Bởi vì, nhìn từ dao động khí tức trên người Lâm Lăng, hắn ta cảm ứng được cảm giác khủng khiếp làm người ta giật mình của Long tộc!
Chẳng lẽ là…
Trong lòng không ngừng suy nghĩ, đột nhiên Dị Ma sáu cánh như nghĩ tới cái gì, ánh mắt lập tức trở nên nặng nề.
“Các ngươi đi trước, ta đối phó được với Dị Ma sáu cánh này.” Đồng tử đỏ rực của Lâm Lăng nhìn thoáng qua bọn Tần Vũ, lạnh lùng nói.
“Muốn đi thì cùng đi, muốn đánh thì cùng đánh!”
Nhưng ba người Lôi Mông, Tần Vũ, Cổ Vân Nhạc lại không dao động chút nào, ai trong họ cũng ghi nhớ câu nói ‘Cùng chung hoạn nạn’ khi kết bái.
“Oánh Oánh, muội rời đi trước, truyền tin tức của chiến trường viễn cổ nơi này về cho Điện Tông.” Tuy huynh đệ cùng chung hoạn nạn, nhưng Lôi Mông vẫn lo lắng cho muội muội, lập tức giao trách nhiệm này cho Lôi Oánh Oánh.
“Được, các huynh phải cẩn thận một chút..”
Vào thời khắc mấu chốt, Lôi Oánh Oánh cũng không biểu hiện ra sự do dự dây dưa như nữ tử tầm thường, nàng biết nếu mình tiếp tục nán lại thì sẽ càng khiến bốn vị ca ca bị trói buộc.
Chi bằng trốn đi, có lẽ còn có càng nhiều cơ hội tìm cao thủ Điện Tông tới cứu viện cho các ca ca!
Lôi Oánh Oánh lập tức bay ngược ra sau, tiếp tục lao về hướng không gian truyền tống tại lối ra kia.
“Bắt sống nữ tử nhân loại kia.” Ánh mắt Dị Ma sáu cánh thật lạnh nhạt, âm trầm hạ lệnh.
Sau người hắn ta lập tức có bốn gã cao thủ Dị Ma trực tiếp lao vút ra.
Oanh!
Nhưng ngay sau đó, sau mấy tiếng nổ vang dội, những Dị Ma bốn cánh đó đã bị Tần Vũ, Lôi Mông, Cổ Vân Nhạc chặn lại.
Tiểu Bạch, Hổ Bá, Lang Vương và Nghĩ Hoàng cũng gia nhập vòng chiến.
Còn Kinh Kha vẫn lơ lửng bên cạnh Lâm Lăng để hiệp trợ, chuẩn bị chiến đấu với cường giả Dị Ma sáu cánh trước mắt.
“Tiểu tử, có phải ngươi họ Lâm hay không?” Dị Ma sáu cánh thâm trầm nhìn chằm chằm vào Lâm Lăng, đột nhiên phun ra tiếng người mà dò hỏi.
Hắn ta đột nhiên hỏi chuyện khiến ánh mắt lạnh như băng Lâm Lăng của nao nao.
Sao người này lại biết dòng họ của mình?
Chẳng lẽ biết thuật đọc tâm hay sao?
Lâm Lăng nghi hoặc, lạnh nhạt nói: “Đúng thì thế nào.”
Nghe vậy, trong mắt Dị Ma sáu cánh hiện lên một tia bừng tỉnh.
“Quả nhiên ta đoán không sai, hắn chính là hậu duệ huyết mạch của Lâm Thiên vạn năm trước!”
Dị Ma sáu cánh lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Lâm Lăng, trong lòng rất chấn động. Hắn ta nhớ rõ, trong sách cổ của Ma tộc từng có ghi lại, vạn năm trước có một nhân loại ngang trời xuất thế, quét ngang vô số thiên kiêu trên Thiên Tư Bảng, ngạo mạn nhìn xuống quần hùng các chủng tộc.