Tần Du trực tiếp ném một vạn viên đá Linh Dương cho đối phương, sau đó không để ý hắn ta nữa xoay người đi về phía nhà đá.
“Tiểu nhân đã rõ, Tần huynh từ từ hưởng thụ.” Thanh niên gầy gò gật đầu khom lưng, vẻ mặt hưng phấn rời đi.
Kinh Kha vẫn luôn âm thầm quan sát, dưới sự khống chế của Lâm Lăng, cũng không nóng lòng lẻn vào nhà đá, ngược lại bay đuổi theo thanh niên gầy gò vừa rời khỏi nơi này.
Đợi hắn đi được một đoạn thì đột nhiên nó đẩy nhanh tốc độ bay tới, lưỡi dao sắc bén trực tiếp đâm xuyên qua đầu thanh niên gầy gò.
Một chiêu chết tươi!
Ánh mắt Kinh Kha lạnh lùng nhìn chằm chằm vào thi thể, đoạt lấy nhẫn trữ vật.
Tất cả vật phẩm bên trong đều được chuyển vào không gian trữ vật của hệ thống.
Từ khi biết được hệ thống có không gian trữ vật, Lâm Lăng phát hiện sủng vật cũng có thể sử dụng chung với hắn. Chức năng chia sẻ đúng là một tiện ích tuyệt vời.
Cướp đoạt chiến lợi phẩm xong, hai cánh Kinh Kha vỗ mạnh.
Vù!
Làm một cú rẽ gấp tuyệt đẹp giữa không trung, lại bay vút về phía nhà đá.
Lúc này, bên trong nhà đá.
Ánh mắt Tần Du sáng quắc nhìn chằm chằm vào cái lồ ng sắt trong góc. Chỉ thấy trong lồ ng có một mỹ nữ Hồ tộc dáng người xinh đẹp đang ngồi. Tai hồ ly hơi nhọn vểnh cao mái tóc dài màu nâu, trên người chỉ có một lớp lụa trắng che chắn thân thể mềm mại như ẩn như hiện, tất cả đều k1ch thích nhãn cầu của Tần Du.
“Quả đúng là báu vật!” Tần Du nhịn không được mà nuốt một ngụm nước miếng.
Sau đó ánh mắt hắn di chuyển, nhìn về phía khuôn mặt của mỹ nữ Hồ tộc dung nhan xinh đẹp kia đem so với nữ tử nhân loại, vừa có thêm vài phần quyến rũ lại xinh đẹp hơn hẳn!
Nhìn thấy có người tiến vào, mỹ nữ Hồ tộc giống như thỏ con sợ hãi lập tức cuộn mình rút vào bên trong lồ ng sắt.
Đôi mắt xinh đẹp của nàng lấp lánh nước mắt, đôi mắt tràn ngập sự cầu xin và bất lực. Bên trong đôi mắt ấy càng ngày càng hiện rõ nét tuyệt vọng.
Trong lòng mỹ nữ Hồ tộc vô cùng hiểu, nếu như gặp được người tốt thì làm sao có thể nhốt nàng ở chỗ này.
Bên trong căn nhà đá yên lặng, quanh quẩn chỉ có hai loại tiếng hít thở.
Một bên là tiếng thở gấp đói khát không kìm được. Còn lại vừa mỏng manh lại yếu đuối.
Tình huống kế tiếp, cho dù là ai cũng có thể tưởng tượng ra.
“Nghe nói Hồ tộc nghe hiểu được ngôn ngữ của nhân loại có đúng không?”Tần Du bước từng bước đến gần lồ ng sắt, ánh mắt đùa giỡn nhìn chằm chằm vào mỹ nữ Hồ tộc.
“Ta hiểu.” Nàng gật đầu, giọng nói nhẹ nhàng, vô cùng dễ nghe.
Âm thanh đáp lại làm cho trái tim Tần Du lập tức khô nóng hơn nữa, rục rịch nhìn chằm chằm vào mỹ nữ Hồ tộc.
“Nếu ngươi ngoan ngoãn phối hợp, có lẽ ta còn có thể cho ngươi làm nô lệ của ta!”
Trên mặt hắn ta chậm rãi lộ ra một nụ cười tà d@m, bi3n thái đến mức làm cho người ta tuyệt vọng.
Sau đó, chỉ nghe một tiếng ‘Răng rắc’. Khóa cửa của lồ ng sắt, trực tiếp bị một chưởng của hắn ta đánh vỡ.