Hai người Lôi Mông cùng Tần Vũ nhìn mà mắt chữ A miệng chữ O.
Không ngờ rằng con vượn nhỏ vẫn thường đi theo bên cạnh lão đại lại có sức mạnh kinh hãi như thế.
“Nếu là Viễn Cổ Long Viêm đang trong thời kì thành niên thì còn có cơ hội đánh bại ta, nhưng đáng tiếc ngươi chưa đạt được đến.”
Trong mắt Ngụy Bách không có một tia gợn sóng, chợt vung tay ra, linh lực hùng hồn tỏa ra lần thứ hai.
Hắc Sắc Cự Chỉ đó trong nháy mắt ngưng tụ lại một năng lượng Kình Phong trực tiếp khiến Tiểu Bạch hộc máu bay ngược ra.
Sau đó thế tấn công của Hắc Sắc Cự Chỉ chưa hề giảm đi, vẫn mang theo một sức mạnh đáng sợ, chấn áp về phía Lâm Lăng.
“Gầm!”
Lúc này Kinh Kha cùng Lang Vương cũng đột nhiên xông đến, có điều lúc chúng nó tiếp xúc được với Hắc Sắc Cự Chỉ thì bị một nguồn năng lượng mạnh mẽ đánh bay ra.
Máu tươi phun ra tung tóe như mưa, bộ dạng cực kì chật vật.
Đoàn chiến thú của Lâm Lăng dường như đều hoàn toàn bại trận vào giờ phút này.
Nhiều năm như vậy đây là lần đầu tiên chúng nó thất bại thảm hại như vậy!
Đối mặt với nhân vật đứng đầu của Cửu Đại Điện Tông, thực lực của đôi bên đương nhiên là chênh lệch rất nhiều.
“Ghê tởm!”
Nhìn thấy Hắc Sắc Cự Chỉ kia đang gần trấn áp xuống, đôi mắt vốn đỏ ngầu của Lâm Lăng đột nhiên nổi lên tia máu nồng đậm.
“Long Linh, ta cần toàn bộ sức mạnh của ngươi!”
Trong tình cảnh tuyệt vọng, Lâm Lăng vẫn không có nửa điểm khuất phục, trong lòng nảy ra một suy nghĩ điên cuồng.
“Chủ nhân, tu vi của người hiện giờ còn quá yếu, nếu dẫn động đến sức mạnh của Long Linh, chỉ sợ sẽ nguy hiểm nổ tung người mất.”
Giọng nói mênh mang của Ma Long vang lên trong đầu Lâm Lăng.
“Dù sao ngang dọc gì cũng phải chết, cứ liều một phen đi!”
Trong mắt Lâm Lăng lóe ra một tia điên cuồng, trực tiếp ra lệnh. “Dẫn động đi!”
Ma Linh không cãi lời nữa, Phệ Long Kiếm nhất thời rung động kịch liệt. Từng luồng năng lượng vô cùng dồi dào dao động cuộn trào như là thủy triều tưới đẫm vào cơ thể Lâm Lăng.
Trong thoáng chốc, cả người Lâm Lăng tràn ngập trong luồng khí đen, cơ thể Long Nhân vốn cường tráng đột nhiên thay đổi quỷ dị.
“A a a!!”
Lâm Lâng nhất thời không nhịn được mà gào thét, nhanh chóng nhúc nhích máu thịt và gân cốt của mình, thân thể giống như bị xé rách ra làm đôi, đau khổ chịu đựng giày vò.
“Hử?!”
Nhìn thấy một màn này, trên mặt Ngụy Bách trước nay luôn không có một tia gợn sóng sợ hãi, nay cũng hiện ra một vẻ kinh sợ không thôi.
Vù—–!
Ngay lúc này, luồng ánh sáng màu tím đột nhiên mạnh bạo bắn đến.
Một trong số đó, trong nháy mắt hóa thành một vòng tròn năng lượng ấm áp bao phủ Lâm Lăng, khiến năng lượng thô bạo trên người Lâm Lăng dần dần ổn định lại.
Một chuyện bất thình lình đột nhiên xảy ra này khiến ánh mắt mọi người kinh ngạc, lúc này mọi người đều quay về phía chân trời phía sau.