*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hiện giờ lực lượng dưới tay Lâm Lăng đã có thể coi như là một trong những thế lực đứng đầu, ngang hàng với thế lực của các học phủ ở Đại Lục Thương Khung và thế lực cổ võ gia tộc.
Trong lúc đó, Lâm Lăng rảnh rỗi không có việc gì làm, mỗi ngày đều giam mình trong kho bạc, đắm mình vào chơi hệ thống rút thăm trúng thưởng. Mặc dù tài chính đã giảm mạnh. Nhưng các mặt hàng rút thăm trúng thưởng được cũng rất khả quan.
Nước hoa, chất tẩy rửa, đồ uống, mì gói, bia… Các loại vật tư rực rỡ muôn màu muôn vẻ.
Đến khi đem chúng ra bán ở trung tâm thương mại, đã tạo ra một cơn chấn động cực lớn trong giới kinh doanh, từ đó đạt được mức giá vô cùng cạnh tranh. Số tiền cuối cùng thu được vượt xa chi phí tiêu hao trước đó.
Về phần những khẩu súng lấy được từ hệ thống rút thăm trúng thưởng, Lâm Lăng cũng không bán ra ngoài, tất cả đều được trang bị cho lực lượng độc quyền của hắn, quân đoàn Cuồng Chiến.
“Lãnh chủ đại nhân, mấy thứ ngài mang về lần này thật sự bán rất chạy.”
Sáng sớm hôm đó, Bạch Lân mang vẻ mặt sáng sủa đi vào phủ lãnh chủ, hưng phấn nói: “Ước chừng kiếm lợi nhuận kiếm được trong mười ngày nay đã đạt mốc hai trăm vạn đá Linh Dương!”
Thật nhiều!
Nghe Bạch Lân báo cáo thu nhập tài chính, sắc mặt Lâm Lăng hơi rung dung.
Sau đó hắn nhận lấy hai trăm vạn lợi nhuận kiếm được, dự định sẽ chơi lớn một lần, lựa chọn quay thưởng thần cấp.
“Gần đây, quân đoàn Cuồng Chiến tiến triển như thế nào rồi?” Lâm Lăng ngồi ở chủ vị, lạnh nhạt hỏi.
“Thuộc hạ cũng không biết hình dung như thế nào, chỉ có thể nói vô cùng nhanh chóng.”
Khuôn mặt Bạch Lân dâng lên một tia kích động, nói: “Chiến lực trung bình của mỗi chiến sĩ Cuồng Tộc gần như đạt tới trình độ chiến sĩ cấp 7!”
Cấp 7?!
Nếu như cuồng hóa tập thể thì có thể so với cấp 8 luôn rồi!
Đội hình như này, hoàn toàn có thể quét ngang toàn bộ quân đoàn đế quốc ở Đại Lục Thương Khung, hơn nữa còn không cần tốn nhiều sức.
Nghĩ đến đây, Lâm Lăng không khỏi hít sâu một hơi.
Thiên phú tu luyện của chiến sĩ Cuồng Tộc quả thật đã vượt xa dự liệu của hắn.
Nếu nói đây là chủng tộc sinh ra để chiến đấu, đúng là không phải lời đồn vô căn cứ!
Bên trong đại sảnh.
Ánh mắt Lâm Lăng nhìn về phía Bạch Lân, cảm ứng được khí tức dao động trên người hắn thì cười nhạt nói: “Xem ra gần đây thực lực của ngươi, cũng có chút tiến triển rồi.”