Đọc truyện Full

Chương 32: 32: Duyên Cạn Tình Thâm

Khi trời gần sáng, nàng ta tìm được tiên dược, xoa lên người để khôi phục thân thể, sau đó mang theo đan dược xuống trần gian chữa bệnh cho Mộc Sênh.
Lúc này Ngọc Ánh mới biết tại sao tối hôm đó nàng ta đi lâu như vậy mới về.
Hóa ra tối hôm đó không chỉ có nàng và tỷ tỷ nàng vận mệnh bị thay đổi mà còn có Giai Hòa.
Sau đó, Giai Hòa quay trở lại Dược Vương cung xin được trở thành người phàm, lúc đó mặc dù mọi người đều phát hiện dược nữ kia không thấy đâu, nhưng mà vì những dược nữ ở đây thường xuyên ra ngoài hái thuốc nên người trong Dược Vương cung nhất thời chưa phát giác ra.
Ngoài ra, lúc Ngọc Ánh dùng ngọc lân chống lại lôi kích ở Tru Tiên Đài thì đã có rất nhiều tiên nhân đã mất mạng, Giai Hòa sau đó đã nhân cơ hội ném đồ đạc của dược nữ kia xuống Tru Tiên Đài, vì vậy sau này mọi người đều nghĩ rằng dược nữ kia đã mất mạng vào thời điểm đó.
Có thể thấy đây là nguồn gốc của sự việc khiến cho Giai Hòa luân hồi chuyển thế phải chịu mọi đau khổ trong hơn năm mươi kiếp.
Ngọc Ánh nhìn Giai Hòa, Giai Hòa mà nàng biết là một người sống nội tâm, không thích ồn ào và chưa bao giờ gây rắc rối.
Nhưng rõ ràng, đó không phải là lỗi của nàng ta.
Giai Hòa lúc này cũng rơi nước mắt khi lấy lại được ký ức, rõ ràng tất cả những chuyện trong quá khứ vẫn khiến nàng ta đau khổ, nhưng mà không biết rằng nàng ta có hối hận hay không sau khi trải qua hơn 50 kiếp luân hồi đau khổ.
Có phải nàng ta đang trách thiên đạo, tại sao lúc nàng ta bị bắt nạt ức hiếp thì thiên đạo lại không chủ trì công đạo, mà khi nàng ta phản kháng lại trừng phạt nàng ta nghìn năm thống khổ.
Khung cảnh lại bắt đầu thay đổi, lần này Giai Hòa đã trở thành người phàm, nàng ta và Mộc Sênh cùng nhau mở ra một hiệu thuốc, sống một cuộc sống bình yên.
Nhưng cuối cùng, nàng ta phát hiện ra bí mật của Mộc Sênh, nàng ta nhận ra rằng mình đang bị hắn lợi dụng, nàng ta nghĩ rằng để được ở bên cạnh hắn, nàng ta đã giết đi một tiên nữ, phạm vào đại tội, nhưng hắn lại lợi dụng nàng ta để dồn bằng hữu tốt của nàng ta vào chân tường và mất mạng ở Tru Tiên Đài.
Cuối cùng, nàng ta đã tự kết liễu cuộc đời mình trong cảm giác tội lỗi và tuyệt vọng.
Và Ngọc Ánh cuối cùng cũng biết yêu lực của yêu hoàng được đánh thức như thế nào.
Bí mật của Mộc Sênh nghe có vẻ hơi tàn nhẫn, nhưng lại có chút thân bất do kỉ.

Hắn ta là con trai của yêu hoàng, nhưng là đứa con riêng bên ngoài, là sự kết hợp giữa yêu hoàng và một thiên kim quý tộc, cho nên trên người hắn ta mang dòng máu nửa người nửa yêu.

Nhưng thật ra không phải phụ thân hắn cưỡng đoạt mẫu thân hắn, mà là mẫu thân hắn dùng thủ đoạn trèo lên giường phụ thân hắn.
Khi mẫu thân của hắn ta lên núi thì gặp phải đạo tặc, phụ thân hắn ta đi ngang qua và cứu lấy.

