Đọc truyện Full

Chương 71

“Lan Phong!”

Một tiếng hô thê lương bừng tỉnh đám người, chỉ thấy mũ phượng trong tay Hoa Thù rơi xuống đất, nàng loạng choạng chạy tới cạnh Lan Phong đang quỳ nửa người người, đỡ lấy thân thể hắn.

Nội đan vỡ vụn, huyết mạch chảy ngược, thân thể đêm qua còn ấm áp đã trở nên lạnh lẽo vô cùng. Hoa Thù run rẩy dò xét tiên khí Lan Phong, phát hiện hắn đã hồn bay phách tán.

Hoa Thù đầy mắt lộ vẻ không tin, nàng hai tay đặt trên ngực Lan Phong, liều mạng vì hắn rót tiên lực vào. Nhưng rõ ràng quá muộn, bây giờ tiên lực vào trong cơ thể Lan Phong cũng vô dụng.

Khổng Tước Vương đi theo nhìn không đành lòng, liền vội vàng tiến lên khẽ gọi Hoa Thù.

“Thù, Thù nhi! Lan Phong Thượng quân hắn…”

“Dao Trì Thần Lộ!” Hoa Thù đột nhiên mở miệng, đáy mắt xẹt qua một tia hi vọng, tìm trong tay áo Lan Phong “Chàng đã nói với ta, Chàng có Dao Trì Thần Lộ Thiên Đế tặng, có thể tụ hồn chữa thương, nhất định có thể cứu chàng! Nhất định có thể cứu chàng!”

Nhưng trong tay áo Lan Phong không có vật gì, Dao Trì Thần Lộ hắn trân quý trăm năm, cũng không có trong tay áo của hắn.

“Dao Trì Thần Lộ đâu?” Hoa Thù vừa kinh ngạc vừa tức giận, thanh âm khàn giọng, “Dao Trì Thần Lộ trên người chàng đâu!”

Nàng lục lọi tay áo Lan Phong hết lần này đến lần khác, hai mắt đỏ như máu, dường như mất trí.

Bộ dáng Hoa Thù như vậy, ai cũng không dám tiến lên giữ nàng lại.

Trước mắt việc quan trọng là phải tìm ra ai giết Lan Phong, một đám Thượng quân đi theo hắn nhất thời không biết nên làm thế nào.

Khổng Tước Vương nhìn thấy không ổn, vội vàng kéo Hoa Thù ra, lấy tiên lực uẩn âm thanh, lớn tiếng gọi: “Thù nhi!”

Hoa Thù bị một tiếng này khống chế, nàng ngơ ngác nhìn Khổng Tước Vương trước mặt, đáy mắt vô hồn.

Khổng Tước Vương trầm giọng nói: “Thù nhi, Lan Phong Thượng quân đã chết rồi.”

“Là ai?” Hồi lâu, Hoa Thù đột nhiên mở miệng, trong mắt hiện lên một tia lạnh lẽo, “Là ai giết Lan Phong?”

Nàng giống như đột nhiên tỉnh táo lại, bỗng nhiên đứng dậy nhìn đám Tiên quân phía sau, ánh mắt rơi vào tiên hầu tổng quản Lăng Vũ Điện: “Vì sao Thượng quân không ở Lăng Vũ Điện? Đến cùng xảy ra chuyện gì!”

Triệu Phong, tổng quản Lăng Vũ Điện mặt trắng bệch, thấy chúng tiên nhìn về phía hắn, quỳ xuống một cái, run run nói: “Công chúa điện hạ, tiểu nhân không biết, nửa canh giờ trước Thượng quân đột nhiên nói phải đi ra ngoài một lúc, dặn dò ta đừng nói cho ai biết, nói đi một lát sẽ trở lại, sẽ không bỏ lỡ thời gian đại hôn, tiểu nhân không biết Thượng quân tại sao lại đến Ngự Vũ Điện!”

