Đọc truyện Full

Chương 50

Bị quát lớn Ưng tộc công chúa chậm rãi trừng mí mắt, cười giả tạo.

“Dù sao cũng là thọ đản của Hoa Mặc bệ hạ, chúng ta lại là hàng xóm, phụ vương ta bảo ta tới chúc thọ, vừa vặn gặp công chúa đính hôn, chén rượu này nhất định phải uống.”

Hóa ra là con gái của Ưng Vương Yến Khâu, Ưng tộc công chúa, sự lanh lợi và kiêu ngạo trong giọng nói này thật đúng là cha truyền con nối. Ưng tộc cùng Tiên giới không có kết giao sâu sắc, lại thích sống đơn độc và biệt lập, trừ Ưng Vương cùng mấy vị trưởng lão, thân phận của thế hệ trẻ tuổi chỉ có Khổng Tước nhất tộc biết được.

“Ưng Vương chúc mừng, bản vương nhận không nổi!” Hoa Mặc hừ lạnh một tiếng, phất tay áo nói: “Vì ngươi hôm nay hộ tống Đại Trạch Sơn nữ quân đến đây, bản vương sẽ không làm khó dễ ngươi, còn không mau mau rời đảo.”

Không ngoài suy đoán của chúng tiên, Khổng Tước Vương đối Ưng tộc công chúa sắc mặt không chút thay đổi, hơn một trăm năm trước hai tộc một trận đại chiến, Khổng Tước Vương bại trong tay Ưng Vương, từ đó trọng thương nội đan, tiên cơ bị hủy, cho tới bây giờ Khổng Tước Vương còn chưa khôi phục nội đan, khó mà vận dụng tiên lực, nghĩ đến hai tộc thù hận rất sâu.

“Bệ hạ, người đến đều là khách, Khổng Tước tộc từ trước đến nay nhân nghĩa, há gì lại đuổi khách đi. Ta ngàn dặm đến đây, ngài coi như không cho chén rượu uống, thọ lễ của phụ vương ta, ngài vẫn nên xem thử đi.” Yến Sảng không chút khó chịu nào trước thái độ của Khổng Tước Vương, cười tủm tỉm nói.

“Hừ, bản vương vô phúc hưởng thụ.” Hoa Mặc phất tay, “Tiễn khách.”

Khổng Tước tộc thị vệ cầm trường kích tiến lên, chuẩn bị đuổi Yến Sảng đi, chúng tiên không tiện mở miệng, đúng vào lúc này, một giọng nói trong trẻo vang lên.

“Bệ hạ!” A Âm núp phía sau lưng Cổ Tấn nghiêng người, đi đến trước mặt Yến Sảng che cho nàng, cười nói: “Ưng Vương đã phái Yến Sảng đến đưa lễ mừng thọ, chắc là có ý tứ, Bách Điểu Đảo cùng Ưng tộc phân tranh mấy trăm năm, hai tộc đều là thương vong nặng nề, lần này đã ngưng chiến, bệ hạ sao không nhận thiện ý của Ưng Vương, khôi phục tình nghĩa hai tộc, để Tiên giới chúng ta càng an bình suôn sẻ.”

A Âm lông mày cong cong, dung mạo như một tiểu cô nương nhưng giọng nói đặc biệt ngoan ngoãn. Tuy nhiên nàng vẫn là Đông Hoa Thượng thần ấu đồ, nói đến cùng cũng là cùng bối phận với Khổng Tước Vương, không thể xem nhẹ.

Không ít lão tiên quân sờ râu gật đầu, thần sắc Lan Phong cũng là đồng ý.

Cổ Tấn nhướng mày, rất là ngạc nhiên. Nha đầu này từ trước đến nay rất lười nhác, chuyện sự tình Tiên tộc hòa thuận bình thường nghe chẳng muốn nghe, lần này làm sao lại quan tâm đ ến.

“Bệ hạ, Ưng Vương nguyện ý cùng giải, tại Tiên giới ta chính là một việc tốt, hôm nay ngài đại thọ, không bằng thừa dịp ngày lành tháng tốt nhận thọ lễ của Ưng Vương, lắng lại tranh chấp hai tộc, ngài thấy thế nào?”

Lan Phong khác hẳn những Tiên quân khác, hắn thay mặt Thiên Cung quản lí Tiên tộc, ý của hắn chính là ý của toàn bộ Thiên Cung, huống chi hắn sớm sẽ trở thành con rể của mình, mặt mũi của Lan Phong dù thế nào Khổng Tước Vương cũng không thể xem nhẹ.

