Đọc truyện Full

Chương 116

Lật Tử căn bản không biết cái người gọi là người yêu của tên nam sinh kia là ai, rất muốn giải thích rõ ràng với hắn, nhưng khi đó anh ấy đã chịu đói mấy ngày nên không có sức lực nói chuyện, chỉ có thể để tùy ý nam sinh nổi điên vẩy nước bẩn, anh ấy cho rằng nam sinh kia mắng 1 trận đã đời rồi thả anh ấy đi. Kết quả nam sinh phát tiết xong tức giận, để cho người ta bịt chặt hai mắt của anh ấy, sau đó chính là đau đớn tê

tâm liệt phế, mặt của anh ấy bị người ta lột sạch. Sau đó anh mất đi cảm giác đối với ngoại giới, thẳng đến chết, mới phát hiện mặt của mình bị biến thành cái dạng này.

Lật Tử kể lại những gì mình đã trải qua khi còn sống 1 cách vô cùng bình tĩnh, giọng điệu gần như không nhấp nhô, từng câu từng chữ bình bình đạm đạm giống như nhân vật chính là một người khác vậy. Thẩm Như Như một người bên cạnh đều tức giận đến không chịu được, vốn còn muốn đun ấm trà ngồi vừa uống vừa trò chuyện, lúc này lại hận không thể đập vỡ ấm trà, cô vô cùng khó hiểu.

“Anh cũng quá dễ tính, bọn họ đối với anh như vậy, vậy mà anh một chút cũng không tức giận? Không muốn trả thù bọn họ?” Cái này nếu đổi thành những người khác, đã sớm bị oán khí quấn quanh hóa thành ác quỷ đại khai sát giới báo thù, vậy mà anh ấy không chỉ không oán khí, còn rảnh rỗi làm mặt nạ DIY, mua giấy và bút mực, vẽ tranh lên mặt… Không thể không nói đây là 1 loại bản lĩnh, quả thực là chuyện của cực thế thánh phụ.

“Tôi trời sinh là người có cảm xúc dao động rất nhỏ, cảm giác cảm xúc năng lực tương đối yếu. Lật Tử nhẹ nhàng ôn nhu mà nói: “Tôi nghe nói, từng người khi còn sống, mỗi lời nói cử chỉ đều được ghi chép trong sách phán quan, làm qua chuyện ác, thì người sau khi chết đi sẽ tới âm phủ chịu hình phạt, cầu sinh không được cầu tử lại càng không

Thẩm Như Như: “……

Nói thì nói vậy, nhưng phải đợi đến ngày tháng năm nào. Huống chi mấy tên nam sinh kia bịa đặt giết người, cực kì nghiêm trọng, chạm đến pháp luật quốc gia, căn bản không có quyền được tiếp tục sống 1 cuộc sống an ổn, nên tố giác vẫn phải tố giác. Nếu để mặc bọn họ tiếp tục tự do tự tại, rất có thể về sau còn có thể gây tai họa đến những người khác.

Trong thâm tâm kẻ xấu cũng sẽ không bởi vì trên người có mạng người mà tiêu trừ ác niệm. Thẩm Như Như chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, nhìn Lật Tử: “Mấy năm nay anh có chú ý tới hướng đi của bọn chúng không? Cho dù không trả thù, ít nhất phải để cho bọn họ chịu sự trừng phạt của pháp luật, nếu xuất hiện người bị hại tiếp theo thì làm sao bây giờ”

“Điều ấy tôi đã nghĩ tới, nhưng không có chứng cứ” Lật Tử tâm bình khí hòa, nói: “Bọn chúng làm việc vô cùng cẩn thận, không để lại một chút dấu vết nào, hơn nữa sau lưng có đại sư huyền môn tọa trấn, nên không hề sợ hãi. Tôi từng thử đi tìm manh mối, sau khi phát hiện điểm ấy, liền hoàn toàn rời xa không chú ý tới bọn chúng nữa, hiện tại có tình huống gì, tôi cũng không biết.

