“Đến sau lên trước?” Sau đó Lâm Lăng chuyển mắt qua, nhìn về phía người đàn ông ngăm đen trước mặt, cười lạnh và nói: “Da mặt của ngươi cũng rất dày.”
Nghe thấy lời này, người đàn ông ngăm đen lập tức trừng mắt.
“Tìm đường chết!”
Bàn tay hắn ta lập tức được bao trùm bởi một ánh lửa đỏ rực, cứ như làm không khí nổ tung, bỗng đánh về phía Lâm Lăng!
Đùng ——!
Chưởng ảnh đỏ rực tràn ngập một luồng dao động năng lượng nóng bức đến cực đoan. Không khó nhìn ra, người đàn ông ngăm đen này tu luyện võ học công pháp Hỏa hệ, hơn nữa tu vi đã đạt tới cảnh giới cấp 8 sơ kỳ.
Uy lực của một chưởng này dữ dội đến tột cùng, nếu bị đánh trúng thì không chỉ đứt gân gãy xương mà cả máu thịt trên người cũng lập tức bị đốt trọi.
Nhưng kế tiếp, một cảnh tượng quỷ dị đã xảy ra.
Ngay khi hỏa chưởng sắp chạm vào thân thể Lâm Lăng thì tầm nhìn của hắn ta lại đột nhiên tối sầm lại. Thị giác như bị tước đoạt, cả người bị hắc ám vô tận bao phủ, hoàn toàn rơi vào một thế giới đen nhánh.
Mà hắn ta cũng không có cảm giác chân thật khi đấm ra một chưởng, hiển nhiên cũng không đánh trúng người Lâm Lăng như trong dự đoán.
“Sao lại thế này?!”
Biến cố đột nhiên xảy ra khiến người đàn ông da ngăm đen lập tức kinh hãi trong lòng, hoảng sợ nhìn khắp xung quanh.
Nhưng dù hắn ta trợn to hai mắt thế nào thì tầm mắt vẫn là một mảnh hắc ám. Cảm giác này giống như biến thành người mù, thật sự kinh hoàng đáng sợ.
Không ngờ lúc này hắn ta đã rơi vào công pháp [Ma Ảnh Che Trời] do Lâm Lăng thi triển ra – Ma Vực Che Trời!
Một khi thi triển ra chiêu thức này, có thể lập tức ngưng tụ thành một Hắc Ám Lãnh Vực. Nơi này giống như một lồng giam, không chỉ hạn chế hoạt động của kẻ địch, còn có thể làm suy yếu độ nhạy ngũ quan trên diện rộng.
Đặc biệt là thị giác, trong không gian đen nhánh này, hắn ta hoàn toàn trở thành một con ruồi nhặng không đầu, tìm không ra phương hướng.
“Chẳng lẽ là… Hắc Ám Lãnh Vực?” Người đàn ông ngăm đen kinh sợ, lập tức nhớ tới đạo sư trong học viện từng giảng giải tri thức võ học phương diện này.
Trong Hắc Ám Lãnh Vực, dưới tình huống cảnh giới gần như ngang hàng thì kẻ thi triển chiếm được ưu thế cực lớn. Bởi vì lãnh vực này chính là thế giới của hắn, hắn giống như thần linh.
Nếu muốn loại bỏ lãnh vực thì chỉ có hai cách.
Thứ nhất, thực lực vượt xa kẻ thi triển, vận dụng sức mạnh hùng hồn để phá vỡ.
Thứ hai, cũng thi triển ra lãnh vực võ học của mình trong lãnh vực đó để chống lại.
Nhưng lãnh vực tương đương với ý cảnh pháp tắc, rất khó tu luyện. Trừ khi đạt tới cấp bậc Thánh Vực, nếu không đa số mọi người đều khó có thể hiểu được sự huyền ảo trong đó.
Tên thích khách ‘Ám Ảnh’ lúc ấy ám sát Lâm Lăng ở thành phố Hỗn Loạn dù đạt tới cảnh giới võ giả cấp 9, nhưng cũng chưa tu luyện thành.
Cho nên lúc này, tuy người đàn ông ngăm đen biết cách phá giải, nhưng cũng không thể làm gì được.
“Không ngờ tên tiểu tử của học viện Thiên Diễn lại biết thi triển Hắc Ám Lãnh Vực, rốt cục hắn là ai?!”
Đối mặt với hoàn cảnh đen nhánh duỗi tay không thấy năm ngón tay, trong lòng người đàn ông ngăm đen tràn ngập hoảng sợ.