Nhìn khí tức của ba người này thì thực lực của tên cung thủ là mạnh nhất, đạt tới tu vi võ giả cấp 7 trung kỳ. Nhưng gã có thể làm gì khi đối mặt với Lâm Lăng chứ?
“Nếu ngươi muốn chết, vậy như ngươi mong muốn!”
Nhìn thấy Lâm Lăng không nhân nhượng mà đáp trả, trong mắt cung thủ tràn ngập sát ý, cũng không nói nhiều nữa.
Gã bỗng giơ trường cung trong tay lên, nó lập tức lập loè ánh sấm chớp khi được rót linh lực vào.
Nhưng trong lúc gã nhắm vào Lâm Lăng ở đối diện thì một cảnh tượng quỷ dị đột nhiên xảy ra.
Chỉ thấy thân thể Lâm Lăng không hề báo trước mà tách ra thêm hai phân thân, cộng thêm bản thể ban đầu thì có tất cả ba Lâm Lăng.
Thấy thế, đồng tử trong mắt cung thủ chấn động kịch liệt, trong lúc hoảng hốt, gã không biết nên bắn vào tên nào.
Đây chính là chiêu thức võ học của [Ma Ảnh Che Trời] – Ma Ảnh Liệt Biện!
Ngay cả trường thương Tử Trúc trong tay hắn cũng được biến ra nhờ cách thao túng linh lực!
Trong lúc ba người kia ngây ra, Lâm Lăng và hai phân thân ma ảnh cùng lao vút đến, mà bản thể thì nhắm vào cung thủ.
Thấy thế, cung thủ thay đổi sắc mặt, lập tức lui về phía sau, đồng thời tay cũng lắp tên kéo cung, bắn vút về hướng Lâm Lăng.
Gã tu luyện tiễn thuật (thuật bắn cung), hiển nhiên là thuộc về võ học Lôi hệ, mũi tên tỏa ra ánh chớp màu bạc, thế công sắc bén. Nhưng đối mặt với sức mạnh lôi đình của trường thương Tử Trúc thì như gặp phải sư phụ.
Vèo ——!
Lâm Lăng chỉ nhẹ nhàng vung thương lên, lôi đình bùng nổ, mũi tên bị chém nát ngay tức khắc.
Ngay sau đó, trường thương trong tay Lâm Lăng run lên, lôi đình màu tím hung hãn lập tức gào thét lao ra, hòa lẫn với quang văn lửa, bỗng bắn về hướng cung thủ.
Lôi Viêm Bạo Kích!
Đây là chiêu thức kỹ năng Lâm Lăng đột nhiên nghĩ ra.
Nhìn ánh thương giống như tia chớp màu đỏ kia lao đến, cung thủ biến sắc.
Trong khoảng cách này, với tốc độ này, gã muốn né tránh đã là điều không thế. Gã lập tức điều động toàn bộ linh lực trong cơ thể, phủ lên bên ngoài thân thể một cái lồng phòng ngự hộ thể, cố gắng chống lại thế công.
Phanh!
Một tiếng động thật lớn vang lên, trường thương mang theo Lôi Viêm giáng mạnh xuống.
Lồng phòng hộ lập tức chấn động kịch liệt, ánh sáng lập loè rồi dần dần nhạt đi, mơ hồ có dấu hiệu hỏng mất tiêu tán.
May mà cuối cùng vẫn chịu đựng được, cung thủ không khỏi thở phào một hơi, nhưng chưa kịp vui mừng thì mũi thương đỏ rực đã lao tới, đâm vào lồng phòng ngự hộ thể lần nữa.
Chỉ nghe một tiếng ‘Đùng’, cú đâm đơn giản này giống như cọng rơm cuối cùng đè chết con lạc đà, lồng phòng hộ lập tức tan vỡ.
Mũi thương chưa giảm thế tấn công, trực tiếp đâm xuyên qua đầu cung thủ.
Dao động năng lượng như ngọn lửa nóng rực bùng nổ, cả cái đầu tên cung thủ lập tức nổi tung!
Lâm Lăng duỗi tay nắm một cái, lập tức thu linh phù ấn ký đang lơ lửng lên vào lòng bàn tay.
“Thiên ca!!”