Tiếng nói vừa dứt, một ánh đen đột nhiên thoáng hiện. Chỉ thấy Kinh Kha mang theo một mảnh nhỏ mâm tròn, rất hung hãn mà trực tiếp đâm vào cái lồng linh khí hộ thể kia.
Chất liệu của mâm tròn chính là Huyền Thiết giam cầm linh khí, cho nên vừa đâm một cái thì lồng phòng hộ ngưng tụ từ linh lực lập tức giống như tuyết gặp phải lửa, trực tiếp tan chảy.
Phụt!!
Ngay vào lúc đó, Phệ Long Kiếm không bị gì cản trở mà đâm vào, xuyển thẳng qua ngực Ngô Phong.
Thế công của Kinh Kha cũng hung ác đến cùng cực, cái chi sắc bén vung lên, trực tiếp chém rớt đầu ông ta, máu tươi đỏ rực lập tức phun trào.
“Ngô trưởng lão bị giết!” Thấy thế, đám người giữa sân lập tức xôn xao.
Không ai nghĩ rằng Lâm Lăng liều mạng bị thương thê thảm, lợi dụng con chiến thú kim loại quái dị kia để âm thầm tập kích Ngô Phong, sau đó phá vỡ phòng hộ rồi đánh chết.
Phanh!
Sau đó, âm thanh nặng nề chợt vang lên.
Đầu và thân của Ngô Phong trực tiếp rơi xuống mặt đất, đúng lúc lăn đến trước thi thể của Cổ Vân Nhạc, đôi mắt trợn to kia mơ hồ mang theo sự hoảng sợ khó tin nổi.
Ồ ——!
Mọi người hoảng sợ nhìn tình cảnh này, vô số tiếng hít hà cũng liên tục vang lên trong khu vực quảng trường.
“Phanh!”
Nhưng đúng lúc này, xác chết của Ngô Phong đột nhiên vỡ ra, một chùm tia sáng màu đen bắn vọt tới.
Đó là Anh Thể của Ngô Phong Linh, võ giả tới cảnh giới của ông ta, chỉ cần Linh Anh chưa chết thì còn cơ hội đắp nặn lại thân thể.
“Kinh Kha, giết lão!” Ánh mắt Lâm Lăng phát lạnh, lập tức ra lệnh.
Lúc này hắn đã không còn chiến lực gì, thân thể lung lay sắp đổ, hai tay chỉ còn sót lại xương cốt, nhìn có vẻ cực kỳ ghê người.
Trong lòng Lâm Lăng lập tức khẽ dao động, lấy ra Vạn Huyết Linh Chi, trực tiếp cắn hai cái, nó vừa vào miệng đã trơn trượt ôn hòa, cứ như cắn vào một khối thịt.
Rất nhanh, một luồng huyết khí tràn trề bùng nổ trong cơ thể Lâm Lăng, chảy khắp cả người.
Cánh tay xương rợn người của hắn cũng bắt đầu hiện ra mạch máu nhàn nhạt, máu thịt màu đỏ tươi mấp máy một cách quỷ dị, cũng đang sinh trưởng ra với tốc độ kinh người.
Vèo ——!
Kinh Kha thu được mệnh lệnh lập tức lao ra.
Nhận thấy con chiến thú kim loại giống như ruồi bọ kia đuổi theo từ phía sau, Anh Thể của Ngô Phong Linh giống như chim sợ cành cong, hoảng loạn chạy trốn khắp nơi.
“Hắc Ám Điện Tông là vùng đất trọng yếu, há lại để các ngươi làm xằng làm bậy!” Lúc sắp đuổi kịp, một giọng nói cứng rắn giống như tiếng sấm lại vang vọng trên trời cao.
Ong ——!
Ngay sau đó, một luồng dao động năng lượng kh ủng bố cực đoan đột nhiên bao phủ xuống.
Phốc phốc phốc…!!!