Ánh mắt Lâm Lăng lạnh lùng, nhìn về phía Kim Nguyên Quý còn đang ngụy biện trên đài đá.
Thì ra độc châm này là của lão già mập kia.
Nếu như vừa rồi, không may bản thân bị đâm trúng, với uy lực của cây độc châm này hậu quả chỉ sợ khó có thể tưởng tượng!
Trong lòng chuyển ý niệm, ánh mắt Lâm Lăng nhìn Kim Nguyên Quý, sát khí lạnh lùng thêm vài phần.
Nếu có người muốn hắn rơi vào chỗ chết, tất nhiên sắc mặt của hắn sẽ không có tốt đẹp được.
“Kim Nguyên Quý, ta và ngươi không thù không oán, ngươi sai Lữ Tá hạ độc thủ với ta rốt cuộc ngươi có mục đích gì?”
Lâm Lăng lơ lửng trên không trung, trong hình thái long nhân với một đôi mắt màu vàng sậm lạnh lùng nhìn Kim Nguyên Quý, gọi thẳng tên của ông ta.
“Hỗn xược!”
Kim Nguyên Quý mặt mập đỏ lên, giận dữ mắng: “Lão phu thân là tông môn đại trưởng lão, há lại một tiểu bối như ngươi có tư cách gì mà chất vấn ta!”
Hiển nhiên, ông ta dự định mượn cơ hội này để xóa bỏ mâu thuẫn, rồi nhắm vào Lâm Lăng.
“Không cần ngụy biện nữa!”
Đối với cái chết thảm khốc của Lữ Tá, lúc này trong lòng Hậu Thiên Thành vô cùng phẫn nộ.
“Kim Nguyên Quý, ngươi thân là tông môn đại trưởng lão, lại tự ý can thiệp vào việc tỷ võ giữa các tiểu bối!”
Ông ta giận dữ nhìn Kim Nguyên Quý, lạnh lùng trách mắng: “Thậm chí còn mê hoặc Lữ Tá sử dụng thủ đoạn tàn độc này, hoàn toàn không để ý đến sự sống và cái chết của các đệ tử trong tông môn.” “Tội này, cho dù ngươi là tông môn đại trưởng lão cũng tuyệt đối không tha!”
Hầu Thiên Thành từ khi trở thành chưởng giáo của Cửu Huyền Tông, vì để cho các phái tông môn và thế lực khác chung sống hòa hợp, nên từ trước đến nay chủ trương là hòa bình hơn nữa tính tình lại ôn hòa.
Lần này lời nói và hành động, rõ ràng đã động tới giới hạn.
“Bổn tọa lấy thân phận là chưởng giáo của Cửu Huyền Tông, từ hôm nay trở đi tước bỏ chức vị đại trưởng lão của ngươi ở tông môn, trục xuất ra khỏi tông!”
Đối mặt với sắc mặt nghiêm nghị của Hậu Thiên Thành, khí thế vừa rồi của Kim Nguyên Quý dùng với Lâm Lăng trong nháy mắt đã biến mất hoàn toàn.
“Chưởng sư huynh, ngươi không thể làm như vậy, chỉ vì tiểu bối mà xử phạt ta nặng như thế!”
Kim Nguyên Quý mặt mập run rẩy, thẹn quá hóa giận nói: “Huống hồ vị trí đại trưởng lão của ta, là năm đó trước khi sư phụ qua đời tự mình sắc phong, ngươi không có tư cách tước đoạt!”
Giọng nói vừa dứt, thân hình mập mạp của ông ta giống như một con heo béo phóng thẳng lên trời, muốn bay ra khỏi nơi này để chạy trốn đến tổ phong Cửu Huyền tông. Nơi đó chính là nơi thái thượng trưởng lão đang bế quan tu luyện.
Kế hiện giờ, có lẽ chỉ có thái thượng trưởng lão ra mặt mới có thể ngăn cản Hậu Thiên Thành lại. Nếu không, không thể nghi ngờ là toàn bộ tông môn sẽ bị Hậu Thiên Thành tự định đoạt tất cả.
“Bắt hắn lại!”
Ánh mắt Hậu Thiên Thành trầm xuống, trong nháy mắt tiếng quát lạnh vang lên, mấy trăm dáng người
đột nhiên bạo vọt đi, trực tiếp chặn tất cả đường lui của Kim Nguyên Quý mà vây khốn lại.
Những người đó tất cả đều là hộ pháp của Cửu Huyền Tông, mỗi người đều có khí tức cường đại.
Vệ Quý Nguyên cũng là một thành viên của hộ pháp, cũng đang ở trong đó.