma đạo, kiếm tu là ít nhất. Tại sao Diệp Tiêu này lại rơi vào ma đạo?”

“Chuyện này…” Chu Hiểu Khuê hơi chần chờ một chút.

“Hừ?” Sư Vô Cữu khẽ hừ một tiếng.

Chu Hiểu Khuê cúi đầu thấp hơn, “Tình huống cụ thể tiểu nhân cũng không rõ lắm. Chỉ nghe nói, lúc trước vị thành chủ Diệp Tiêu này có một đạo lữ, nhưng bởi vì một loại nguyên nhân nào đó mà chết, thành chủ Diệp Tiêu vô cùng tức giận, ở Tiên giới đại khai sát giới, một hơi gϊếŧ hơn một ngàn vị tiên nhân, trong đó có cả mấy đệ tử tiên tôn. Diệp Tiêu ở tầng trời Hồng Trần không sống được nữa, dứt khoát rơi vào ma đạo, đi tới thành A Thanh. Hắn coi trọng thanh kiếm A Thanh này, vì vậy mới đưa ra lời quyết đấu sinh tử với thành chủ đầu tiên.”

“Nếu thực lực thành A Thanh cứ thế tăng dần, mà nghe tới cũng thấy vị thành chủ Diệp Tiêu này không phải là một kẻ thích gϊếŧ người, ngươi ở trong thành trì lớn sao không cố gắng dính ở đó, mà còn rãnh rỗi chạy đến một nơi nhỏ bé như vậy làm thành chủ, đúng là rất khả nghi.” Chu Trường Dung đâu có bị lừa đơn giản như vậy.

Đối với nhóm ma tu mà nói, nơi nào ma khí nhiều, nơi đó mới thích hợp tu hành.

Thành Nam Phong hẻo lánh như vậy, cũng chẳng có thứ gì đáng tiền, hoàn toàn không sánh bằng thành A Thanh điều kiện ưu việt. Tên Chu Hiểu Khuê này không có chuyện gì chạy đến đây làm gì, chẳng lẽ muốn làm thành chủ quá hóa nghiền rồi sao?

Lẽ nào hắn không sợ vô duyên vô cớ bị ăn sạch sẽ giống như thành chủ thành Nam Phong trước đây?

Chỉ có ở trong thành trì lớn, những tên đại ma tu hành thành công mới không tùy ý ra tay.

“Hai vị vậy mà từng nghe qua việc này?” Chu Hiểu Khuê rất khiếp sợ, “Sau khi thành chủ Diệp Tiêu chiếm được kiếm A Thanh, còn chiếm được đao A Tà, sau đó một đao một kiếm dung hợp đã biến thành đèn Thanh Tà, nghe nói đạo nhân nhân tộc Thần Tàng thánh nhân năm đó chính là người có được pháp bảo đầu tiên, rồi sau đó Thần Tàng đạo nhân biến mất không rõ tung tích. Chẳng ai dám nghĩ tới một đao một kiếm kia lại là từ đèn Thanh Tà phân hoá mà thành.”

Là Thần Tàng đạo nhân?

Trực giác Chu Trường Dung bảo rằng không đúng.

“Đèn Thanh Tà xuất hiện trong khoảng thời gian nào?” Chu Trường Dung dò hỏi.

“Vào hai năm trước.” Chu Hiểu Khuê trả lời lưu loát.

Hai năm trước?

Vẻ mặt Chu Trường Dung hơi nghi hoặc một chút.

Một là tầng trời Thị Phi, một là giới Tu Chân tầng trời Hồng Trần.

Trong thời gian hai năm này, Lệ Cư xuất hiện, đèn Thanh Tà cũng xuất hiện, đều liên quan đến Thần Tàng đạo nhân.

Thực sự quái lạ.

Tin tức về Thần Tàng đạo nhân nhiều năm không thấy, sao bây giờ lại đột nhiên xuất hiện nhiều manh mối như vậy?

Sự việc chỉ phát sinh một lần thì có thể nói là trùng hợp, nhưng nếu xảy ra hai lần liên tiếp, vật thì tuyệt đối không thể dùng hai chữ trùng hợp là có thể giải thích rõ.

Chu Trường Dung dùng thần thức truyền âm, nói ra sự nghi ngờ của mình với Sư Vô Cữu.

Sư Vô Cữu cũng cảm thấy không đúng.

“Sợ là thành Cửu Tử cũng muốn đèn Thanh Tà, chỉ với một Diệp Tiêu, chưa chắc có thể bảo vệ nổi.” Sư Vô Cữu cười lạnh nói.

