Mà động tĩnh truyền ra trong mật thất lập tức khiến người đàn ông răng hô canh giữ ở cửa cầu thang chú ý. Rất nhanh, gã đã lao đến cửa mật thất, khi nhìn thấy Hạo Thiên Huyền Bổng trong tay Mạnh Hậu, đôi mắt gã lập tức sáng ngời.
Ánh mắt lửa nóng của gã dán chặt lên cây gậy sắt huyền bí trên tay Mạnh Hậu, trong mắt dâng trào sự tham lam tột độ.
Thấy người đàn ông răng hô đột nhiên chạy đến, ánh mắt Mạnh Hậu hơi trầm xuống.
“Mạnh huynh, trước đó chúng ta từng có hứa hẹn, sau khi giúp đỡ lẫn nhau thì Linh Nguyên Quả ngàn năm thuộc về ngươi, vũ khí này là của ta.”
Người đàn ông răng hô như nhận thấy ánh mắt khác thường của Mạnh Hậu, nhíu mày và nói: “Hy vọng ngươi có thể tuân thủ lời hứa.”
Mạnh Hậu hơi nhướng mày kiếm, dửng dưng nói: “Bảo vật lấy được dựa vào bản lĩnh của ta thì làm sao thuộc về ngươi được, thật là buồn cười.”
Vừa nghe lời này, phản ứng đầu tiên của người đàn ông răng hô là ngơ ra, sau đó tỉnh táo lại thì lập tức nổi trận lôi đình.
“Mạnh Hậu, lúc trước ta đã nhường Linh Nguyên Quả ngàn năm cho ngươi, lần này lại muốn độc chiếm vũ khí này, da mặt ngươi có dày quá không!” Tên răng hô trừng Mạnh Hậu, tức muốn hộc máu mà lớn tiếng mắng.
“Chỉ cần có thể giành được bảo bối thì cần gì đến da mặt?” Mạnh Hậu cười nhạo một tiếng, cúi đầu nhìn Hạo Thiên Huyền Bổng trong tay, trong mắt lóe lên tia lạnh lẽo âm u.
“Chết tiệt! Ta giết thứ súc sinh lật lọng nhà ngươi!!”
Cuối cùng tên răng hô cũng bị hoàn toàn chọc giận, linh lực bùng nổ, đột nhiên đâm trường kiếm trong tay ra.
Vèo vèo vèo!!!
Kiếm này ẩn chứa công pháp kiếm thức, khi đâm ra sẽ lập tức huyễn hóa thành vô số ánh kiếm, bắn thẳng về phía Mạnh Hậu.
Thấy thế, trong mắt Mạnh Hậu dâng trào lạnh giá, Hạo Thiên Huyền Bổng trong tay bỗng quét ngang ra, trực tiếp đập nát những ánh kiếm lao đến đây.
“Chuyện này…”
Người đàn ông răng hô lộ ra vẻ mặt kinh dị, không ngờ uy lực của cây gậy sắt này lại ghê gớm đến thế, chỉ cần vung lên một cái đã dễ dàng hóa giải kiếm thế của gã!
Nhưng càng chứng kiến sự lợi hại của Hạo Thiên Huyền Bổng thì lửa giận trong lòng gã lại càng mãnh liệt!
Chuyện vốn đã trao đổi hứa hẹn trước, đến cuối cùng mình chỉ là công cụ để đối phương lợi dụng, có thể tưởng tượng ra tâm trạng đó.
Người đàn ông răng hô nhìn chằm chằm vào Mạnh Hậu, trong mắt bắt đầu xuất hiện sát ý.
“Bùng nổ nội chiến.”
Nhìn thấy hai người của học viện Võ Lăng bắt đầu đánh nhau, khóe miệng Lâm Lăng nhếch lên một độ cong, tiếp tục đứng xem.
Cùng lúc đó, Lang Vương và Thanh Lân cũng được triệu hồi ra, chúng nhanh chóng leo lên mật thất tầng cao nhất kia.
Với đội hình này, hiển nhiên hắn muốn chờ bọn họ đánh xong mới thu lưới.