Ngự Vũ Điện là nơi tu luyện của tiền Thiên Đế Mộ Quang, sau khi hắn hóa thân thạch long, vì để tỏ lòng kính trọng với Mộ Quang, điện này bị Phượng Nhiễm phong ấn, nghiêm lệnh chúng tiên không được bước vào nơi đây. Chỉ có Lan Phong nhận lệnh Phượng Nhiễm chấp chưởng Thiên Cung, mới có tư cách bước vào điện này cùng cách để mở ra phong ấn.

Phượng Nhiễm sớm đã tấn vị Thượng Thần, nàng bày ra phong ấn, tuyệt sẽ không bị người khác tùy tiện xông vào.

Phong ấn trong điện này tự có có sức mạnh Thượng Thần, chính vì vậy Lan Phong cùng đối phương đã đánh nhau trong phong ấn của Ngự Vũ Điện mới không bị toàn bộ Tiên quân của Thiên Cung phát giác, cuối cùng Lan Phong dùng một hơi cuối cùng, xông phá phong ấn của Ngự Vũ Điện, mới khiến chúng tiên đang chờ đợi đại hôn bên trong Vô Cực điện để ý tới.

Nhưng cũng tiếc quá trễ, hắn dùng một hơi cuối cũng, cũng chỉ kịp nhìn thấy Hoa Thù lần cuối.

Nghe được lời nói của Triệu Phong, chúng tiên lâm vào thế bí. Trước đại hôn Lan Phong tại sao đột nhiên đến Ngự Vũ Điện, là người nào dám khiêu chiến toàn bộ Tiên tộc, tại Thiên Cung ngay trước mặt tất cả Tiên quân giết người chấp chưởng Thiên Cung?

Chúng tiên nghĩ tới đây, đều là bi phẫn cùng tức giận.

“Công chúa chớ vội.” Một trong bốn người phụ tá Lan Phong chấp chưởng Thiên Cung Kinh Lôi Thượng quân trầm giọng nói, “Chúng ta nhất định sẽ tìm ra hung thủ sát hại Thượng quân, kẻ đó dám can đảm khiêu khích toàn bộ Tiên tộc ta, sát hại Lan Phong Thượng quân, vô luận là yêu là ma, chỉ cần tìm được tung tích kẻ đó, Thiên Cung chúng ta nhất định bắt hắn phải trả giá, tế bái linh hồn Lan Phong Thượng quân trên trời!”

Kinh Lôi Thượng quân đi đến trước mặt Lan Phong, một mặt trang nghiêm, hướng Lan Phong trịnh trọng thi lễ, sau đó quay người nhìn Liêm Khê.

“Liêm Khê Thượng quân, Bản quân nghe nói Côn Luân lão tổ có một Quan Thế Kính soi thế gian, có thể nhìn thấy sự tình đã qua, không biết là thật là giả?”

Côn Luân lão tổ cùng Đông Hoa Thần quân nổi danh, hắn say mê tu luyện, đã bốn vạn năm chưa từng xuất quan. Tùy thân pháp khí của hắn cũng chỉ có bốn lão thượng tôn mới biết.

Liêm Khê gật đầu, nói: “Không sai, Kinh Lôi Thượng quân, lão tổ có một Quan Thế Kính soi thế gian, nhân quả có thể nhìn thấy.”

“Có thể mời lão tổ xuất quan, Thiên Cung muốn mượn Quan Thế Kính của quý núi dùng một lát.” Kinh Lôi khẩn thiết thỉnh cầu.

“Thượng quân không cần như thế, Lan Phong Thượng quân nhân đức khoan hậu, trăm năm này đối với Côn Luân ta có nhiều giúp đỡ, nay gặp kiếp nạn này, Côn Luân trên dưới cũng bi phẫn không kém, cảm thấy giống như bản thân vậy. Đây là bổn phận của Côn Luân, nhất định phải tra ra chân tướng Lan Phong Thượng quân bị hại.” Liêm Khê một mặt buồn bã, niệm lên tiên quyết, một chiếc gương đồng to bằng cái quạt xuất hiện trước mặt chúng tiên.

Chiếc gương được làm bằng đồng, ở giữa mặt kính lơ lửng mông lung sương mù.