“Chẳng phải vậy sao?” Chu Hiểu Khuê gật đầu liên tục, tự nói tiếp tin tức mình biết.

“Bởi vì là pháp bảo thánh nhân để lại, ngay cả bên trong thành Cửu Tử cũng lưu truyền một lời đồn, nếu có thể dâng đèn Thanh Tà lên thành Cửu Tử, Chuẩn Thánh sẽ đồng ý thỏa mãn bất kì yêu cầu nào của người đưa đèn nếu nằm trong phạm vi năng lực của hắn. Bây giờ ngay cả các đại ma bên trong thành Cửu Tử cũng đều hướng về thành A Thanh mà đến rồi, đều muốn lấy đèn Thanh Tà. Cư dân thành A Thanh bọn ta, sợ hãi vô cùng, chạy chạy rồi lại chay, lỡ đâu chạy chậm một bước, mạng nhỏ cũng phải vứt ở đó.”

“Nhưng mà dầu gì thành chủ Diệp Tiêu cũng là chủ nhân của kiếm A Thanh, cũng có thể khống chế đèn Thanh Tà một chút. Hai năm qua hắn lợi dụng đèn Thanh Tà đã đánh lùi được rất nhiều kẻ địch, nhưng vẫn có một đống người muốn đến cướp.”

“Diệp thành chủ kia chưa bao giờ nghĩ tới chuyện đưa đèn Thanh Tà cho Chuẩn Thánh của thành Cửu Tử sao? Hoặc là, chỉ cần hắn đồng ý chịu thua rồi dâng đèn Thanh Tà cho thành Cửu Tử, hắn sẽ không cần phiền não nữa, cũng không ai dám cướp đồ vật trong tay Chuẩn Thánh.” Chu Trường Dung cảm thấy có hơi kỳ quặc.

“À thì… Vị thành chủ Diệp Tiêu kia nói, nguyện vọng lớn nhất của hắn là hi vọng đạo lữ của mình có thể sống lại, nhưng thực sự không được, bởi vậy ai có thể tìm thấy chuyển thế của đạo lữ hắn, hắn cũng nguyện ý đưa đèn Thanh Tà lên. Còn vị đại nhân Chuẩn Thánh của thành Cửu Tử kia, từng chịu thiệt thòi dưới tay thủ hạ một vị thánh nhân ở tầng trời Hoàng Tuyền, bởi vậy không muốn dính vào chuyện liên quan tới luân hồi sự tình.”

Muốn tìm được chuyển thế của một tiên nhân nào đó, chắc chắn phải tìm quỷ tu hỗ trợ, hơn nữa tốt nhất phải là mấy đồ tử đồ tôn trực hệ của đạo tổ tầng trời Hoàng Tuyền mới được.

Rất hiển nhiên, vị Chuẩn Thánh thành Cửu Tử này không muốn dính tới chuyện này.

“Thì ra là vậy.” Sư Vô Cữu hờ hững trả lời, “Bản tọa đã biết rồi.”

Chu Hiểu Khuê nghe xong lời này đã biết mình hết giá trị lợi dụng, còn muốn nói gì đó, đột nhiên cảm thấy trời đất quay cuồng, bất tỉnh nhân sự.

Đợi tới khi hắn tỉnh lại, tự nhiên sẽ quên hết mọi chuyện.

“Chuẩn thánh tầng trời Thị Phi này, thậm chí ngay cả bí mật kiếm A Thanh là một phần của đèn Thanh Tà cũng không biết, ngược lại còn ban thưởng cho người khác, bây giờ để người ta gom đủ đèn Thanh Tà, đúng là mất mặt.” Sư Vô Cữu không nhịn được giễu cợt.

Đương nhiên, nội tâm Sư Vô Cữu vẫn có xíu đố kị với cái người chuẩn thánh ở tầng trời Thị Phi này.

Hắn rớt khỏi tu vi Chuẩn Thánh, đến cả vị trí Yêu Hoàng cũng mất, vậy mà người ta vẫn sống tốt đấy thây.

Quả nhiên người bất đồng mệnh khác biệt.

Bây giờ mình còn có việc cầu người ta giúp đỡ, đúng là nghẹn ở trong lòng.

“Tiền bối chỉ là nhất thời bị ngăn trở mà thôi. E rằng đây chính là cơ duyên thành thánh của tiền bối, vượt qua nấc này thì tự nhiên sẽ có con đường vô thượng chờ tiền bối.” Chu Trường Dung cẩn thận động viên từng chút một.