Chỉ thấy Hoa Mặc thần sắc trầm xuống, trầm giọng nói: “Yến Sảng, Lan Phong Thượng quân cùng A Âm nữ quân nói giúp, bản vương liền nhận thọ lễ của ngươi, chỉ cần Ưng tộc ngươi không gây chuyện nữa, hai tộc ta sống cạnh nhau, ngày sau tự nhiên sẽ bình an vô sự.”

Thấy Hoa Mặc thần sắc kiêu căng, Hoa Thù một mặt khinh thường. Yến Sảng nắm chặt tay áo, khóe miệng nàng vẫn cười cười, từ trong tay áo lấy ra một hộp mực, nói: “Hoa Mặc bệ hạ, đây là Ưng tộc ta tại Bắc Hải bí cảnh tìm được linh chi huyết sắc, trị liệu nội đan tổn thương rất hữu hiệu, phụ vương đặc biệt để ta đưa tới, ngoài chúc thọ bệ hạ, cũng là phụ vương bày tỏ áy náy vì sự tình năm đó.”

Linh chi huyết sắc? Vật này sinh ra tại chỗ sâu Bắc Hải, chính là kỳ dược trị liệu nội thương, chỉ là truyền thuyết có nói linh chi này có trận pháp cùng quái thú thủ hộ, rất khó tìm được, có linh chi huyết sắc, nói không chừng Khổng Tước Vương bệnh nặng có thể chữa khỏi. Ưng Vương lấy bảo vật này đem tặng, quả nhiên có thành ý hòa giải.

Mọi người hướng Khổng Tước Vương nhìn, chỉ thấy Hoa Mặc trên mặt không lộ ra vẻ vui mừng hay tức giận, hắn hướng Yến Sảng khoát tay áo: “Ưng Vương có tâm, người đâu, tới nhận thọ lễ. Công chúa đã thay cha đến đây, vậy hãy vào điện uống ly rượu mừng.”

Thấy Khổng Tước Vương nhận thọ lễ, ngoài điện nhóm Tiên quân đều thở phào một cái, nghĩ đến hai tộc tranh đấu hàng trăm hàng ngàn năm, thật sự không dễ dàng có một ngày hòa giải như vậy. Đám người đang chuẩn bị theo Hoa Mặc vào điện, nào biết giọng Yến Sảng không chút hoang mang vang lên lần nữa.

“Bệ hạ, hôm nay Yến Sảng đến đây, trừ chúc thọ, còn có một việc muốn thay mặt phụ vương bàn bạc với bệ hạ cùng Lan Phong Thượng quân.”

Hoa Mặc đã quay người vào điện nghe thấy lời ấy, quay đầu, lông mày nhíu một cái, nói: “Ngươi còn có chuyện gì? Hai tộc chúng ta đã ước định ngưng chiến mười năm, cha ngươi trọng thương trong tay con ta, ngươi trở về nói cho Yến Khâu, Bách Điểu Đảo ta tuyệt không phải hạng người giậu đổ bìm leo, mười năm này sẽ không xuất binh, để hắn yên tâm, việc này không cần quấy nhiễu Lan Phong Thượng quân?”

Ai nghe cũng hiểu được sự đắc ý và khinh thường của Khổng Tước Vương đối với Ưng tộc, Yến Sảng mắt nhíu lại, đem linh chi huyết sắc giao cho Khổng Tước tộc thị vệ, tiến lên một bước khẽ khom người, nhìn về phía Hoa Mặc trầm giọng mở miệng: “Bệ hạ hiểu lầm, chính miệng phụ vương ta quyết định mười năm ước hẹn, tộc ta cũng sẽ không phá bỏ ước hẹn, Yến Sảng muốn cùng bệ hạ và Lan Phong Thượng quân thảo luận chuyện khác.”

“Yến Sảng công chúa, Ưng Vương có chuyện gì cùng ta thảo luận?” Lan Phong hiếu kì hỏi.

Hoa Mặc trong lòng loạn nhịp, Ưng tộc từ trước đến nay cô độc, chưa từng dựa vào Thiên Cung để phân xử, lần này hắn sẽ không nhắc tới chuyện đó chứ? Hoa Mặc nhìn thấy Yến Sảng khóe miệng có chút nhếch lên, đáy lòng bất an, đang muốn mở miệng chặn Yến Sảng, nhưng vẫn là chậm một bước.