“Ngàn năm trước lão tổ xuất quan, đem Quan Thế Kính giao cho ta bảo quản an toàn.” Liêm Khê thở dài, “Nghĩ đến là ông trời chú định để ta hôm nay giúp Lan Phong Thượng quân đi tìm công đạo.”

Liêm Khê đem Quan Thế Kính ném giữa không trung, giơ tay vẽ ba đạo trong hư không, lại chỉ tay về phía Lan Phong, một giọt máu trên trán Lan Phong theo tay hắn chỉ dẫn rơi vào trong kính.

Máu tươi bay vào, trên mặt kính sương mù chậm rãi tiêu tán, hiện ra trận chiến kinh thiên động địa trong phong ấn Ngự Vũ điện nửa canh giờ trước.

Quan sát trong Quan Thế Kính, dưới phong ấn nặng nề, mơ hồ có 2 thân ảnh đang giao đấu trong Ngự Vũ Điện. Một người áo bào đỏ cầm kiếm, thần sắc trang nghiêm, chính là Lan Phong. Một người khác tay cầm trường kích, trên dưới quanh người bị linh lực hùng hậu bao phủ, căn bản không cách nào thấy rõ bộ dáng là nam hay nữ.

Đám người nín thở nhìn xem, Hoa Thù nhìn không chớp mắp, không khỏi run lên khi nhìn thấy bóng dáng áo đỏ bên trong.

Lan Phong như còn sống, giọng nói và dáng điệu còn đó, như chưa từng rời đi.

Chúng tiên không nhìn ra tướng mạo người giết Lan Phong, đều cau mày. Không nghĩ tới người này xảo quyệt như vậy, lại dùng linh lực cùng sương đen che giấu thân phận, là yêu hay ma, lai lịch vì sao, hoàn toàn không cách nào biết được.

Hai người liều chết mà đấu, người cầm kích quỷ mị mà âm tàn, không chút hạ thủ lưu tình nào, cho dù Lan Phong dùng hết toàn lực, vẫn ở vào thế hạ phong.

Người này linh lực cao, khiến người khác kinh hãi.

Ngay sau đó, Thanh Long chuông, Khổng Tước linh, Kim Long khuyết tại trong kính dần dần bị gõ vang, thời gian đại hôn sắp qua.

Lan Phong thần sắc càng thêm trang nghiêm, chỉ thấy trong kính Lan Phong đột nhiên nhìn Vô Cực điện một chút, hóa thành bản thể Kim Long, tế ra tiên kiếm, tiên lực mãnh liệt tuôn ra, ép bóng đen kia phải lui lại. Lan Phong muốn mượn cơ hội xé rách phong ấn Ngự Vũ Điện hướng bên ngoài bay đi.

Nào biết đúng lúc này, sau lưng hắn bóng đen bị bức lui hiện lên Cửu Vĩ ấn ký, một lần nữa bao vây lấy phong ấn, trong lòng bàn tay nó đột nhiên xuất hiện một yêu luân hướng ngực bản thể Kim Long đập tới, cùng lúc đó, trường kích trong tay bóng đen được yêu luân yểm hộ cắm sâu vào ngực Kim Long.

Lan Phong nhận một kích này, nổi giận gầm lên một tiếng, bản thể tại không trung gào thét lăn lộn, dùng sức xé rách phong ấn, rốt cục để trận chiến kinh thiên động địa này xuất hiện trước mắt mọi người ở Thiên Cung.

Chỉ tiếc một luân kia đập nát tiên cốt của hắn, một kích đâm vào ngực vỡ vụn tiên đan. Lan Phong cho dù xông ra ngoài phong ấn, nguyên khí cũng đã hao hết, chết tại bên ngoài Ngự Vũ Điện.

Trong kính bóng đen thu hồi yêu luân, im lặng nhìn trên không chúng tiên đang lao tới Vô Cực điện một cái, dường như lộ ra một nụ cười giễu cợt, nhanh chóng biến mất tại phía tây bắc Thiên Cung.