Từ đó mẫu thân hắn phải lòng yêu hoàng, nguyện lấy thân đền đáp, cho dù là làm tiểu thiếp cũng chấp nhận.
Nhưng Yêu Hoàng cùng phu nhân tình cảm sâu đậm, đương nhiên không muốn tiếp nhận tâm ý của mẫu thân hắn.
Nhưng mẫu thân hắn không dễ dàng từ bỏ, bèn lén bỏ xuân dược vào trong ly rượu của yêu hoàng, sau đó hẹn yêu hoàng ra với lý do muốn kính một ly rượu cho lần cuối gặp mặt, yêu hoàng cũng không thể từ chối bèn đến chỗ hẹn.
Sau khi uống rượu, yêu hoàng mất hết bản tính, đã trải qua một đêm với mẫu thân hắn, sau đó yêu hoàng không khỏi tức giận, từ đó không bao giờ gặp lại mẫu thân hắn nữa.
Hai tháng sau, mẫu thân hắn phát hiện ra mình có thai, bà ta đã tìm kiếm rất nhiều nơi nhưng vẫn không tìm thấy yêu hoàng, sau khi người thân biết được bèn đuổi mẫu thân hắn ra ngoài, khiến bà phải đến nơi xa xôi hẻo lánh sinh sống cực khổ qua ngày.
Vì những lý do này, khiến cho tính khí của mẫu thân hắn thay đổi, vì vậy Mộc Sênh đã bị ngược đãi từ khi sinh ra, bởi vì hắn ta mang trong mình một nửa dòng máu của yêu tộc cho nên có thể tự chữa lành vết thương mới có thể sống sốt, nhưng cũng vì lý do này, hắn ta đã bị mẫu thân mình ngược đãi nhiều hơn vì biết rằng hắn ta sẽ không chết.
Dù muốn bỏ trốn nhưng vì mẫu thân hắn đã hóa điên dại, hắn ta lo rằng nếu như bản thân trốn đi, chỉ còn lại một mình mẫu thân hắn không ai lo, nên đành phải tiếp tục ở lại.
Hắn ta nghĩ, đợi đến khi mẫu thân hắn mất đi, hắn ta sẽ ra ngoài trở thành một yêu tiên nhàn rỗi, vĩnh viễn không trở lại nữa.
Tuy nhiên, hắn ta đã không đợi được đến ngày đó.
Vào ngày sinh nhật lần thứ mười sáu của anh, lần đầu tiên mẫu thân hắn nấu cho hắn một bàn thức ăn, hâm một vò rượu mừng sinh nhật hắn ta.
Tuy trong lòng khó hiểu nhưng hắn ta chỉ nghĩ cuối cùng mẫu thân hắn cũng đã thức tỉnh, trong lòng hắn ta không khỏi mừng thầm, nghĩ mình cuối cùng cũng có được cuộc sống bình thường như bao người khác nên vui vẻ uống rượu không chút đề phòng.

Nhưng không ngờ sau khi uống rượu, đầu óc mặc dù tỉnh táo, nhưng thân thể lại không thể động đậy, sau đó có mấy người đi vào, nhân lúc hắn ta tỉnh táo, bọn họ móc nguyên đan của hắn ra, rửa đi yêu cốt của hắn, chỉ giữ lại một nửa cốt phàm cho hắn.
Ngày hôm đó, hắn ta mới biết rằng phụ thân mình, người mà hắn ta chưa từng gặp mặt, đã chết, con trai cả và thuộc hạ của phụ thân hắn lập kế hoạch báo thù và giành lấy địa vị cho yêu tộc, nhưng mẫu thân của hắn ta đã không một chút cân nhắc liền đồng ý..

tự tay rót đầy rượu đưa con mình vào chỗ chết.
Sau khi những người đó biến hắn ta thành người phàm, họ đã kết liễu cuộc đời hắn ta bằng một cây đao cực kỳ sắc bén và để hắn ta vào luân hồi.
Mà mục đích của bọn họ lại cực kỳ đơn giản, đơn giản một cách tàn nhẫn, chính là để cho hắn ta dùng thân thể người phàm để tránh tai mắt của thiên đình và sự dò xét của Minh Giới, tiếp cận và tiếp xúc với một nữ nhân tên là Ngọc Ánh.
“Chỉ đơn giản như vậy?” Ngọc Ánh cố gắng kìm nén cảm xúc.
Mộc Sênh gật đầu: “Đúng vậy, đơn giản như vậy, nhưng cũng bởi vì một chuyện đơn giản như vậy mà mẫu thân ta đã tự tay để người khác móc nguyên đan của ta, còn rửa đi yêu cốt, lại phải trải qua sáu kiếp luân hồi nếm trải sự lạnh giá và âm hiểm của thế gian.”
“Ngươi đã là người phàm, tại sao lại có thể thức tỉnh yêu lực?” Nàng nghiến răng hỏi.
Mộc Sênh trả lời: “Ta cũng không biết.

Chưa từng có ai nói với ta.

Ngay cả những ký ức đó của ta cũng đã được khôi phục không lâu sau khi ta gặp Giai Hòa.”
Mẫn Húc giải thích: “Mặc dù là người phàm, nhưng hắn vẫn là con trai của Yêu Hoàng, mối liên hệ này không chỉ có quan hệ huyết thống, mà còn có sức mạnh không thể diễn tả được.”
“Nếu lúc đó ngươi đã khôi phục ký ức, tại sao lại muốn giết người nữ nhân Ngọc Ánh kia? Ngươi tuy rằng bị đối xử bất công, biết rõ nàng ấy vô tội, vì sao ngươi lại hại nàng ấy?” Nàng tức giận hỏi.

