Lâm Lăng trầm mặc, cũng không giải thích quá nhiều.
Thanh niên mặc đồ đen cũng rất biết điều mà không tiếp tục gặn hỏi đáp án. Hắn ta bình tĩnh đánh giá Lâm Lăng, âm thầm xem kỹ năng lực của người này lần nữa.
“Thì ra Lâm Lăng đã sớm phát hiện…”
Bên ngoài, Ứng Nguyên Tử nhìn thấy Lâm Lăng không có nguy hiểm gì thì không khỏi thở phào một hơi.
Tuy không thể nghe thấy âm thanh từ quầng sáng hình chiếu, nhưng nhìn khẩu hình miệng của hai người cũng có thể đoán được đại khái.
Dưới cái nhìn chăm chú đó, chỉ thấy thanh niên mặc đồ đen trong quầng sáng đột nhiên lướt tới rồi lại biến mất một cách quỷ dị.
Dạng biến mất này không phải là tốc độ quá nhanh hay áp dụng võ học không gian nào đó, mà là thân thể đột nhiên dung hòa vào cái bóng của cột đá.
Lâm Lăng tập trung nhìn lại, lập tức nhìn ra đối phương vẫn vận dụng công pháp võ kỹ lúc nãy – Chính là Ám Ảnh Hành Tung.
Một khi tu luyện viên mãn loại võ kỹ này thì có thể xuyên qua bóng dáng của các vật thể, cái này giống như bước nhảy không gian, cực đoan quỷ dị!
Ánh mắt Lâm Lăng nhanh chóng quét về phía những cái bóng của các cột đá xung quanh.
Cột đá được sắp xếp vây quanh toàn bộ đài chiến đấu, số lượng không ít, cũng giúp tăng thêm phạm vi hoạt động của thanh niên mặc đồ đen
Nhìn những cái bóng cột đá kia và bản thân cũng tu luyện công pháp [Ma Ảnh Che Trời] tương tự, hắn có thể cảm giác được một loại dao động đặc thù.
Trên đài chiến đấu im ắng, sau khi thanh niên mặc đồ đen biến mất thì một luồng sát khí như ẩn như hiện cũng lặng lẽ tràn ngập ra…
“Nếu ngươi thích chơi trốn tìm, vậy ta sẽ chơi với ngươi một hồi.” Lâm Lăng híp hai mắt lại, thân thể chợt di chuyển, đột nhiên thi triển ra Du Long Bộ.
Từng chuỗi tàn ảnh lập tức tràn ngập toàn bộ đài chiến đấu, sau đó tàn ảnh chậm rãi tiêu tán.
Một cảnh tượng quỷ dị lại xảy ra, bởi vì thân thể Lâm Lăng cũng biến mất một cách quỷ dị giống như tên thanh niên mặc đồ đen kia.
Hơn nữa, dưới sự quấy nhiễu của tàn ảnh Du Long Bộ, không ai có thể nhìn thấy quỹ đạo di chuyển vừa rồi của hắn ở đâu.
“Hả?”
Thanh niên mặc đồ đen đang ẩn nấp trong một cái bóng trong đó đột nhiên cảm thấy kinh ngạc. Ánh mắt hắn ta quét khắp nơi, nhưng cũng không phát hiện bóng dáng Lâm Lăng trên đài chiến đấu trống rỗng.
“Chẳng lẽ là…”
Sau đó thanh niên mặc đồ đen nhìn lướt qua những cái bóng cột đá kia, trong lòng không khỏi trầm xuống., sau đó hắn ta lập tức bừng tỉnh.
Xem như hắn ta đã nhận ra vì sao vừa rồi Lâm Lăng có thể phát hiện sự tồn tại của mình. Chỉ có một khả năng duy nhất, đó là Lâm Lăng cũng tu luyện võ học tương tự!
“Thì ra là thế, khó trách sẽ phá giải tập kích của ta, thú vị.” Khóe miệng thanh niên mặc đồ đen nhếch lên một ý cười.
Nhưng ngay sau đó, hắn ta đanh mặt lại, cảm thấy không gian của cái bóng mình đang ẩn nấp như co rút lại một chút, hắn ta lập tức vung chủy thủ trong tay lên.
Chỉ nghe một tiếng ‘Keng’, trong cái bóng lập tức bắn ra ánh lửa.
Ngay sau đó, cái bóng cột đá mấp máy kịch liệt, cũng truyền ra từng tiếng kim loại va chạm. Tuy không thể nhìn thấy cảnh tượng bên trong, nhưng cũng không khó tưởng tượng ra trong đó đã bùng nổ một trận chiến kịch liệt.
Một lát sau, hai bóng đen đột nhiên vụt ra.