Đọc truyện Full

Chương 93

Chưa đến kỳ hạn mười lăm ngày, tin tức đại quân của Yêu giới tập trung tại La Sát Địa đã truyền đến Thiên Cung. Trận chiến năm đó tại La Sát rõ ngay trước mắt, nhớ tới phòng thủ La Sát chỉ có một mình Cảnh Dương, Ngự Phong sợ hãi, thống lĩnh Thượng tiên cùng chúng tiên, thêm năm vạn đại binh rời Thiên Cung vội vàng đi La Sát Địa.

Cả Thiên Cung không còn vị Thượng tiên nào, trừ Hoa Thù.

Ngày Hồng Dịch xuất binh đánh La Sát, Trường Khuyết cuối cùng cũng phá được trận pháp của Thanh Ly, hai người lại thấy được ánh mặt trời, chưa kịp đi Huyền Tinh Cung đã thấy hào quang phía bắc nồng nặc mùi máu tanh, màu đỏ che gần nửa chân trời.

Trường Khuyết hít sâu một hơi: “Thần quân, kia là…”

“La Sát Địa.” Lông mày Nguyên Khải nghiêm trọng, phun ra ba chữ, nặng nề nói: “Hồng Dịch xuất binh đánh Tiên giới.”

“Hắn sao dám xuất binh?” Trường Khuyết tức giận nói: “Ngày đó hắn hủy Đại Trạch Sơn, ngài tha cho hắn một mạng, bây giờ hắn dám đánh vào Tiên giới, hủy đi lời hứa hai giới ngừng chiến với Bạch Quyết Chân Thần.”

“Cuối cùng vẫn là Yêu tộc, tuy là Thập Vĩ Thiên Hồ, bản tính thích giết chóc vẫn khó sửa, đi La Sát Địa.” Đáy mắt Nguyên Khải lạnh lùng “Nếu La Sát bị phá, phía bắc Tiên giới không có binh lính phòng thủ, Thiên Cung nguy rồi.”

“Thần quân, còn có mấy ngày chính là kỳ hạn mười lăm ngày hành hình A Âm nữ quân?” Trường Khuyết không yên lòng A Âm ở Thiên Cung, nói.

“Hồng Dịch xuất binh, Ngự Phong nhất định đã thống lĩnh chúng tiên Thiên Cung tiến về La Sát Địa, không để ý tới hình phạt của A Âm, hơn nữa thời gian nhận hình phạt còn chưa tới, chúng ta đi La Sát trước ngăn cản Hồng Dịch, sau đó sẽ về Thiên Cung.”

“Vâng.” Hai người từ Yêu giới vội vàng hướng La Sát mà đi.

La Sát Địa, Ngự Phong thống lĩnh chúng tiên Thiên Cung cùng năm vạn đại quân chạy đến, trên không La Sát đều bị bao phủ bởi màu máu đỏ, xác chết của tiên binh yêu binh ngổn ngang khắp nơi, Cảnh Dương cùng mấy trăm tiên binh cuối cùng lui lại về hướng Tiên giới, dùng toàn lực bảo vệ kết giới, nguy hiểm đến tính mạng.

Thấy bọn người Ngự Phong tới, Cảnh Dương đang trọng thương nhẹ nhàng thở ra, chỉ kịp ném tiên lệnh giao cho Ngự Phong, nhanh chóng rơi vào hôn mê.

Ngự Phong nhìn qua máu chảy thành sông dưới La Sát Địa, oán hận không thể hiểu tình cảnh trước mắt, ngập tràn lửa giận nhìn về phía Hoàng giả đứng giữa đại quân Yêu giới.

“Hồng Dịch, lúc trước Nhàn Thiện chưởng môn dốc hết sức bảo vệ ngươi, ngươi lấy oán báo ân, hủy Đại Trạch Sơn không nói, còn dám xuất binh đánh Tiên giới, làm những chuyện tiên thần đều phẫn nộ.”