Mộc Sênh yên lặng cúi đầu: “Bởi vì, ta đố kị.”
“Nhưng mà, trong chuyện này, ta cũng là người bị hại.” Hắn nhìn Mẫn Húc nói tiếp: “Mẫn Húc đế quân, năm đó nếu không phải ngài một kiếm chém đứt nguyên đan của yêu hoàng, thì yêu lực tại sao lại có thể nhập vào trong ngọc lân? Thần làm sao có thể trải qua những chuyện này, vì vậy, ngài cũng là thủ phạm gây ra cái chết của đế phi.”
Mẫn Húc hai tay siết chặt thành quyền, hắn không nghĩ tới, lúc giết yêu hoàng báo thù cho Diêu Thất, yêu lực cuối cùng cũng thức tỉnh trong cơ thể Ngọc Ánh, khiến cho Ngọc Ánh phải chịu cảnh tội đày.
Mộc Sênh nói xong, đột nhiên lại phun ra mấy ngụm máu đen, sắc mặt tái nhợt đến gần như trong suốt, hắn ta tựa hồ ý thức được cái gì, khó khăn đi về phía Giai Hòa, Giai Hòa nhắm mắt lại thống khổ nói: “Đừng tới đây, ta không muốn nhìn thấy chàng.”
Nhưng Mộc Sênh vẫn tiến lên phía trước, hắn ta lau vết máu trên miệng: “Thật xin lỗi, lần này ta không thể nghe theo lời nàng, lần trước nàng nói rằng nàng muốn yên tĩnh một mình, vì vậy ta đã nghe lời nàng, để nàng một mình trong phòng, kết quả nàng đã bỏ ta lại một mình, lần này ta sẽ không nghe lời nàng nữa.”
Ngọc Ánh có thể nhìn thấy tình trạng hiện tại của hắn có gì đó không ổn, cơ thể hắn ta dần trở nên trong suốt, như thể sắp biến mất.
Mẫn Húc biết đây là dấu hiệu nguyên thần sắp tiêu tán, lập tức muốn niệm chú giữ nguyên thần lại cho hắn ta, hắn ta là người chứng kiến, cũng không thể để hắn ta chết như vậy, nhưng bất luận như thế nào, nguyên thần của Mộc Sênh cũng đang dần biến mất.
“Vô dụng thôi.” Ninh Vu ngăn cản Mẫn Húc: “Hắn ta vốn dĩ đã bị tróc hồn, mặc dù đã tu luyện trong mấy năm nay, nhưng hồn phách của hắn ta dù sao cũng không hoàn chỉnh, cộng thêm việc vừa mới bị đốt đi nguyên thần, hết cứu rồi.”
“Giai Hòa.” Mộc Sênh cuối cùng cũng nắm lấy đôi bàn tay đã từng cho hắn hơi ấm, Giai Hòa giãy giụa nhưng hắn ta vẫn giữ chặt không chịu buông: “Ta biết nàng hận ta đã lợi dụng nàng, nhưng ta chưa bao giờ hối hận, vì nếu không, ta đã không quen biết nàng, cũng đã không thể cùng nàng thành thân kết nghĩa phu thê, càng không thể sống những ngày tháng vui vẻ hạnh phúc, điều duy nhất mà ta hối hận, là không nên xúi giục nàng đến dược cung lấy thuốc, hại nàng phải nhận lấy nhiều đau khổ như thế, nhưng mà hiện tại, báo ứng của ta đã tới.”
Trong mỗi kiếp của nàng ta, hắn ta đều ở bên cạnh, nhìn nàng ta từng bước đi đến vực sâu, dù cố gắng cứu như thế nào, hắn ta cũng đều bất lực.
May mắn thay, lần này, khi nguyên thần của hắn sắp biến mất, mọi thứ cuối cùng đã được xoay chuyển.
“Chàng..

chàng bị làm sao thế?” Giai Hòa cuối cùng cũng cảm nhận được có gì đó không ổn với hắn ta.
Mộc Sênh không trả lời, mà nhìn nàng ta đầy lưu luyến: “Ta thật sự rất muốn quay lại khoảng thời gian đó một lần nữa.”
Đây là lời cuối cùng của hắn ta, sau đó, nguyên thần của hắn ta nổ tung.

Và Giai Hòa cuối cùng cũng nhớ ra rằng hắn ta đã luôn ở bên cạnh mình trong rất nhiều kiếp luân hồi.