“Đi thôi.” Sư Vô Cữu liếc mắt nhìn Chu Trường Dung một cái, trong lòng ngược lại cảm thấy Chu Trường Dung nói rất đúng.

“Xem ra, duyên phận giữa ngươi và Thần Tàng đạo nhân vẫn chưa cạn. Thế gian đều có nhân quả, chẳng trách ngươi bị truyền tống đến tầng trời Thị Phi này, chắc hẳn bởi vì ngươi phi thăng nhờ vào đạo ý Thần Tàng đạo nhân để lại, cho nên sau khi phi thăng mới bị đưa đến gặp đèn Thanh Tà ở tầng trời Thị Phi.”

Bởi vậy, hắn cũng hưởng ké được chút lộc.

Nếu không theo Chu Trường Dung, sao có thể phát hiện ra Lệ Cư, rồi sao có thể biết bên trong tầng trời Thị Phi này có chứa đèn Thanh Tà?

Nghe nói có thể trong tay Thần Tàng đạo nhân còn có đại đạo thánh binh.

E rằng Sổ Sinh Tử cũng không phải tự nhiên mà có, có lẽ đại đạo thánh binh trong tay Thần Tàng đạo nhân cũng chính là nó?

Sư Vô Cữu cảm thấy, hắn so với tên tiểu tử lừa đảo còn kém hơn.

Chắc chắn cơ duyên đợi hắn sau này càng tốt hơn!

“Thần Tàng đạo nhân và tầng trời Hoàng Tuyền có liên quan?” Chu Trường Dung không nhịn được cảm thấy hiếu kỳ, hỏi thêm mấy câu, “Lúc trước ta cho rằng không liên quan, nhưng bây giờ ngẫm lại, có lẽ thật sự có liên quan.”

Đạo ý ở Lệ Cư cố tình để hắn lấy, mà hắn gần như đã có thể xem là trực hệ của đạo tổ tầng trời Hoàng Tuyền, bây giờ đến cả bí mật của đèn Thanh Tà cũng đòi hỏi phải là trực hệ liên quan đến tầng trời Hoàng Tuyền mới có thể biết.

Nếu như thế, mọi thứ hiện ra vô cùng kì lạ.

Giống như đã có người hoạch định bố trí sẵn tất cả từ xa, chỉ còn chờ hắn nhảy vào mà thôi.

Loại tình huống hoàn toàn không thể nắm rõ trong lòng bàn tay này, làm cho Chu Trường Dung có chút bất an.

Nhưng hắn hiện tại, ngoại trừ tiếp tục đi theo con đường sắp sẵn đo, hình như cũng chẳng còn biện pháp nào khác.

“Ngươi phải hỏi, thánh nhân năm đó, có bao nhiêu người liên quan đến tầng trời Hoàng Tuyền mới đúng?” Giọng điều Sư Vô Cữu đầy vẻ lười biếng, thờ ơ trả lời, “Dưới thánh nhân, sống chết đều có trong Sổ Sinh Tử. Mà sau khi Sổ Sinh Tử xuất hiện, đạo tổ tầng trời Hoàng Tuyền chắc chắn sẽ cảm ứng được, vì vậy mới mời các thánh nhân đến xem. Tầng trời Hoàng Tuyền nắm giữ sinh tử luân hồi của nhiều sinh linh như vậy, đương nhiên phải tạo quan hệ với rất nhiều thánh nhân đạo tổ. Năm đó sự kiện tầng trời Hoàng Tuyền phong bế cũng rất kỳ lạ, tiếp đó tầng trời Tạo Hóa cũng bắt đầu phong bế.”

Hai chuyện này đụng nhau, trực tiếp dẫn đến địa vị của cửu thiên thập giới thay đổi rất lớn.

Mà những chuyện này, chỉ có thánh nhân mới có thể biết.

Dù là Sư Vô Cữu, cũng không đủ tư cách và bản lĩnh.

“Xem ra, chúng ta buộc phải đến thành A Thanh rồi.” Chu Trường Dung bất đắc dĩ nói, “Tiếp đó, cũng chỉ mong Sư tiền bối hỗ trợ nhiều hơn.”

“Dù ngươi không đi, bản tọa cũng muốn đi. Lấy được đèn Thanh Tà, sau đó hỏi Chuẩn Thánh bất kỳ vấn đề gì, vừa vặn có thể giải quyết hoàn cảnh khốn khó trước mắt của bản tọa.” Giọng nói Sư Vô Cữu tràn đầy mong đợi, “Xem ra khoảng cách bản tọa khôi phục tu vi Chuẩn Thánh trở lại tầng trời Tiêu Dao đã không còn xa!”