“Hừ, câm miệng, không được nói xấu Yêu Hoàng!” Hồng Dịch chưa kịp mở miệng, Sâm Vũ nhìn thấy Ngự Phong mặt đằng đằng sát khí, nói: “Tiên tộc có sinh mệnh, Yêu tộc cũng có sinh mệnh không phải sao? Tiên nhân các ngươi dám hành thích Yêu Hoàng, Yêu tộc tất nhiên muốn đòi công đạo từ các ngươi!”

Lời Sâm Vũ vừa dứt, chúng yêu quân tâm tình xúc động, yêu binh trong trận nâng cao cờ hiệu, quyết chí không bỏ qua cho Tiên giới.

“Hành thích Yêu Hoàng?” Sắc mặt Ngự Phong kinh ngạc: “Nói bậy, Tiên tộc khi nào hành thích Yêu Hoàng?”

“Còn dám không nhận.” Sâm Vũ hóa ra một thanh tiên kiếm, ném tới trước mặt Ngự Phong: “Tiên kiếm của ngươi cắm trên người huynh trưởng ta.” Ánh mắt của hắn nhìn thoáng qua Ngự Phong cùng mười một vị Thượng tiên Thiên Cung: “Không phải các ngươi giết hắn, còn có thể là ai”.

Ngự Phong nhẹ phất tay, nâng tiên kiếm lên, sau một lúc xem xét, đúng là tiên kiếm của hắn, sắc mặt lập tức biến đổi “Mấy ngày trước tiên kiếm của ta bị người khác cướp…”

“Không cần nhiều lời!” Sâm Vũ ngắt lời Ngự Phong: “Ta sao có thể tin lời nói trốn tránh của ngươi! Huynh trưởng ta đã chết trong tay Tiên tộc, là hắn tài nghệ không bằng người. Hôm nay tiên nhân ở La Sát, ta Sâm Vũ một người cũng sẽ không bỏ qua!”

Sâm Vũ nói xong, nhìn Hồng Dịch khom người chờ lệnh: “Bệ hạ, xin cho phép ta cùng Ngự Phong đánh một trận, báo thù giết huynh trưởng.”

Ánh mắt Hồng Dịch nhìn Sâm Vũ đang căm phẫn, con ngươi sâu thẳm thoáng qua lo lắng, vuốt cằm nói: “Được.”

Tiếng nói Hồng Dịch vừa dứt, trường kích bỗng nhiên hiện ra, uy lực kinh người, cưỡi gió mà đi, Ngự Phong không thể không nghênh tiếp đòn tấn công không chút lưu tình của Sâm Vũ.

Trước khi hai người giao đấu, cao thủ hai giới đứng một chỗ run rẩy, nhất thời khó phân cao thấp.

Hồng Dịch nhìn về phía Thiên Cung sau La Sát Địa, lông mi lạnh lùng.

A Âm chờ ta! Ta nhất định sẽ đưa ngươi từ Thiên Cung bình an trở về. Sau này, ta sẽ luôn ở bên cạnh ngươi, bảo vệ ngươi một đời an bình.

Ngày thứ hai chúng tiên rời đi, kỳ hạn mười lăm ngày chưa đến, cửa điện Phượng Tê Cung đã bị đẩy ra.

A Âm đứng trong cung dưới cây đào, Ngự Phong đánh nàng bị thương, thương tích chưa hồi phục. Nàng bị giam trong Phượng Tê Cung đã gần nửa tháng, trừ Thanh Y cùng Yến Sảng vẫn hôn mê ở gần nàng, nàng cũng không biết bên ngoài xảy ra chuyện gì. Tính toán thời gian, còn chưa tới kỳ hạn hành hình.

A Âm quay đầu lại, một hàng tiên hầu tiên binh đứng ở ngoài điện, dù vẫn không dám lỗ m ãng nhưng đáy mắt cũng không có cung kính.

“A Âm nữ quân, Thượng Tôn quyết định đưa ngươi đi nhận phạt trước kì hạn, mời đi Thanh Long Đài chịu phạt.”