Khi nàng ta còn là công chúa, hắn ta lại là cận vệ của nàng.
Khi nàng ta là một phụ nữ góa chồng, hắn ta lại là người hàng xóm thường đến giúp đỡ.
Khi nàng ta là kỹ nữ, hắn ta lại là người thường xuyên mua thời gian để cho nàng ta có được giấc ngủ yên lành.
Chỉ là, bởi vì trong lòng hận hắn, cho nên ở mỗi kiếp nàng ta căn bản không chú ý đến sự tồn tại của hắn ta.
Thế nhưng, một người đã từng yêu, từng hận làm sao có thể quên được.
Sau khi nguyên thần của Mộc Sênh biến mất, Ninh Vu tiếp quản Giai Hòa, dù sao nàng ta cũng đã phạm sai lầm, nếu muốn ngăn chặn sự trừng phạt của thiên đạo đối với nàng ta, nàng ta phải chịu sự phán xét của thiên đình, nhưng vấn đề không phải chỉ một mình tội lỗi của nàng ta, huống chi nàng ta đã bị trừng phạt trong hơn năm mươi kiếp luân hồi nên tội lỗi cũng đã giảm đi nhiều.
Nhưng bởi vì nàng ta năm xưa lựa chọn trở thành người phàm, vẫn là tiến vào luân hồi, Tư Mệnh tự tay viết ra một số phận tốt đẹp cho nàng ta, Minh Giới cũng đồng cảm quá khứ của nàng ta, bèn cho nàng ta sống lâu, từ đó về sau sẽ được hưởng vô số phước lành.
* * *
Tại Vãng Sanh Nhai, Như cung.
Lâm Trác cầm trong tay một ngọn hỏa miêu, sau đó nhẹ nhàng đặt chúng lên một bó hắc liên.
Lâm Dĩnh cũng cẩn thận nhìn ngọn hỏa miêu đó: “Hắn thật sự không cần mạng sống nữa rồi, chỉ vì một dược nữ, thậm chí hồn bay phách tán cũng không tiếc, nhưng mà cũng may mắn rằng, trước đó đại ca đã thu giữ một hồn phách của hắn, chắc có thể nuôi dưỡng hồn phách này.”
Lâm Trác gật đầu: “Dù sao hắn cũng là đệ đệ của chúng ta, cũng vì chúng ta mà hy sinh rất nhiều, chỉ cần ngọn hỏa miêu này không tắt đi, một ngày nào đó hắn sẽ tỉnh lại, nhưng chuyện của quá khứ không chắc rằng hắn có thể nhớ hay không.”
“Vậy nếu là đại ca, huynh có muốn nhớ lại không?” Lâm Dĩnh tò mò hỏi.
Trong mắt Lâm Trác lộ ra vẻ bi thương khó có thể nhận ra: “Không biết, nếu là muội thì sao?”
“Đương nhiên muốn, nhưng sẽ không để đối phương biết.” Lâm Dĩnh khẳng định.
“Tại sao?”
“Bởi vì muội thích huynh ấy, muội có thể một mình gánh chịu đau đớn, chỉ cần huynh ấy còn sống.”.


Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước


Tiểu thuyết cùng thể loại

Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Sau khi sống lại, làm một nàng tiên mèo không tồi, nguyện vọng lớn nhất của Bạch Du Du chính là tìm được một người chủ có tấm lòng yêu mến lại đẹp mắt ôm về nhà hưởng…
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Truyện Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai của tác giả Y Nha kể về Lục Thời Niên – một sinh viên năm bốn đang sống trong ký túc xá và có một bạn cùng phòng mới. Người…
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bà ngoại qua đời, Hạ Ngữ Băng thừa hưởng ngôi nhà cũ do bà ngoại để lại ở nông thôn. Không ngờ, còn phải ở chung với người cháu trai do bà ngoại thuận tay nhặt được giữa…
Bất Diệt Long Đế
Bất Diệt Long Đế
Thần Châu đại địa, vạn tộc tranh hùng, huyết mạch chiến sĩ hoành hành, cường giả chiến đấu, thiên khung nát, tinh thần rơi! Thiếu niên từ Bắc Mạc kéo quan tài mà đến, thế nhân mới biết…
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Ta cố gắng chạy thật nhanh, thế nhưng một lần nữa, cơn đau quặn xuyên thấu giống như mọi lần ập đến, ta ngã vào lòng nam nhân, tình tứ như một đôi tình nhân đích thực, đó…
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây là một trong những tác phẩm thuộc đề tài huyền huyễn (truyện có yếu tố thần tiên, yêu ma) thành công nhất của Cửu Lộ Phi Hương. Nếu đã đọc Tam Sinh Tam Thế…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full