*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đào Linh bên cạnh có thể cảm ứng được từng luồng sức mạnh tinh thần mạnh mẽ thẩm thấu ra từ thân thể Lâm Lăng.
“Bang!”
Đúng lúc này, một tiếng vang quỷ dị giống như pháo trúc bỗng truyền ra từ trong cơ thể Lâm Lăng. Ngay sau đó, quanh người Lâm Lăng sinh ra một luồng khí vô hình.
Thời khắc đó, sức mạnh tinh thần trong thân thể hắn mãnh liệt như nước, độ tinh khiết cô đặc lại tới cực điểm, trực tiếp đột phá đến tu vi pháp cấp 9 sư.
Sắc mặt Lâm Lăng ửng đỏ, hình như có một ánh sao hiện lên trong mắt hắn, trường năng lượng cả người đột nhiên tăng lên không ít.
Lâm Lăng không khỏi âm thầm mừng rỡ, không ngờ chỉ dùng ba két bia mà tu vi đã đột phá, tốc độ này hoàn toàn vượt qua dự kiến của hắn.
“Lão đại.” Đúng lúc này, Lôi Mông mới đi ra từ tháp Huyễn Minh, lập tức mang đầy ý cười đi đến gần chỗ Lâm Lăng.
Lâm Lăng dò hỏi: “Thành tích lần thí luyện này như thế nào?”
“Cũng được, đạt tới tầng thứ bảy của tòa tháp.” Lôi Mông gật đầu, trên khuôn mặt cương nghị hiện rõ một tia hưng phấn.
Dù sao trước đó hắn ta luôn tập trung tu luyện linh lực, tu vi sức mạnh tinh thần nhiều nhất chỉ đến trình độ pháp sư cấp 2.
Nhưng vào tháp thí luyện Huyễn Minh một lần mà đã lập tức nhảy lên năm cảnh giới, sức mạnh tinh thần đạt tới trình độ pháp sư cấp 7. Tốc độ thăng cấp này không khỏi khiến hắn ta cảm thấy mừng rỡ. Nếu đến thêm vài lần thì lấy thiên phú võ đạo của Lôi Mông, đột phá tu vi cấp 9 là hoàn toàn không thành vấn đề.
“Mấy két bia này cho ngươi cầm đi uống.”
Lâm Lăng duỗi tay sờ vào nhẫn không gian, lấy ra sáu két bia từ trong đó, để lại ba két cho mình khi nào rảnh thì uống.
“Bia?”
Lôi Mông hơi giật mình, nhìn những két bia đóng gói quái dị kia, trong mắt hiện lên một chút khó hiểu. Nhưng vừa nghe từ ‘Rượu’ (1), hắn lập tức hăng hái, trực tiếp lấy ra một chai bia.
(1) Bia trong tiếng Trung là 啤酒 (Ti tửu), nên Lôi Mông mới nghe có từ ‘rượu’ trong đó.
Bởi vì không biết cách mở, Lôi Mông lập tức dùng bàn tay bổ chai rượu ra, rất dũng mãnh mà nốc ừng ực.
“Hả? Vị rượu này thật kỳ quái!”
Vừa nếm xong, Lôi Mông cảm thấy vị bia rất kỳ lạ. So với rượu gạo bình thường thì chất bia này càng k1ch thích lưỡi hơn, nhưng hàm lượng cồn lại không mang đến cảm giác đậm đặc kia.
“Thế nào?” Lâm Lăng cười khẽ và hỏi.
“Bình thường, tuy vị độc đáo, nhưng uống vào không có cảm giác.”
Họ là huynh đệ nên Lôi Mông cũng không khách sáo, lập tức ăn ngay nói thật. Nhưng hắn vừa nói xong thì vẻ mặt vốn bình tĩnh lập tức dâng lên một tia ngạc nhiên.
Không nghi ngờ gì nữa, công hiệu tăng trưởng sức mạnh tinh thần của bia đã sinh ra hiệu quả trong thân thể hắn.
“Rượu này…”
Lôi Mông bỗng trừng lớn