Sớm hay muộn đều sẽ tới ngày này, nhưng các tiên nhân ở Thiên Cung ngay cả hai ngày cũng chờ không được? A Âm tự cười nhạo, cũng không nói nhiều, đi theo tiên hầu đến Thanh Long Đài. Chỉ là rất kỳ lạ, nàng hiện tại là tội nhân của Thiên Cung, cả đoạn đường đi lại yên tĩnh khác thường, trừ các tiên hầu trông coi trước cung điện, thậm chí ngay cả một Thượng tiên cũng không nhìn thấy, trên Thanh Long Đài càng thêm vắng vẻ, khác lúc trước Hồng Dịch phải chịu phạt.

Nàng chưa kịp lấy lại tinh thần, nơi xa vang lên tiếng chim Khổng Tước, ngũ sắc Khổng Tước đạp mây mà đến, Hoa Thù cùng thị nữ sau lưng nàng là Hồng Tước hóa thành người, đáp xuống bên ngoài Thanh Long Đài.

A Âm nhíu mày, ánh mắt bình tĩnh như nước, nhìn về phía Hoa Thù không nói.

“Ngươi rất điềm tĩnh, thấy ta đến đây cũng không hoảng hốt.” Hoa Thù phẩy tay áo ngồi bên ngoài ngồi Thanh Long Đài, thản nhiên nói.

“Không cần phải hoảng, nơi này là Thiên Cung, không phải Bách Điểu Đảo của ngươi. Tuy ta có tội, cũng không tới lượt ngươi tới hỏi.”

Ánh mắt lạnh lùng của A Âm làm trong lòng Hoa Thù thoáng qua tia tức giận, rõ ràng chỉ là một con Thủy Ngưng thú thấp hèn, sao có thể bỏ qua khi nàng đã tới tận đây?

“Thật sao?” Hoa Thù nâng mắt nhìn cung điện cao nhất ở Thiên Cung, lộ ra thâm ý: “Ngươi làm sao biết tương lai Thiên Cung không phải của ta?”

Thấy Hoa Thù do dự, A Âm nhếch khóe miệng: “A Âm không biết. Chỉ là Lan Phong Thượng quân vừa mới qua đời không ngờ công chúa vẫn có chí lớn như vậy.”

“Ngươi!” Nhắc đến Lan Phong, sắc mặt Hoa Thù lạnh lẽo: “Theo hình phạt Nguyên Khải Thần quân đã hạ xuống, Thiên Cung đã định ta là người hành hình người, hôm nay chính là lúc trừ bỏ tiên cốt, tước tiên tịch của ngươi!”

“Là ngươi hành hình ta?” Gương mặt A Âm lạnh lùng: “Ai quyết định?”

Khuôn mặt Hoa Thù dịu đi, nhẹ chớp mắt, phất tay áo mở miệng nói: “Đương nhiên là Nguyên Khải Thần quân.”

“Không có khả năng!” A Âm trả lời, đáy mắt giấu không được kinh ngạc.

Thấy A Âm cố gắng kìm chế sự suy sụp trên gương mặt, đáy lòng Hoa Thù cảm thấy thoải mái, không chút che giấu nói: “Sao không có khả năng, bây giờ Thiên Cung tôn Thần quân đứng đầu, nếu hắn không cho phép, mấy vị Thượng Tôn sao có thể để ta tới hành hình? Ngươi dù trọng tội, nhưng chẳng qua là chỉ là một con Thủy Ngưng thú, ta đến hành hình là được.”

Hoa Thù nói đúng, nàng đến cùng vẫn có danh phận sư muội của Nguyên Khải, nếu Nguyên Khải không cho phép sao Hoa Thù lại đến Thanh Long Đài. Nghĩ đến đây A Âm nản lòng thoái chí.

A Âm cô độc đứng trên Thanh Long Đài, nhìn về phía Hoa Thù: “Tội của ta, ta tự sẽ chịu. Một thân tiên cốt này vốn là hắn cho, hắn có quyền lấy lại. Ngươi động thủ đi.”

