Phong Ma Vương lẫm liệt động dung nói, âm thầm truyền âm:- Hai người này, đều là thuộc hạ của Cổ Trần kia, hai thuộc hạ cường đại như vậy, vậy bản thân hắn đáng sợ cỡ nào?Hắc Dực Bức Vương vẻ mặt trầm trọng, trong lòng hắn hối hận, hắn không nên lỗ mãng xông vào như vậy.
Ban đầu hắn tràn đầy tự tin muốn đến Bách Man Sơn chém giết Cổ Trần, căn bản không tin đối phương có thể giết mấy Phong Vương giả.
Hiện tại nhìn thấy hắn đã tin tưởng vài phần, đối phương còn chưa ra tay, hai thuộc hạ còn chưa Niết Bàn đã có chiến lực như vậy.
Ắt hẳn Cổ Trần có thể chiến đấu đánh lại Vương giả.
Hai chiến vương là thuộc hạ, thực lực bản thân Cổ Trần càng làm cho Hắc Dực Bức Vương và Phong Ma Vương hai người tim đập nhanh, suy đoán không được.
– Làm thế nào mới có thể đánh được hắn?Phong Ma Vương có chút ngưng trọng truyền âm hỏi.
Hắc Dực Bức Vương vẻ mặt nghiêm túc, nhìn chằm chằm Hắc Thổ cùng Long Uyên trước mặt, khí chất hai người cường đại khủng bố như nhau, cả người đều bao bọc một tầng Thanh Đồng chi hỏa, quỷ dị mà đáng sợ.
Loại bất hủ chi lực này khiến hắn kinh hãi.
– Hắc Thổ, Long Uyên, giết bọn họ!Lúc này, thanh âm bình thản của Cổ Trần truyền đến, phá vỡ bầu không khí ngưng trọng tại hiện tại.
Trong phút chốc, sát ý bộc phát, xung quanh đều chấn động.
Hắc Thổ, Long Uyên hai người nghe được lời này đồng thời mạnh mẽ bộc phát sức chiến đấu, lực lượng to lớn phát tiết ra, trực tiếp phát động công kích đáng sợ.
– Tên khốn!Đột nhiên công kích đánh đến, đánh cho Phong Ma Vương cùng Hắc Dực Bức Vương hai người trở tay không kịp, vội vàng ứng phó, đáng tiếc cả hai đều rơi vào thế hạ phong.
– Hắc Dực, Huyết Quang Chú!Hắc Dực Bức Vương giận dữ gào thét, hai cánh sau lưng phát ra huyết quang mãnh liệt, trực tiếp hóa thành một mảnh sắc đỏ rực toả ánh sáng mạnh mẽ hướng về phía Hắc Thổ bao phủ lấy hắn.
Ầm ầm! Bên kia, Phong Ma Vương bộc phát, bốn phía cuồn cuộn, phong ba nổi lên, gió lốc cuồn cuộn gào thét, ầm ầm cuốn vào.
– Sâu kiến, bản vương muốn băm nát ngươi!Phong Ma Vương hai mắt hiện lên nét u ám, sát ý kinh người, cuốn theo một trận cuồng phong đánh về phía Long Uyên.
Một trận cuồng phong bất chợt nổi lên, tiếng ầm ầm chấn động tám phương.
Cơn lốc màu đen bất ngờ cuốn đến khiến người ta sợ hãi, cự thạch hơn một ngàn cân đều trực tiếp cuốn vào trong phong bạo.
– Sâu kiến, đối mặt với chưởng pháp của ta đi!Phong Ma Vương rống to một tiếng, hắn đứng giữa trung tâm của phong bạo, bao bọc bởi một phong bạo khổng lồ, uy thể huỷ diệt thiên địa ầm ầm đánh tới.
Long Uyên chiến giáp vang lên, mái tóc dài nhẹ bay ra sau theo từng cử động của hắn, trên mặt lộ ra biểu tình nghiêm trọng, đây là lần đầu hắn đối diện trực tiếp chiến đấu với một Phong Vương giả.
Nội tâm hắn ngưng trọng, đồng thời lại có một loại hưng phấn, ý chí chiến đấu bừng bừng.
Thạch thương trong tay ông ông rung động, phong mang sắc bén phun ra nuốt vào.
Đây là một kiện Đạo khí, là Cổ Trần chém giết một vị Thạch tộc Phong Vương giả thu được, sau đó đã ban thưởng cho hắn.
– Thanh Đồng chi lực, lên!Chỉ nghe một tiếng bạo quát, lực lượng của Long Uyên tích lũy cực hạn đột nhiên bộc phát, trong cơ thể hắn ngưng tụ ra một đạo Thanh Đồng chi lực trải rộng khắp toàn thân.
Một tiếng nổ lớn, phong bạo cuồn cuộn ban nãy ầm ầm nổ tung thành một lỗ hổng lớn, Long Uyên theo đó đi thẳng về phía trước xuyên qua phong bạo sát khí ào ào tới trước mặt Phong Ma Vương.
Lực đạo đánh tới mang sức mạnh vô song, lộ ra một cỗ Thanh Đồng bất hủ chi lực toả sáng ra bốn phía, làm cho Phong Ma Vương cảnh giác cao độ, hắn cảm thấy có một cảm giác nguy cơ nồng đậm đang đến.
– Tật Phong, Liệt Không Trảm!Phong Ma Vương quát lớn, hai tay vung lên, bầu trời cuồn cuộn từng trận gió lớn xám xịt hội tụ thành từng đạo phong nhận trực tiếp chém tới, trải rộng khắp thiên địa khiến người ta sợ hãi.
Ầm ầm! Long Uyên cường ngạnh chém tới, hắn không lùi chút nào, đánh vỡ từng trận phong bạo đang cuồn cuộn tới gần.
Trên người hắn, lưu lại những vết thương do chưởng lớn đánh tới, Thanh Đồng giáp đều bị cắt ra, máu từ bên trong thẩm thấu ra ngoài.
Một thương chém mạnh tới, mang theo một tia máu bay tung toé, Phong Ma Vương vội vàng lui lại, ngực hắn lưu lại một vết thương sâu nửa tấc.
– Đáng chết!Sắc mặt Phong Ma Vương âm trầm, hắn nhìn vết thương trên ngực, trong lòng vô cùng tức giận phóng vút lên trời.
Hắn không ngờ khi trực tiếp đối mặt chiến đấu, lại bị sâu kiến của nhân tộc này làm tổn thương thân thể.
Điều đó đã làm hắn mất mặt.
Đường đường là một tôn Phong Vương giả, lại bị một tiểu tử nhân tộc còn chưa Niết Bàn đả thương như vậy.
– Bản vương xé nát ngươi.
.