Kiếm Ảnh ngưng thần nhìn xem tiểu nhân trong lòng bàn tay, trong đôi mắt toát ra tưởng niệm cùng sầu não thật sâu.
– Ta từ lúc sinh ra liền đi theo Minh Hoàng chinh chiến thiên hạ, cho dù hắn đã chết, ta cũng sẽ một mực thủ hộ hắn, cho đến tuế nguyệt hóa thành vĩnh hằng.
Kiếm Ảnh kiên định nói, tay phải nắm chặt, đạo lục quang đó bỗng nhiên biến mất, bị Kiếm Ảnh thu vào.
Hồn phách hóa thân ngàn vạn, đó là dạng cảnh giới gì? Nguyên lai một bộ phận hồn phách chủ yếu nhất của Minh Hoàng, đều ở trong tayKiếm Ảnh, khó trách hắn đối với ngoại giới hết thảy chẳng quan tâm.
– Những người bên ngoài kia, bụng dạ khó lường, lợi dụng tàn hồn của Minh Hoàng tiền bối, Kiếm Ảnh tiền bối không biết là, đây là một loại khinh nhờn đối với Minh Hoàng sao?
– Cho dù ngươi xảo ngôn sắc bén, cũng nói phục không được ta, tàn hồn này chỉ là râu ria, mà các ngươi, cũng mơ tưởng lừa bịp ta, dựa dẫm vào ta được đến chỗ tốt gì.
Kiếm Ảnh hờ hững nói.
– Kiếm Ảnh tiền bối, chúng ta sẽ không động di thể của Minh Hoàng, chúng ta thầm nghĩ mượn một kiện di vật của Minh Hoàng, tiến đến trấn áp một đạo âm hồn đó, chẳng lẽ Kiếm Ảnh tiền bối lại cam tâm để một sợi hồn phách của Minh Hoàng bị nhốt ở nơi đó, bị hữu tâm nhân lợi dụng sao?
Diệp Thần còn cố gắng thuyết phục Kiếm Ảnh.
– Nếu như không phải hữu tâm nhân dùng hồn phách nuôi dưỡng, một sợi tàn hồn kia của Minh Hoàng hẳn là sớm đã tiêu tán, quả quyết sẽ không tồn lưu đến nay, bất quá bất kể như thế nào, một ngày nào đó nó sẽ mất đi, các ngươi muốn lấy di vật của Minh Hoàng, có thể, bất quá trước phải đánh bại ta.
Kiếm Ảnh áo trắng bay múa, chậm rãi nói.
Cuối cùng quấn trở lại vấn đề này, Diệp Thần nhíu mày, dùng thực lực của hắn và Đạm Đài Lăng, chỉ sợ thật không phải là đối thủ của Kiếm Ảnh.
– Ngoan cố không thay đổi!
Đạm Đài Lăng quát nhẹ một tiếng, tam xoa kích trong tay cấp tốc xoay tròn, từng cổ thủy hệ huyền khí cường hoành từ bốn phương tám hướng tụ lại mà đến, làm cả đại sảnh lập tức trở nên ướt sũng.
Đạm Đài Lăng bay lên trời, nhẹ nhàng huyền phù ở giữa không trung, trên người bạch sắc sa lăng theo gió vũ động, trong đồng tử xinh đẹp, lúc này chiến ý thiêu đốt, trong miệng quát khẽ:
– Hải Thần phệ lãng quyết!
Thoại âm trong trẻo nhưng lạnh lùng rơi xuống, trong đại sảnh những thủy hệ huyền khí kia lập tức giống như là kinh đào hãi lãng, hóa thành một cột nước cực tốc xoay tròn, cột nước cự đại này như một hàng dài ngân sắc, dắt xu thế lôi đình vạn quân, phóng tới Kiếm Ảnh.
– Tuổi còn nhỏ, liền có tu vi bực này, quả thực rất cao. Chờ ngươi nắm giữ lực lượng thanh tam xoa kích này, ta rất có thể liền không phải là đối thủ của ngươi, bất quá bây giờ, ngươi còn kém nhiều lắm.
Kiếm Ảnh ở trước mặt rồng nước khổng lồ, y nguyên trấn định như vậy, tay phải cong ngón búng ra, một đạo kình khí kích bắn.
Đạo kình khí đó lăng không trướng lớn, nhanh chóng biến thành một thanh cự kiếm, phá không mà đến.
Cự kiếm cùng thủy hệ huyền khí biến thành cột nước ầm ầm đụng vào chung một chỗ.
Oanh!!!
Cả đại sảnh kịch liệt run rẩy lay động, vô số bọt nước từ trên bầu trời rơi xuống, giống như mưa to tầm tã.
Kiếm Ảnh ở trong mưa to, y nguyên đứng chắp tay, khí độ tao nhã này, phối hợp tướng mạo anh tuấn, đủ để cho vô số nữ nhân hơi bị động tâm, nhìn tướng mạo hắn, dù ai cũng không cách nào tưởng tượng hắn lại có thực lực kh ủng bố như vậy.
Chứng kiến Đạm Đài Lăng nắm lấy tam xoa kích bay gần, Kiếm Ảnh tay phải lăng không nhiều hơn một thanh kiếm, kiếm hình này, cùng thanh Minh Hoàng Kiếm phía dưới kia giống như đúc.