“Sớm biết có hôm nay sao lúc trước ngươi còn cấu kết Yêu tộc, ngươi phải biết ngươi sẽ bị Tiên tộc vứt bỏ” Hoa Thù nâng tay lên, trong tay hóa ra tiên khóa hướng đến chỗ A Âm.

Tiên khóa trói hai tay A Âm lại, ép sát vào người nàng, gần như trấn áp sức mạnh của nàng.

“Quỳ!” Sắc mặt Hoa Thù lạnh lẽo, tiên lực tăng thêm nhưng A Âm vẫn đứng vững trên Thanh Long trên đài, kiên quyết không quỳ.

“Ta là đệ tử Đại Trạch Sơn, lạy trời lạy đất quỳ lạy thần, ngươi là cái gì, ta tại sao phải quỳ với ngươi! Muốn một thân tiên cốt của ta cứ việc lấy đi, ta cũng không cần!”

“Ngươi!” Hoa Thù cuối cùng bị chọc giận, “Sắp chết đến nơi còn mạnh miệng, đừng tưởng rằng ngươi là sư muội Nguyên Khải ta sẽ thủ hạ lưu tình. Thiên lôi, xuất hiện!”

Hoa Thù tế ra tiên lực, tiên hầu trên Thanh Long Đài lui xuống, Hoa Thù dẫn thiên lôi giáng xuống người A Âm.

Thiên lôi đánh vào tận xương tủy, mạnh mẽ đi sâu vào huyết mạch chặt đứt tiên cốt, A Âm kêu lên một tiếng đau đớn, sắc mặt trắng bệch nhưng cũng không quỳ xuống, vẫn kiên cường đứng im.

“Bảy đạo thiên lôi trừ tiên cốt, sau khi chịu phạt ta cũng không còn nợ Tiên tộc. Hoa Thù, ngươi có bao nhiêu bản lĩnh, cứ dùng hết đi.”

Đáy mắt Hoa Thù thoáng qua lạnh lùng, nhớ tới lời Thanh Ly nói ở trời mộ, nàng tế ra mười phần tiên lực, mang thiên lôi trên Thanh Long Đài dẫn xuống dưới.

Sáu đạo thiên lôi giáng xuống thân thể A Âm, trên lưng nàng đầy vết máu, mỗi một đạo thiên lôi hạ xuống, thanh âm tiên cốt vỡ vụn truyền đến trong tai tiên hầu rõ ràng. A Âm chịu thiên lôi chi hình, tiên cốt vỡ nát đau đớn, trên người nàng tiên khóa càng ép sát vào thân thể, dù không quỳ nhưng cũng bị thiên lôi đánh ngã trên Thanh Long Đài, nàng vẫn im lặng không một tiếng động.

Thấy Hoa Thù hành hình A Âm tiên hầu trên mặt hiện rõ không đành lòng, Hoa Thù công chúa dẫn thiên lôi mạnh hơn thiên lôi bình thường, tất nhiên vì lòng hận thù cá nhân. Dù A Âm trọng tội, nhưng thân phận A Âm đặc biệt, nếu nàng thật sự xảy ra chuyện, khi Nguyên Khải ThầnqQuân trở về…

“Công chúa!” Đạo thiên lôi thứ sáu hạ xuống, tiên hầu bên cạnh nhịn không được nói: “A Âm nữ quân vẫn là sư muội Nguyên Khải Thần quân, thiên lôi này có phải là…”

Giọng tiên hầu chưa dứt, ánh mắt Hoa Thù lạnh lùng liếc qua làm cho tiên hầu không dám nói nữa.

Hoa Thù lãnh đạm đảo mắt nhìn qua A Âm ngã trên mặt đất, đột nhiên đứng dậy bước lên trên bậc thềm của Thanh Long Đài, dừng trước mặt A Âm.

Sau một lúc không thấy đạo thiên lôi thứ bảy giáng xuống, A Âm từ từ ngẩng đầu, đụng phải ánh mắt giễu cợt của Hoa Thù.

Nàng gần như không còn chút sức lực nhưng đáy mắt vẫn sắc bén như cũ: “Tại sao lại dừng? Sợ đạo thiên lôi cuối cùng quá nặng sẽ lấy mạng của ta, không có cách nào giải thích với Nguyên Khải sao?”