Đại sư Huyền Môn? Thẩm Như Như kinh ngạc một chút, rồi ổn định lại tinh thần. Vừa rồi cô chỉ lo tức giận, chưa kịp suy nghĩ sâu xa. Hiện giờ tỉnh táo lại, nghĩ, người bình thường quả thật không có năng lực động tay động chân lên mặt một người đã chết, hơn nữa thủ đoạn cổ quái lại ác độc, đối phương rất có thể là một người trong huyền môn tính tình không tốt tâm địa độc ác.

Như vậy xem ra, Lật Tử là một cô hồn dã quỷ không vùng lên là đúng, nếu không một khi bị đối phương phát hiện, nói không chừng sẽ hồn phi phách tán.

Cẩn thận suy nghĩ một lượt, Thẩm Như Như không khỏi buồn bực: “Không nghĩ tới trong huyền môn cũng có kẻ xấu tồn tại, nếu để cho tôi biết hắn là ai, sẽ cho hắn nếm mấy chém của bùa trảm sát rồi!”

“Bà chủ Thẩm, cô thật sự rất có tinh thần trượng nghĩa” Lật Tử khen ngợi “Trấn Mộ Nguyên có đại sư như cô tọa trấn, khó trách ngay cả một ác quỷ cũng không thấy, bạn bè cũng đều vô cùng tốt tính nhiệt tình. Đó cũng không phải là công lao của cô, cô cả ngày bận rộn buôn bán bùa chú, nào có thời gian bắt quỷ khắp nơi, tất cả đều là Bách Lý Vô Thù. Nghĩ đến Bách Lý, cô suy nghĩ một chút, anh ta vào nghề nhiều năm, quen biết bạn đồng hành khẳng định nhiều, hôm nào có thể tìm anh ta hỏi một chút xem xem trong Huyền Môn có đạo hữu nào nhân phẩm không tốt hay không, nói không chừng có thể tìm ra cái người hại Lật Tử.

Bất tri bất giác kim đồng hồ đã chỉ 00 giờ, Lật Tử xách theo túi rời đi, Thẩm Như Như khóa cửa trở về phòng, cô gửi voice cho Bách Lý, hỏi chuyện đạo hữu ở Huyền Môn. Lúc này Bách Lý vẫn chưa ngủ, rất nhanh đã trả lời lại voice của cô.

“Tôi quen biết đạo hữu trong Huyền Môn không nhiều lắm, không có người không có đức hạnh, các vị tiên quân sẽ không thu nhận đệ tử linh tinh, nếu như vị đệ tử nào làm ra chuyện bại hoại phẩm đức, thì sư môn cũng không chứa nổi người ấy”

“Có thể cô nghĩ sai hay không, có lẽ không phải đệ tử Huyền môn, mà có thể là tà tu, người bình thường đôi khi sẽ không phân biệt rõ hai loại này”

Thẩm Như Như suy nghĩ một chút, quả thật, Lật Tử cũng không rõ thân phận cụ thể của đối phương, cũng không phải không có khả năng tính toán sai. Cô nhìn thời gian, đã gần một giờ rưỡi, quyết định không nghĩ chuyện này nữa, ngủ một giấc rồi mai dậy nói sau. Nhưng lúc này đã qua giờ ngủ, cô nằm trên giường lăn qua lộn lại không ngủ được, ngược lại càng ngày càng có tinh thần.

Không biết trằn trọc trong bao lâu, mới dần dần chìm vào giấc ngủ.

*

Hơn tám giờ sáng, Thẩm Như Như ngủ gật đi ra khỏi phòng, cô vừa đi ra, hai con vẹt dưới mái hiên liền hướng về phía cô mà chiêm chiếp kêu to không thôi.