Tuy Chu Trường Dung cảm thấy chuyện này không đơn giản như vậy.

Nhưng mà…

Tốt nhất là khỏi nói.

Ở tầng trời Thị Phi này, tạm thời hắn vẫn còn phải dựa nhiều vào Sư Vô Cữu đây.

Tầng trời Tiêu Dao · Yêu Giới.

“Người ngươi nói, thật sự là yêu tộc sao?”

“Đại trưởng lão, ta tuyệt đối không dám nói bậy.”

Nếu Sư Vô Cữu ở đây, liếc mắt một cái chắc chắn sẽ nhận ra con hồ ly chín đuôi lông xù to tướng ở dưới chính là nữ hồ hắn đánh chạy lúc trước.

Chỉ là bây giờ, sau khi nàng trở lại tầng trời Tiêu Dao, theo thường lệ thì phải phải chịu xử phạt trước lệ, sau đó mới đi được bẩm báo với đại trưởng lão yêu tộc.

Vị đại trưởng lão yêu tộc này, sống cũng lâu lắm rồi.

Dáng vẻ của lão nhìn như có thể ngã xuống bất cứ lúc nào.

Mà một ngàn năm trước lão thế nào, thì một ngàn năm sau vẫn như vậy.

Đại trưởng lão đã phụ trợ mấy đời Yêu Hoàng, dù Yêu Hoàng đổi mấy đời thì riêng đại trưởng lão cứ vẫn sừng sững.

Dù đại trưởng lão có là ngọc thạch thành tinh thì tiên thiên tuổi thọ dài như vậy, nói ra tuổi sống thôi cũng đã quá dọa người rồi.

“Ta nhớ ta đã từng nói, các ngươi không được chạy xuống tầng trời Hồng Trần sinh sự.” Giọng điệu đại trưởng lão rất bình tĩnh, thế nhưng nghe vào tai nữ hồ lại khiến nàng sợ muốn rụng lông, “Đại trưởng lão, ta sai rồi, ta đáng bị phạt. Ta chỉ là nghe nói ở giới Tu Chân cũng xuất hiện một tòa trạch cũ của Thần Tàng đạo nhân, ta nghĩ có thể lấy được chút tin tức ở đó, cũng tiện cho phía chúng ta bên này…”

“Câm miệng!” Đại trưởng lão nhẹ giọng quát lên.

Nữ hồ lập tức không dám nhúc nhích.

“Chuyện của Thần Tàng đạo nhân, tự ta và ngươi có thể giải quyết. Nếu sau này Ngọc Sương bế quan tu vi đại thành, rồi hẳn thăm dò lần nữa cũng không muộn.” Đại trưởng lão hơi tiếc nuối mài sắt không thành thép đưa mắt nhìn nữ hồ nói, “Yêu tộc ngươi nhìn thấy ở giới Tu Chân giới kia, nói không chừng cũng đang mơ ước vị trí Yêu Hoàng.”

“Đúng, đúng rồi, đại trưởng lão, mắt yêu tộc lợi hại kia có màu xanh lục.” Nữ hồ vội nói, “Hơn nữa đồng thuật của hắn rất lợi hại, chỉ vừa đối mặt, đồng thuật của ta đã mất hiệu lực. Một yêu tộc như vậy, ở trong tộc ta lại chưa từng nghe nói bao giờ, bởi vậy mới lập tức đến đây báo cáo. Kính xin đại trưởng lão xem xét chút công lao nhỏ bé, xử phạt nhẹ tay.”

“Nếu chỉ nói đến đồng thuật lợi hại, ở yêu tộc chúng ta, ngoại trừ Thánh Yêu Hoàng Đại Đế năm đó cũng chỉ có mỗi tộc cửu vĩ hồ của ngươi là xuất sắc nhất. Còn giống như ngươi nói hắn có đôi mắt màu xanh lục… Có lẽ hắn chỉ đang cố ý gây ảo giác đánh lừa ngươi thôi.” Đại trưởng lão nhắc đến Thánh Yêu Hoàng Đại Đế, trên mặt chỉ còn vẻ đau lòng, “Đáng tiếc tộc ta không biết cố gắng, bây giờ chỉ còn dư lại mấy nhánh phụ. Số mạng toàn tộc, đều dựa vào đại đế. Đại đế ngã xuống, bọn họ cũng thất bại hoàn toàn.”