Khóe miệng Hoa Thù khẽ nhếch, cúi người xuống nhìn A Âm, thấp giọng nói: “Nguyên Khải Thần quân? Hắn sợ là không để ý tới ngươi. A Âm, ngươi không tò mò vì điều gì ngay cả một Thượng tiên Thiên Cung cũng không có mặt?” Hoa Thù đến gần A Âm mặt, không giấu được đáy mắt oán giận: “Ngươi không biết sao, Hồng Dịch đã là Yêu Hoàng. Hắn thống lĩnh Yêu binh tấn công Tiên giới, bây giờ La Sát máu chảy thành sông sinh linh đồ thán, tất cả Thượng tiên đều đi nghênh chiến…”

Ánh mắt A Âm ngưng lại, đáy mắt lộ ra vẻ khó tin.

“Ngươi nói cái gì? Hồng Dịch thống lĩnh Yêu binh tiến đánh Tiên giới? Không có khả năng, hắn sẽ không làm như vậy!”

Hoa Thù càng thêm tức giận: “Tại sao không có khả năng, đừng giả bộ không biết, nếu không phải ngươi thả Yêu Hồ, thì Tam giới hôm nay sao có thể đại loạn. Tiên yêu mấy trăm năm ngừng chiến bị phá vỡ, Bạch Quyết Chân Thần hi sinh chính mình đổi lấy Tam giới hòa bình trong vòng một đêm bị hủy hoại chỉ trong chốc lát, ngươi là Thủy Ngưng thú mang tới tai họa cho chúng sinh, nếu như hôm nay ta để ngươi chết dưới thiên lôi thì đã sao? Tương lai toàn bộ Tiên tộc cũng không có ai vì ngươi nói nửa lời…” Nàng mỗi chữ mỗi câu đều giễu cợt “Cho dù là Nguyên Khải mà ngươi yêu quý cũng sẽ không lên tiếng.”

Hoa Thù nói xong, trong tay tiên lực hội tụ hướng thiên lôi trên Thanh Long Đài mà đi: “Chẳng qua chỉ là một con Thủy Ngưng thú, làm Tam giới đại loạn, chết trên Thanh Long Đài xem như nhẹ nhàng cho ngươi.”

Tiếng nói của nàng kết thúc, nàng lui ra khỏi Thanh Long Đài, đạo thiên lôi thứ bảy cùng với sấm sét nàng dẫn xuống mạnh mẽ hướng đến A Âm đang nằm trên mặt đất.

Tiếng ầm ầm vang lên nhưng không nghe được tiếng tiên xương vỡ vụn vang lên. Trong chớp mắt, một luồng sáng chói mắt năm màu xuất hiện dưới thiên lôi, đột nhiên từ thân thể A Âm dâng lên, thần quang cực mạnh cùng một đóa liên hoa xuất hiện trên đỉnh đầu A Âm, ngăn cản đạo thiên lôi cuối cùng giáng xuống.

“Đây là…” Mặt Hoa Thù lộ vẻ kinh ngạc: “Hoa sen hộ mệnh của Đông Hoa Thần quân sao lại ở trên thân thể ngươi!”

Chân thân của Đông Hoa Thần quân là hoa sen, tu luyện vạn năm hóa thành người, Tam giới đều biết rõ.

Ngày Đông Hoa phi thăng, để lại cho ba người đệ tử Cửu Tinh Đăng, Mũ Phượng Diễm Tinh cùng Già Thiên Tán, không ngờ cuối cùng để lại cho tiểu đồ đệ hoa sen hộ mệnh. Hoa sen hộ mệnh không có sức mạnh Thượng Quân không thể mở phong ấn, từ sau khi dùng Hóa Thần Đan A Âm mới có sức mạnh để sử dụng hoa sen hộ mệnh, tất cả giống như là đã được định sẵn.