Sau khi nhìn thấy hết thảy mọi chuyện trong kính, bên ngoài Ngự Vũ Điện đều như tận mắt chứng kiến, cảm nhận được vô cùng rõ ràng sự bi thương cùng không cam lòng của Lan Phong trong thời khắc chiến tử này, đều im lặng dị thường.

Hoa Thù nhìn thấy cảnh tượng trong kính, quay lại bên người Lan Phong, lật vạt áo trước ngực hắn ra, quả nhiên trước ngực Lan Phong có vết sẹo hình nửa vầng trăng.

“Tịch Diệt Luân! Đó yêu khí chí bảo của Hồ tộc Tịch Diệt Luân!” Kinh Lôi lạnh lùng phun ra mấy chữ, “Cửu Vĩ Yêu Hồ!” Hắn tròn mắt giận giữ, “Là Hồ tộc! Hồ tộc dám tới Thiên Cung ta giết người, Tiên giới ta tuyệt không nhân nhượng!”

Chúng tiên phẫn nộ oán giận, nhao nhao nói phải. Từ một trăm năm trước Bạch Quyết Chân Thần vì cứu Tam giới lấy thân tuẫn thế, về sau tiên yêu ngừng chiến, nhiều năm như vậy một mực bình yên vô sự, chưa từng khai chiến. Cửu Vĩ Yêu Hồ này lại tự tiện xông vào Thiên Cung, tàn sát chấp chưởng Thiên Cung, quả thực là khiêu khích toàn bộ Tiên tộc cùng Thiên Cung.

“Kinh Lôi!” Một trong tứ tôn Ngự Phong Thượng quân đi ra, trầm giọng nói, ” Bạch Quyết Chân Thần lấy thân tuẫn thế mới đổi lưỡng giới an bình, tiên yêu hai tộc hòa thuận không dễ, can hệ trọng đại, chúng ta cần mời Thiên Đế hồi cung để điều tra ra chân tướng. Chân tướng chưa được xác định, chúng ta không thể đem chuyện này giận chó đánh mèo lên toàn bộ yêu tộc.”

Phong Hỏa Lôi Điện tứ tôn phụ tá Lan Phong chưởng quản Thiên Cung, Hỏa Lôi Điện ba tôn tính tình đều nóng nảy, chỉ có Ngự Phong Thượng quân lý trí tỉnh táo, ngày bình thường là phụ tá đắc lực của Lan Phong.

Thấy ngoài điện Tiên tộc đều tán đồng lời nói Ngự Phong, Hoa Thù đáy lòng không cam lòng, Yêu hồ dám can đảm giết Lan Phong tại Thiên Cung, nàng hiện tại chỉ muốn làm cho cả Hồ tộc chôn cùng Lan Phong!

“Ngự Phong Thượng quân, là Cửu Vĩ Yêu Hồ giết Lan Phong! Tam giới biết rõ Yêu Hồ nhất tộc chỉ có tộc trưởng Thường Thấm là Cửu Vĩ Yêu Hồ, nàng một mực đối Yêu Hoàng trung thành tuyệt đối, nếu không phải Yêu Hoàng có lệnh, nàng làm sao lại vô duyên vô cớ đến Thiên Cung giết Lan Phong! Cái này căn bản là Yêu tộc khiêu khích Tiên tộc ta.” Ánh mắt Hoa Thù đảo qua các Tiên quân bên ngoài điện, bi phẫn nói: “Ngay cả chấp chưởng Tiên tộc cũng bị Yêu tộc tàn sát ngay trước mắt bao người, từ đây trong Tam giới, Tiên tộc ta chẳng phải người người cảm thấy bất an, làm sao có mặt mũi tồn tại ở Tam giới? Ngày sau cũng chắc chắn biến thành trò cười cho yêu ma!”

Ngoài điện Tiên quân bị Hoa Thù nhìn qua bằng ánh mắt nhuốm máu, nhao nhao tránh đi, không đành lòng nhìn lại.