“Vô Cực Động.” Yến Sảng trong miệng phun ra ba chữ, hướng Lan Phong chắp tay nói: “Lan Phong Thượng Quân, Yến Sảng lần này đến Bách Điểu Đảo, ngoài việc chúc thọ Hoa Mặc bệ hạ, còn có một việc muốn mời ngài, chưởng môn các phái cùng Hoa Mặc bệ hạ tạo thuận lợi cho Ưng tộc ta.”

Lan Phong thấy Yến Sảng thần sắc trịnh trọng, nói: “Yến Sảng công chúa, ngươi nói chuyện gì vậy? Làm ơn nói rõ.”

Yến Sảng gật đầu, thẳng thắn nói: “Lan Phong Thượng quân, các vị chưởng môn, Ưng tộc ta sống ở sâu trong Bắc Hải, ít tiếp xúc với Thiên Cung và các môn phái khác, cho nên chư vị đại khái không biết tộc ta từ trăm năm trước luôn có người có linh lực thâm hậu biến mất. Phụ vương từng suất lĩnh tộc nhân tìm kiếm khắp nơi, nhưng một mực không có manh mối, mấy năm trước khi nhị trưởng lão mất tích, phụ vương tại bên ngoài Vô Cực Động tìm được một ít linh lực mà nhị trưởng lão đã để lại, chỉ là Vô Cực Động thuộc quyền sở hữu của Khổng Tước tộc, phụ vương vì tôn trọng, từng tới Bách Điểu Đảo thỉnh cầu Hoa Mặc bệ hạ cho vào động tìm kiếm. Chỉ là…” Yến Sảng trên mặt hiện ra vẻ xấu hổ, giống như che đậy, mập mờ nói: “Phụ vương ta tính tình cương liệt, không biết nói chuyện, chuyện năm đó va chạm Hoa Mặc bệ hạ, bệ hạ không cho phép Ưng tộc nhập động điều tra, chỉ nguyện ý cùng phụ vương định ra chiến hẹn, nói nếu tộc ta có thể thắng Bách Điểu Đảo, mới có thể vào động dò xét, một trận chiến này đã đánh hơn trăm năm.”

Yến Sảng gãi đầu một cái, nở một nụ cười ngại ngùng và bất lực nhìn Hoa Mặc và chúng tiên: “Phụ vương ta hai năm càng ngày càng lo lắng cho tộc nhân, nhị trưởng lão sống không thấy người chết không thấy xác, phụ vương cũng gấp gáp, lúc này mới dốc toàn lực của tộc muốn thắng chiến hẹn, nào biết số phận thực sự kém, phụ vương dốc lòng tu luyện chừng trăm năm, nhưng vẫn là thua Già Thiên Tán trên tay Hoa Thù công chúa, đây có lẽ cũng là số mệnh, xem ra ta Ưng tộc từ đầu đến cuối không có cách nào thắng được chiến hẹn trăm năm trước cùng Hoa Mặc bệ hạ lập ra.”

Yến Sảng dừng một chút, nặng nề thở dài, hướng Hoa Mặc lại chắp tay, nói: “Bệ hạ, phụ vương ta bây giờ trọng thương trên giường, nhớ tới chuyện trước kia, cũng cảm thấy năm đó nhất thời nóng lòng cùng bệ hạ lập xuống chiến hẹn thực sự không khôn ngoan, lúc này mới phái ta đến đây gặp bệ hạ dâng lên thọ lễ. Hai tộc tranh chấp thực sự tổn thương hòa khí, xin bệ hạ vì tình bằng hữu hai tộc và hòa bình của Tiên giới, buông bỏ oán giận, đồng ý cho ta suất lĩnh tộc nhân vào Vô Cực Động tra rõ chuyện nhị trưởng lão mất tích.”

Giọng Yến Sảng lắng lại, ngoài điện hoàn toàn yên tĩnh.

Mọi người tại nhìn Ưng tộc công chúa hành lễ hồi lâu, mới hiểu những gì nàng vừa nói, lập tức Tiên quân các phái hai mặt nhìn nhau, nhao nhao nghị luận.

Ưng tộc công chúa nói như vậy là có ý gì? Không phải Ưng tộc khiêu khích Khổng Tước tộc trăm năm, liên tục khai chiến, là muốn cướp đoạt Bắc Hải động thiên phúc địa của Khổng Tước sao? Tộc nhân Ưng tộc mất tích là chuyện gì xảy ra? Vô Cực Động là chuyện gì xảy ra? Hai tộc chiến hẹn lại là chuyện gì xảy ra?