Nếu đại đế vẫn còn, yêu tộc bọn họ tuyệt đối không thể rơi vào tình trạng như này.

Đại trưởng lão nhớ tới nhớ lui, sắc mặt càng thêm dọa người.

“Vậy đại trưởng lão, chuyện trạch cũ Thần Tàng đạo nhân kia…”

“Việc này không cần ngươi nhúng tay, trở về đóng cửa suy nghĩ lỗi lầm đi.” Đại trưởng lão mắng, “Không có lệnh của ta, không được phép xuất môn.”

“Vâng, vâng.” Nữ hồ biết mình đã qua cửa, vui mừng khôn xiết.

Nàng còn tưởng mình sẽ bị nhổ trụi lông nữa đây này!

“Ở tầng trời Hồng Trần xuất hiện trạch cũ của Thần Tàng đạo nhân, tầng trời Thị Phi thì xuất hiện pháp bảo của Thần Tàng đạo nhân, tầng trời Tiêu Dao chúng ta cũng xuất hiện… Ha ha, thú vị.” Đại trưởng lão nghiến răng nghiến lợi nói, “Đúng là thú vị, Thần Tàng đạo nhân này, chẳng khách sáo chút nào!”

Dù đã qua nhiều năm lắm rồi mà vẫn có thể làm cho cửu thiên thập giới long trời lở đất.

Tầng trời Hồng Trần · Tiên Giới.

“Cái tên Diệp Tiêu rơi vào ma đạo kia còn dám vác mặt đến truyền tin cho chúng ta?”

“Đúng là vô sĩ hết thuốc!”

“Đường đường là tiên quân, lại rơi vào ma đạo, đúng là nhục nhã vô cùng.”

“Khoan đã.” Sau khi toàn bộ chúng tiên nhân cố sức chửi Diệp Tiêu xong, đột nhiên được người gọi lại.

“Làm sao vậy?”

“Hét cái gì mà hét, rốt cuộc tên phản bội kia viết gì?”

“Ta thấy khỏi cần biết tên phản bội này viết gì đi, cứ đốt trụi nó đi là được.”

“Ở tầng trời Thị Phi, xuất hiện đèn Thanh Tà!” Hàng người tự lẩm bẩm, “Năm đó Thần Tàng thánh nhân cầm đèn Thanh Tà một hơi càn quét hơn ba trăm động ma, gần như muốn đuổi tận gϊếŧ tuyệt bọn ma tu ở tầng trời Hồng Trần. Bây giờ đèn Thanh Tà lại xuất hiện ở tầng trời Thị Phi, đúng là không thể tin được.”

Không phải là không thể đi tới tầng trời Thị Phi, chỉ là không dễ đi.

Mà so với loại trạch cũ không biết có gì như ở Lệ Cư thì loại pháp bảo nổi tiếng như đèn Thanh Tà, càng đáng để truy đuổi hơn!

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước
Chương sau


Tiểu thuyết cùng thể loại

Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Sau khi sống lại, làm một nàng tiên mèo không tồi, nguyện vọng lớn nhất của Bạch Du Du chính là tìm được một người chủ có tấm lòng yêu mến lại đẹp mắt ôm về nhà hưởng…
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Truyện Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai của tác giả Y Nha kể về Lục Thời Niên – một sinh viên năm bốn đang sống trong ký túc xá và có một bạn cùng phòng mới. Người…
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bà ngoại qua đời, Hạ Ngữ Băng thừa hưởng ngôi nhà cũ do bà ngoại để lại ở nông thôn. Không ngờ, còn phải ở chung với người cháu trai do bà ngoại thuận tay nhặt được giữa…
Bất Diệt Long Đế
Bất Diệt Long Đế
Thần Châu đại địa, vạn tộc tranh hùng, huyết mạch chiến sĩ hoành hành, cường giả chiến đấu, thiên khung nát, tinh thần rơi! Thiếu niên từ Bắc Mạc kéo quan tài mà đến, thế nhân mới biết…
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Ta cố gắng chạy thật nhanh, thế nhưng một lần nữa, cơn đau quặn xuyên thấu giống như mọi lần ập đến, ta ngã vào lòng nam nhân, tình tứ như một đôi tình nhân đích thực, đó…
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây là một trong những tác phẩm thuộc đề tài huyền huyễn (truyện có yếu tố thần tiên, yêu ma) thành công nhất của Cửu Lộ Phi Hương. Nếu đã đọc Tam Sinh Tam Thế…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full