Toàn bộ quá trình công kích hoàn toàn phát huy ra trình độ thực chiến nhanh, chuẩn và mạnh.
Chỉ hơn mười hơi thở đã kết thúc trận đầu.
“A!” “A!”
Nhìn lại Trần Tấn và Lạc Hằng bọn họ bên kia cũng phát ta hai tiếng kêu vang thảm thiết.
Hai người bọn họ cũng kết thúc trận chiến đầu tiên với một chiến tích không kém chút nào.
“Thắng rồi.”
Thấy một màn này, quảng trường của Cửu Huyền Tông nhất thời bộc phát từng tiếng hoan hô hưng phấn.
Bất luận kết quả như thế nào thì ít nhất tộc người của Đông Huyền Châu bọn họ cuối cùng cũng có thể bước vào được 100 tên ở Chủng Tộc Thiên Tư Bảng rồi.
Đương nhiên cái này cũng không phải là bọn họ có yêu cầu nhỏ.
Mà là cạnh tranh của những khóa trước, thành tích chiến đấu của những võ giả loài người trên danh sách chiến đấu thường không lí tưởng.
“Lên!”
Theo quy tắc thi đua thêm vào kia thì đám Lâm Lăng bọn họ lúc đánh bại đối thủ xong không được ngừng lại chút nào, ba thân thể bỗng nhiên bay ra rồi di chuyển đến một đài chiến đấu khác….
Bảng xếp hạng ở tầng dưới cùng của ngọn núi, tổng cộng có mười tám tòa chiến đài.
Nếu ba người Lâm Lăng muốn chiến thắng, ít nhất cũng phải đánh bại được sáu đối thủ mới có thể leo lên một tầng mới.
Lúc này, đối thủ của Lâm Lăng trên chiến đài chính là một người đàn ông mặc áo choàng màu đen, khuôn mặt như một cái đầu lâu.
Bên ngoài cơ thể quanh quẩn từng luồng khí đen, vô cùng lạnh lẽo.
Tử khí.
Ánh mắt Lâm Lăng hơi suy tư, thoáng cái liền nhìn ra tên này chính là võ giả của Tử tộc.
Đối với Tử tộc, Bất luận là trước kia ở chiến trường Viễn Cỗ hoặc là ở Vạn Cổ Thiên Vực, hắn đã có mấy lần giao thủ. Thủ đoạn công kích của bọn họ, Lâm Lăng cũng không xa lạ gì.
Chủ yếu lợi dụng tử khí lấy linh hồn công kích làm chủ, chỉ cần có thể phá giải, đối phó là việc cũng không khó.
Nhưng mà giờ phút này, võ giả Tử tộc này có thể đánh bại rất nhiều đối thủ cạnh tranh như vậy, thành công chiếm cứ chiến đài. Thực lực cường hoành của hắn ta cũng không phải những nhân vật nhỏ bé mà hắn ta gặp phải trước kia có thể so sánh được.
Lâm Lăng rõ ràng cảm nhận được, tử khí nồng đậm trên người hắn ta tản mát ra, giống như mãnh thú đến từ Thâm Uyên Địa Ngục cực đoan thô bạo vô cùng nguy hiểm!
“Ngươi muốn chết như thế nào, ta có thể giúp ngươi thành toàn di nguyện của mình, khà..khà…khà” Ánh mắt võ giả Tử tộc lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Lâm Lăng, tiếng cười bén nhọn vang lên.
Vẻ mặt Lâm Lăng cứ lạnh lùng, Hỏa Lân Long Thương trong tay đột nhiên có hỏa diễm bốc lên tràn ngập ánh sáng đỏ thẫm nóng rực.
“Nhân loại nhàm chán.”
Mắt thấy Lâm Lăng trầm mặc không nói, vũ giả Tử tộc hừ lạnh một tiếng.
Bùm——!