Ngoài điện Tiên quân ánh mắt đảo qua Khổng Tước Vương cùng Hoa Thù sắc mặt đỏ bừng, cuối cùng cũng hiểu ra.

Ưng tộc cùng Tiên giới các tộc rất ít tiếp xúc, lại bỏ đàn sống riêng, gần như không tiếp xúc với thế giới bên ngoài. Những tin đồn về cuộc chiến tranh giành lãnh thổ hàng trăm năm đã lan truyền như thế nào, dùng đầu ngón chân cũng nghĩ ra được.

Khổng Tước nhất tộc hành động rõ ràng tàn nhẫn, rõ ràng là quang minh chính đại lập ra chiến hẹn, lại biến thành Ưng tộc muốn cướp đất.

Ngoài điện nhìn sắc mặt mọi người đều không ổn, trừ cha con Khổng Tước Vương, chính là Lan Phong cùng Cổ Tấn. Một người là thay mặt chưởng quản Thiên Cung, lại không rõ sự tình hai tộc cố tình thiên vị Khổng Tước nhất tộc, để Ưng tộc rơi vào tình trạng bị Tiên tộc ghét bỏ, một người là không biết rõ lòng người, đem bảo bối sư phụ truyền thừa mạng đi cho mượn, để cố gắng trăm năm của Ưng tộc thất bại trong gang tấc.

Hoa Thù vừa thấy Yến Sảng mở miệng liền biết là không tốt, bây giờ thấy một đám Tiên quân ánh mắt kinh ngạc xen lẫn xem thường nhìn mình, lập tức nổi giận, nàng từ trước đến nay coi trọng thanh danh Bách Điểu Đảo, lúc này bước ra một bước cao giọng nói: “Yến Sảng, năm đó phụ vương của ngươi lúc vào đảo luôn miệng nói tộc nhân ngươi mất tích tại Vô Cực Động, chúng ta làm sao biết cái gọi là tộc nhân mất tích không phải là cớ mà các ngươi ngụy tạo ra? Ưng tộc cùng Khổng Tước nhất tộc từ trước đến nay luôn có hiềm khích, phụ vương ta đương nhiên sẽ không tùy ý để các ngươi vào động điều tra. Các ngươi thua chiến hẹn, dựa theo ước định vốn cũng không có thể vào động, bây giờ lại nhờ Thiên Cung cùng chưởng môn các phái giúp đỡ, đến cùng là có ý định gì?”

“Thù nhi!” Lan Phong giọng trầm xuống, nắm chặt tay Hoa Thù, hướng nàng lắc đầu, đáy mắt lộ vẻ thất vọng.

Hoa Thù bỗng nhiên giật mình, sắc mặt trắng nhợt. Nàng từ trước tới giờ bên cạnh Lan Phong ôn nhu dịu dàng, lời trong lúc tức giận nói ra, nhất định làm hắn khó chịu.

Lan Phong ánh mắt ở ngoài điện nhìn sắc mặt của chúng tiên, phần lớn đều là ánh mắt khinh thường Bách Điểu Đảo, thầm thở dài.

Hắn tiến về phía trước một bước, nhìn về phía Yến Sảng, nghiêm mặt nói: “Yến Sảng công chúa, sự việc liên quan tính mạng tộc nhân, Lan Phong tin tưởng Yến Khâu bệ hạ tuyệt sẽ không ăn nói lung tung.” Lan Phong quay đầu nhìn về Hoa Mặc, “Bệ hạ, Ưng tộc cũng là Tiên môn một phái, tộc nhân mất tích là việc trọng đại, phàm có manh mối đều không thể bỏ qua, mời bệ hạ mở Vô Cực Động ra, ngày mai Bản quân sẽ cùng Ưng tộc đồng loạt vào động điều tra, bệ hạ cũng yên tâm, có Bản quân trong động, tuyệt sẽ không xuất hiện sự cố.”

Lan Phong thanh âm nặng nề, mang theo quyết đoán không thành lời. Phía sau hắn, Thiên Cung tứ đại chấp pháp người đứng yên, đồng loạt nhìn về phía Khổng Tước Vương, giống như âm thầm cảnh cáo.

Thiên Cung uy nghiêm cùng ngự lệnh, cuối cùng là nhất tộc chi vương cũng không thể vi phạm.