“Hoa Thù điện hạ.” Không Tu Thượng quân, người một mực cùng Cảnh Dương phòng thủ La Sát địa, lần này vì đại hôn mà tới để tham gia đột nhiên đi ra, hướng Hoa Thù nói: “Yêu Hồ trong kính không phải Hồ tộc tộc trưởng Thường Thấm.”

“Cái gì?” Chúng tiên nhìn hắn, mặt lộ vẻ kinh ngạc.

Không Tu nói: “Ba ngàn năm trước Bản quân cùng Thường Thấm tại La Sát từng có một trận chiến, ta dù nhìn không rõ bóng dáng của người cùng Lan Phong Thượng quân đối chiến, nhưng linh lực công kích của người này so với Thường Thấm hoàn toàn khác biệt, hẳn không phải là Thường Thấm”.

Linh lực công kích thời điểm nội đan tiên yêu sơ thành khi đã định ra, rất khó thay đổi. Không Tu cùng Thường Thấm từng giao thủ qua, hắn đã mở miệng, tất có chín mươi phần trăm chắc chắn.

“Đúng vậy, hướng Yêu Hồ kia chạy trốn cũng không phải Yêu giới.” Lúc này đột nhiên có người nhớ tới vừa rồi bóng đen kia chạy về hướng tây bắc.

“Kinh Lôi Thượng quân, Hoa Thù điện hạ.” Liêm Khê nãy giờ không nói gì, thu Quan Thế Kính vào lòng bàn tay, nói: “Ta có biện pháp điều tra rõ người hành hung kia có phải là Hồ tộc tộc trưởng Thường Thấm hay không.”

Thấy chúng tiên nhìn lại, Liêm Khê xem Quan Thế Kính trong lòng bàn tay: “Người kia và Lan Phong Thượng quân giao chiến, trên người tất nhiễm linh khí của Lan Phong Thượng quân, trong Quan Thế Kính chỉ cần có một giọt máu của Lan Phong Thượng quân, chỉ cần Quan Thế Kính được kích hoạt, kính này liền có thể lần theo tung tích người kia suốt một chặng đường.”

Hắn dừng một chút, thấy biểu cảm của chúng tiên, lại nói: “Chẳng qua giọt máu này chỉ có thể lưu lại trong Quan Thế Kính hai ngày, hai ngày về sau, giọt máu biến mất, Quan Thế Kính không có cách nào tìm kiếm tung tích người kia.”

Nói cách khác, chỉ cần người kia trong hai ngày không ngừng chạy trốn, không dừng ở một chỗ, hai ngày sau Quan Thế Kính liền không có tác dụng.

“Hai ngày là đủ.” Ngự Phong nói: “Người kia tàn sát Lan Phong Thượng quân, lại bỏ trốn trước mặt mọi người, đối với hạnh động của mình không có chút nào sợ hãi, trong vòng hai ngày nó nhất định sẽ trở lại nơi hắn đi.”

Ngự Phong nhìn về phía Linh Điện cùng Viêm Hỏa Thượng Tôn: “Linh Điện, ngươi đi hải ngoại Phượng Đảo, đem chuyện phát sinh ở Thiên Cung nói cho Phượng Vân đại trưởng lão, mời Thiên Đế xuất quan về Thiên Cung chủ trì đại cục. Thiên Cung đột nhiên hỗn loạn, lòng người bàng hoàng, Viêm Hỏa, ngươi cùng bốn vị Long Vương ở lại Thiên Cung, để phòng Yêu Hồ lần nữa đột kích.”

Linh Điện cùng Viêm Hỏa Thượng Tôn gật đầu.

Ngự Phong lại hướng Kinh Lôi Thượng quân cùng chúng tiên: ” Quan Thế Kính chỉ có thời gian hai ngày, Kinh Lôi, ngươi cùng các vị chưởng môn theo ta đi theo Quan Thế Kính đi bắt nghiệt súc kia.”

Kinh Lôi luôn luôn coi Ngự Phong như thiên lôi sai đâu đánh đó, thấy hắn thu xếp có trật tự, gật đầu đồng ý.

