*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Thật ra Vị Diện Chi Thai chính là ý thức mà năng lượng không gian của vị diện này ngưng tụ ra, là một thể linh hồn Hỗn Độn sơ khai.”
“Về phần vì sao lại phát triển thành năm tấm Hỗn Độn Phù Châu thì ta cũng không thể tài nào biết được.”
Nói xong, Vệ Bình cười nhạt lắc đầu dường như đang ám chỉ Lâm Lăng không cần dùng ánh mắt nghi ngờ kia nhìn hắn ta nữa.
Mà nghe xong nội dung mà Vệ Bình vừa nói, rung động trong mắt Lâm Lăng bắt đầu dần dần nồng đậm lên.
Lượng thông tin này, quả thực quá khủng khiếp!
Nếu có được năm tấm Hỗn Độn Phù Châu cũng đồng nghĩa với chuyện sẽ được bất tử.
Thử hỏi cường giả võ đạo đỉnh phong nào theo đuổi thực lực cường đại, nào mài không muốn đạt được cơ hội bất tử này!
“Phiến thiên địa mà hiện tại chúng ta sống là do rào cản không gian ngưng tụ thành, cũng từ rào cản đó giúp chúng ta ngăn cách với các không gian khác, từ trước đến giờ thứ đó đều do Cửu Đại Điện Tông và Chấp Sự Đường chung tay giữ gìn.”
Nói đến đây, Vệ Bình than thở một tiếng, nói: “Tuy nói đã chống đỡ được hàng vạn năm, nhưng gần đây thường xuyên xuất hiện nhiều điều bất thường trong trời đất, chắc chắn đây là dấu hiệu để báo trước trời đất sắp sụp đổ.”
“Đến lúc đó thảm họa thảm khốc không tài nào tránh khỏi sẽ xuất hiện, bao trùm toàn bộ Đại Lục Thương Khung.”
Lâm Lăng cũng gật đầu đồng ý với câu nói này.
Đây gọi là thất phu vô tội, mang ngọc có tội.
Chỉ dựa vào độ hấp dẫn khủng khiếp của Hỗn Độn Phù Châu, cũng đủ để làm cho các chủng tộc khác canh me như hổ rình mồi.
Nếu như mỗi chủng tộc đều có được Hỗn Độn Phù Châu thì có thể mọi người sẽ vui vẻ hòa thuận. Nhưng số lượng chỉ có năm tấm, trong tình huống nhiều sư mà cháo ít này, không bộc phát chiến tranh mới là lạ!
“Vệ Bình tiền bối, Hỗn Độn Phù Châu của nhân loại chúng ta hiện tại đang cất giữ ở đâu?” Suy tư mọt lúc thì Lâm Lăng mang vẻ mặt tò mò hỏi.
“Ta cũng không rõ ràng lắm.”
Vệ Bình lắc đầu, như có điều suy nghĩ nói: “Dựa theo sách cổ của Điện Tông ghi lại thì Hỗn Độn Phù Châu ở phiến thiên địa của chúng ta có thuộc tính năng lượng không gian.”
“Cũng chính vì thế, chúng ta mới có thể tách khỏi Đại Lục Thương Khung lúc trước mà hình thành một vị diện độc lập.”
Thuộc tính không gian!
Nghe vậy, trong lòng Lâm Lăng có hơi xúc động.
Theo hắn thấy, độ huyền diệu của pháp tắc không gian, luôn cao hơn các thuộc tính khác một bậc.
Mà ở trong Hỗn Độn Phù Châu có thuộc tính không gian này, chỉ sợ cũng có độ huyền diệu không hề thấp!
Chí bảo thiên địa này, bất kể là người nào xong đều sẽ động tâm. Giống như Lâm Lăng ngay bây giờ, cũng có suy nghĩ như thế!
“Tháng sau là lúc chiến trường Viễn Cổ sẽ mở ra, ngươi chuẩn bị một chút, đến lúc đó sẽ đi vào rèn luyện cùng với các đệ tử của cửu đại Điện Tông.” Vệ Bình liếc mắt nhìn Lâm Lăng một cái, dặn dò.