Yến Sảng đáy mắt hiện ra vẻ kinh ngạc, đối Lan Phong cũng có chút thực tình khâm phục. Là con rể tương lai của Bách Điểu Đảo, hắn chấp chưởng Thiên Cung sau khi biết chân tướng sự tình sau tuyệt nhiên không thiên vị Khổng Tước nhất tộc, ngược lại công chính nghiêm minh, đủ thấy người này bản tính lương thiện, đại công vô tư.

Hoa Mặc thần sắc lạnh lùng, tay chắp sau lưng có chút nắm chặt, hiện ra khí tức xanh tím dị thường. Nhưng hắn trầm mặc hồi lâu, cuối cùng là quay đầu nhìn về Yến Sảng, nói: “Tộc ta cùng Ưng tộc từ trước đến nay oán hận chất chứa rất sâu, không muốn để Ưng tộc vào đảo thuộc quyền sở hữu của tộc ta điều tra chính là việc thường tình, cho nên bản vương mới định ra trăm năm chiến hẹn. Nhưng Ưng Vương đã hối hận, nguyện ý hủy bỏ chiến hẹn, Lan Phong Thượng quân lại nói giúp cho các ngươi, bản vương liền phá lệ cho phép các ngươi vào Vô Cực Động điều tra. Chẳng qua chỉ một lần này, lần này qua đi, Ưng tộc các ngươi vẫn như cũ không thể đặt chân vào bất cứ nơi nào thuộc quyền sở hữu của Khổng Tước nhất tộc ta tại Bắc Hải.”

“Đa tạ bệ hạ hiểu rõ đại nghĩa!” Yến Sảng trợn mắt nhìn, không để ý tới lời nói nghiêm khắc của Hoa Mặc, ngược lại thoải mái nhẹ nhõm. Nàng hôm nay làm vốn là vì để cho nguyên nhân trăm năm Ưng tộc khai chiến được tiết lộ rõ ràng khắp thiên hạ, hiện tại mục đích đã đạt được, Lan Phong lại trợ giúp có thể vào Vô Cực Động điều tra, hoàn thành tâm nguyện trăm năm ấp ủ của Ưng tộc, há lại sẽ để ý tới mấy câu nói của cha con Hoa Mặc.

“Thọ lễ đã đưa, Yến Sảng công chúa mục đích muốn vào Vô Cực Động đã đạt được, thọ yến của bản vương sẽ không tiếp ngươi.” Hoa Mặc lạnh lùng liếc Yến Sảng một chút, phất tay áo bước về phía điện.

“Hoa Mặc bệ hạ.”

Hoa Mặc vừa nhấc chân vào cửa, một giọng nói lạnh lùng đột nhiên vang lên. Cổ Tấn vừa rồi dùng ánh mắt lạnh lùng theo dõi tất cả, từ trong chúng tiên đi ra, đi đến chính giữa ngoài điện, gọi Khổng Tước Vương lại.

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước
Chương sau


Tiểu thuyết cùng thể loại

Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Sau khi sống lại, làm một nàng tiên mèo không tồi, nguyện vọng lớn nhất của Bạch Du Du chính là tìm được một người chủ có tấm lòng yêu mến lại đẹp mắt ôm về nhà hưởng…
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Truyện Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai của tác giả Y Nha kể về Lục Thời Niên – một sinh viên năm bốn đang sống trong ký túc xá và có một bạn cùng phòng mới. Người…
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bà ngoại qua đời, Hạ Ngữ Băng thừa hưởng ngôi nhà cũ do bà ngoại để lại ở nông thôn. Không ngờ, còn phải ở chung với người cháu trai do bà ngoại thuận tay nhặt được giữa…
Bất Diệt Long Đế
Bất Diệt Long Đế
Thần Châu đại địa, vạn tộc tranh hùng, huyết mạch chiến sĩ hoành hành, cường giả chiến đấu, thiên khung nát, tinh thần rơi! Thiếu niên từ Bắc Mạc kéo quan tài mà đến, thế nhân mới biết…
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Ta cố gắng chạy thật nhanh, thế nhưng một lần nữa, cơn đau quặn xuyên thấu giống như mọi lần ập đến, ta ngã vào lòng nam nhân, tình tứ như một đôi tình nhân đích thực, đó…
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây là một trong những tác phẩm thuộc đề tài huyền huyễn (truyện có yếu tố thần tiên, yêu ma) thành công nhất của Cửu Lộ Phi Hương. Nếu đã đọc Tam Sinh Tam Thế…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full