Ngự Phong chần chờ một chút, nhìn Hoa Thù: “Điện hạ, Lan Phong Thượng quân thân thể còn chưa lạnh, tất cả công việc của Thiên Cung cùng tang lễ của Thượng quân liền nhờ người cùng Hoa Mặc bệ hạ…”

Mặc dù Lan Phong cùng Hoa Thù chưa xong nghi thức, nhưng giao cho bọn họ là thỏa đáng nhất.

“Ngự Phong Thượng quân.” Hoa Thù chậm rãi lắc đầu, nàng đi đến bên cạnh Lan Phong, nửa quỳ dưới đất, đưa tay nắm lấy bàn tay lạnh lẽo của Lan Phong cầm trường kiếm.

Hồi lâu, nàng đột nhiên đứng dậy, nhìn về chúng tiên trước điện, người đầy sát khí, Thượng Quân đỉnh phong tiên khí tràn đầy quanh thân, sau lưng Già Thiên Tán pháp khí uy lực dần dần hiện ra.

“Ta nhất định phải tự tay bắt lấy con yêu hồ kia, đem nó tế trên Thanh Long Đài chịu lôi phạt chi hình, để an ủi linh hồn Lan Phong trên trời!”

Giọng nói của Hoa Thù âm vang, khi giọng nói lắng xuống, trừ Linh Điện, Viêm Hỏa cùng bốn vị Long Vương ở lại Thiên Cung. Tiên Tộc Tam Sơn Lục phủ, Ngự Phong Kinh Lôi Thượng Tôn, Khổng Tước nhất tộc, lại thêm Côn Luân Sơn, điểm binh ba vạn, mơ hồ theo Quan Thế Kính đuổi theo ấn kí Yêu Hồ.

Sau hai ngày, vào thời khắc cuối cùng khi máu của Lan Phong sắp biến mất trong thế kính, Ngự Phong Hoa Thù dừng lại trước một cửa núi, lòng đầy kinh ngạc.

Cho dù đám người này dốc đến tám chín phần thực lực Tiên tộc, cho dù là chấp chưởng Thiên Cung bị Yêu tộc tàn nhẫn gi ết chết, cho dù Quan Thế Kính chưa bao giờ sai, nhưng đoàn đại quân Tiên tộc mang bi phẫn cùng chiến ý đuổi theo hai ngày hai đêm này vẫn dừng bước.

Bởi vì nơi này là Đại Trạch Sơn.

Tiên môn động phủ có lịch sử tồn tại lâu đời nhất Tam giới từ xưa đến nay, nơi được kính trọng nhất trong Tiên tộc.

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước
Chương sau


Tiểu thuyết cùng thể loại

Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Sau khi sống lại, làm một nàng tiên mèo không tồi, nguyện vọng lớn nhất của Bạch Du Du chính là tìm được một người chủ có tấm lòng yêu mến lại đẹp mắt ôm về nhà hưởng…
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Truyện Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai của tác giả Y Nha kể về Lục Thời Niên – một sinh viên năm bốn đang sống trong ký túc xá và có một bạn cùng phòng mới. Người…
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bà ngoại qua đời, Hạ Ngữ Băng thừa hưởng ngôi nhà cũ do bà ngoại để lại ở nông thôn. Không ngờ, còn phải ở chung với người cháu trai do bà ngoại thuận tay nhặt được giữa…
Bất Diệt Long Đế
Bất Diệt Long Đế
Thần Châu đại địa, vạn tộc tranh hùng, huyết mạch chiến sĩ hoành hành, cường giả chiến đấu, thiên khung nát, tinh thần rơi! Thiếu niên từ Bắc Mạc kéo quan tài mà đến, thế nhân mới biết…
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Ta cố gắng chạy thật nhanh, thế nhưng một lần nữa, cơn đau quặn xuyên thấu giống như mọi lần ập đến, ta ngã vào lòng nam nhân, tình tứ như một đôi tình nhân đích thực, đó…
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây là một trong những tác phẩm thuộc đề tài huyền huyễn (truyện có yếu tố thần tiên, yêu ma) thành công nhất của Cửu Lộ Phi Hương. Nếu đã đọc Tam Sinh Tam Thế…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full