Kiếm Ảnh bay bổng, một kiếm chém về phía Đạm Đài Lăng, một kiếm này nhìn như rất chậm, kì thực nhanh như thiểm điện, tựa hồ không chứa một tia lực đạo, lại dẫn lôi đình vạn quân chi lực, bên trong một kích này, cũng ẩn chứa võ đạo chân ý rất mạnh.
Võ đạo chân ý, chính là võ đạo pháp tắc bên trong thiên địa, phàm là có thể lĩnh ngộ một hạng trong đó, đem tu luyện đến cao nhất, liền có uy lực vô thượng.
Đạm Đài Lăng võ đạo chân ý là sinh tử chi đạo, đối với sinh tử cảnh giới này hiểu được càng mạnh, thi triển ra vũ kỹ liền càng mạnh, lúc lĩnh ngộ đến cảnh giới cao nhất, bên trong nhất cử nhất động, đều ẩn chứa lực lượng rất mạnh.
Phía trên tam xoa kích này ẩn chứa uy lực không gì so sánh nổi, Thất Thải thần quang oanh một tiếng, đẩy ra Kiếm Ảnh trường kiếm, đâm về lồ ng ngực Kiếm Ảnh.
– Sinh tử chính là luân hồi, được cho lĩnh ngộ không sai, bất quá ta lĩnh ngộ, lại là tịch diệt so với sinh tử càng cao hơn một bậc, phàm nhân chấp mê tại sinh tử, nhưng hiểu ra hết thảy quy về tịch diệt!
Kiếm Ảnh liếc mắt liền nhìn ra võ đạo chân ý của Đạm Đài Lăng, nghiêng người tránh đi Đạm Đài Lăng một kích, một kiếm bay bổng đâm ra.
Bùm bùm bùm!!!
Thất Thải thần quang cùng đạo đạo Kiếm Ảnh giao thoa tung hoành, thỉnh thoảng có lưu quang hoặc là kiếm khí rơi xuống, oanh kích trên vách tường hay mặt đất bốn phía, đều bị mặt đất hoặc vách tường hấp thu. Nơi này hết thảy, đều là dùng vật liệu đặc thù sở chế, coi như là Đạm Đài Lăng cùng Kiếm Ảnh loại cấp bậc này đánh nhau, cũng vô pháp phá hư.
Nếu như không phải dùng thần hồn, Diệp Thần thậm chí thấy không rõ lắm tình hình chiến đấu của Đạm Đài Lăng cùng Kiếm Ảnh, Diệp Thần có thể thấy được, ở bên trong hai người giao phong, Đạm Đài Lăng rõ ràng đang ở hạ phong, nếu lại tiếp tục đánh tiếp, chỉ sợ là phải thua không thể nghi ngờ.
Cái Kiếm Ảnh này chính là khí linh Minh Hoàng Kiếm, đã như vậy, công kích bản thể Minh Hoàng Kiếm, tuyệt đối là thủ đoạn công kích hữu hiệu nhất!
Ánh mắt của Diệp Thần hướng Minh Hoàng Kiếm xa xa nhìn lại, chỉ thấy Minh Hoàng Kiếm lẳng lặng ở trên bệ đá đằng kia, nó thập phần xưa cũ, tú tích loang lổ, thoạt nhìn thường thường không có gì lạ, nhưng mà Diệp Thần lại cảm giác được, phụ cận Minh Hoàng Kiếm, hiện đầy từng đạo sát khí, cao thủ bình thường một khi tới gần Minh Hoàng Kiếm, liền lập tức sẽ bị cái sát khí này thắt cổ thành mảnh nhỏ.
Đã như vậy, vậy thì nhìn xem huyền khí phi đao của ta, có thể làm bị thương ngươi hay không!
Diệp Thần tay phải vừa động, lòng bàn tay hữu chưởng đã ngưng hóa thành một thanh huyền khí phi đao, huyền khí phi đao nguyên bản có vài phần trong suốt, hiện tại mang lên đạo đạo khí tức hắc sắc.
Ma tùy tâm sinh, trong lòng Diệp Thần ma niệm càng ngày càng nặng.
Nếu có thể báo thù cho A Ly cùng Tiểu Dực, ta tình nguyện nhập ma!
Trong mắt của Diệp Thần, hắc mang bạo phát, huyền khí phi đao hắc mang càng thâm.
– Đi!
Diệp Thần đem huyền khí phi đao quăng đi ra ngoài, chỉ thấy huyền khí phi đao hóa thành một đạo hắc mang, kích hướng Minh Hoàng Kiếm.
Trong nháy mắt huyền khí phi đao xuất hiện đó, Minh Hoàng Kiếm như có cảm ứng, ong ong chiến minh, sát khí tứ phía.
Lúc này Kiếm Ảnh đang theo Đạm Đài Lăng giao thủ, cũng cảm thấy một ít không đúng, ánh mắt như điện, tập trung huyền khí phi đao kích hướng Minh Hoàng Kiếm, trên huyền khí phi đao này phát ra khí tức cường hoành, làm cho hắn cũng không nhịn được trong lòng run sợ.