“Hai chúng mày cãi nhau cái gì vậy?” Cô đi tới, liếc mắt nhìn thấy hộp thức ăn trống rỗng trong lồng. Bình thường vẫn là cô phụ trách cho chúng ăn, hôm nay ngủ nướng một lát, chúng liền đói bụng. “Kỳ thật, tại sao không ai cho chúng ăn, đều đi đâu cả rồi?” Cô nhìn hậu viện trống rỗng, mở thùng kín đặt trên bệ cửa sổ ra, lấy thóc bỏ vào trong hộp thức ăn, hai con vẹt lập tức tiến lại gần ăn. Cho vẹt cho vịt ăn xong, chờ đến khi Thẩm Như Như muốn ra nhà ăn, thì Tuệ Trí xuất hiện, anh ấy từ sân trước đi tới, trong tay còn mang theo một túi đào: “Quan chủ, dậy đi, buổi trưa có canh hoa quả ăn rồi”

Thẩm Như Như nhớ tới năm ngoái bị quả đào làm sợ hãi, có khoảng thời gian Bách Lý kiên trì mỗi ngày xách một túi lại đây, ăn đến mức cô nhìn thấy đào lại đều buồn nôn.

Cô vẫn còn sợ hãi xua xua tay: “Các cậu ăn đi, tôi không thích mùi đào”

“Vậy thật sự đáng tiếc, trên trấn có nhà bán đào, bên trong toàn mật đào chín, tôi nhờ mọi người đi hái đào, nhà vườn nói 1 tháng kế tiếp, mỗi ngày đều sẽ cho chúng ta mật đào tươi” Tuệ Trí tiếc nuối nói.

Chả trách không thấy một bóng người, hóa ra là đi hái đào.

Thẩm Như Như gật gật đầu, thấy Tuệ Trí vẫn nhìn mình, theo bản năng sờ sờ mặt “Làm sao vậy, tôi bôi kem chống nắng không đều sao?”

Tuệ Trí vẻ mặt cứng lại: “Quan chủ, tối hôm qua cô không nghỉ ngơi tốt rồi”

Tối hôm qua quả thật ngủ tương đối muộn, Thẩm Như Như gật đầu nói: “Đúng vậy, có khách hàng tới lấy hàng, hàn huyên thêm một lát.

“Thức đêm không tốt cho làn da, hơn nữa còn hại thân” Tuệ Trí biểu hiện vô cùng quyền uy. “Biết vì sao tôi thoạt nhìn trông trẻ như vậy không?”

“Thân thể con người sau khi trưởng thành sẽ bắt đầu già yếu, quán chủ, cô cũng không còn nhỏ, nhất định phải chú ý bảo dưỡng, thức đêm dễ có bọng mắt cùng nếp nhăn nhỏ, còn có thể ảnh hưởng tính tình…

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước
Chương sau


Tiểu thuyết cùng thể loại

Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Sau khi sống lại, làm một nàng tiên mèo không tồi, nguyện vọng lớn nhất của Bạch Du Du chính là tìm được một người chủ có tấm lòng yêu mến lại đẹp mắt ôm về nhà hưởng…
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Truyện Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai của tác giả Y Nha kể về Lục Thời Niên – một sinh viên năm bốn đang sống trong ký túc xá và có một bạn cùng phòng mới. Người…
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bà ngoại qua đời, Hạ Ngữ Băng thừa hưởng ngôi nhà cũ do bà ngoại để lại ở nông thôn. Không ngờ, còn phải ở chung với người cháu trai do bà ngoại thuận tay nhặt được giữa…
Bất Diệt Long Đế
Bất Diệt Long Đế
Thần Châu đại địa, vạn tộc tranh hùng, huyết mạch chiến sĩ hoành hành, cường giả chiến đấu, thiên khung nát, tinh thần rơi! Thiếu niên từ Bắc Mạc kéo quan tài mà đến, thế nhân mới biết…
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Ta cố gắng chạy thật nhanh, thế nhưng một lần nữa, cơn đau quặn xuyên thấu giống như mọi lần ập đến, ta ngã vào lòng nam nhân, tình tứ như một đôi tình nhân đích thực, đó…
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây là một trong những tác phẩm thuộc đề tài huyền huyễn (truyện có yếu tố thần tiên, yêu ma) thành công nhất của Cửu Lộ Phi Hương. Nếu đã đọc Tam Sinh Tam Thế…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full