Đúng vào lúc này, một cây trường tiên cùng tiên lực màu vàng hướng Hoa Thù dưới Thanh Long Đài đánh tới, Hoa Thù ngơ ngác né tránh, nhìn chăm chú trên không trung, sắc mặt đại biến.

Kim Ưng gào thét, Yến Sảng một thân mặc áo giáp mở rộng hai cánh như chiến thần xuất hiện trên Thanh Long Đài. Sắc mặt nàng dù tái nhợt nhưng đáy mắt lại hừng hực lửa giận.

“A Âm, đi La Sát Địa, ngăn cản Hồng Dịch, đừng để hắn phạm sai lầm lớn!”

Yến Sảng quất một roi, ngăn cản Hoa Thù muốn một lần nữa dẫn thiên lôi xuống.

“Hoa Thù, có ta ở đây, ngươi đừng mong làm loạn!”

“Yến Sảng, đừng xen vào việc của người khác! Thủy Ngưng thú thả Yêu Hồ đi gây nên hai tộc phân tranh, ngươi hôm nay giúp nàng, chẳng lẽ cũng cấu kết với Yêu tộc?” Hoa Thù lo lắng, tức giận nói.

“Ta Yến Sảng quang minh chính đại không thẹn với lòng, ngày khác ta sẽ cho chúng tiên Thiên Cung một câu trả lời. A Âm, đi!”

Tiếng nói Yến Sảng kết thúc, nàng nâng A Âm yếu ớt đặt vào trong hoa sen phía trên, lá sen vô cùng có linh tính nhanh chóng quấn lấy A Âm xông ra khỏi Thanh Long Đài, hướng phía bắc Thiên Cung mà đi.

Yến Sảng dùng trường tiên quấn lấy Hoa Thù. Đến nửa khắc sau Hoa Thù mới thoát ra được, vội vàng nhìn về hướng La Sát.

“Công chúa.” Hồng Tước kinh ngạc: “Yến Sảng cùng Thủy Ngưng thú chạy trốn rồi?”

Hoa Thù nhìn về phía hoa sen ngũ sắc bay đi, thần sắc lạnh lùng: “Bọn họ đi La Sát Địa. Hai tộc đại chiến, Nguyên Khải Thần quân nhất định cũng đi nơi đó. Đi, Hồng Tước, không thể để cho con Thủy Ngưng thú còn sống nhìn thấy Nguyên Khải Thần quân.”

Hoa Thù nói xong, hóa thành chân thân Khổng Tước, mang theo Hồng Tước theo hướng A Âm đi mà đuổi theo.

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước
Chương sau


Tiểu thuyết cùng thể loại

Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Sau khi sống lại, làm một nàng tiên mèo không tồi, nguyện vọng lớn nhất của Bạch Du Du chính là tìm được một người chủ có tấm lòng yêu mến lại đẹp mắt ôm về nhà hưởng…
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Truyện Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai của tác giả Y Nha kể về Lục Thời Niên – một sinh viên năm bốn đang sống trong ký túc xá và có một bạn cùng phòng mới. Người…
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bà ngoại qua đời, Hạ Ngữ Băng thừa hưởng ngôi nhà cũ do bà ngoại để lại ở nông thôn. Không ngờ, còn phải ở chung với người cháu trai do bà ngoại thuận tay nhặt được giữa…
Bất Diệt Long Đế
Bất Diệt Long Đế
Thần Châu đại địa, vạn tộc tranh hùng, huyết mạch chiến sĩ hoành hành, cường giả chiến đấu, thiên khung nát, tinh thần rơi! Thiếu niên từ Bắc Mạc kéo quan tài mà đến, thế nhân mới biết…
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Ta cố gắng chạy thật nhanh, thế nhưng một lần nữa, cơn đau quặn xuyên thấu giống như mọi lần ập đến, ta ngã vào lòng nam nhân, tình tứ như một đôi tình nhân đích thực, đó…
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây là một trong những tác phẩm thuộc đề tài huyền huyễn (truyện có yếu tố thần tiên, yêu ma) thành công nhất của Cửu Lộ Phi Hương. Nếu đã đọc Tam Sinh Tam Thế…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full